Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện

Chương 81: Tiên Giới

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiên Giới không giống với Hạ Giới, ở đây luật lệ, pháp tắc đều khác, hơn nữa bên trên còn đó Thiên Điều do Thiên Đình ban bố. Vì vậy, ngày hôm nay Lạc Kỳ tuyên bố một loạt cải cách mới cho Thủy Tinh Cung. Tuy Thủy Tinh Cung đã trở thành Tiên Cung nhưng chỉ là loại nhỏ nên cải cách này cũng chỉ mang tính tạm thời.

Thứ nhất, tu vi Kết Đan kỳ trở xuống đều chỉ là đệ tử ngoại môn. Nguyên Anh, Hóa Thần là đệ tử nội môn. Xuất Khiếu kỳ là đệ tử nồng cốt, Vấn Đỉnh là ngoại cung trưởng lão, Đại Thừa Kỳ là nội cung trưởng lão. Khi nào trở thành Chân Tiên mới được phong Thái Thượng Trưởng Lão.

Thứ hai, Lạc Kỳ đặc cách vẫn giữ lại chức vị của các vị Thái Thượng Trưỡng Lão, lão tổ bây giờ.

Bởi vì Thiên Đình chỉ nhìn nhận Tiên Tông nên các tông môn không có tiên nhân sẽ phải chọn đầu nhập hoặc trở thành phân tông của Tiên Tông khác.

Với đặc điểm đa phần chỉ thu nhận đệ tử mang Thủy Linh Căn nên Thủy Tinh Cung cho phép các tông môn khác trở thành phân tông của mình, nhưng phải để đệ tử Thủy linh căn và tinh thông các chức nghiệp phụ trợ như luyện đan, luyện khí, trận pháp, phù chú... vào Thủy Tinh Cung tu luyện.

Hầu hết các tông môn ở Thủy Tinh Phủ đều chọn làm phân tông của Thủy Tinh Cung nhưng cũng có số ý chọn đầu nhập vào các tông môn khác. Điều Lạc Kỳ không ngờ tới nhất là Tụ Thủy Tông vậy mà lựa chọn nhập vào Thủy Tinh Cung.

Ban hành cải cách xong Lạc Kỳ trở về Lạc gia đưa Chân Nguyên Linh Dịch cho cha mẹ.

"Kỳ nhi, vậy Lạc gia của chúng ta có được xem là Tiên Môn không" Lạc Thiệu Phong thấp thỏm hỏi Lạc Kỳ. Xung quanh đám người Lạc gia cũng chung tâm trạng như vậy.

Nhìn Lạc Thiệu Phong như vậy Lạc Kỳ cũng thấy thương, tuy ông không có bản lĩnh nhưng dù sao cũng chưa từng đối nghịch với cậu. Với lại bản tính ham hư vinh, lại sợ sệt của ông cũng khiến Lạc Kỳ cảm thấy có chút đáng yêu.

"Đúng vậy" nghe Lạc Kỳ trả lời đám người Lạc gia đều vui mừng. Nhưng Lạc Kỳ nói tiếp.

"Tuy vậy, cây cao bóng cả. Ở Tiên Giới này việc gϊếŧ người diệt tộc xảy ra thường xuyên. Tốt nhất đừng nên để mắt trên đỉnh đầu"

"Đúng vậy, đúng vậy. Chúng ta sẽ không để Kỳ nhi bận tâm đâu mà" Lạc Thiệu Phong gật đầu như gà mổ thóc.

Lạc gia được trở thành Tiên Môn ông đã mãn nguyện rồi, ra đường cũng hãnh diện trước mọi người như vậy đã đủ.

Trước khi đi Lạc Kỳ còn để lại Lạc gia một trận pháp có chứa một tia linh lực của cậu. Chỉ cần không phải Chân Tiên thì sẽ khó có ai đánh vở trận pháp này được.

