Chương 11: Ngã trong vòng tay anh
Colton đặt tôi xuống một cách chậm rãi, tôi cảm thấy cơn hưng phấn của anh khi phía trước của tôi trượt sát lên anh. Chúng tôi lại quay cuồng trở lại, tôi đi giật lùi về phía phòng anh, hơi thở của tôi trở thành những cơn hổn hển. Tay anh vòng quanh eo tôi nhưng tôi thoát ra khỏi sự đυ.ng chạm đó. Những nếp nhăn trên trán anh cau lại trong bối rối và khó hiểu, sau đó giãn ra khi tôi nhảy vài bước lùi lại phía sau, rồi đặt những ngón tay lên viền áo phía dưới. Tôi cởi nó ra một cách nhanh chóng, thả nó xuống sàn giữa hai chúng tôi. Colton cúi xuống móc nó lên mà không dời mắt khỏi tôi, anh nâng nó lên áp sát vào mặt, và hít một hơi ngửi nó.
Tôi cười lớn, rồi vươn tay ra sau lưng, trượt khóa chiếc váy xuống, dừng lại ở ngưỡng cửa phòng anh. Anh đang đứng ở hành lang, chỉ là ngoài tầm với của anh, chiếc áo của tôi vẫn cuộn lại trong một nắm tay, tay còn lại chống lên tường. Vòm ngực to lớn và cặp hông săn chắc của anh in bóng dưới ánh đèn huỳnh quang trong nhà bếp, miệng tôi khô khốc khi nhìn thấy cảnh tượng đó, nam tính, hấp dẫn và săn chắc.
Tôi lắc hông, cắn môi, và để chiếc váy mùa thu của mình rơi xuống chân, bây giờ trên người tôi chỉ còn lại áo ngực và qυầи ɭóŧ. Tôi nhìn chiếc quần jean của anh bắt đầu phình lên vì bị kí©h thí©ɧ.
Mắt anh như mơ màng, khép hờ lại, nguyên sơ và đói khát.
Tôi tháo móc áo ngực, mỗi lần một móc, tôi trượt môt dây quai áo khỏi vai, để nó rơi xuống một tay và treo lên một ngón tay phía trước. Colton gầm gừ thở sâu trong l*иg ngực, một âm thanh tán thành thuần khiết.
Da tôi bắt đầu căng lên, hai nhũ hoa cương cứng nhô cao như một viên sỏi dưới cái nhìn đắm đuối thèm muốn của anh. Tôi đứng đó, mặc kệ anh nhìn mình. Anh tiến một bước về phía trước, tôi muốn lùi lại về phía chiếc giường, nằm xuống đó chờ anh, trốn tránh ham muốn mãnh liệt trong ánh mắt anh. Nhưng tôi không làm thế. Tôi đứng yên và ngẩng cao đầu nhìn sâu vào mắt anh cho đến khi anh đứng trước tôi. Môi chúng tôi chỉ còn cách nhau vài centimet, nhưng không có nụ hôn nào cả. Tôi có thể cảm nhận hơi thở của anh nóng rẫy trên môi mình, muốn cảm nhận chúng miên man trên mình, nhưng tôi không chuyển động. Tôi chỉ chờ đợi. Cho đến khi tôi không thể chịu đựng nổi ánh mắt và hơi thở đó nữa. Tôi kéo mạnh áo anh ra, bắt chước hành động của anh, nhấc nó lên môi và mũi, ngửi nó, và, ôi lạy Chúa tôi, hương vị của nó thật không thể tin nổi, giống như anh, quen thuộc và thoải mái và kí©h thí©ɧ. Tôi trườn những ngón tay lên ngực anh, mơn trớn dần xuống phía dưới, dừng lại ở dải lông đen trên bụng anh, rồi lại mơn man tiếp xuống quần anh. Tôi mở từng chiếc cúc, chầm chậm kéo từng nấc khóa quần, dùng những đốt ngón tay khêu gợi sự kí©ɧ ŧìиɧ của anh.
Anh đá chiếc quần jean khỏi người, giờ trên người hai chúng tôi chỉ còn lại duy nhất một lớp đồ lót. Gần như có, gần như không.
