Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện

Chương 77: Phá Hủy Linh Trí Tiêu Hoài Lân

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Dương Tiễn Lâm, ta cho ngươi biết..." đột nhiên từ xa Tiêu Hoài Lân đã muốn lao lên, nhưng tên sư huynh của hắn nhanh tay bụm miệng kéo hắn đi.

Chán ghét liếc nhìn bộ dạng Tiêu Hoài Lân một cái, Lạc Kỳ không hiểu tại sao ngày xưa mình lại yêu tên này được.

"Tiễn Lâm, huynh có thể vì ta mà ở lại đây không" Lạc Kỳ muốn thử xem trong lòng hắn cậu quan trọng đến mức nào.

"Tiểu Kỳ ở đâu ta sẽ ở đó" Dương Tiễn Lâm không do dự trả lời.

Nghe được Dương Tiễn Lâm nói Lạc Kỳ hạnh phúc chạy xuống ôm hắn.

Đêm, có nhân ảnh của hai người đang đứng đối mặt với nhau.

"Kỳ nhi, tại sao không cho ta thêm một cơ hội"

"Sao ta phải cho ngươi cơ hội" Lạc Kỳ hỏi ngược lại.

"Kỳ nhi ngươi nghĩ cho kỷ đi, nếu Dương Tiễn Lâm biết chuyện ta và ngươi đã quan hệ trước đó thì ngươi nghĩ hắn sẽ chấp nhận sao. Cho ta một cơ hội đi" Tiêu Hoài Lân vẫn năng nỉ nhưng lại không ngừng uy hϊếp cậu.

"Vấn đề quan trọng là ngươi phải nó ra mới được" Lạc Kỳ nhếch môi đáp lại.

"Kỳ nhi, ta không tin là ngươi sẽ gϊếŧ ta" hắn phải đánh cược lần này, nếu thành công thì sau này sẽ không có ai dám coi thường hắn nữa.

"Đúng ta sẽ không biết ngươi, nhưng làm ngươi quên đi thì ta vẫn có thể"

Lạc Kỳ vừa dứt lời là một chú ấn bay vào đầu Tiêu Hoài Lân. Sau đó, Lạc Kỳ bắt đầu vận dụng một loại bí pháp tìm kiếm lại ký ức trong đầu của Tiêu Hoài Lân.

Không mất nhiều thời gian Lạc Kỳ đã biết chuyện Tiêu Hoài Lân nói khi say lúc chiều, nắm trong tay Tiêu Hoài Lân vẫn đang ngu ngơ Lạc Kỳ bay đi tìm kẻ đó.

"Sao Tiêu sư đệ còn chưa về nữa chứ" đứng ngoài cửa Lạc Kỳ đã nghe tiếng than thở nhỏ.

Lạc Kỳ bước vào quăng Tiêu Hoài Lân cho người đó.

"Lạc... Cung Chủ" kẻ đó nghe Lạc Kỳ nói hoảng sợ lui về sau định bỏ chạy.

"Yên tâm ta sẽ không gϊếŧ ngươi, chỉ là làm cho ngươi quên vài thứ mà thôi" phất tay một tia linh khí bay thẳng vào đầu tên đó. Một lúc sau nhìn thấy hắn ngu ngơ đứng dậy Lạc Kỳ mới bỏ đi.

Thật sự, Dương Tiễn Lâm đã biết chuyện giữa cậu và Tiêu Hoài Lân từng có quan hệ, hôm nay cậu ngăn chặn việc này chỉ là không muốn mấy kẻ rãnh rỗi đi rêu rao khắp nơi mà thôi. Hôm nay, Tiêu Hoài Lân đã bị cậu phá hủy linh trí, đây cũng coi như trả thù những việc hắn đã làm với cậu và cũng coi như lần cuối cùng cậu tha cho hắn một con đường sống vậy.

Sáng hôm sau, Lạc Kỳ trở về Lạc gia thông báo chuyện mình sẽ kết hôn một tiếng rồi cùng Dương Tiễn Lâm đi thẳng đến Trung Vực.

Vốn dĩ mọi chuyện sẽ rất suông sẻ nhưng khi nghe Dương Tiễn Lâm sẽ cùng Lạc Kỳ sống ở Thủy Tinh Cung thì phụ vương của Dương Tiễn Lâm đã phản đối kịch liệt.

"Phụ vương, sống ở đâu mà chẳng được. Bình thường ta cũng ở Thiên Âm Môn, có sống ở đây được bao nhiêu đâu" Dương Tiễn Lâm khuyên nhủ.

"Nhưng mà Tiễn Lâm, lúc này con đi là coi như từ bỏ cạnh tranh chức Trưởng Môn của Thiên Âm Môn đó"

"Ta không có hứng thú với chức vị đó, dù ở lại ta cũng không tranh" Dương Tiễn Lâm gạt ngang.

"Ngươi phải nghĩ đến cái Dương gia này chứ, ngươi có biết nếu ngươi là Trưởng Môn Thiên Âm Môn thì Dương gia sẽ được rất nhiều lợi không" ông ta tức giận. Nói cho cùng cũng là vì lợi ích mà thôi.

"Vậy nếu tranh đoạt thất bại thì sao" đột nhiên Lạc Kỳ chen vào.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó, chẳng lẻ ngươi không mong Tiễn Lâm có sự nghiệp lưu danh thiên cổ" Quốc Chủ trợn tròn mắt nhìn Lạc Kỳ, nhưng rất tiếc cậu không hề sợ.

