Chương 95: Đối Mặt

Kết quả này tốt hơn rất nhiều những gì Lạc Kỳ dự liệu, bời vì hạng nhất sẽ được mười điểm và trừ dần từng điểm cho các thứ hạng kế tiếp. Như vậy Lê Long Đỉnh chỉ thua Lý Nhật Tôn hai điểm mà thôi.

"Vòng sau cố gắng đừng để xếp dưới hạng tám" Lạc Kỳ dặn dò Lê Long Đỉnh. Nếu không có gì ngoại dự liệu thì Lý Nhật Tôn sẽ vẫn tiếp tục xếp hạng nhất.

Hôm sau vòng hai sắp diễn ra.

"Thiên Đế, Long Đỉnh tuổi nhỏ tu vi thấp, nếu thi đấu như vậy thật không công bằng a" gia chủ Lê gia nói lớn.

Lúc này một giọng nói từ bên trong truyền ra. Thì ra Chiêu Thánh Thiên Đế cũng quan xác cuộc tranh đoạt này nhưng không lộ mặt mà thôi.

"Trên đời làm gì có công bằng tuyệt đối, làm mọi chuyện còn cần một chút may mắn nữa".

Thấy không thể thây đổi ý định của Thiên Đế, gia chủ Lê gia đành ngồi xuống nhìn Lê Long Đỉnh lắc đầu.

Sau đó thi đấu cũng bắt đầu, đấu theo thể thức vòng tròn. Vốn mọi người cứ nghĩ Lê Long Đỉnh chỉ là một Thiên Tiên sơ kỳ nhưng không ngờ lúc này hắn lại bày ra thực lực Thiên Tiên Hậu Kỳ. Cũng phải thôi, Cữu Thiên Ngọc Lộ hắn còn cho Lạc Kỳ được thì Lê gia tức nhiên sẽ có thứ khác tốt hơn bồi dưỡng cho hắn.

Thiên Tiên Hậu Kỳ kèm với những Tiên Bảo của Lê gia, Lê Long Đỉnh có thể đánh một trận với Huyền Tiên mà không hề thua kém.

Nhưng bất ngờ nhất phải kể đến tán tu Ỷ Lan, hoành không xuất thế cô ta lại bày ra Huyền Tiên Trung Kỳ thực lực. Nếu không phải Tiên Pháp của cô ta thua kém thì chưa chắc Lý Nhật Tôn đã giành chiến thắng.

Cuối cùng như dự liệu Lý Nhật Tôn vẫn đứng nhất, xếp sau là Ỷ Lan, còn Lê Long Đỉnh xếp hạng bảy.

Cuộc đua đã đến hồi gây cấn, tuy Lý Nhật Tôn hai vòng đều đứng đầu nhưng các đối thủ vẫn còn cơ hội, dù rất mong manh.

Đại sảnh Lê gia đang chìm trong một bầu không khí khá căng thẳng.

"Chúng ta cần phải lấy được hạng nhất, còn cần phải ép đám Lý Thiên Nhật vào hai hạng cuối. Khó a" gia chủ Lê gia lắc đầu.

"Vậy chúng ta nên liều hay là bỏ cuộc" một vị Lê gia trưởng lão hỏi.

"Thi vẫn phải thi, nếu không mặt mũi Lê gia để đâu" thấy gia chủ tức giận vị trưởng lão đó gục mặt lại.

"Bên trong sẽ có thương vong, các vị nếu ai muốn rút lui Lê gia chúng ta sẽ không ngăn cản còn trả đủ thù lao cho các vị" Lê Long Đỉnh chấp tay về đám người u buồn nói. Dù không đoạt Đế tử nhưng nhân tâm vẫn phải thu.

Thấy trò diễn của Lê Long Đỉnh, Lạc Kỳ rất muốn cười nhưng vì có nhiều người ở đây nên cậu cố nhịn lại.

Những người đến đây trợ giúp đều đến từ các tiểu gia tộc hoặc là tán tu, họ đến chỉ vì thù lao hậu hĩnh của Lê gia mà thôi, có rất ít người là bằng hữu thật tâm đến giúp đỡ.