Những ngón tay của tôi lại mơn man trên những chiếc dây của chiếc qυầи ɭóŧ string màu hồng, nhẹ nhàng và chậm rãi tụt nó xuống.
“Dừng lại. Để nó ở đó”, giọng Colton thấp, gầm gừ và ngăn chặn hành động của tôi.
Tôi lập tức thực hiện theo lời anh, để hai tay thõng xuống hai bên. Tôi không chắc tại sao, nhưng cảm thấy thật nóng bỏng khi anh ra lệnh cho tôi theo cách như thế này. Tôi nhận ra một chút náo nức nhói lên ở bụng dưới, một cơn rùng mình xuất hiện giữa hai đùi. Tôi ép hai chân vào với nhau cố làm dịu đi cơn đau ở giữa chúng, nhưng vô ích. Anh rút ngắn lại khoảng cách để ngực tôi chạm vào ngực anh, nơi cương cứng của anh ép lên bụng tôi. Tôi vươn tay chạm lên vai anh, trượt lòng bàn tay dọc đốt sống lưng anh, kéo anh lại gần hơn. Anh cúi xuống hôn tôi, đầu tiên là nhẹ nhàng, cực kỳ dịu dàng. Nó khiến tôi tan chảy, mềm nhũn, nó mang đến cho tôi sự bồng bềnh và những hơi thở hổn hển khi thưởng thức đôi môi anh như một món ăn ngon lành. Tôi phải bám chặt vào eo anh để giữ cho mình không khuỵu xuống.
Tay tôi lúc này đã khám phá đến biên giới giữa hông anh nơi da thịt gặp lớp vải cotton. Tôi kiểng chân để nụ hôn được sâu hơn, và đẩy theo sự đàn hồi của nó để ôm lấy bờ mông săn chắc mát rượi của anh, di chuyển trên bờ mông của anh bằng cả hai tay. Anh rêи ɾỉ trong nụ hôn, một bàn tay mơn trớn theo xương sống ngay phía trên hông tôi, tay còn lại chạm lên eo tôi, mơn trớn lên trên, lên trên nữa, qua sườn… lên ngực tôi. Lòng bàn tay thô ráp của anh phủ lên hai nhũ hoa khiến tôi bị chìm trong cảm giác đê mê đến tuyệt vọng. Bàn tay to lớn của anh mơn trớn phía sau hai đùi non của tôi. Tôi cắn môi, liếc xuống nhìn anh, nín thở.
Chúa ơi, lạy Chúa tôi, lạy Chúa tôi.
Anh ấn mũi mình vào chỗ giữa của hai đùi tôi, ngay khu vực tam giác, cái của tôi, thúc lên miếng lụa tam giác màu hồng. Tôi không thể không bật lên một tiếng rêи ɾỉ, nhưng anh vẫn chưa xong bất cứ việc gì cả. Tôi bật ra một tiếng khô khốc khi đột nhiên anh vươn tay lên, kéo và tụt chiếc qυầи ɭóŧ của tôi xuống. Anh nắm lấy mắt cá chân tôi và nhấc một chân lên, ra lệnh ngầm cho tôi phải bước ra. Tôi làm theo lời anh một cách ngoan ngoãn, giờ tôi đang hoàn toàn trần trụi, với khuôn mặt của Colton đối diện giữa hai đùi mình. Tôi chờ đợi, mong ngóng, dự đoán, nhưng anh chỉ đang ngước lên nhìn tôi, ngấu nghiến tôi bằng cặp mắt mình, tay anh ôm lấy hai đùi tôi một lần nữa, nhưng lần này là ngay dưới mông tôi.
Anh đang định dùng miệng của anh lên đó ư? Ở phía dưới của tôi ư? Giữa hai đùi tôi? Chúa ơi, tôi muốn anh sẽ làm như thế.
