Chương 61: Tụ Thủy Tông Đến

Nghe Mộ Trần nói như vậy, Lạc Kỳ cũng thoáng động tâm một chút nhưng cậu đã kịp bình tĩnh trở lại:

"Không cần đâu, bọn chúng cũng không giúp được gì cho ta" Lạc Kỳ công tư rất rõ ràng, ân đền oán trả, cậu chưa bao giờ muốn chiếm không của ai.

Qua ngày đó, đầu đường cuối hèm đều bàn tán chuyện của Xích Quỷ Tông, từ một cữu phẩm tông môn một bước bay lên trở thành lục phẩm tông môn, thật là kỳ diệu. Trong nhất thời uy danh của Xích Quỷ Tông còn cao hơn Thủy Tinh Cung, chiếm hết mọi sự chú mục.

Nhưng những chuyện này cũng không liên quan gì đến Lạc Kỳ, cậu bây giờ đang đọc Thiên Mệnh Lục do Thiên Mệnh Các biên soạn, bên trong có một phần nhỏ viết về cậu.

Thiên Mệnh Các là một tổ chức tập hợp những tu sĩ tu luyện Thiên Cơ đại đạo, ở mỗi Châu bọn họ cũng đều đặt vài cái phân Các, trải rộng khắp đại lục. Còn Thiên Mệnh Lục sẽ được biên soạn nữa năm một lần, ở mỗi Châu đều có một cái để ghi chép lại các sự kiện lớn hoặc các vấn đề, nhân vật ưu tú trong Châu đó.

Ở phần giới thiệu Lạc Kỳ, thật sự rất chính xác từ tên, tuổi, quê quán,... nhưng đều cậu lưu ý là mục đánh giá "Xuất thân từ tiểu tông môn nhưng lấy tu vi Kết Đan trung kỳ nhập Kết Đan Bảng, vì vậy cũng được xem là một nhân tài".

Lạc Kỳ không tự kiêu nhưng cậu biết thực lực của mình hơn rất nhiều người trong Kết Đan Bảng. Vậy mà bọn họ chỉ đánh giá cậu "cũng được xem là một nhân tài", điều này làm Lạc Kỳ phải tự nhìn nhận lại mình. Xem ra cậu còn cần phải cố gắng nhiều.

"Lạc Kỳ, lão tổ muốn gặp" đột nhiên, Mai Trưởng Lão truyền âm cho Lạc Kỳ.

Đi đến phòng nghị sự, Lạc Kỳ thấy có một đội ngũ lạ mặt đang phách lối nhìn xung quanh tỏ vẻ khinh miệt.

Lạc Kỳ vừa đến Chu Tịnh và Hoàng Tiểu Thúy cũng đến cùng lúc.

"Các ngươi đến rồi, ra mắt các vị tiền bối Tụ Thủy Tông đi" Cung Chủ chỉ đám người ngồi phía trước nhưng giọng điệu không có vẻ gì là vui vẻ.

"Tụ Thủy Tông đến là muốn luận bàn với các ngươi, các ngươi chuẩn bị đi mai tiến hành" bà ta nói tiếp.

"Thủy Tinh Cung xuất thân từ Tụ Thủy Tông, cũng coi như phân tông của Tụ Thủy Tông, không biết đệ tử có kẻ nào ra hồn không?" một tên thanh niên bày ra vẻ mặt cao thượng nhìn ba người Lạc Kỳ.

Nghe hắn nói các vị cao tầng của Thủy Tinh Cung đều tối sầm mặt lại.

Đúng vậy, Thủy Tổ của Thủy Tinh Cung ngày xưa là đệ tử của Tụ Thủy Tông, nhưng ông đã bị trục xuất khỏi đó rồi.

Tụ Thủy Tông chẳng qua là một ngũ phẩm tông môn mà thôi, nhưng nhờ vào quan hệ cưới gả với các tông môn lớn, mà có thể duy trì địa vị của mình khá cao.

Nghe kể lại, ngày xưa bởi vì người yêu của Thủy Tổ bị ép gả cho người khác, trong một phút nóng giận Thủy Tổ đã ra tay cướp hôn, nên đã bị trục xuất ra khỏi tông môn.

Vì vậy trong Cung Quy của Thủy Tinh Cung luôn có một quy định đứng đầu là "nghiêm cấm tuyệt đối hành vi ép đệ tử gả, cưới với các mục đích ngoại giao".

Nghe tên đó cao ngạo như vậy, thân là Thiếu Cung Chủ Lạc Kỳ há có thể im lặng được.

"Ta cũng rất mong chờ sự thể hiện của vị đạo hữu đến từ Tụ Thủy Tông a.

Còn về quan hệ giữa Tụ Thủy Tông và Thủy Tinh Cung, ta nghĩ ngươi nên tìm hiểu cho kỷ trước khi mở miệng, đừng để đừng khác đánh giá bản thân mình không có kiến thức" Lạc Kỳ cũng không nhịn mà xỉa xói lại.

Mấy tên đệ tử của Tụ Thủy Tông nghe xong liền muốn phản bác lại nhưng nữ phụ dẫn đội liền xua tay ra hiệu để bọn chúng im lặng.

"Đệ tử của Thủy Vô Ngân đúng là miệng lưỡi sắt bén lắm, nhưng không biết thực lực có đuổi kịp cái miệng ngươi không".

