Chương 59: Lo Lắng Của Thủy Tổ

Thủy Liên truyền thừa là một truyền thừa hoàn chỉnh, vì vậy nó có rất nhiều thứ. Nhưng mà lựa ra bên trong đó, hiện tại Lạc Kỳ chỉ có thể tu luyện bốn loại.

Thứ nhất, là Vô Thủy Tiên Thể, đây là một thể thuật bao hàm Thủy nguyên tắc và Hư Vô nguyên tắc. Theo nó lý giải khi tu luyện đến trình độ nhất định thủy sẽ chuyển hóa thành hư vô, vô định, vô chất.

Thứ hai, là bí thuật Tam Hoa Tụ Đỉnh, sẽ làm cho tu sĩ nâng cao tu vi trong một khoảng thời gian. Bí thuật là thứ đã gần như thất truyền, nhất là những loại tăng tu vi như vậy.

Thứ ba, là ba quyển đầu của Thủy Liên Kiếm Pháp. Thật ra Thủy Liên Kiếm Pháp gồm bốn quyển theo tứ tự là Hoàng, Huyền, Địa, Thiên cao giai kiếm quyết. Lạc Kỳ bây giờ muốn tu luyện Thiên Cấp kiếm pháp chính là chuyện không thể xảy ra.

Thứ tư, là bộ Địa cấp hạ giai kinh thân thuật có tên Thủy Liên Đạp Không Bộ. Bộ kinh thân thuật này yêu cầu người tu luyện phải có dòng máu Thủy Liên nhất tộc mới tu luyện được.

Vốn Lạc Kỳ cũng muốn đổi công pháp tu luyện, nhưng mà cũng như Thủy Liên Kiếm Pháp, Thủy Liên Công cũng có bốn quyển. Đối với Lạc Kỳ lúc này thây đổi công pháp là một lựa chọn không sáng suốt. Bởi vì Ba Lăng Tâm Kinh cậu còn có thể tu luyện đến Hóa Thần Cảnh, đến lúc đó tu luyện Địa cấp công pháp khác sẽ dể dàng hơn rất nhiều.

Đêm trăng tròn, Lạc Kỳ đang ngồi nhìn bóng người luyện kiếm. Kể từ khi tu luyện Âm Kiếm thành công, lĩnh ngộ kiếm pháp của cậu tăng lên rất nhiều.

"Thì ra là như vậy" hai mắt Lạc Kỳ sáng lên, cậu đã phá giải được bí mật đó rồi.

Bổng lúc này bóng người luyện kiếm từ từ ngưng tụ lại thành một nhân ảnh nam nhân chân thật đứng trước mặt Lạc Kỳ.

"Ngươi học thành công Lăng Tiêu Kiếm Pháp, vậy chứng tỏ thiên tư của ngươi rất tốt có thể dẫn Thủy Tinh Cung đi xa hơn" theo Lạc Kỳ nhận thấy nhân ảnh này hình như cũng không phải tàn hồn hay ý niệm. Nó chỉ là một hình ảnh được lưu trước lại.

"Ta là Thủy Vô Ngân, Cung Chủ đời thứ nhất của Thủy Tinh Cung. Ngày đó, ta mất cũng không để Lăng Tiêu Kiếm Pháp lại bởi vì thực lực Thủy Tinh Cung còn yếu, một bộ Địa Cấp hạ giai kiếm pháp sẽ mang họa lại cho cung môn.

Bây giờ, nếu Thủy Tinh Cung đã mạnh lên thì ngươi hãy giao nó lại cho cung môn, còn nếu không ngươi hãy tu luyện nó đến khi ngươi đủ sức bảo vệ cung môn hãy giao nó ra" đúng đây là hình ảnh được lưu lại từ trước.

"Cuối cùng, ta muốn ngươi lấy đạo tâm ra thề, dù có hy sinh tính mạng cũng phải bảo vệ Thủy Tinh Cung. Nếu không bây giờ ngươi sẽ chết" nhìn ông ta Lạc Kỳ thật sự thất khăm phục, đến chết vẫn còn lo nghĩ cho cung môn.