Không có bất cứ cảnh báo nào, anh kéo dài trạng thái tấn công lên cơ thể tôi khi mắt tôi nhắm nghiền chẳng có bất cứ điều gì cả… Rồi đột ngột cái lưỡi nóng bỏng ướŧ áŧ của anh từ từ trượt lên những nếp gấp giữa hai chân tôi. Đầu tôi ngửa ra sau, rêи ɾỉ trong niềm hân hoan, nhẹ nhõm.
Ngọn lửa địa ngục như đang bốc cháy bên trong tôi, một quả bóng khổng lồ dường như sắp vỡ. Tôi gần lên đến đỉnh, anh đã mang tôi đến đó, đưa tôi vượt qua nó, đến vùng đất tuyệt vời như bay bổng lên thiên đường. Tôi muốn chạm vào anh, chạm lên mái tóc anh, chạm vào làn da anh, nhưng anh bắt tôi phải giữ tư thế này và nếu như tôi không nghe lời, anh sẽ ngừng lại những gì đang làm, điều đó sẽ rất tệ, cực kỳ tệ. Vì thế tôi giữ nguyên tư thế và để cho bản thân được tự do rêи ɾỉ to như mình muốn. Tiếng rêи ɾỉ của tôi càng to thì anh càng liếʍ láp tôi nhanh hơn và thèm muốn hơn.
Đúng, đúng thế, chạm vào tôi ở đó, chỗ đó. Tôi cần những ngón tay của anh, ở bên trong tôi.
“Chạm vào em đi. Thọc những ngón tay của anh vào bên trong em đi. Làm em tiếp đi…” Tôi thậm chí còn không thèm kiềm chế những tiếng rêи ɾỉ khi anh trượt hai ngón tay vào bên trong tôi lúc này đang ướt đẫm, nóng rẫy và đau nhói một cơn đau đầy kɧoáı ©ảʍ. “Cho em lêи đỉиɦ đi, làm ơn.”
“Gọi tên anh.”
Tôi cắn môi, vì tôi không thể nhịn đưọc nữa và vì nó sẽ khiến anh phát điên lên. “Làm em ra đi, Colton…”
Anh bật ra những tiếng làu bàu từ l*иg ngực. Một âm thanh mới tốt làm sao. “Em biết không”, anh nói, ngừng lại để liếʍ những nếp gấp của tôi bằng lưỡi anh, sau đó tiếp tục, “Em là người đầu tiên trong cuộc đời gọi anh bằng cái tên đó. Tất cả mọi người đều gọi anh là Colt”.
“Anh muốn em gọi anh là Colt ư?”, tôi hỏi.
“Chết tiệt là không. Anh yêu cái cách em gọi anh như thế.”
Sau đó, không một từ nào được nói ra nữa, vì những ngón tay anh đang chuyển động theo cái cách khiến cho tôi chỉ muốn hét lên, lưỡi anh một lần nữa đáp lên phía dưới tôi, tay anh vuốt ve mơn trớn mông tôi. Anh đang bao phủ lên tôi, bên trong, bên ngoài, toàn bộ con người tôi. Thế giới của tôi như chìm xuống bên dưới cái bóng của anh, bên dưới Colton và những điều điên rồ không thể tin nổi mà anh đang làm với tôi.
Gần đến rồi, gần đến lúc rồi. Nhưng dường như bất cứ khi nào tôi gần lên đến đỉnh, anh đều biết và giảm tốc độ lại, chuyển nhịp điệu và kéo tôi quay trở lại với hiện thực. Tôi nghĩ anh đang vẽ lên hình ảnh của anh qua giọng tôi. Anh lắng nghe tiếng rên của tôi nhiều hơn lúc gần lêи đỉиɦ, và rồi khi tôi thở hổn hển và rêи ɾỉ trong sự cấp thiết, anh dừng lại, để rồi tôi phải gục đầu xuống trong thất vọng, nhưng rồi tôi lại nhìn xuống để xem cái cách anh đang liếʍ láp tôi. Ôi Chúa ơi, anh đâu biết rằng trông anh thật gợϊ ȶìиᏂ khi anh làm điều đó. Mái tóc đen của anh ánh lên dưới ánh đèn, làn da sẫm màu như tối lại trong ánh sáng mờ, những cơ bắp của anh cuồn cuộn lấp lánh và chuyển động khi di chuyển. Tay anh đặt lên mông tôi, giữ cho tôi sát lại gần mình, lúc này tôi đã hoàn toàn mất kiểm soát. Tôi đặt toàn bộ trọng lượng cơ thể lên hai đầu gối yếu ớt của mình, lên miệng và những ngón tay anh, tay tôi đan vào mái tóc rối bù của anh, dí sát anh vào tôi để thỏa mãn nhu cầu tìиɧ ɖu͙© của mình.