Lạc Kỳ liếc nhìn bà ta một cái, chấp tay xin phép cáo lui kéo cả Chu Tịnh và Hoàng Tiểu Thúy ra ngoài.

Lạc Kỳ có linh cảm việc bọn người Tụ Thủy Tông đến đây hôm nay không hề đơn giản chỉ là luận bàn như vậy. Kể từ Thủy Tinh Cung thành lập đến bây giờ đã mấy ngàn năm, chưa bao giờ qua lại với Tụ Thủy Tông.

Về biệt viện, Lạc Kỳ cảm nhận được một luồng khí tức Nguyên Anh tản ra nồng nặc. Từ chỗ nhánh hoa Mạn Đà La mà Lạc Kỳ đã trồng lúc trước, bây giờ nó đã thành một bụi hoa nhỏ rồi.

"Nó đang đột phá, nhưng sao lại không có thiên kiếp" Mộ Trần muốn đi lại gần nhưng đã bị một lực lượng vô hình ngăn lại.

"Ta cảm nhận được khí tức tử vong, nó làm ta sợ hải" đột nhiên, Long Tượng xuất hiện, hai mắt nghiêm trọng nhìn bụi hoa.

"Không lẽ bởi vì nó là một nhánh của Mạn Đà La nên không cần độ kiếp vẫn thăng cấp được" Lạc Kỳ thầm nghĩ.

Bên này động tĩnh đã làm nhiều người chú ý đến, vì vậy Lạc Kỳ đã sai Khôi Nhất, Khôi Nhị đóng trận pháp bảo vệ lại không để ai vào được.

Sáng sớm hôm sau, quảng trường chính đã tụ tập rất đông người. Trận đấu hôm nay mỗi bên sẽ phái ra mười đệ tử tham gia thi đấu, bên nào bị loại hết là thua.

"Để chúng ta đấu với bọn nhà quê này thật mất mặt a" một thiếu nữ đệ tử Tụ Thủy Tông xì mũi khinh thường. Ở phía đối diện người của Thủy Tinh Cung nghe vậy đều tức giận không thôi.

Người điều khiển trận đấu hôm nay chính là Mai Trưởng Lão, nhưng khi bà sắp tuyên bố trận thi đấu bắt đầu thì bên phía Tụ Thủy Tông lại đưa ra điều kiện.

"Đấu bình thường sẽ không thú vị, không bằng cá cược một chút làm thành ý các ngươi nghĩ sao"

"Không biết Tụ Thủy Tông muốn cá cược cái gì" Cung Chủ vẫn bình tỉnh hỏi.

"Nếu thắng hắn và khóm hoa của hắn đều thuộc về Tụ Thủy Tông"

Khinh người quá đáng, Lạc Kỳ đã bắt đầu lộ sát khí rồi, bà ta lại dám lấy cậu ra cá cược.

"Thủy Tinh Cung không có truyền thống lấy đệ tử của mình ra cá cược hay trao đổi, ta thấy Tụ Thủy Tông nên đổi cái khác đi" Cung Chủ rất ít khi nói, nhưng một khi đã nói là làm người khác phải cứng họng.

Bọn người Tụ Thủy Tông cho dù có ngu ngốc cũng phải hiểu ý nghĩa trong câu nói này, nhưng dù tức giận đến đâu đi nữa cũng không thể trả lời được. Cuối cùng đồ cá cược được đổi lại thành năm viên Hóa Nguyên Đan.

Cái này Thủy Tinh Cung vẫn bỏ ra được, nhưng chủ yếu hơn là vì mọi người đều tin tưởng Lạc Kỳ a.

Đệ tử chỉ giới hạn Kết Đan kỳ và cũng dưới tám mươi tuổi, nên mười người bên Thủy Tinh Cung chọn từ lần Tân Tinh Chiến này mà ra.

Kết quả bước đầu thật sự rất tệ, bên Thủy Tinh Cung bị loại hết sáu người mà bên kia mới bị loại một.

"Ta thấy chẳng thú vị gì, các ngươi tự nhận thua đi để khỏi ăn đau khổ" Tên đệ tử Tụ Thủy Tông đứng trên lôi đài khinh miệt nhìn xuống đám người Thủy Tinh Cung.

"Hừ, để ta thử coi năng lực của ngươi tới đâu mà mạnh miệng" từ xa một vệt sáng lung linh bay tới.

"Một con Yêu Yu mà cũng dám ở đây lên tiếng" kẻ trên lôi đài tức giận.

"Ngươi nên cẩn trọng lời nói, Lưu Ly Bạch Hạc cũng là đệ tử Thủy Tinh Cung nên nó vẫn có quyền quyết đấu" Mai Trưởng Lão biết quan hệ của Tiểu Vân và Lạc Kỳ nên bà giúp nó giải vậy. Dù sao lần thi đấu này cũng không trong cậy quá nhiều vào những người khác, nên đổi cho Tiểu Vân thi đấu cũng không sao.

Vừa lên lôi đài Tiểu Vân đã phát ra một đạo nước bắn thẳng đến tên đó. Khinh thường Tiểu Vân, hắn chỉ xuất ra một chưởng chống lại. Nhưng lúc này dòng nước đã tách đôi bao phủ lấy hắn.

"Kết Tinh" một chú ngữ vang lên. Dòng nước bắt đầu kết thành thủy tinh, giam cầm tên đó bên trong, làm hắn lâm vào tình trạng mất ý thức.