Trở về Thủy Tinh Cung, Lạc Kỳ lập tức bế quan dung hợp phần thần hồn kiếp trước của mình.

Bên trong Bích Thủy Thành.

"Hừ, đúng là Đại Lục từ Hạ Giới thăng lên chỉ toàn con sâu cái kiến, kiếm một Chân Tiên cũng không có" một tên hoa phục bực tức.

"Hoa thiếu gia đừng nóng vội, nơi này chỉ là phía Bắc đại lục nghèo nàn lạc hậu là phải rồi. Chúng ta đi Trung Vực sẽ tốt hơn" một tên nịnh bợ khúm núm vuốt đuôi.

Đột nhiên ánh mắt hắn sáng lên.

"Hoa thiếu gia, nữ tử đó không tệ mang Huyền Âm thể lại còn trong trắng"

Ánh mắt tên Hoa thiếu gia nhìn sang bàn bên cạnh liền sáng lên. Hắn tin chắc với mị lực của mình sẽ không có ai thoát khỏi bàn tay hắn được.

"Tiểu nữ tử, làm nhân tình của ta thế nào" tên họ Hoa bầy ra vẻ mặt mà hắn tự cho là phong lưu tuấn tú nhất.

"Tên biếи ŧɦái" thiếu nữ đó vừa nghe xong liền xuất thủ đánh tới. Nhưng một Hóa Thần Kỳ như cô sao có thể đánh trúng tên họ Hoa. Vừa xuất thủ thiếu nữ liền bị hắn bắt lấy tay ôm vào lòng.

"Thơm lắm, đúng hương vị ta thích" hắn vô liêm sỉ ngửi mùi hương trên người thiếu nữ.

"Buông Dương sư tỷ ra, nếu không Cung Chủ sẽ không tha cho ngươi" thì ra thiếu nữ ấy chính là Dương Hiểu Hoa.

"Thì đã sao, một đám sâu kiến các ngươi được bản thiếu để mắt đến là phúc ba đời. Một chút hưởng dụng cô ta xong ta sẽ đến gặp Cung Chủ các ngươi" nói rồi tên Hoa thiếu gia định ôm Dương Hiểu Hoa bay vào phòng.

Đột nhiên lúc này cách không giáng xuống một bàn tay tán cho tên Hoa thiếu gia văng ra khỏi tửu lâu.

"Cung Chủ, là Cung Chủ đã ra tay" toàn thành đều quỳ xuống.

Tiên Nhân với bọn họ là cao thượng tuyệt đối, với lại kể từ khi Đại Lục thăng lên Tiên Giới ở một số Tiên Thành đều trục xuất rất nhiều người tu vi thấp kém hoặc là phàm nhân. Nhưng Thủy Tinh Cung không hề làm vậy, vẫn cho bọn họ sống ở nơi này nên ai cũng mang ơn.

"Ngươi dám đánh ta, ta sẽ kêu mẹ ta gϊếŧ ngươi" bị đánh tên họ Hoa gào lên.

"Hừ, chỉ là một Trọng Hoa Tiên Môn còn tưởng mình là ai chứ. Cút" dứt lời một trận cuồng phong cuốn tên họ Hoa và mấy tên tùy tùng ra khỏi thành.

Thấy tên họ Hoa điên lên định xông vào thành, tên tùy tùng đã nhanh tay kéo hắn lại.

"Hoa thiếu gia bớt giận. Người xem hắn biết rỏ chúng ta là người của Trọng Hoa Tiên Môn còn dám ra tay, như vậy kẻ này rất không tầm thường à"

"Bốp...tên nô tài như ngươi biết gì chứ. Một kẻ từ Hạ Giới mới lên có cái gì không tầm thường" tên Hoa thiếu gia giận chó đánh mèo, đánh đầu tên tùy tùng một cái thật mạnh.

"Đợi biểu ca lại ta sẽ cho hắn biết tay".

Ngồi trong phòng Lạc Kỳ thấy cảnh này môi nhếch lên cười một cái.