Vì vậy, sau khi nghe Lê Long Đỉnh nói ra đa số đều rời đi, chỉ còn lại hơn ba mươi người mà thôi.

Thấy đám người lần lượt rời đi Lê Long Đỉnh đảo mắt nhìn Lạc Kỳ gật đầu. Chuyện này là hắn làm theo ý của Lạc Kỳ đấy.

Đêm hôm trước Lạc Kỳ đã đến tìm Lê Long Đỉnh, cậu muốn hắn nói như vậy thứ nhất là để tỏ vẻ như Lê Long Đỉnh đã từ bỏ, đánh lạc hướng người khác. Thứ hai loại đi những kẻ không trung tâm, giữ lại chỉ làm hủy kế hoạch của Lạc Kỳ mà thôi.

Đợi đám người đi hết Lê Long Đỉnh mới hỏi Lạc Kỳ phải làm gì tiếp theo.

"Tìm một người cải trang thành ngươi, khi vào Ma Ngục Sâm Lâm ngươi sẽ đi cùng ta".

Hôm sau, Lê gia xuất hiện chỉ với mấy chục người. Là một đội ngủ ít nhất nếu không tính Ỷ Lan chỉ đến một mình.

"Các ngươi đi xuyên qua Ma Ngục Sâm Lầm này coi như hoàn thành. Nên nhớ bên trong không chỉ có Linh Thú, Ma Thú còn có cả đối thủ của các ngươi" một vị mặc quan phục dận dò.

Đội ngũ Lê gia vừa bước vào Ma Ngục Sâm Lâm không bao lâu thì Lạc Kỳ đã bí mật kéo Lê Long Đỉnh đi hướng khác.

"Đúng sư dự đoán, thì ra là kế của các ngươi" rời đi không bao xa, hai người Lạc Kỳ đã bị Lý Nhật Tôn chặn lại.

"Chúng ta phải làm sao đây" Lê Long Đỉnh xuất trường thương thủ thế.

"Nhớ bảo trọng tính mạng" để lại một câu Lạc Kỳ đã đánh tới Lý Nhật Tôn.

"Bảo vệ Đế Tử" đám người xung quanh hô lớn, vọt tới chặn Lạc Kỳ.

"Hừ, Đế Tử? Lý Nhật Tôn ngươi cũng tự tin lắm chứ" Lê Long Đỉnh khinh thường.

"Ta xuất thân từ Đế Tộc chính thống, sinh ra số mạng đã là Thiên Đế, chỉ là đám ngu ngốc các ngươi không lượng sức mình mà thôi" Lý Nhật Tôn chấp tay đứng nhìn Lạc Kỳ và Lê Long Định bị vay hãm, tự cao nói ra.

"Vậy sao?" Lạc Kỳ xuất một kiếm, chém chết bốn tên trước mặt.

"Chiếu Thủy Huyền Quang Thuật" Lạc Kỳ xuất thủ vây khốn ngược lại đám người vây công mình.

"Bây giờ chỉ còn ta với ngươi mà thôi, Thiên Đế tương lai" Lạc Kỳ đi đến đối mặt với Lý Nhật Tôn.

"Hừ, muốn chết" Lý Nhật Tôn xuất kiếm đánh tới, không ngờ đều bị Lạc Kỳ chặn lại.

"Huyền Thiên Hậu Kỳ, là ta khinh thường ngươi" Lý Nhật Tôn vẻ mặt ngưng trọng lên hẳn. Kiếm mang của hắn lại càng kinh khủng hơn.

"Nghi Thủy Kiếm Quyết" kiếm ảnh vô hình quét tới Lý Nhật Tôn. Cả cơ thể hắn bị kiếm mang lạnh lùng của Lạc Kỳ khóa chậc lại, chỉ còn cách mở to mắt nhìn Lạc Kỳ.

Nhưng lúc này đột nhiên một bóng người bay nhanh tới kéo Lý Nhật Tôn đi.

Là Lạc Kỳ quá sơ suất, nếu không chẳng ai có thể cứu được hắn.

Cách xa chỗ Lạc Kỳ đứng một nữ tử đang đứng cạnh Lý Nhật Tôn, đó lại là tán tu Ỷ Lan.