“Em muốn ra, Colton”, tôi thở. “Làm ơn, giải thoát cho em.”
Anh vuốt ve mông tôi thành hình tròn, xoa lên bờ mông trái, tay phải vẫn ở bên trong tôi, cọ vào điểm G của tôi, xoa nó theo cái cách buộc tôi phải rêи ɾỉ và thở hổn hển.
Đúng rồi, sắp tới rồi. Sắp rồi.
“Em ra đây”, tôi nghe chính mình đang nói, trong tiếng rêи ɾỉ. “Đừng ngừng lại, ah… đừng ngừng lại.”
Anh không trả lời mà tiếp tục một cuộc tấn công mới…
Nhìn những gì anh làm là có thể đoán ngay điều gì sẽ xảy ra tiếp theo: Để anh nằm trên tôi, chạm vào anh, hôn anh, dùng tay để khiến anh lêи đỉиɦ, tất cả những điều đó tôi đều đã làm. Nhưng làʍ t̠ìиɦ một cách thực sự, anh ở trên tôi, trượt vào trong tôi… lại là chuyện khác.
Rồi anh tụt qυầи ɭóŧ ra, đặt nó lên giường, cạnh tôi, chống khuỷu tay nằm trên tôi. “Nghĩ lại ư?”, anh hỏi, có lẽ đã nhìn thấy vẻ mặt tôi lúc này.
“Sẽ không có ép buộc. Nếu em không muốn làm điều này, chúng ta sẽ không…”
“Em muốn.” Tôi đưa tay vuốt ve những khấc trên cột sống của anh, lần xuống mông anh. “Em thực sự muốn. Đã quá lâu rồi em chưa làm điều đó, em sợ. Nhưng em muốn nó.”
“Còn những bóng ma?”
“Vẫn ở đó, nhưng em đang cố để vượt qua chúng.” Tôi mò theo những đường nét hai bên hông anh, chạy lên sườn anh, rồi quay trở lại hông anh. “Anh thì sao?”
“Giống em.” Mắt anh cào xuống thân hình tôi, sau đó ngước lên nhìn vào mắt tôi. “Em quá quyến rũ, Nell. Quá xinh đẹp. Đến mức anh không thể cưỡng lại được, em quá hấp dẫn. Anh không xứng đáng với một thiên thần nhỏ quyến rũ như em.”
Và chỉ cần như thế, mọi dây thần kinh trên người tôi như tụ lại dưới cơn sóng thủy triều của sự dịu dàng và khao khát. “Em không phải thiên thần”, tôi nói, chống lên khuỷu tay nhỏm người dậy và lật anh nằm ngửa xuống giường. “Và anh xứng đáng với em. Anh xứng đáng một người tốt hơn…”
“Anh xứng đáng với chính xác là em”, anh cắt lời tôi, đặt tay lên hông tôi khi tôi quỳ xuống chắn ngang đùi anh. “Chỉ một mình em. Những điều tốt hay những điều xấu. Tất cả đều là em, tất cả vẻ xinh đẹp của em.”
Tôi chỉ có thể đáp lại anh bằng cái nhìn đắm đuối, chớp mắt trong niềm xúc động. Không có nước mắt, không thực sự. Nhưng… cảm động. Tôi chuyển ánh nhìn lên cơ thể anh, lên con rồng đang phun lửa trên người anh, lên những ký tự, những hình ảnh, tất cả những hình xăm trên vóc dáng cơ thể mạnh mẽ của anh. Tôi mơn trớn lên ngực anh, trên bụng anh, xuống đến vùng chữ V bị cắt, những ngón tay trở nên run rẩy. Tôi chạy theo đường viền của chữ C, xuống sâu hơn nữa… Tôi liếʍ môi và cúi xuống, có chút do dự. Anh không cử động mà chỉ nới lỏng tay khỏi hông tôi.
