Chương 99: Đến Ma Giới

Ma Giới, nơi có hai mặt trăng và luôn bao phủ bởi một màu đỏ máu. Cả không khí cũng thoang thoảng mùi máu tươi. Bị bắt đến đây đã được vài ngày, Lạc Kỳ cũng dần hiểu rỏ nơi này hơn.

Tuy Lục Sỉ Phiêu bắt Lạc Kỳ đến đây nhưng không hề giam giữ, vẫn cho cậu có sự tự do muốn đi đâu thì đi.

Ở Ma Giới này không như Tiên Giới chia thành từng vực riêng biệt nhưng nó cũng có bảy vùng đất khác nhau, cai trị bởi bảy vị Ma Đế hùng mạnh nhất và Lục Sỉ Phiêu là một trong số đó.

"Đây là nhân tộc Ma Đế mang về từ Tiên Giới sao, đúng là đẹp thật nha". Lạc Kỳ đang đứng trong hoa viên thì bên kia một vì cung nữ đang tàn bán về cậu.

"Ta nghe nói Ma Đế đại nhân sẽ phong cho người này là Ma Hậu đó. Chúng ta phải tìm cách lấy lòng thôi" người khác nói. Đột nhiên lúc này một tiếng quát "im miệng" từ ngoài sau truyền đến. Sau đó là một nữ tử âm lãnh xuất hiện.

"Tham kiến Dạ Mộng đại nhân" đám cung nữ sợ hãi quỳ xuống.

"Một tên nhân tộc cũng dám mê hoặc Ma Đế, đáng chết" Mạ Mộng câm hận nhìn Lạc Kỳ.

"Hư, còn hơn một nô tỳ mà cứ muốn leo lên vị trí Ma Hậu" Lạc Kỳ đi lại nhếc môi nhìn Dạ Mộng.

"Ngươi muốn chết" Dạ Mộng xuất chưởng đánh tới nhưng Lạc Kỳ đã nhanh tay chóng đở. Hai chưởng chạm vào nhau Dạ Mông bị đánh bay ra ngoài. Dù sao ả cũng chuyên tu tinh thần lực chứ không phải võ kỷ như Lạc Kỳ.

"Dừng tay" đột nhiên Lục Sỉ Phiêu xuất hiện.

"Dạ Mộng, ngươi cả gan ra tay với khách của bổn Đế" Lục Sỉ Phiêu liếc nhìn Dạ Mộng nằm dưới đất.

"Thuộc hạ không dám, xin Ma Đế tha thứ lần này" Dạ Mộng cắn răng nhận lỗi, ả biết đôi co với Lục Sỉ Phiêu là hành vi ngu ngốc nhất trên đời này.

"Ra ngoài đi" Lục Sỉ Phiêu phất tay. Trước khi đi Dạ Mộng còn nhìn Lạc Kỳ bằng cặp mắt "ngươi đợi đó cho ta".

Chẳng cần Dạ Mộng khıêυ khí©h, sẽ có ngày Lạc Kỳ đích thân gϊếŧ cô ta trả thù cho Tiểu Vân và bản thân mình bị ả hành hạ.

"Con mèo nhỏ, đã sống quen rồi chứ" Lục Sỉ Phiêu vẫn giữ thói quen liếʍ liếʍ môi hù dọa Lạc Kỳ. Nhưng Lạc Kỳ nào có còn như xưa sợ hãi, bây giờ cậu nhìn hành động của hắn chỉ thấy buồn cười.

"Đeo cái này vào, ra ngoài sẽ không ai biết ngươi là nhân tộc" Lục Sỉ Phiêu đưa cho Lạc Kỳ một mãnh ngọc bội nhỏ. Đúng thật, mãnh ngọc bội này có tác dụng che lấp đi khí túc nhân tộc của Lạc Kỳ.

"Lục Sỉ Phiêu, ngươi là một tôn Ma Đế muốn kẻ nào không được, sao cứ nhằm vào ta" Lạc Kỳ thắc mắc hỏi.

"Vì ngươi rất thú vị" Lục Sỉ Phiêu vuốt má Lạc Kỳ sau đó thích thú bỏ đi.

Đám cung nữ thì cúi gầm mặt vẫn không tin Ma Đế ngày thường luôn lạnh lùng, quyết đoán của mình hôm nay lại cười nhiều như vậy.

Âm Dương Minh Đăng đã bị Lục Sỉ Phiêu lấy đi rồi Lạc Kỳ chỉ còn cách đợi thời cơ mà thôi, nhưng cứ ở tại Ma Cung này hoài cũng chán vì vậy Lạc Kỳ ra ngoài dạo một phen.