"Sao nàng lại đến đây" Lý Nhật Tôn cảm thấy mất mặt nên trách cứ.

"Nếu ta không đến kịp thì chàng đã trở thành cái xác dưới kiếm của hắn rồi" Ỷ Lan không vui đáp lại.

Xem ra Lý Nhật Tôn và Ỷ Lan quan hệ rất mật thiết, theo Lạc Kỳ đoán bọn họ muốn đánh úp những người khác đây mà. Nhìn đôi uyên ương đang giận nhau Lạc Kỳ cũng góp vui vào bằng một đạo kiếm ảnh.

"Vây thủ gϊếŧ hắn" Lý Nhật Tôn nghiến răng cùng Ỷ Lan đánh tới.

"Tới hay lắm" lớp ảo cảnh của Chiếu Thủy Huyền Quang Thuật đột ngột bỏ xuống, bên trong còn lại gần mười tên xuất thủ đánh tới Ỷ Lan. Còn Lạc Kỳ thì đi nghênh đón Lý Nhật Tôn, hai kiếm chạm nhau Lý Nhật Tôn bị đẩy ra hơn mười bước.

Thấy tình thế không ổn Ỷ Lan lách người lướt tới Lê Long Đình đứng ở đằng xa. Nếu bắt được Lê Long Đỉnh thì Lạc Kỳ cũng tự buông kiếm thôi.

"Thủy Long Hoành Thiên" theo tiếng Lạc Kỳ một đầu Thủy Long thật lớn xuất hiện. Nó cuộn mình trên không rồi nhào tới Ỷ Lan.

"Phốc..." cú va chạm làm Ỷ Lan văng ngược ra ngoài xa.

"Không, Lan nhi" Lý Nhật Tôn bất chấp Lạc Kỳ còn ở trước mặt nhào tới đỡ lấy Ỷ Lan.

"Phốc..." một kiếm chém tới, một mãnh lưng của Lý Nhật Tôn gần như đứt đoạn. Nhưng lúc này Lý Nhật Tôn đã kịp xuất ra độn phù chạy mất.

"Để bọn chúng đi vậy sao" Lê Long Đỉnh không cam lòng.

"Đi thôi" Lạc Kỳ không trả lời vấn đề này của hắn, gϊếŧ hết mấy tên còn lại cậu liền bỏ đi.

Theo chân Lạc Kỳ càng lúc đi càng sâu vào Sâm Lâm, Lê Long Đỉnh tuy hơi lo lắng nhưng cũng không dám hỏi. Khi đến một căn nhà tranh nhỏ, Lạc Kỳ mới dừng lại.

"Khuyển bá bá, ta vào được chứ" đứng trước cửa Lạc Kỳ cất tiếng gọi.

Cánh mở mở ra, một ông lão đi ra tươi cười đón Lạc Kỳ.

"Ha ha, thiếu gia đến rồi. Người có gặp chủ nhân không"

Nhìn ông lão trước mặt linh cảm của Lê Long Đỉnh cho hắn biết người này không thể đắc tội.

"Khuyển bá bá, ta chưa gặp lại sư phụ lần nào cả" Lạc Kỳ lắc đầu.

Ông lão này chính là hầu cận của sư phụ Lạc Kỳ. Ngày đó sư phụ rời đi chỉ để lại một bức thư nếu có gì cần giúp đỡ thì tìm đến đây.

"Xem ra chủ nhân muốn tránh mặt chúng ta rồi" nét đượm buồn hiện lên trên khuôn mặt già nua của ông lão.

Vào nhà Lê Long Đỉnh ngoan ngoãn ngồi một bên.

"Khuyển bá bá, lần này mong người giúp một chuyện nho nhỏ"

"Thiếu gia cứ nói" ông lão nói, tay thì đưa cho Lạc Kỳ một linh đăng bên trong chứa một đạo Thần Hồn của Lạc Kỳ.

Lạc Kỳ nói nhỏ vào tay ông lão, ông ta cười to: "Đến Thiên Đế còn bị thiếu gia tính kế, lão đây cũng giúp một tay a".

Mấy ngày sau, trước bìa Sâm Lâm một đám người hồi hợp đứng đợi.

"Có người ra, là Lý Nhật Tôn sao" trong màng sương xám hai nhân ảnh từ từ đi lại.

"Là Lê Long Đỉnh, trời ạ. Hắn là người ra đầu tiên" xung quanh ngạc nhiên, còn đám người Lê gia thì vui mừng chạy lại.

"Vui mừng gì chứ, Lý thiếu gia cũng trở thành Đế Tử mà thôi" Lý gia bĩu môi.

Sau đó lục đυ.c có người đi ra đều là những người không thể cạnh tranh vị trí Đế Tử nữa.

Đã có sáu người đi ra mà Lý Nhật Tôn vẫn không xuất hiện, đám người Lý gia bắt đầu lo lắng không yên rồi.

"Là Nguyễn Phúc Đảm, ông trời ạ nếu hắn ra sớm một chút đã giành được vị trí Đế Tử rồi" nghe xung quanh đàm luận mặt của Nguyễn Phúc Đảm càng lúc càng xanh.

"Là Trần Huyền Trân".

"Ông trời ạ, giờ Lý Nhật Tôn mới đi ra" cuối cùng bóng dáng Lý Nhật Tôn và Ỷ Lan mới xuất hiện.

"Vậy... vị trí Đế tử này..."

"Lê Long Đỉnh sẽ trở thành Đế Tử của Đông Nam Thiên Đình" giọng nói của Chiêu Thánh Thiên Đế vang lên. Lý Nhật Tôn tức giận đến mức thổ huyết tại chỗ.

Ván cờ lặt ngược a, kẻ có ít cơ hội nhất bây giờ lại là Đế Tử. Mấy kẻ khác nhìn Lê Long Đỉnh ganh tỵ đến đỏ mắt.

Việc Lê Long Đỉnh trở thành Đế tử đã kinh động khắp nơi, công thần như Lạc Kỳ đâu thể bỏ qua được. Những lời đồn đoán bắt đầu truyền ra, nào là xả thân hộ chủ, một người một kiếm đánh lui toàn bộ địch nhân... Tuy hơi lố nhưng cái tên Lạc Kỳ lần nữa đứng trước đầu sóng ngọn gió.

Lê gia cũng không bạt đãi Lạc Kỳ, cho cậu rất nhiều thứ, Cữu Thiên Ngọc Lộ cũng có mấy bình còn chưa tính những thứ khác.

Mấy ngày sau Lê Long Đỉnh chính thức được sắc phong Đế Tử, theo yêu cầu của Lạc Kỳ hắn dẫn cậu vào bái tế Âu Cơ Tiên Đế, còn được gọi là Thủy Mẫu của Lạc Hồng Huyết Mạch.

Cửa lăng mộ vừa mở ra thần hồn của Lạc Long Quân đã xuất hiện, làm mọi người đều náo loạn.

"Lạc ca, chàng đến rồi, thϊếp chờ chàng đã rất lâu rồi đấy" bổng trong quan tài thần hồn của một nữ nhân cao quý hiện ra.

"Bái kiến Thủy Mẫu" đám người, kể cả Chiêu Thánh Thiên Đế đều quỳ xuống nhìn Lạc Long Quân và Âu Cơ âu yếm nhau.

"Tham kiến Thủy Phụ" nhận ra đây là Lạc Long Quân đám người lại lần nữa bái kiến.

"Lạc ca, sao giờ chàng mới trở về với thϊếp" Âu Cơ dòng lệ tuông trào.

"Ta xin lỗi nàng,..."

Ngày đó Tổ Long Uyên bị Ma Giới tiến đánh, bởi vì cứu trợ mà Lạc Long Quân đã ngã xuống tại đó. Qua hàng vạn tuế nguyệt cuối cùng đạo thần hồn còn sót lại của ông cũng tỉnh lại, ngay lúc đó thì ông gặp Lạc Kỳ.

"Đứa bé này có ơn với ta, các ngươi hãy thây ta trả ơn cho nó" Lạc Long Quân nắm tay Âu Cơ nhìn đám người nói.

Sau đó ông và Âu Cơ Tiên Đế biến mất, ông còn truyền âm cho Lạc Kỳ nói để lại cho cậu nhẫn trữ vật của ông trong thần hồn của cậu.