“Chạm vào nó đi”, anh nói. “Đây là những gì em muốn. Là của em.”
Môi tôi đau nhức, nhưng tôi đang cắn nó quá mạnh, và những ngón tay anh đang siết lên da thịt trần trụi ở hông tôi, sự kiềm chế của anh trở nên khó khăn. Tôi đã từng làm điều này cho anh trước đây, nhưng lúc đó anh vẫn đang ngủ, anh không dõi theo tôi thế này. Nó rất khác. Tôi muốn biết anh thích nó đến nhường nào, tôi muốn biết anh thích gì, muốn biết điều gì làm cho anh cảm thấy phát điên lên được. Đó là điều tôi đã từng làm chỉ một hoặc hai lần cách đây rất, rất lâu rồi, và giờ tôi bỗng phát hiện ra mình đang khao khát được thử điều đó với anh.
Tôi trượt tay dọc theo chiều dài của anh, sau đó lại trượt xuống một lần nữa, trở thành một giai điệu của riêng mình.
“Chúa ơi, Nell. Anh yêu cái cách em chạm vào anh.” Giọng anh khàn khàn, chậm rãi.
Tôi thích nó. Tôi không biết điều đó nói lên cái gì về tôi, và tôi cũng chẳng quan tâm. Anh cũng thích nó, tôi biết điều đó. “Chết tiệt, Nell. Chết tiệt, thật tuyệt vời.” Anh thở dốc run rẩy trong nỗ lực kiềm chế cơ thể nằm im.
“Anh có thể chuyển động mà”, tôi nhắc anh. “Đừng bắt mình bất động như thế.”
Anh bật một tiếng rên và bắt đầu di chuyển theo nhịp điệu của tôi, khuôn mặt anh ngẩng lên trần nhà, lộ ra cơn đau đớn đầy thống khoái trên mặt. Tôi yêu việc biết rằng mình đang mang lại cho anh sự thống khoái đó. Những ngón tay anh nắm chặt trên những lọn tóc của tôi, khiến chúng căng ra trên da đầu. Anh kéo tôi vào anh một cách nhẹ nhàng, anh khuyến khích tôi tiếp tục công việc của mình.
Anh đã cho tôi quá nhiều kɧoáı ©ảʍ như thế khi anh làm cho tôi, giờ thì tôi có thể làm lại cho anh, cho anh lên đến đỉnh điểm của sự khoái lạc.
Colton vẫn còn căng thẳng và run rẩy với những cơn rùng mình. “Mẹ kiếp, Nell. Nó thật không thể tin nổi.”
Tôi khúc khích cười trên vai anh. “Cảm ơn em sao? Em không chắc là em làm có đúng không, nhưng có vẻ như anh thích nó, thế nên…” Anh cướp lời, “Em chưa từng làm việc đó trước đây sao?”.
Tôi nhún vai. “Em đã từng, nhưng… đã rất lâu, rất lâu rồi, và thực ra em chỉ làm có một hai lần.” Đó là những điều gần như chi tiết nhất có thể mà tôi sẵn lòng chia sẻ với Colton tại thời điểm này.
Có vẻ như anh hiểu điều đó vì anh chỉ gật đầu. “Đã hiểu. Anh có thể nói với em rằng đó là điều chết tiệt tuyệt vời nhất mà anh từng cảm thấy.”
Tôi nhận ra cảm giác tự hào kinh khủng đang trào lên. “Thật chứ?” Sâu trong đầu tôi có tiếng nói chắc hẳn anh phải có nhiều kinh nghiệm trong chuyện này lắm, chuyện mà tôi thực sự không muốn phải kiểm chứng nó quá sâu.
“Hoàn… toàn.”
“Anh chỉ đang nói để đấy thôi.”