Ma Đô là một nơi ngư long hỗn tạp, tấp nập kẻ đến người đi. Với diện mạo thanh tú của mình Lạc Kỳ đã thu hút rất nhiều ánh mắt đám người xung quanh. Dù sao Ma tộc đa phần đều có bộ dáng thô kệt, xấu xí; chỉ có số ít như Da^ʍ Ma tộc, Huyết Tộc... là xinh đẹp thôi, nhưng nét đẹp của bọn họ toát lên vẻ gợϊ ȶìиᏂ còn Lạc Kỳ là sự thoát tục, thanh cao, ở Ma Giới này rất khó thấy.

"Vị công tử này, người cần gì a" bước vào một cửa hàng, ngay lập tức có một nữ tử Dạ Ma tộc kiều diễm ra đoán Lạc Kỳ liền.

"Ở đây có Hoán Khí Trận không" Lạc Kỳ vô biểu tình hỏi. Cậu cần phải tu luyện nhưng ở đây chỉ toàn là Ma Khí cậu không thể hấp thu được, nên cần phải có Hoán Khí Trận để đổi Ma khí thành Tiên khí. Tức nhiên chỉ cần nói một tiếng với Lục Sỉ Phiêu là sẽ có ngay nhưng cậu không bao giờ làm vậy.

"Dạ có chứ, ngài muốn loại nào" ở Ma Giới cũng có người tu tiên và hồn tu, nhưng đa số là nô ɭệ. Có số ít được sủng ái trở thành thị thϊếp cho những cường giả thì sống khỏe hơn, theo nữ tử Dạ tộc này thì chắc chắn Lạc Kỳ đang nuôi thị thϊếp Tiên Giới trong nhà.

"Lấy loại cao cấp nhất" tuy Lạc Kỳ không có Ma Thạch nhưng bảo vật thì cậu có rất nhiều.

Đột nhiên sau lưng Lạc Kỳ có mấy tên thanh niên ăn mặc hoa lệ bước vào, nhìn thấy Lạc Kỳ hai mắt da^ʍ ô đều hiện ra.

"Ô, ngươi ở gia tộc nào, sao ta không quen" một tên da trắng bạch định vuốt mặt Lạc Kỳ. Nhíu mày một cái Lạc Kỳ bắt lấy tay hắn bẻ gãy.

"A....ngươi dám bẻ gãy tay ta, người đâu bắt lấy hắn cho ta..." ôm cánh tay gãy gọn, hắn phẩn nộ nhìn Lạc Kỳ.

Cả đám hoa hoa công tử đi cùng thấy một màng này đều ha hả cười to, hứng thú nhìn Lạc Kỳ.

"Tiểu mỹ nhân, đến bên ta này, ta sẽ bảo vệ ngươi" cả đám hô hố chọc ghẹo Lạc Kỳ.

"Cũng được" Lạc Kỳ nói nhẹ lướt đến một tên, tên đó thấy vậy tưởng may mắn đưa tay định ôm mỹ nhân vào lòng thì đột nhiên Lạc Kỳ xuất kiếm.

"Phốc..." một kiếm xuyên tim hắn chết không nhắm mắt. Cả đám không ngờ Lạc Kỳ lại dám hạ sát thủ như vậy, ở nơi này chưa có kẻ nào dám đắc tội bọn họ cả.

Lướt ra khỏi cửa hàng, Lạc Kỳ liền cảm nhận được một đạo công kích tinh thần đánh tới.

"Chiếu Thủy Huyền Quang Thuật" không còn cách khác Lạc Kỳ phải vận dụng Tiên pháp của mình.

"Hắn không phải Ma tộc, mau đuổi theo" cả đám rượt theo Lạc Kỳ nhưng cậu đã kịp chạy thoát. Nhưng ở một gốc khác Dạ Mộng đang ôm đầu mình, ả không ngờ đánh lén lại bị Lạc Kỳ ra chiêu phản đòn lại.Về tới Ma Cung, Lạc Kỳ đã suy nghĩ rất nhiều. Cậu sẽ ở Ma Giới này không biết đến ngày tháng năm nào, nhưng ở đây cậu không hề có bất kỳ thế lực nào để đối kháng với nguy hiểm xung quanh.

Đột nhiên trong đầu Lạc Kỳ lóe lên hình bóng của Lục Sỉ Phiêu, ngay lập tức bị Lạc Kỳ phủ phàng dập tắt. Lục Sỉ Phiêu tuy là Ma Đế nhưng có rất nhiều chuyện hắn không tiện ra tay, với lại nhờ vả là đánh đổi nên cậu không muốn.