"Ta chỉ nói ví dụ, ông nên biết kết cục của những kẻ tranh đoạt thất bại sẽ kinh khủng như thế nào" Lạc Kỳ nhún vai.

"Tiễn Lâm thiên phú tốt như vậy sẽ không thất bại" ông ta vẫn nhất quyết cải lại.

"Nhưng muốn lên vị trí Trưởng Môn còn phải cần thế lực, mà cái này Tiễn Lâm không có" Lạc Kỳ tạt thêm một gáo nước lạnh. Nhìn Quốc Chủ tâm đã động, Lạc Kỳ bồi tiếp:

"Nếu như Tiễn Lâm từ bỏ thì dù ai được chức Trưởng Môn này đều thiếu hắn một ân huệ, với lại thực lực của Tiễn Lâm còn đó ai muốn đυ.ng vào Dương gia cũng phải suy nghĩ lại chứ"

"Cho dù không tranh đoạt Trưởng Môn thì cũng phải là Quốc Chủ tương lai, sao có thể theo ngươi đi Bắc Vực chứ" Quốc chủ đổi chủ đề.

"Vậy theo ông một Quốc Chủ và một định hải thần châm cho gia tộc, cái nào quan trọng hơn?"

"Ngươi nói vậy là sao?" Quốc chủ nhíu mày.

"Thì ông là minh chứng tốt nhất rồi đó, thiên phú của ông cũng không tệ chứ nhưng sao tới giờ vẫn không Xuất Khiếu được. Nếu Tiễn Lâm lo nghĩ những chuyện phàm tục này con đương tu tiên làm sao bước tiếp"

Lạc Kỳ nói câu nào đều xoáy vào trọng tâm Quốc Chủ không thể trả lời được. Cuối cùng ông cũng đồng ý với điều kiện Dương Tiễn Lâm phải thường xuyên về đây.

Việc kết hôn coi như đã xong, bây giờ là lúc Lạc Kỳ tra khảo Dương Tiễn Lâm.

"Nói đi, những thứ đó huynh lấy từ đâu ra" Lạc Kỳ nhéo hong Dương Tiễn Lâm làm hắn la oái oái.

"Ta nói, ta nói là gia gia cho ta"

"Gia gia, Lạc Kỳ có nghe nói đến bao giờ đâu"

"Là ngoại công của ta, mà đệ cho nghe nói đến Thiên Huyễn Tông bao giờ chưa"

Thiên Huyễn tông? Lạc Kỳ chỉ biết đó là một cổ lão tông môn ở mãnh đại lục này mà thôi. Nhìn vẻ mặt ngu ngơ không biết của Lạc Kỳ, Dương Tiễn Lâm cưng nhéo nhéo má hai cái rồi mới kể.

Thiên Huyễn Tông là tông môn đầu tiên của Vô Biên Đại Lục, Thiên Huyễn thủy tổ cũng là vị Tiên Nhân đầu tiên của Đại Lục. Và ngoại công của hắn là một vị trưởng lão trong đó.

Dương Tiễn Lâm cũng không biết vị trí cụ thể của Thiên Huyễn Tông, chỉ biết tông môn này chủ tu tinh thần lực. Thiên Mệnh Các cũng chỉ là một bộ phận của Thiên Huyễn Tông mà thôi.

Lúc trước khi mẫu thân của Tiễn Lâm mất, ngoại công có đến muốn mang hắn đi nhưng vì hắn không có thiên phú về tinh thần lực, nên ông đã gởi hắn vào Thiên Âm Môn tu luyện.

Về chuyện tổ chức hôn lể, vì Dương Tiễn Lâm sẽ đi Bắc Vực, nên hôn lể của cả hai được tổ chức hai lần. Lần đầu ở Khải Định Quốc và khi về Thủy Tinh Cung sẽ tổ chức lần nữa.

Nhận được tin tức Lạc Kỳ gửi về không bao lâu đoàn người Thủy Tinh Cung đã có mặt tại Khải Định Quốc. Đây cũng là lần đầu đi Trung Vực của rất nhiều người trong Thủy Tinh Cung, nhưng vì có Lạc Thủy đi theo nên không ai dám tỏ ra kinh thường hết. Một Tam phẩm tông môn không phải Khải Định Quốc này có thể so a.

Ngày đại hôn, có rất nhiều đồng môn, trưởng bối của Dương Tiễn Lâm đến dự. Thấy bên phía Thủy Tinh Cung chín phần là nữ thì ai cũng ngạc nhiên, ở Trung Vực không thiếu những tông môn chỉ toàn là nữ, nhưng không có tông môn nào là nữ nhiều nam ít như vậy.

Và trong số mỹ nữ được hoan nghênh nhất chính là Lạc Thủy, nếu không ái ngại tu vi của cô thì sẽ có không ít hào kiệt đến làm quen rồi.

Ngạc nhiên chưa dừng lại ở đó, khi dâng rượu cho trưởng bối, ai cũng nghĩ sư phụ của Lạc Kỳ là Lạc Thủy vì cô có tu vi cao nhất. Nhưng người ngồi trên lại chỉ là một Nguyên Anh Kỳ - Mai Trưởng Lão, một Nguyên Anh Kỳ có thể dạy dỗ ra một Xuất Khiếu Kỳ sao? Bọn họ bị đánh vỡ thường thức luôn rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »