Chương 84: Bán

Lạc Kỳ chưa bao giờ tin cái gọi là thiên duyên tiền định cả, với lại cậu cũng không hề có hứng thú với Mộc Tộc dù là một chút.

"Các vị có chuyện gì cứ nói thẳng, vòng vo mãi cũng không nên chuyện" cậu nhàn nhạt cắt đứt lời đám người này.

"Là như vậy, lần này chúng ta đến là để cầu hôn a"

Theo sự kiện Hắc Vân Sư Hóng dời đến Vô Biên Đại Lục, những bộ tộc ở đây cũng bắt đầu tìm hiểu về nơi này. Vốn bộ dáng của Mộc Tộc không thu hút được Nhân Tộc, vì vậy việc kết hôn với Nhân Tộc là rất khó khăn. Vô Biên Đại Lục - mãnh đất vừa từ Hạ Giới thăng lên theo bọn họ là nơi lý tưởng nhất, vì thực lực nơi này yếu và chắc có lẽ bọn họ cũng cần nơi nương tựa.

"Cầu hôn? Sao lại là Thủy Tinh Cung" Lạc Kỳ hỏi.

"Thật ra không chỉ có chúng ta, các bộ tộc khác cũng đến các nơi khác cầu hôn rồi" một kẻ thành thật nói ra.

Như vậy là cả Vạn Lâm Đại Lục cùng xúc tiến việc này ư. Nhìn đám người ở đây tu vi không cao lắm chắc là đến từ các tiểu bộ tộc, không lẽ Vạn Lâm Đại Lục đi cầu hôn cũng phân theo cấp độ. Như Thủy Tinh Cung loại nhỏ tông môn thì đến cầu hôn cũng chỉ là tiểu bộ tộc?

"Rất tiếc, cung quy có quy định không cưỡng ép đệ tử thông hôn" Lạc Kỳ lên tiếng đánh gãy ý tưởng của bọn họ.

"Lạc Cung Chủ, vậy có thể cho chúng ta xin một tuần, à không ba ngày để làm quen với đệ tử quý cung được không" cha của cô gái định cầu hôn Lạc Kỳ gấp rút lên tiếng.

Lạc Kỳ vốn định từ chối nhưng đột nhiên Cung Chủ tiền nhiệm đã đi vào nói nhỏ vào tai Lạc Kỳ một chuyện.

Thì ra hay tin các Tiên Môn của Mộc Tộc đến cầu hôn thì những đệ tử mới vào Thủy Tinh Cung sau này đều có ý định kết hôn với bọn họ.

Bọn chúng còn nói ở lại Thủy Tinh Cung chỉ là ăn nhờ ở đậu, thà đến Mộc Tộc làm thiếu phu nhân còn hơn.

Phản bội, phản bội trắng trợn, Lạc Kỳ ghét nhất những kẻ như thế. Nếu bọn chúng muốn đi thì Lạc Kỳ cũng không giữ lại, nhưng nuôi lâu như vậy cũng nên lấy lại chút lời rồi.

Cho người tập hợp tất cả những kẻ muốn kết hôn lại, Lạc Kỳ chuẩn bị bán chúng đi đây.

"Được rồi, chúng ta có mấy trăm đệ tử muốn thông hôn với các ngươi, vậy cho ta cái giá đi"

Đột nhiên nghe Lạc Kỳ nói, đám người Mộc Tộc cũng vô cùng ngạc nhiên.

"Nhưng ta nói trước, khi ra khỏi đây bọn chúng không còn là người của Thủy Tinh Cung nữa, cho nên xử lý thế nào là chuyện của các ngươi"

Nghe câu này mắt đám người sáng lên, nếu thông hôn bình thường thì bọn họ làm gì cũng phải nể mặt Thủy Tinh Cung. Nhưng bây giờ số đệ tử này đã bị bỏ rơi thì bọn họ sẽ không lo lắng nữa.

"Cho chúng ta thời gian ba ngày bàn bạc, chúng ta sẽ cho Lạc Cung Chủ một cái giá hợp lý"

Trở về biệt viện, cao tầng của Thủy Tinh Cung đều đã tập hợp lại đây. Bọn họ đã nghe chuyện Lạc Kỳ sắp làm.