"Tiểu Kỳ đang nghĩ chuyện gì mà cười một mình vậy" Dương Tiễn Lâm bước vào phòng, như thường lệ ôm hôn Lạc Kỳ.

"À đúng rồi, huynh đã là Chân Tiên thì cũng nên đổi công pháp khác rồi"

Ở Tiên Giới này công pháp, pháp thuật, vũ kỹ hay cả pháp bảo đều chỉ có một phẩm cấp là Tiên Phẩm, tuy nhiên nó lại được chia thành sơ, trung, cao, đỉnh tứ giai ứng với tám cảnh giới tu luyện.

"Tiểu Kỳ yên tâm, gia gia hứa sẽ tìm cho ta rồi" Dương Tiễn Lâm nói mà còn cắn nhè nhẹ vào vành tai của Lạc Kỳ.

"Tiễn Lâm...thôi mà...um... trời còn sáng...um...a..." cuối cùng cuộc đối thoại kết thúc bởi những tiếng ngắt khoảng.

Sau những giây phút thăng hoa bây giờ Lạc Kỳ đã nằm gọn trong vòng tay của Dương Tiễn Lâm.

"Tiễn Lâm, ta thấy huynh dạo này hơi khác" thật sự Lạc Kỳ muốn hỏi tại sao lúc này Dương Tiễn Lâm lại ham muốn quá độ như vậy, nhưng cậu không thể mở miệng nói ra câu đó được.

"Tiểu Kỳ, ta...ta..." Dương Tiễn Lâm ấp úng.

"Huynh không nói thì đừng đυ.ng vào ta nữa" Lạc Kỳ giả vờ giận dỗi.

"Không có mà, chỉ là dạo này ta hay mơ thấy đệ bỏ ta mà đi" Dương Tiễn Lâm ôm chậc Lạc Kỳ hơn nữa.

Nữa tháng sau.

"Tại hạ Du Mẫn, đến từ Ngũ Sắc Đại Lục Du gia đến đây mong gặp mặt Lạc Cung Chủ một lần"

Nói là xin gặp mặt nhưng hắn lại tạo ra uy áp làm cả đám người Thủy Tinh Cung đều hộc máu.

Phất tay loại bỏ uy áp Lạc Kỳ nhíu màu bay ra ngoài theo sau là Dương Tiễn Lâm và Lạc Thủy hai vị Chân Tiên.

"Không biết người của Du gia đến Thủy Tinh Cung có việc gì" Lạc Kỳ lạnh lùng nói.

Tuy vẻ ngoài cũng Lạc Kỳ không hề tỏ ra cảm xúc nào nhưng Dương Tiễn Lâm và Lạc Thủy đứng bên cạnh lại cảm nhận được hận ý nồng đậm.

Nhìn ba người bay ra tên Du Mẫn cũng hơi ngạc nhiên. Trước khi đến đây hắn đã dò xét một phen cả Thủy Tinh Cung chỉ có một con Long Tượng sắp độ kiếp Chân Tiên còn lại chỉ là một đám Xuất Khiếu Kỳ. Bây giờ lại toát ra thêm ba Chân Tiên, thật là bất ngờ.

Nhưng khi nhìn thấy Lạc Kỳ hắn còn bất ngờ hơn nữa, hắn sây mê nhìn Lạc Kỳ còn lộ ra một chút da^ʍ ô. Thấy vậy Dương Tiễn Lâm nào chịu được, hắn đã xuất kiếm đánh tới cắt một đạo vết thương lên cổ Du Mẫn.

"Một tên mới đột phá Chân Tiên dám ra tay với ta, đi chết đi" Du Mẫn bộc phát ra Linh Tiên thực lực định nghiền ép Dương Tiễn Lâm.

Nhưng hắn vẫn không nhanh bằng Lạc Kỳ.

"Phốc..." một chưởng đánh tới Du Mẫn xuất huyết văng ngược ra ngoài.

