Chương 64: Ngạ - Súc Song Quỷ

Không mất nhiều thời gian đám người định đánh lén đã bị gϊếŧ sạch sẽ.

"Lại là Man Quỷ Tông, thật đáng ghét"

"Lần này cảm tạ Lạc đạo hữu và...Vân đạo hữu rồi" người nói tên là Vưu Khả Khả, người có thực lực cao nhất trong đám người đi chung với Lạc Kỳ.

Sau khi gϊếŧ đám người Man Quỷ Tông, Lạc Kỳ chính thức nhận biết Huyết Hồn có bộ dạng ra sao. Nó không khác Oán Linh là mấy chỉ là toàn thân nhuộm một màu đỏ nhạt. Chém gϊếŧ mấy quân đoàn Huyết Hồn, Lạc Kỳ không nghĩ lại đơn giản như vậy.

"Chỉ là mấy con Huyết Hồn Kết Đan sao không để vài Nguyên Anh tu sĩ vào gϊếŧ hết đi?" cậu ngờ vực hỏi

"Chắc Lạc đạo hữu không biết rõ, thật ra Thiết Huyết Chiến Trường này có đến năm tầng, chúng ta đang ở tầng thấp nhất tương đương với Kết Đan tu vi, đi lên trên theo thứ tự là Nguyên Anh, Hóa Thần, Xuất Khiếu, Vấn Đỉnh. Không có ai rảnh xuống đây giúp chúng ta đâu" Vưu Khả Khả nhẹ nhàng giải thích.

"Sao không để Đại Thừa Kỳ đại năng ra tay" Tiểu Vân chen vào.

"Kết cấu không gian của đại lục đã yếu lắm rồi, nếu Đại Thừa Kỳ ra tay sẽ phá nát mất" Lạc Kỳ giải thích, đây cũng là do Dương Tiễn Lâm nói cho cậu biết.

Thời gian trôi qua Huyết Hồn xuất hiện ngày càng nhiều, không nó từ đâu ra mà gϊếŧ hoài không hết. Lúc đầu chỉ là Kết Đan sơ kỳ, bây giờ đã có Kết Đan hậu kỳ Huyết Hồn luôn rồi.

"Xoạt,...ầm..." rồi cũng phải đến lúc Lạc Kỳ quỵ xuống tại chỗ, vì hao tổn linh khí quá độ. Cậu không biết mình đã chiến đấu bao nhiêu trận trong ngày hôm nay rồi.

"Các ngươi mau thu lấy Huyết Phách đi, rồi chúng ta tìm chỗ trốn qua đêm nay" Lạc Kỳ sắp không chịu nổi nữa rồi.

Huyết Phách là gϊếŧ Huyết Hồn sẽ bay ra một tia phách, những người ở đây cần thu thập nó để về luận công ban thưởng. Nhiệm vụ của Lạc Kỳ chỉ là bảo vệ không cho đệ tử Tụ Thủy Tông chết hết thôi, còn lại cậu không quan tâm.

Nữa đêm trong một hang động nhỏ, đoàn người của Lạc Kỳ đang nghĩ ngơi điều hòa lại linh khí. Lúc đầu theo cậu có hơn ba mươi người, nhưng giờ chỉ còn có hơn mười, thật sự quá tàn khốc rồi.

"Có người" đột nhiên Lạc Kỳ chém một kiếm về phía cửa động, mở đường cho mọi người chạy ra ngoài.

"Khà khà, không hổ là Băng Thiềm Châu xếp hạng sáu mươi bốn trên Kết Đan Bảng. Thực lực cũng không tệ" hai tên hắc y giống nhau như đút xuất hiện.

"Là Ngạ - Súc Song Quỷ của Man Quỷ Tông, mọi người cẩn thận" Vưu Khả Khả sắc mặt ngưng trọng, hai bọn chúng là anh em sinh đôi cũng là hai trong ba tên Kết Đan Bảng của Man Quỷ Tông, hiện xếp hạng năm mươi lăm và năm mươi sáu. Nhưng nếu hai người hợp lại thì có thể chiến thắng Kết Đan Bảng hạng bốn mười không nói chơi a.

"Lạc đạo hữu, chúng ta phải làm sao đây" thấy hai bọn chúng, đám người Tụ Thủy Tông vô cùng lo lắng hỏi.

Chạy cũng không được chỉ có thể chiến mà thôi, nếu không ổn thì Lạc Kỳ sẽ thả Long Tượng ra. Nhưng đó là trường hợp xấu nhất, cậu không muốn lộ ác chủ bài của mình lúc này.

Thấy một mình Lạc Kỳ xuất kiếm đánh tới, hai tên Ngạ - Súc cúng thoáng ngạc nhiên một chút, rồi sau đó cười khà khà nghênh chiến.

Linh khí trong cơ thể của Lạc Kỳ vốn chưa phục hồi đủ, nên cậu quyết đánh nhanh thắng nhanh.

Tụ Thủy Tông và Tiểu Vân chưa kịp xuất thủ giúp đỗ Lạc Kỳ thì một đám Man Quỷ Tông khác đã chạy tới giữ chân bọn họ.

Hai tên kia cũng không dể đối phó, mỗi tên cầm trong tay hai thanh đoản đao đều chập chờn chờ cơ hội đánh tới.

"Ngạ Quỷ Đoạt Mệnh đạo pháp" một đường đao đánh tới cổ Lạc Kỳ, nhanh chóng lấy kiếm chống đỡ một đao này thì sau lưng của Lạc Kỳ một đao đã đánh tới.

"Hương vị Súc Quỷ đao pháp của ta thế nào" hắn kéo đao lên theo thói quen liếʍ máu, nhưng chợt khựng lại,... không có máu.

"Lăng Tiêu kiếm pháp" lợi dụng sơ hở của Súc Quỷ, Lạc Kỳ đã đánh tới. Nhưng Ngạ - Quỷ đã nhanh chóng đỡ đường kiếm đó thây cho Súc Quỷ.

Thấy Ngạ Quỷ đứng chặn trước Súc Quỷ, thì môi của Lạc Kỳ chợt cong lên.

"Không ổn" Ngạ Quỷ nhận ra một tia nguy hiểm định kéo Súc Quỷ đi.

Phản xạ của Ngạ Quỷ nhanh nhưng kiếm của Lạc Kỳ còn nhanh hơn. Kiếm chiêu vừa động, không khí xung quanh hạ một cách đột ngột, mặt đất bắt đầu kết một tầng sương mỏng.

"Âm Kiếm...phụt..." kiếm của Lạc Kỳ đã xuyên thẳng qua thân thể của cả hai tên.

Thể nội của Ngạ - Súc Song Quỷ lúc này từ từ kết tinh từng mãng sương li ti.

Ngạ Quỷ mở to mắt nhìn Lạc Kỳ, hắn không dám tin hắn lại chết tại chỗ này.

"Gϊếŧ hết tất cả bọn chúng, đừng để một tên trốn thoát" vì sử dụng một chiêu Âm Kiếm mà Lạc Kỳ đã rơi vào trạng thái hư nhược, cậu quỵ xuống tại chỗ, như vậy lúc này cậu thật sự rất nguy hiểm.

Lạc Kỳ gϊếŧ nhiều người của Man Quỷ Tông như vậy, nếu rơi vào tai Man Quỷ Tông thì chắc chắn cậu sẽ rơi vào trả thù. Cậu không sợ nhưng cũng không muốn gặp bất lợi không cần thiết.

"Tiên Hạc Lộng Nhật" biết Lạc Kỳ đã hết sức vì vậy Tiểu Vân cắn răng toàn lực xuất ra pháp thuật cường đại nhất của mình.

Một hư ảnh tiên hạc lung linh xuất hiện, Tiểu Vân khống chế tiên hạc chém gϊếŧ đám người Man Quỷ Tông, nhưng mà dù vậy vẫn có kẻ loạt lưới.

Lúc này, trên bầu trời Thủy Tinh Cung, cái tên Lạc Kỳ đã bay thẳng lên vị trí thứ ba mươi trên Kết Đan Bảng, trở thành Cữu Minh Phủ người xếp hạng cao nhất.

Qua trận chiến, Tiểu Vân dìu Lạc Kỳ rút khỏi nơi này. Một chút nữa thôi đánh hơi được mùi máu bọn Huyết Hồn sẽ đến.

Bây giờ, đệ tử Tụ Thủy Tông chỉ còn lại chín người, mặt mũi ai cũng tràn đầy mệt mỏi và suy tư.