Dù biết ông ta chỉ hù dọa, một đạo hình ảnh có thể gϊếŧ được ai đây, nhưng cậu vẫn thề.

Một tháng sau, khi đã tu luyện Lăng Tiêu Kiếm Pháp đến cảnh giới nhất định thì Lạc Kỳ mới đưa nó cho Cung Chủ và kể lại tất cả mọi chuyện Thủy Tổ đã nói với mình.

Nghe xong cả Cung Chủ, lão tổ lẫn các vị trưởng lão đều thổn thức không thôi.

"Sư tỷ của ngươi chắc sắp không xong rồi" ra ngoài, Đồng sư tổ chợt lắc đầu buồn rười rượi nói với Mai Trưởng Lão.

"Nếu có Phùng Xuân Đan trị hết ám thương, với thiên tư của sư tỷ sẽ lập tức Kết Anh rồi" Mai Trưởng Lão cũng buồn buồn.

A, sao Lạc Kỳ lại quên chuyện này nhĩ, cậu vốn muốn khi trở về sẽ đưa cho sư bá một viên Phùng Xuân Đan, nhưng có nhiều chuyện xảy ra làm cậu quên mất.

Thấy Lạc Kỳ lấy ra Phùng Xuân Đan, cặp mắt già nua của Đồng sư tổ sáng rực rở hẳn lên, nhìn Lạc Kỳ đầy yêu thương chang chứa.

Hai tháng sau, trên bầu trời Thủy Tinh Cung một mỹ phụ đang độ kiếp, tuy thân thể gầy gò nhưng vẻ mặt của bà rạng rở, hai mắt hữu thần đầy kiên định.

Rồi thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, mới đó Tân Tinh Chiến lại sắp mở ra lần nữa. Nhưng lần cũng không tổ chức ở Cữu Minh Thành nữa mà ở Cẩm Tú Thành, một thành trì phụ thuộc ngũ phẩm tông môn - Cẩm Tú Sơn Trang.

Bởi vì, Cữu Minh Tông không tin lời của Lạc Kỳ để Vấn Đỉnh Ma Vật xuất thế, hại chết biết bao người, cho nên Băng Thiềm Tông đã trừng phạt họ rất nặng.

Có lời đồn Băng Thiềm Tông sắp thây thế tông môn quản lý Cữu Minh Phủ luôn rồi. Các ngũ phẩm tông môn cũng đang rất ráo riết chạy đua, để giành lấy chức vị ấy.

Cẩm Tú Thành giống như tên gọi, nơi này luôn tràn đầy màu sắc rực rở. Nó mang đến cho người ta một không gian vui vẻ, tràn đầy sức sống.

Tân Tinh Chiến lần này đối thủ của Lạc Kỳ đa phần là người cùng thời với cậu. Thủy Tinh Cung mang ra đội hình mười hai người, làm các môn phái khác đều tắc lưỡi không thôi.

Thi đấu cũng như lần trước, qua vòng loại không ngờ Thủy Tinh Cung ngoài Lạc Kỳ ra Hoàng Tiểu Thúy và Chu Tịnh cũng qua, chưa từng có một thất phẩm tông môn nào làm được như vậy.

"Bọn chúng muốn quặc khởi thật rồi" có người đưa ra nhận định.

Bất ngờ hơn cả là Du Hiệp của Xích Quỷ tông cũng qua vòng này. Ấn tượng của Lạc Kỳ đối với Du Hiệp cũng không đến nổi nào, nhưng mà hắn qua được vòng một cậu cũng khá bất ngờ.

"Gần đây có lời đồn Xích Quỷ Tông chiếm được một bảo tàng nên thực lực tăng rất mạnh, chắc là đúng vậy rồi" mấy tông môn trong Hòa An Cảnh cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi.

Còn tầm mắt của Lạc Kỳ bây giờ đang dán chậc vào Vương Nhã Kỳ, cậu nhìn ả cười tà mị một cái.

