Chương 83: Món Khai Vị

Nhìn bộ dạng chán nản của Đỗ Liễu, Lạc Kỳ cũng không thích. Muốn trả thù thì tự mình làm tại sao phải nhờ người khác.

"Đứng lên đi, thây đổi dung mạo đi theo ta" Lạc Kỳ ra lệnh.

"Nô tỳ..." Đỗ Liễu chằn chừ không muốn.

"Sao, Vô Diện Tộc mà sợ thây đổi dung mạo à"

"Không phải, chỉ là Bích Vân Đế Phi thích dung mạo này của nô tỳ nhất" Đỗ Liễu chần chừ lên tiếng.

"Nhưng ta không hề thích. Với lại chẳng lẽ ngươi muốn Diễm Cơ tìm đến đây à" Lạc Kỳ chán ghét nhìn cô ta.

Dù miễn cưỡng nhưng cuối cùng Đỗ Liễu cũng đã làm theo lời của Lạc Kỳ thây đổi một dung mạo khác, rồi cùng Lạc Kỳ đi đến Huyết La Hội.

Huyết La Hội là một sát thủ hội lớn nhất Bắc Thiên Đình này. Bắc Hàn đã nhiều lần muốn dẹp sạch nơi này nhưng đều không thành công.

Đến một tòa mật đạo dưới lòng đất, hai người Lạc Kỳ đã được một thiếu nữ đón tiếp.

"Xin hỏi hai vị cần gì"

"Ta cần gặp Quản Sự nơi này" Lạc Kỳ đưa ra một tấm Bạch Ngân lệnh bài rồi nói.

Ở Huyết La Hội có bốn cấp bậc khách hàng là: Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàn Kim và Bạch Kim. Kiếp trước cũng tại tấm lệnh bài này mà Lạc Kỳ phải chịu một thân khốn đốn vì bị vu oan, không ngờ hôm nay nó lại giúp cậu.

"Hai vị, không biết cần gì" sau một lúc chờ đợi, một người đàn ông đeo mặt nạ đã đi ra gặp hai người.

"Ta muốn phát động tuyệt sát một tông môn" Lạc Kỳ không chút biểu tình nói ra yêu cầu.

Nghe Lạc Kỳ nói hai mắt tên Quản Sự mở to ra, nếu không phải thâm thù đại hận thì rất ít người yêu cầu việc này.

"Là tông môn nào" hắn hỏi tiếp.

"Tố...Nữ...Cung" Lạc Kỳ nói chầm chậm quan sát ánh mắt tên Quản Sự.

"Đây là tông môn của Diễm Cơ Đế Phi, ta cần phải hỏi ý kiến cấp trên" tên Quản Sự hơi có chút lo sợ. Tuy bọn họ không sợ cô ta nhưng cũng không muốn gây thù chuốc oán.

"Xem ra ta đã đến nhằm chỗ rồi. Huyết La Hội của Huyết La Tiên Đế cũng chỉ có vậy" Lạc Kỳ mỉa mai một câu định đứng dậy.

"Khoan đã, được việc này chúng ta nhận. Nhưng Tố Nữ Cung không phải muốn diệt là diệt" tên Quản Sự gấp rút nhận lời. Nếu Huyết La Hội từ chối việc này bị truyền ra, chẳng khác nào nói bọn họ sợ Diễm Cơ.

"Ta biết, chỉ cần các ngươi không để bọn chúng sống yên là được" Lạc Kỳ cười một cái.

Giao dịch thành công Lạc Kỳ trở ra với tâm trạng hết sức vui vẻ. Ngày xưa Diễm Cơ cũng nhờ Huyết La Hội truy sát cậu, hôm nay chiêu này một lần nữa được dùng lại, không biết ả sẽ nghĩ gì đây.

"Có chuyện gì nói đi" thấy Đỗ Liễu nhìn mình với vẻ hơi lo sợ mà muốn nói gì đó, nên Lạc Kỳ đã lên tiếng trước.

Nghe Lạc Kỳ hỏi Đỗ Liễu giật mình lo sợ nhìn Lạc Kỳ. Cô không ngờ Lạc Kỳ nhẫn tâm như vậy, một tông phái ngư Tố Nữ Cung có mấy vạn người. Với lại Cung chủ Tố Nữ Cung còn là mẹ của cậu, vậy mà khi ra lệnh gϊếŧ người cậu lại không hề chớp mắt một cái.