"Linh Tiên Hậu kỳ, sao có thể" Du Mẫn mở to đôi mắt không tin nhìn Lạc Kỳ. Nghe Du Mẫn nói mấy tên đi theo hắn trong đó có cả tên họ Hoa đều sợ xanh mặt. Trọng Hoa Môn của hắn bắt quá chỉ có ba bị Linh Tiên, còn không có ai đạt tới Hậu kỳ, nếu mẹ hắn biết hắn chọc giận một Linh Tiên Hậu Kỳ sẽ lột da hắn mất.

Đúng lúc Lạc Kỳ định bồi thêm một chiêu kết liễu lấy Du Mẫn thì đằng xa một người đàn ông đang hét to, hớt hãi chạy lại.

"Ai dám đυ.ng tới cháu ngoại của ta, là ngươi phải không?" Ông ta nhìn Du Mẫn đang nằm dưới đất quát lớn.

Du Mẫn nhìn một tên Chân Tiên hét vào mặt mình thì rất khó chịu nhúng nhìn sang Lạc Kỳ hắn lại không dám vọng động.

"Xin thứ lỗi, tại hạ không có ý gì khác, chỉ là muốn gặp Lạc Cung Chủ một lần xin lỗi chuyện của biểu đệ mà thôi"

"Cháu dâu à, không sao chứ" gia gia của Dương Tiễn Lâm không thèm nhìn Dương Tiễn Lâm luôn mà chạy lại xem xét Lạc Kỳ có bị gì không. Đây cũng là lần đầu Lạc Kỳ nhìn thấy ông.

Nghe ông nói đám người Du Mẫn trân trối hết nhìn Lạc Kỳ rồi nhìn Dương Tiễn Lâm hai mắt phát hỏa bên cạnh. Một Linh Tiên Hậu Kỳ lại chịu làm vợ một Chân Tiên, ô loạn hết rồi.

"Lạc Cung Chủ, nể mặt lão tổ Du gia mà bỏ qua chuyện này được chứ"

"Lão tổ Du gia là thứ gì chứ" gia gia chỉ thẳng mặt Du Mẫn xì mũi.

Du Mẫn tự nhận là kẻ co được, dãn được nếu không bị một Chân Tiên nho nhỏ làm nhục như vậy hắn đã gϊếŧ người rồi.

"Lão tổ là một vị Huyền Tiên, mong Lạc Cung Chủ nghĩ lại" Du Mẫn đưa ra Huyền Tiên nhằm ép Lạc Kỳ.

"Hừ, Huyền Tiên là thứ gì chứ, định đem ra ép Thiên Huyễn Tông à" gia gia giành luôn lời nói của Lạc Kỳ.

Nghe tới Thiên Huyễn Tông Du Mẫn càng hận nhìn tên họ Hoa. Tuy cái tên Thiên Huyễn Tông có lẽ ít người biết nhưng Du gia là thê tộc của Thiên Đế thì cũng không xa lạ gì với cái tên Thiên Huyễn Tiên Quân. Nghe đồn ông ta xuất thân từ Vô Biên Đại Lục không ngờ lại là thật.

"Cút đi, nhìn ngươi ta lại thấy chán ghét" nghe gia gia đuổi đám người của Du Mẫn như được giải thoát bay đi không dám quay đầu nhìn lại.

Gia gia thở phào nhẹ nhõm, ông ta cứ nghĩ mình đã làm đúng khi cứu được Thủy Tinh Cung mà không gây thù với vị Huyền Tiên của Du gia. Nhưng ông không hề biết chính mình mới là người cứu Du Mẫn.

"Du gia, đợi đi những gì ta ban cho các ngươi sẽ có ngày ta đích thân lấy lại thôi" nhìn bóng Du Mẫn bay đi hai mắt Lạc Kỳ lóe lên sát khí.
« Chương TrướcChương Tiếp »