"Lạc Kỳ, ta sẽ thây ngươi gϊếŧ chết ả" đột nhiên Hoàng Tiểu Thúy đi đến bên người cậu nói nhỏ.

"Không cần, chuyện của ta ta sẽ giải quyết. Với lại nơi này cấm gϊếŧ người, cô đừng manh động"

Sáng hôm sau, vòng thứ hai bắt đầu.

Lần này ngôi vị quán quân mọi người đều tuyên đoán là cuộc cạnh tranh giữa Lạc Kỳ và Tiêu Hoài Lân. Dù sao bọn họ ở Tân Tinh Chiến lần trước cũng là người có thứ hạng cao nhất.

Những đối thủ của Lạc Kỳ đều không có ai tiếp nổi ba kiếm của cậu. Vương Nhã Kỳ thông minh hơn Lạc Kỳ tưởng, khi gặp cậu ả đã nhận thua luôn trước khi lên lôi đài.

Nhưng mà không lâu sau đó, ả ta đã có một trận ác chiến với Hoàng Tiểu Thúy. Xét về thực lực Vương Nhã Kỳ vẫn hơn một bực, nhưng Hoàng Tiểu Thúy lại thắng ở chỗ liều mạng.

Cuối cùng, Hoàng Tiểu Thúy cũng giành được thắng nhưng phải trả giá cực lớn đó là phải nghỉ thi đấu để dưỡng thương.

Tuy nhiên, khi được kiên xuống lôi đài, trên môi cô ta vẫn nở nụ cười mãn nguyện.

Rồi thời khắc quyết định cũng đến, trên lôi đài Tiêu Hoài Lân đang nhìn chòng chọc vào Lạc Kỳ:

"Lạc Kỳ, ta sẽ không thua đâu" tu vi Kết Đan trung kỳ bộc phát lên mãnh liệt. Tiêu Hoài Lân một đao chém tới Lạc Kỳ.

Nhìn Tiêu Hoài Lân ra tay không nhân nhượng Lạc Kỳ hai mắt sắt lại.

"Bùm... phốt..." một đạo kiếm quang sắt bén được đánh ra. Trên đường nó đi tất cả đều bị phá hủy.

Khói bụi tản ra thân thể Tiêu Hoài Lân như một con diều đứt dây bay thẳng ra lôi đài, hôn mê bất tỉnh.

"Là Địa cấp hạ giai kiếm pháp. Ông trời của ta ơi, sao hắn lại tu luyện thành công chứ" mọi người nhìn Lạc Kỳ như một quái vật vậy.

Bổng lúc này bầu trời hiện ra một bia đá thật to. Tên Lạc Kỳ đột nhiên được khắc trên đó với thứ tự chín mươi hai.

"Đó không phải là Kết Đan Bảng sao. Hắn vậy mà lại lọt vào Kết Đan Bảng, tu vi của hắn mới Kết Đan trung kỳ thôi mà" có người ganh tỵ khóc không ra nước mắt.

Kết Đan Bảng là nơi liệt kê một trăm Kết Đan tu sĩ mạnh nhất Băng Thiềm Châu. Nó sẽ tự động thu thập năng lực của tu sĩ rồi đưa vào bảng, tất nhiên cũng có thể thông qua khiêu chiến. Nếu khiêu chiến người trong Kết Đan Bảng thành công sẽ thây thế vị trí người đó.

"Hạng chín mươi hai sao, ta vẫn hơn thế" Lạc Kỳ tin tưởng mình phải hơn hạng chín mươi hai, bởi vì còn rất nhiều ác chủ bài cậu chưa dùng tới.

Một kiếm đó cậu dùng là Lăng Tiêu Kiếm Pháp, nếu đổi lại là Thủy Liên Kiếm hay Âm Kiếm thì Tiêu Hoài Lân phải chết rồi.

Trong khi, Thủy Tinh Cung một mãnh vui mừng tột độ thì đâu đó bên phía Cữu Minh Tông, một tên Hóa Thần cảnh đang lộ ra sát khí nhàn nhạt.

"Kẻ này không thể để tiếp tục sống được".