Chương 86: Diễm Cơ Mời Chào

Nhìn thấy Tần Tố Tâm bị chém thành từng mãnh nhỏ, xung quanh đều hít khí lạnh.

"Các ngươi...Bát Tý Tộc...Phong Tộc...đợi đó cho ta" Cung Chủ Tố Nữ Cung tức giận nói không tròn câu.

"Diễm Tú, chuyện này còn không xong đâu" Bát Tý Tộc Trưởng vẫn còn chưa hết hận, hắn chỉ tay về phía Tố Nữ Cung Cung Chủ rầm lên, sau đó mới chấp tay về phía Phong Kiều đa tạ.

Lúc này ở trong một cung điện xa hoa có bốn người hai nam, hai nữ đang ngồi nhìn diễn biến qua một tấm kính lớn.

"Bốp..." Diễm Cơ tức giận đập tay vào ghế đứng dậy.

"Tố Nữ Cung cũng ác độc thật, chỉ vì một Pháp Tướng mà lại ra tay gϊếŧ người a" bên cạnh đó một nữ nhân che miệng nói ra, tuy nhiên lại mang theo nồng đậm ý cười.

"Phong Nhã ngươi nói sai rồi, chỉ là một đệ tử phạm sai lầm sao có thể quy chụp cho cả Tố Nữ Cung" Diễm Cơ nhíu mày phản bác.

"Bây giờ là Bát Tý Tộc, ai biết sau này có phải là Phong Tộc, Hồ Tộc hay cả Hải Tộc hay không?" Phong Nhã giương mắt nhìn Diễm Cơ đầy khıêυ khí©h.

"Ngươi nói quá lời, chúng ta đều là phi tử của Thiên Đế, là người một nhà a" Diễm Cơ tà mị cười đáp lại.

"Đến em trai ngươi còn đuổi cùng gϊếŧ tận được, hừ người một nhà? Ta đây không dám nhận" lúc này một nam nhân mắt phượng mới mở miệng không hề cho Diễm Cơ chút mặt mũi nào.

"Thôi xem tiếp đi" ngay khi Diễm Cơ định phản bác lại thì nam nhân tóc xanh còn lại ngăn lại cuộc khẩu chiến này.

Trở lại Bách Nhật Thành, sự kiện Tần Tố Tâm chỉ là khúc nhạc dạo thoáng qua. Những trận chiến sau đó cũng hết sức căng thẳng, làm người ta quên luôn chuyện đó.

Như lúc này Lạc Kỳ đang ác chiến với một con Yêu Tượng.

"Vạn Liên Khống Thiên Bí Thuật" đây là một bí thuật nằm trong truyền thừa của Bích Liên Tiên Tử mà bây giờ Lạc Kỳ mới có cơ hội sử dụng.

Những đóa Thủy Liên nhanh chóng khống chế yêu Tượng lại.

"Bạo" theo tiếng Lạc Kỳ phát ra tất cả các đóa hoa đều phát nổ cùng một lúc.

"Ka ka, ta không thua" Yêu Tượng da dày thịch béo, tuy bị trọng thương nhưng vẫn cố gắng đánh ra đòn cuối cùng.

"Mãnh Tượng Độ Giang" một bóng Yêu Tượng lớn xuất hiện trong làn nước, nó lao nhanh về phía Lạc Kỳ.

"Phá" một kiếm mang theo cuồn cuộn Thủy Đạo pháp tắc chém xuyên qua thân thể Yêu Tượng.

"Bụp..rầm..." Yêu Tượng từ từ ngã xuống, nó chết không nhắm mắt.

"Đi liên lạc với hắn" ở sâu trong cung điện Diễm Cơ truyền tin cho thuộc hạ của mình.

Sau khi năm mươi cặp đấu đã diễn ra, năm mươi cái tên cũng chính thức được chọn ra bất ngờ là có cả Lạc Thủy.

Nhưng may mắn không đến quá lâu, ở trận kế tiếp cô ta phải chiến đấu với một Linh Tiên Trung Kỳ. Chênh lệch thực lực quá lớn, chỉ sau vài chiêu Lạc Thủy đã bị đánh bại. Nhưng dường như tên này có ý với Lạc Thủy nên ra tay cũng không quá nặng.

Đến phiên Lạc Kỳ, đối thủ lúc này của cậu lại chính là Phong Kiều. Dù là từng quen biết nhưng khi lên lôi đài Phong Kiều cũng không hề nương tay. Tuy nhiên như vậy cũng hợp ý với Lạc Kỳ.