"Bỏ suy nghĩ ngu si của ngươi ra đi. Ngươi nên nhớ Bích Vân phải chịu tủi nhục bị đuổi về Khống Tước Tộc là vì ai" Lạc Kỳ nhìn ra suy nghĩ của Đỗ Liễu và cũng biết cô ta trung thành đến nhường nào.

"Ngươi nghĩ về Khổng Tước Tộc cô ta sẽ sống yên sao. Một kẻ hết giá trị lợi dụng sẽ có kết cuộc như thế nào, ngươi nhìn ta là biết"

"Nô tỳ biết sai xin Đế Phi tha lỗi, sau này chuyện gì nô tỳ đều sẽ nghe lời người" Đỗ Liễu biết bây giờ chỉ có Lạc Kỳ có thể giúp cô trả thù được thôi.

"Đứng lên đi, theo ta trở về".

Lạc Kỳ sẽ dẫn Đỗ Liễu về Thủy Tinh Cung, dù sao một Chân Tiên Hậu Kỳ cũng sẽ có ích lúc này. Với lại Lạc Kỳ còn cần cô ta liên hệ với Bích Vân sau này, cậu tin chắc Bích Vân sẽ không bao giờ nuốt trôi cơn hận này.

"Diễm Cơ đây chỉ là món khai vị, ngươi cứ từ từ ném thử".

Để Đỗ Liễu ở lại Thủy Tinh Cung, một mình Lạc Kỳ lại đi vào Thiên Huyễn Sơn Mạch nơi Thiên Huyễn Tông tọa lạc.

Thiên Huyễn Sơn Mạch cũng không nằm ở Vô Biên Đại Lục. Nếu những người không biết thì sẽ không bao giờ tìm ra, bởi vì cả Sơn Mạch đều được phủ trận pháp.

Bây giờ, trước mặt Lạc Kỳ chính là Thiên Huyễn Tiên Quân.

"Ta có chuyện muốn nhờ không biết Tiên Quân có sẵn lòng giúp không?" Lạc Kỳ mở lời trước.

"Nói ta nghe thử" Thiên Huyễn lộ ra hứng thú.

"Ở Vạn Lâm Đại Lục có một Hắc Vân Sư Hóng Tộc, ta mong Tiên Quân giúp bọn họ di dời đến Vô Biên Đại Lục" để tránh bị nguy ngờ Lạc Kỳ chỉ còn biết nhờ ông ta.

"Tại sao ta phải giúp ngươi" Thiên Huyễn nở nụ cười.

"Bởi vì ta nghĩ ta và ông sẽ có một cuộc hợp tác"

"Ta vẫn không hiểu chúng ta sẽ hợp tác cái gì" Thiên Huyễn lộ vẻ ngu ngơ. Không để ý vẻ mặt "cáo già" đó, Lạc Kỳ tiếp tục.

"Tại sao Thiên Huyễn Tông lại phải sống ẩn dật ở chỗ này, ta nghĩ ông hiểu rõ hơn ta".

Đúng vậy Thiên Cơ Đại Đạo của Thiên Huyễn Tiên Quân đích xác là rất kinh khủng, nhưng một người như ông ta lại không hề thần phục Bắc Hàn. Vì vậy, đã từ lâu Bắc Hàn đã muốn loại bỏ ông ta rồi, giữ lại một kẻ luôn biết trước mình sẽ làm gì, nếu là Bắc Hàn chắc Lạc Kỳ cũng sẽ làm vậy.

"Du Thủy Đế Phi có đánh giá mình giá cao chăng, bây giờ ngươi cũng đang phải lẫn trốn đó".

Thiên Huyễn cũng biết Bắc Hàn muốn trừ khử mình lâu rồi nên ông mới sống ẩn dật như vậy.

"Ta lại nghĩ đó là một lợi thế" Lạc Kỳ xoay xoay tóc của mình.

"Bắc Hàn Thiên Đế không phải dễ đối phó, huống chi bên cạnh hắn còn có một Diễm Cơ thông minh không kém" lúc này, Thiên Huyễn đã nghiêm túc lại.

"Ông tinh thông Thiên Cơ như vậy tại sao không thử đoán lý do kẻ đa nghi như Bắc Hàn lại tin dùng Diễm Cơ" Lạc Kỳ nhếch môi.

"Thiên Cơ cao xa, huống chi là Thiên Đế có chân mạng Đế Vương phù trợ" Thiên Huyễn lắc đầu cười cười.