Anh cười lớn. “Không, anh không. Nó thực sự rất tuyệt.” Anh di chuyển, một sự thay đổi đột ngột, tôi nằm ngửa ra giường và anh ở phía trên tôi, môi chạm lên vai tôi, đáp những nụ hôn mềm mại lên da tôi. “Giờ thì anh phải hôn từng milimet làn da xinh đẹp đến không thể tin nổi trên cơ thể em.”
Anh bắt đầu từ vai, hôn chậm rãi xuống xương ức, quỳ lên giữa hai chân tôi, trải những nụ hôn lên ngực. Tôi muốn miệng anh đặt lên đó, nhưng anh lại chọc ghẹo tôi, hôn lên hai bầu ngực nhưng miệng anh không ngậm lên đầu nhũ hoa như mong muốn của tôi. Anh chạm bờ môi lên tôi trong một chuỗi những nụ hôn ướŧ áŧ rơi xuống bụng, ngang qua thắt lưng xuống hông, xuống hai đùi tôi.
Sau đó anh di chuyển ngược lên sau khi đã hôn cẳng chân, hai mắt cá chân và bàn chân tôi. Anh đi đến đầu gối, do dự, ngập ngừng, nâng hông tôi lên bằng hai tay và lật tôi nằm sấp xuống. Tôi gối đầu lên cánh tay, cố giữ tỉnh táo khi anh hôn lên những mắt cá chân, hôn lên phần đùi phía sau của tôi, sau đó, đúng thế, anh hôn lên mỗi mông tôi, môi anh lang thang trên hai bờ mông tròn lẳn của tôi, dành một sự chú ý đặc biệt lên nó, đưa tay miên man mỗi bên mông tôi áp lên môi anh, ép vào những dây thần kinh trên đó.
Những ngón tay của anh chạm đến những nếp gấp giữa hai mông, đột nhiên những nụ hôn không còn ngọt ngào như sự khıêυ khí©h của nó nữa. Miệng anh vẫn đặt lên hai bờ mông tôi, nhưng ngón tay anh, nó đang đi xuống giữa hai đùi tôi, trườn xuống, sâu hơn, sâu hơn nữa…
Nó quá mãnh liệt, quá bốc lửa. Nó chọc thẳng vào tôi với một chút đau đớn nhẹ, nhưng với tôi, đau đớn là thứ gì đó quen thuộc, kí©h thí©ɧ và được chào đón. Quá hoàn hảo. Nhưng tôi nhận ra rằng có lẽ sẽ hoàn hảo hơn rất nhiều nếu anh ở trong tôi thay vì những ngón tay.
“Em muốn anh ở trong em.” Tôi quay đầu lại, thì thầm qua vai, “Ngay bây giờ”.
“Giống như thế này sao?”
“Chúa ơi, đúng thế. Giống như thế này”, Giọng tôi thì thầm đầy kí©ɧ ŧìиɧ.
“Nell, anh…” Đôi khi anh như người thống trị, anh ra lệnh cho tôi đến mức tôi thấy mình phải tuân theo mệnh lệnh đó, mang tôi lên đến chín tầng mây, chìm trong cơn mê sảng đầy khoái lạc. Và rồi sau đó, thỉnh thoảng, một vài lần khác, anh lại là một kẻ do dự và thiếu quyết đoán, nhưng tôi hiểu đó là vì anh nghĩ cho tôi, tôn trọng tôi, muốn chắc chắn rằng tôi cũng muốn điều đó như anh, muốn chắc chắn rằng tôi muốn những điều sắp diễn ra.
“Em ổn chứ? Anh không làm em đau chứ?”
Tôi lắc đầu. “Anh hoàn hảo.”
Tôi cảm thấy sức nóng như một ngọn núi lửa đang chực chờ tuôn trào trong tôi. Anh cong người lên tôi, chôn sâu vào trong tôi, tựa đầu lên dải xương sống trên lưng tôi. “Tại sao em lại tuyệt đến thế này cơ chứ?”