"Thủy Thần Bát Thức - Thủy Long Cuồng Nộ" kiếm ảnh của Lạc Kỳ bắt hóa hình thành một con Thủy Long đánh tới.

"Bang..." Phong Kiều nhanh chóng đánh bạt Thủy Long ra nhưng lúc này một đạo kiếm lại hướng cô ta bay tới.

"Xuyên Tâm Thức, phốc" Phong Kiều ôm ngực lui lại.

"Kiếm Tâm là Kiếm Tâm a, dùng tâm ngự kiếm đúng là thiên tài" có kiếm khách nhận ra liền liên tục tán thưởng.

"Ta thua" Phong Kiều vẻ mặt đắng chát bay xuống lôi đài. Tốc độ là thứ lớn nhất cô ta dựa vào, bây giờ nó đã bị phá đánh tiếp cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Hai bộ kiếm pháp này là của Lạc Kỳ có được kiếp trước, chỉ là Tiên Phẩm sơ giai. Ở kiếp trước, cậu là pháp tu nên không có thu thập kiếm pháp nhiều, dù có cũng không tu luyện nên không sợ người khác nhìn ra sơ hở.

Tối đó, Lạc Kỳ đoán một vị khách không mời mà đến, Lưu Thi - nô tỳ thân cận của Diễm Cơ.

Cô ta truyền lời của Diễm Cơ đến để mời chào Lạc Kỳ về dưới chướng của ả.

"Diễm Cơ, ngươi đã mời thì ta cũng chấp nhận" Lạc Kỳ thầm nghĩ nhưng bề ngoài lại lộ ra vẻ vui mừng, ngạc nhiên để Lưu Thi thấy.Vốn Lạc Kỳ còn định nghĩ cách tiếp cận Diễm Cơ như thế nào, nhưng không ngờ ả lại tự tìm đến, xem ra hai người thật có duyên, tuy đó lại là nghiệt duyên.

Hôm sau, còn lại hai mươi lăm thí sinh bắt đầu thi đấu tiếp dưới dạng vòng tròn. Đến đây rồi Lạc Kỳ cũng không thèm giấu giếm nữa, tu vi Linh Tiên Hậu Kỳ cũng đã được cậu lộ ra, nhưng không chỉ có Lạc Kỳ mà còn thêm hai tên nữa cũng có tu vi Linh Tiên Hậu Kỳ đó là Bắc Tùy và Bắc Đường.

Nhưng điều đó không làm Lạc Kỳ phải kinh ngạc bằng ánh mắt của Liên Thành Phật Tử khi chiến đấu với Bắc Tùy. Tuy hắn thua nhưng ánh mắt ấy vẫn ám ảnh Lạc Kỳ, đó là một ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ, nếu không phải là một kẻ cuồng sát thì không bao giờ có được ánh mắt ấy.

Trong suốt giải đấu này Lạc Kỳ chưa từng để thua, nhưng lúc này cậu đã phải thất bại trước Bắc Đường. Tu vi tương đương, kinh nghiệm Lạc Kỳ cũng không kém đối phương, nhưng cậu thua bởi vì phẩm cấp Kiếm Pháp.

Bắc Đường là người của gia tộc Thiên Đế Bắc Hàn, những thứ hắn học đều là chân phẩm của Bắc Thiên Đình này, nên chỉ với hai bộ kiếm pháp Lạc Kỳ tu luyện được không thể nào chống đỡ nỗi.

Thua Bắc Đường sau đó cậu lại tiếp tục để thua Bắc Tùy, vì vậy chung cuộc Lạc Kỳ chỉ xếp hạng ba.

Thi đấu xong, mười thứ hạng đầu sẽ được đến Thiên Cung tu luyện mười năm. Đối với người khác là một tạo hóa nhưng đối với Lạc Kỳ chỉ là một lần nữa trở về chốn cũ mà thôi.

Ngày đầu tiên Lạc Kỳ đến Thiên Cung, Diễm Cơ đã đến gặp cậu. Thiên tài mà xuất thân thấp kém như Lạc Kỳ không dể dàng gì có được, những người như vậy rất dể nắm trong tay không sợ bọn họ phản bội. Bây giờ ả còn đang tự hào vì giành được Lạc Kỳ trước những Đế Phi khác.

Tuy vậy với tính cách của Diễm Cơ sẽ không thật sự tin ai, mấy năm ở lại Thiên Cung mỗi lần Lạc Kỳ ra ngoài là lại có người theo dõi cậu. Nhưng ả cũng rất chú trọng bồi dưỡng Lạc Kỳ, đến thứ quý hiếm như Thiên Thủy ả cũng cho Lạc Kỳ để tu luyện Thiên Thủy Thể.

Hôm nay khi Lạc Kỳ đang luyện kiếm thì cảm nhận được một ánh mắt đang chăm chú đang nhìn mình. Khi cậu quay lại thì không ngờ người đó lại là Bắc Hàn. Cố gắng ổn định tâm thần lại Lạc Kỳ từ từ quỳ một chân xuống:

"Bái kiến Thiên Đế"

"Sao ngươi biết ta là Thiên Đế" nghe Bắc Hàn nói Lạc Kỳ mới nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn. Kiếp này hắn chưa gặp Bắc Hàn sao biết hắn là Thiên Đế.

"Dạ, ở Thiên Cung này người có thể tự do đi lại mà không bị phát hiện chỉ có một mình Thiên Đế ngài a" nhưng Lạc Kỳ đã nhanh chóng chửa cháy

"Thông minh lắm, nhìn bóng lưng của ngươi ta lại nhớ đến một người" Bắc Hàn định lấy tay vuốt mặt Lạc Kỳ thì bổng Diễm Cơ không biết từ đâu xuất hiện.

"Thiên Đế đến chỗ thần thϊếp sao không báo cho thần thϊếp biết trước để nghênh đón" Diễm Cơ mị hoặc ôm tay Bắc Hàn.

Vẫn quỳ một bên Lạc Kỳ cụp mắt xuống không muốn nhìn thấy cảnh này. Không phải vì ghen mà là nhìn hai con người này cậu sợ không kiềm chế được hận ý của mình.

Bỏ qua bộ ngực mềm mại đang chà xác vào tay mình, Bắc Hàn kéo Lạc Kỳ đứng dậy.

"Ngươi có muốn làm thị thϊếp của ta không".

Bắc Hàn nói một cậu làm Lạc Kỳ và Diễm Cơ đều ngẫn ra. Đúng vậy thị thϊếp của Bắc Hàn có không ít, nhưng kẻ có thể sống lâu trong Thiên Cung này lại không có mấy.

"Đa tạ Thiên Đế hậu ái, nhưng Lạc Kỳ đã có đạo lữ rồi ạ" Lạc Kỳ nhẹ nhàng nói, như sợ Bắc Hàn sẽ nổi giận vậy.

"Chẳng lẽ đạo lữ của ngươi sánh được với ta sao" Bắc Hàn kéo một lọn tóc của Lạc Kỳ đưa lên mũi ngửi.

"Thiên Đế sẽ chấp nhận người vì hư vinh mà từ bỏ đạo lữ của mình ư. Nếu bây giờ Lạc Kỳ từ bỏ đạo lữ của mình được thì Thiên Đế không sợ Lạc Kỳ vẫn có thể làm giống vậy với ngài ư" cậu cười nhẹ đối đáp lại.

Nghe Lạc Kỳ nói ánh mắt hứng thú của Bắc Hàn ngày càng đậm, sau đó hắn cười ha ha rồi bỏ đi. Khi Bắc Hàn đi Diễm Cơ cũng liếc xéo Lạc Kỳ một cái.

"Xem ra ta phải hành động nhanh thôi" Lạc Kỳ biết Diễm Cơ sắp loại trừ mình rồi. Nếu Lạc Kỳ không loạt vào mắt của Bắc Hàn thì thôi, còn nếu ai tạo ra nguy hiểm trên con đường trở thành Đế Hậu của ả thì ả sẽ không tha cho bắt kỳ ai.

Trở về phòng nhanh chóng niệm chú liên lạc với Thiên Huyễn kêu ông ta đến Bách Nhật Thành, Lạc Kỳ mới đứng dậy đến gặp Diễm Cơ.

"Tham kiến Đế Phi, thuộc hạ mới nghe được tin tức bên Hồ Phỉ Đế Phi đang chuẩn bị hành động gì đó"

"Nói rõ ràng cho ta" Diễm Cơ bực bội, nhìn thấy Lạc Kỳ là ả nhớ đến chuyện lúc nãy.

"Thuộc hạ chỉ nghe hình như có liên quan đến Bách Nhật Thành, còn chuyện gì thì không rõ".

"Bách Nhật Thành" nghe đến cái tên này hai mắt Diễm Cơ sáng lên, cho Lạc Kỳ lui ra nhanh chóng bay đi.

"Diễm Cơ, ta chúc ngươi được như ý nguyện a" Lạc Kỳ cười nhếch môi nhìn theo hướng ả bay đi.