"A, vậy là bao lâu nay Bắc Hàn đã đề phòng lầm ngươi rồi" Lạc Kỳ cười nói, kẻ đa nghi như Bắc Hàn vậy mà phạm một sai lầm đến vậy.

"Thôi được, ta sẽ đánh cược một lần hợp tác với ngươi vậy" Thiên Huyễn cũng không còn đường lui nữa rồi.

Ông cũng vừa mới đoán được mình phải gặp một kiếp nạn lớn, kẻ gây ra không ai khác chính là Bắc Hàn. Như vậy thà tin Lạc Kỳ một lần còn hơn ngồi đây chờ chết.

"Tuy không nhìn trộm số mệnh của Bắc Hàn được nhưng của Diễm Cơ chắc không thành vấn đề chứ". Nói gì thì nói Lạc Kỳ vẫn hận ả Diễm Cơ này nhất.

Sau đó Thiên Huyễn bắt đầu tính toán các bước tiếp theo Diễm Cơ sẽ làm, tuy không rỏ ràng lắm nhưng Lạc Kỳ vẫn hiểu cô ta làm gì tiếp theo.

Lúc này, ở Tố Nữ Cung cũng đang xảy ra một cuộc bạo loạn, chém gϊếŧ nhau hết sức khủng khϊếp.

"Là kẻ nào cả gan dám đối nghịch với Tố Nữ Cung, mau truyền tin cho Đế Phi" một mỹ phụ đứng trên cao giận dữ hét lớn.

"Cung Chủ, đã tra ra là Loạn Ma Tán, không biết kẻ nào đã bỏ vào Chính Đình nên mới xảy ra hiện trạng này" một Trưởng Lão hớt hãi báo cáo.

Chính Đình là nơi phát ra tiên khí cho cả Tố Nữ Cung, chuyện này ai cũng biết nên bà ta nghi ngờ ai được đây.

"Ta mới là người đẹp nhất Tố Nữ Cung này"

"Tại sao ả Diễm Cơ lại trở thành Đế Phi, ta có gì không bằng ả"

Nơi nữ nhân càng đông càng dể loạn, Tố Nữ Cung này chỉ toàn nữ nhân nên chỉ cần Loạn Ma Tán tác động một chút thì những ganh ghét thường tình cũng sẽ trở thành Tâm Ma.

"Loạn hết rồi, thật là loạn hết rồi" nghe các đệ tử của mình nói ra những lời ganh ghét rồi chém gϊếŧ lẫn nhau, vị Cung Chủ của Tố Nữ Cung tức giận đến mức muốn thổ huyết.

Quay lại với Lạc Kỳ, bây giờ cậu đã rời Thiên Huyễn Tông trở về Thủy Tinh Cung. Lần này cậu cũng không đi gặp Dương Tiễn Lâm, không phải không nhớ nhưng Lạc Kỳ không muốn làm phiền hắn. Trở về được mấy tháng Lạc Kỳ đã nhận được tin tức Hắc Vân Sư Hóng Tộc, tất cả đã được dời tới Vô Biên Đại Lục.

Kết hợp với việc của Tố Nữ Cung, Lạc Kỳ biết Diễm Cơ chắc chắn sẽ đang nghi ngờ điều tra chuyện này nên bây giờ cậu án binh bất động, chờ thời cơ hành động bước tiếp theo.

Hôm nay khi đang tu luyện thì Khôi Nhất vào thông báo có mấy vị gia chủ ở Vạn Lâm Đại Lục xin cầu kiến.

Khi Lạc Kỳ đi ra thì sảnh đường, nơi này đã có hơn mười mấy Mộc Tộc ngồi đợi sẵn.

"Không biết các vị lần này đến Thủy Tinh Cung có chuyện gì" bày ra phong thái của một Cung Chủ, Lạc Kỳ đi đến chính điện ngồi xuống.

"Là công tử a, không ngờ chúng ta còn gặp lại, đúng là thiên duyên tiền định" đột nhiên một tiếng nữ nhân vang lên, ai cũng quay lại nhìn cô ta.

Suy nghĩ lướt qua Lạc Kỳ nhớ cô ta chính là thiếu nữ Mộc Tộc đã cầu hôn mình lúc trước.

"Ha ha, đúng là có duyên Lạc Cung Chủ nếu đã quen biết tiểu nữ trước thì mọi chuyện sẽ dể nói hơn" ngồi phía trước cô gái, một trung niên cười ha ha nói.