"Phải làm sao đây" Lạc Kỳ đau đầu suy nghĩ. Chợt cậu nghĩ đến số bảo vật không sử dụng đến của mình.

"Đúng rồi làm vậy đi" Lạc Kỳ đã có quyết định.

Hai ngày sau tại một cửa hàng nhỏ trong Ma Đô.

Đây là cửa hàng Lạc Kỳ đã mua lại được đặt tên là Thủy Tinh Lâu, tuy nó không lớn nhưng bây giờ thế là đủ.

Tiếp theo Lạc Kỳ thuê một nhóm nữ hầu, hộ vệ trong coi còn mình thì đứng sau bức màng không hề lộ diện.

Bởi vì những thứ Thủy Tinh Lâu bán đều là Lạc Kỳ từ Tiên Giới mang đến nên ở Ma Giới này rất quý hiếm. Chẳng mấy chóc cái tên Thủy Tinh Lâu đã nỗi tiếng khắp Ma Đô này.

Sẳn đà đó không bao lâu sau Lạc Kỳ đã phát triển Thủy Tinh Lâu thành một thương hội cở nhỏ. Sự xuất hiện bắt ngờ như cơn bão của Thủy Tinh Lâu đã kéo theo một đám kẻ thù cạnh tranh và một đám hiếu kỳ nhiều chuyện.

"Con mèo nhỏ, nghe nói ngươi mới mở một thương hội" một hôm Lục Sỉ Phiêu đến thăm Lạc Kỳ, nhân tiện hỏi luôn. Nhưng câu hỏi tưởng chừng như vô hại ấy lại giúp Lạc Kỳ cảnh báo một nguy cơ.

"Đúng vậy, ta còn ở đây dài nên muốn kiếm một ít tài nguyên tu luyện mà thôi" Lạc Kỳ nói nhẹ nhàng như đã cam chịu số phận.

"Có cần bổn tọa giúp gì không"

"Có" Lục Sỉ Phiêu cũng không ngờ Lạc Kỳ đáp ứng nhanh như vậy.

"Ma Đế ngươi mang ta đến đây phải có nghĩa vụ bảo vệ ta an toàn chứ đúng không" Lạc Kỳ nhìn Lục Sỉ Phiêu cười cười.

"Được rồi, chuyện ngươi là chủ nhân Thủy Tinh Cung sẽ không có ai biết" Lục Sỉ Phiêu hiểu ngay ý định trong câu nói của Lạc Kỳ, sau đó hắn lại chưng ra bản mặt liếʍ môi trêu chọc cậu:

"Bổn tọa giúp ngươi một chuyện quan trọng như vậy, ngươi phải bù đấp cho bổn tọa cái gì chứ"

Đáp lại hắn chỉ là một ánh mắt liếc ngang khinh bỉ của Lạc Kỳ. Những ngày ở chung này đã giúp Lạc Kỳ hiểu thêm về Lục Sỉ Phiêu rất nhiều. Hắn cũng không đáng sợ như mọi người nói, chẳng qua tính cách của hắn là muốn gì làm náy cộng thêm thực lực và địa vị bây giờ nên có đôi khi hơi quá đáng. Tuy luôn miệng nói thích Lạc Kỳ nhưng cũng không phải là yêu chỉ là hắn cảm thấy cậu thú vị, khác những người luôn sợ hãi hắn. Tức nhiên Lục Sỉ Phiêu còn chưa nhận ra điều này, chỉ có Lạc Kỳ biết mà thôi nhưng bây giờ cậu cần điều đó.

Dạo gần đây có rất nhiều thương hội khác lén đến điều tra chủ nhân của Thủy Tinh Lâu nhưng không hề có kết quả, vì vậy thân phận bí ẩn của Lạc Kỳ càng khiến người khác tò mò hơn nữa. Đến nổi Đế Hoa Lâu còn xếp Lạc Kỳ vào mười người bí ẩn nhất Ma Đô này.

Trong lúc Lạc Kỳ đang bận rộn với việc phát triển thương hội của mình thì một nơi khác Dạ Mộng cũng đang tìm cách trừ khử cậu. Ả yêu Lục Sỉ Phiêu bao nhiêu năm, cho dù không có được nhưng ả cũng không cho phép kẻ khác có được.

Gần đây Ma Đô náo nhiệt hơn hẳn, khắp nơi đều kéo về đây bởi vì Thất Vực Chiến sắp tới nên cần phải tuyển chọn ra một số anh tài đi tham gia.