Tôi không có cách nào để trả lời anh, và cũng chẳng có cơ hội để tìm thấy bất cứ một khoảng dừng nào. Từng cơn sóng cực khoái ập đến giống như sự hiện diện của một cơn sấm đang bùng nổ bên trong tôi, tôi biết nó đang đến, nó sẽ òa vỡ và đưa tôi lên thiên đường. Một thiên đường không tì vết, một niềm hạnh phúc trọn vẹn mà tôi chưa từng được biết đến, không có cảm giác tội lỗi, không đau đớn, không xấu hổ hay bất cứ điều gì khác ngoài thân hình của Colton đang ép lên tôi…
Tôi không muốn đánh đổi khoảnh khắc này cho bất cứ điều gì khác. Tôi chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ từ bỏ việc có nó với Colton. Tôi muốn được trải nghiệm một lần nữa và một lần sau nữa, muốn được thưởng thức nó nhiều hết mức có thể. Tôi cảm thấy gần gũi với Colton hơn trong khoảnh khắc này so với bất cứ với người nào khác trước đó. Ý nghĩ này khiến cảm giác tội lỗi ùa về, nhưng tôi lập tức gạt nó khỏi đầu.
“Em đang nghĩ gì, bé cưng?” Colton ôm và cuộn tôi nằm lên bên trên anh.
Tôi duỗi chân lên chân anh, tay lang thang trên người anh, tóc xõa xuống ngực anh. “Em đang nghĩ đây là khoảnh khắc kỳ diệu nhất trong đời mình. Một cách trung thực. Em thấy gần gũi với anh trong lúc này hơn với… bất cứ một người nào khác. Em đang nghĩ… em muốn những giây phút bên anh thế này sẽ kéo dài mãi mãi.” Tôi hớp một hơi sâu và thở ra, tiếp tục. “Em đang đấu tranh với cảm giác tội lỗi vì điều đó, vì mọi thứ chúng ta đã nói với nhau về em trai anh, nhưng… đó là sự thật. Em thấy em thuộc về anh hơn là với anh ấy. Em không biết tại sao lại như thế. Điều đó khiến em đau đớn và hoang mang. Em biết mình đã yêu anh ấy. Em thực sự đã yêu anh ấy. Nhưng… một cách nào đó, em chỉ… mọi thứ với anh và em chỉ là… nhiều hơn. Em không biết nữa.”
Anh vuốt ve mái tóc tôi, xoa đầu tôi. “Anh hiểu. Anh cũng cảm thấy như thế. Anh biết anh đã yêu India. Nhưng điều này với em thì sao? Nó giống như là… nhiều hơn rất nhiều, nó là một điều hoàn toàn khác.”
Tôi ngọ nguậy, nghiêng đầu để có thể nhìn vào mắt anh. “Em yêu anh, Colton. Em không biết liệu có quá sớm để nói điều đó với anh, nhưng… đó là sự thật, vì em không biết liệu mọi người sẽ hiểu điều đó, nhưng lúc này đây em không quan tâm. Bởi vì, chỉ bởi vì… em phải nói cho anh biết điều đó.”
Anh kéo tôi lên và hôn tôi, bàn tay to lớn của anh ôm lấy má tôi. Tôi thấy mình thật bé nhỏ trong tay anh, giống như tôi có thể cuộn tròn lại trong anh và biến mất.
“Nó không quá sớm. Anh đang định nói với em điều đó, nhưng em nhanh chân hơn mất rồi.”
Tôi cười. “Dù sao thì, nói cho em biết đi. Làm ơn”.
Anh hít một hơi thật sâu rồi thở ra, chăm chút nhìn từng đường nét trên khuôn mặt tôi một cách ngốc nghếch, rõ ràng là anh đang soạn từng lời trong đầu mà.
“Anh không chỉ yêu em, Nell. Anh u mê trong em. Em là đại dương, và anh chìm trong đó, chết đuối trong đó. Giống như những gì em đã nói, nó thật đáng sợ, nhưng cũng là điều tuyệt vời nhất từ trước tới nay. Em là điều tuyệt vời nhất anh từng có.”
Lần đầu tiên kể từ sau sự ra đi của Kyle, tôi thấy mình khóc trong những giọt nước mắt hạnh phúc. Tôi đã quên mất chúng như thế nào.