"Cung Chủ, làm vậy được không. Dù sao bọn họ cũng là đệ tử Thủy Tinh Cung, nếu mất chỗ dựa từ mẫu tộc thì ở bên kia sẽ khó sống a" Minh lão tổ thở dài.

"Nếu bọn chúng đã không coi mình là đệ tử bổn tông thì chúng ta cần gì phải quan tâm. Những kẻ phản bội giữ lại có ngày sẽ hại chết chúng ta mà thôi" Lạc Kỳ cương quyết nói.

Mọi người đều trầm mặc, ai cũng hiểu điều này chỉ là ở Hạ Giới Thủy Tinh Cung chưa từng trải qua việc này, nên bọn họ còn có chút không quen.

"Cung Chủ, có thư từ Thiên Đình" đột nhiên Lạc Thủy đi vào.

Trong thư nói là Thiên Đình tổ chức một cuộc thi đấu, quy định dưới ngàn tuổi tu vi Chân Tiên trở lên sẽ được tham gia. Lần thi đấu này sẽ tính điểm theo từng môn phái nên số lượng tham gia rất quan trọng.

"Sao lại tổ chức cái này, chẳng lẻ Bắc Hàn muốn kiểm kê lại thực lực các tông phái?" Lạc Kỳ thầm nghĩ.

Ở Hạ Giới ngàn tuổi thành tiên là chuyện không thể, ở Tiên Giới cũng rất hiếm gặp. Những kẻ đó, ai không phải là thiên tài trong thiên tài chứ.

Thủy Tinh Cung bây giờ hợp điều kiện chỉ có Lạc Kỳ và Lạc Thủy. Còn Dương Tiễn Lâm không thi đấu cho Thiên Huyễn Tông thì cũng là Thiên Âm Môn, dù sao hắn xuất thân từ đó.

"Cung Chủ, chúng ta tham gia không?" Thủy Tinh Cung chỉ là một tiểu tông môn, nếu lần thi đấu này gặp sơ suất gì thì chuyện gì xảy ra tiếp không ai dám tưởng tượng.

"Thi chứ, sao lại không. Phần thưởng nhiều đến vậy mà". Lạc Kỳ mĩm cười trả lời.

Nghĩ đến lúc đường đường chính chính xuất hiện trước mặt Bắc Hàn và Diễm Cơ, tâm tình của Lạc Kỳ đột nhiên trở nên rất phấn khích.

Ba ngày sau, Thủy Tinh Cung sắp xếp vài người đưa tiễn đám "thiếu phu nhân" lên đường đi Vạn Lâm Đại Lục. Lúc đi bọn chúng còn rất vui vẻ, thử về bên đó không sinh được một đứa con coi còn vui được không.

Hiện tại, thứ Thủy Tinh Cung thiếu nhất chính chính là tài nguyên tu luyện, qua sự kiện này cũng kiếm được kha khá a.

Mấy tháng sau, Lạc Kỳ và Lạc Thủy mới lên đường đi tới Thánh Nhật Thành, nơi sẽ diễn ra thi đấu lần này.

"Cung Chủ, người đoán thực lực của những người tham gia lần này thế nào"đây là lần đầu tiên Lạc Thủy thi đấu nên hơi lo lắng một chút.

"Đa phần là Chân Tiên, những đại tông môn sẽ xuất hiện Linh Tiên, còn có Thiên Tiên không ta không biết".

Ngàn tuổi Thiên Tiên Lạc Kỳ chưa từng thấy qua, nhưng biết đâu lở phần thưởng lần này quá lớn bọn chúng cưỡng ép tăng tu vi thì sao.

Bách Nhật Thành, một đại thành trì của Bắc Thiên Đình. Nơi này do Bách Nhật Tiên Quân, một vị chiến tướng của Thiên Đế Bắc Hàn cai quản. Còn một lý do nữa là ở chỗ này còn đang giam cầm một thứ rất đáng sợ.