Trong hai ngày dưỡng thương, đám người của Lạc Kỳ không hề ra ngoài săn gϊếŧ Huyết Hồn nữa. Trước đó, bọn họ còn cứu được một đám người Tụ Thủy Tông đang bị đuổi gϊếŧ. Lúc này đoàn người đã có hơn ba mươi và đang trốn trong một hang động nhỏ.

"Bên ngoài Huyết Hồn ngày càng cuồng bạo, trốn ở đây cũng không phải là cách tốt nhất" Vưu Khả Khả nhìn Lạc Kỳ đang ngồi đó tự chửa thương nói.

"Ngày mai ta bình phục rồi chúng ta ra ngoài" Lạc Kỳ vừa nói dứt lời, bên ngoài có một nam một nữ thân thể đầy máu chạy vào.

"Là Lương Ngọc Nhi sư muội và Cang sư huynh của Ngọc Hư Đạo Quán" nghe ồn ào Lạc Kỳ cũng ngước nhìn hai người bọn họ. Tuy chật vật nhưng cũng nhìn ra nam anh tuấn, nữ kiều diễm.

"Là các sư tỷ, sư muội đó à" nhận ra người quen lúc này Lương Ngọc Nhi mới thở phào một cái ngồi xuống khóc.

Thấy vậy, người nam nhân họ Cang rất luống cuống tay chân phải nhờ đến đám người Tụ Thủy Tông để an ủi cô ta.

Lạc Kỳ biết Ngọc Hư Đạo Quán, đó là một tam phẩm tông môn, nhìn hai người bọn họ chắc lại là đạo lữ rồi.

Lúc này, Lạc Kỳ và Tiểu Vân lập tức trở nên vô hình, cho đến khi Vưu Khả Khả chợt nhớ ra phải giới thiệu hai người. Nghe bọn Lạc Kỳ đến từ thất phẩm tông môn cả hai vợ chồng họ Cang đều chỉ miễn cưỡng chào hỏi.

Đến khi Lạc Kỳ bình phục thì Lương Ngọc Nhi phải chửa thương nên kế hoạch lại phải chờ trong động thêm mấy ngày nữa. Nhưng mà hang động này không bao lâu đã bị Huyết Hồn đánh tới.

Lạc Kỳ và tên họ Cang chính là hai người dẫn đầu mở đường máu ra bên ngoài. Lúc này bên ngoài đã rất thảm khốc, thi thể ở khắp nơi. Đám người của Lạc Kỳ lực lượng mỏng mà Huyết Hồn ngày càng đông, không còn cách nào cậu phải nhờ đến Mộ Trần giúp cậu tìm đường tẩu thoát.

"Hướng bắc có một bức tường đá, nơi đó có một lực lượng ngăn chặn được Huyết Hồn" Mộ Trần nhanh chóng tìm ra nơi an toàn.

"Hướng bắc" - "hướng nam" khi Lạc Kỳ mở miệng thì tên họ Cang cũng nói.

"Về hướng bắc chúng ta sẽ an toàn" Lạc Kỳ miệng thì nói lớn, tay thì huy kiếm chém chết một Huyết Hồn sau lưng Vưu Khả Khả.

"Hướng nam có người Ngọc Hư Đạo Quán, đến đó chúng ta sẽ được tiếp viện" họ Cang nói lại hoàn toàn trái ngược với Lạc Kỳ.

Thấy hai người đưa ra ý kiến đối lập nhau đám người của Tụ Thủy Tông đều phân vân không biết nghe theo ai.

"Ta theo Cang sư huynh, tập hợp với người của Ngọc Hư Đạo Quán dù sao vẫn an toàn hơn đi chung với hắn" có người đầu tiên mở lời thì lũ lượt có kẻ hùa theo.

Đúng là đời, Lạc Kỳ bỏ ra biết bao nhiêu công sức bảo vệ bọn chúng đến ngày hôm nay, vậy mà cả cái tên còn không được nhớ.

Khi Tiểu Vân sắp phát tác chửi ầm lên thì Lạc Kỳ đã kéo tay nó lắc đầu.

"Lạc đạo hữu, xin thứ lỗi. Hay là hai người theo chúng ta luôn đi" Vưu Khả Khả ái ngại nhìn Lạc Kỳ.

"Vưu sư muội, muội cũng biết Ngọc Hư Đạo Quán không thích tiếp súc với người lạ a" họ Cang ra vẻ nuối tiếc, nhưng khi nhìn Lạc Kỳ thì lộ ra ánh mắt kiểu như "ngươi không đấu lại ta".