Lúc hai người Lạc Kỳ vào thành thì nơi này đã có rất nhiều người đến. Đa phần những người tham gia thi đấu đều có tông môn hay gia tộc của mình hộ tống đến. Giống như Lạc Kỳ và Lạc Thủy đi riêng như vậy chỉ có các tán tu, nên bây giờ đang ngồi cùng bàn với hai người là ba vị tán tu khác.

"Hai vị chắc là huynh muội, ta xin tự giới thiệu ta là Chung Khâm" một đại hán vai hùng lưng gấu, ăn mặc bố y nói.

"Còn đây là Hồng Minh, sư phụ của Hồng huynh là một vị Kim Tiên đó nha" Chung Khâm chỉ qua một thanh niên đạo mạo giới thiệu.

Đối với tán tu mà nói Kim Tiên đã là một cảnh giới cao thâm khó mà với tới.

"Còn đây là Kiều Phong huynh, cũng là tán tu" nhìn người tên Kiều Phong, môi của Lạc Kỳ nhếch cười một cái.

Tán tu à, lại là nữ cải nam trang nữa, nếu người của Phong Tộc mà là tán tu thì những kẻ ở đây là gì đây?

Tuy vậy nhưng Lạc Kỳ cũng không vạch trần cô ta. Đúng lúc này một đám người đi tới trước bàn của bọn họ.

"Cút đi, bản thiếu gia chọn nơi này rồi" một tên mập mạp phe phẩy cái quạt quát lên.

"Ngươi là thứ gì chứ" Kiều Phong tức giận chỉ vào mặt tên đó.

"Dám chỉ vào mặt ta, người đâu gϊếŧ hắn cho ta" tên mập ra lệnh gϊếŧ người.

"Tốt lắm đến đây" thấy Kiều Phong định động thủ cả Chung Khâm và Hồng Minh đều sợ hải lui lại phía sau

"Kiều Phong huynh đệ, hay là thôi đi"

Nghe hai người nói vậy Lạc Thủy liếc mắt lộ ra vẻ khinh thường. Đúng lúc này một đoàn binh lính chạy vào.

"Bách Nhật Thành cấm động thủ, ai cả gan làm loạn" một trung niên mang giáp đi vào.

"Kim thống lĩnh, là bọn chúng động thủ a" tên mập bắt đầu ăn nói khép nép, trở mặt đổ lỗi cho mấy người Lạc Kỳ.

"Bắt bọn chúng lại" chỉ nghe lời tên mập nói thì tên Thống Lĩnh đã ra lệnh bắt người rồi.

"Mắt chó nào của ngươi thấy ta động thủ" Kiều Phong bị chọc giận thật rồi.

"Kim Thống Lĩnh nghe không, hắn còn dám chửi cả người" tên mập đổ dầu thêm vào.

"Tên họ Đoàn kia, đừng tưởng tỷ tỷ ngươi làm thϊếp cho Bách Nhật Tiên Quân thì ngươi coi trời bằng vun. Hôm nay ta gϊếŧ ngươi coi ai dám nói gì" Kiều Phong xuất thủ, lướt qua người tên Kim Thống Lĩnh đánh cho tên mập văng thẳng ra đường.

Để tên họ Đoàn bị đánh trước mặt mình, Kim Thống Lĩnh tức xanh cả mặt. Thiên Tiên Hậu Kỳ bộc phát cực hạn, một thương tuyệt sát hắn đâm tới Kiều Phong.

Nhưng ngoài dự liệu của mọi người, tốc độ của Kiều Phong quá nhanh né luôn chiêu đó, càng làm Kim Thống Lĩnh tức giận hơn.

"Tên mắt chó nhà ngươi mà cũng đòi đánh trúng ta".

Ai không biết luận về tốc độ thì Phong Tộc là chủng tộc nhanh nhất Bắc Thiên Đình này, bọn họ đều lĩnh ngộ pháp tắc Phong hệ từ khi còn trong bụng mẹ đến trăm năm chứ.

Vì thế, khi vừa xuất sinh Phong Tộc đã có thể vận dụng Phong Đạo.