Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện

Chương 56: Vô Lệ Thành

« Chương TrướcChương Tiếp »
Ở vùng đất giao giới giữa Nhân Tộc và Yêu Tộc này thì việc hai tộc đánh nhau cũng không phải là chuyện gì quá hiếm gặp. Vốn dĩ Bắc Vực cũng không phải chỉ có Nhân Tộc, Nhân Tộc đa phần chỉ làm chủ được phía đông của Bắc Vực mà thôi, còn phía tây vẫn là lãnh địa của Yêu Tộc chiếm đa số.

Nghe bọn họ nói lệnh bài Vô Lệ gì đó Lạc Kỳ cũng thấy hứng thú, vì vậy cậu đã nán lại đây ít ngày để tìm hiểu về nó.

Nói đến Vô Lệ Thành ở vùng giao giới này ai cũng biết về nó. Theo truyền thuyết kể lại ngày xưa ở đây có một thành trì lớn đầy bí ẩn, muốn vào thành sinh sống phải là Đại Thừa Kỳ đại năng mới được.

Nhưng mà một ngày nọ có một Huyết Nhân đã xông thẳng vào thành gϊếŧ chết tất cả mọi người. Tuy vậy, cuối cùng trận pháp của thành trì kích hoạt chôn luôn tên Huyết Nhân ấy cùng với tòa thành này.

Bởi vì bên trong có quá nhiều cổ lão đại năng không muốn truyền thừa của mình bị đứt đoạn, nên trước khi tòa thành bị trôn vùi bọn họ đã cùng bầy một kết giới trăm năm thành trì sẽ xuất hiện một lần để tìm kiếm người thừa kế y bát của mình.

Mỗi lần tòa thành xuất thế thì trước một tháng sẽ xuất ra chín mươi chín tấm lệnh bài, phân tán khắp nơi ở vùng này, nên thời điểm này rất nguy hiểm, lơ là một chút sẽ mất mạng như chơi.

Còn về cái tên Vô Lệ là do người đời sau đặt cho nó, bởi vì khi vào thành nếu có ai khóc thì tên Huyết Nhân sẽ xuất hiện, lúc đó đừng mong có ai sống sót.

"Lệnh bài à, đi đâu để tìm nó đây" Lạc Kỳ ngồi tròn phòng trầm tư suy nghĩ. Nhận truyền thừa của một vị Đại Thừa Kỳ là một hấp dẫn rất lớn mà không ai có thể từ bỏ được.

"Không phải chỉ cần ngươi đi cướp của bọn chúng là được rồi sao, đơn giản như vậy cũng ngồi suy nghĩ" đột nhiên Mộ Trần xuất hiện bĩu môi nhìn Lạc Kỳ.

"Ta nói đúng không Long Long" bây giờ lại thêm Long Tượng.

Từ lâu Lạc Kỳ đã miễn nhiễm với cách xưng hô của Mộ Trần rồi, cậu cũng biết khi nào hắn xuất hiện thì cứ y như rằng Long Tượng cũng có mặt.

"Biết vậy, nhưng làm sao để biết người nào có lệnh bài" Lạc Kỳ thở dài.

"Vô Lệ Thành ta cũng có nghe nói, có lệnh bài chỉ là bước đầu tiên nếu nhận thấy ngươi không có tiềm lực thì dù có lệnh bài ngươi cũng không vào được" Mộ Trần vuốt đầu Long Tượng nói.

Mấy ngày kế tiếp Lạc Kỳ nhận thấy trong thành cũng không hề yên ổn, thường xuyên tìm thấy xác người hay yêu tu chết. Cậu biết cuộc săn lệnh bài đã bất đầu rồi.

"Mau bắt nó lại, nó có một cái lệnh bài" đêm nay Lạc Kỳ quyết định ra ngoài đi săn thì bổng nghe tiếng rượt đuổi.

Một đầu Bạch Hạc thương tích đầy người cố gắng bay, phía sau là mười mấy tên tu sĩ đuổi theo.

"Là Tiểu Vân, sao nó lại ở đây" nhận ra đó là Lưu Ly Bạch Hạc Tiểu Vân của mình Lạc Kỳ nhanh chóng tiến đến giải nguy cho nó.

Cũng may những tên này tu vi chỉ có Nguyên Anh sơ kỳ là cao nhất, chưa tới một khắc đã bị Long Tượng đánh cho bốc hơi khỏi nhân gian.

Gom hết chiến lợi phẩm Lạc Kỳ mới thấy bên trong một cái lệnh bài nhỏ màu bạc, nó phát ra anh sáng chỉ về hướng của Tiểu Vân. Như vậy Lạc Kỳ đã hiểu rồi, những tấm lệnh bài này có thể cảm nhận nhau nên hèn gì bọn chúng cướp chuẩn xác như vậy.

Mang theo Tiểu Vân trở về phòng, bởi vì bọn họ đã có hai tấm lệnh bài nên Lạc Kỳ đã lấy ra một cái Kết Trận bảo vệ hai người.

Thương thế của Tiểu Vân cũng khá nặng phải tịnh dưỡng hơn nữa tháng mới khỏi. Điều làm Lạc Kỳ vui nhất là nó cũng đã Kết Đan rồi, cho dù là chỉ mới Kết Đan mà thôi.

Thấy Lạc Kỳ còn sống Tiểu Vân đã khóc rất nhiều. Ngày đó hay tin Lạc Kỳ rơi vào khe nứt không gian cả Thủy Tinh Cung đều rơi vào một bầu không khí hết sức âm trầm.

Nếu không có lão tổ ngăn cản thì Đồng sư tổ đã dẫn người đánh tới Cữu Minh Tông rồi. Bây giờ trả thù không được, bọn họ chỉ còn cách dồn hết tâm lực vào tu luyện, chỉ mong có ngày trả mối thù này.

Riêng Tiểu Vân, sau ngày đó nó đã tự mình đi tới tổ địa Tiên Hạc Sơn để học nghệ. Nhưng dù sao Tiểu Vân cũng từ bên ngoài đến, nên cuộc sống nơi đó cũng không tốt đẹp lắm.

Mấy ngày trước nó hay tin Tiên Hạc Sơn đến đây cướp Vô Lệ Thành lệnh bài nên nó đã trốn theo, mong muốn nhận được một truyền thừa sau này trả thù cho Lạc Kỳ.

Nghe Tiểu Vân kể trong lòng Lạc Kỳ rất ấm áp, chỉ có Thủy Tinh Cung mới thật sự là nhà của cậu.

Thời gian sau đó, gần kề Vô Lệ Thành xuất thế việc cướp bóc lại tăng lên, ở trong phòng mà Lạc Kỳ ba lần bốn lượt đã bị công kích. Cũng may trận pháp đó lấy của Mộ Trần nếu không cậu cũng không dám ngồi ở đây chờ chết.

"Ầm..." đang nói chuyện với Tiểu Vân đột nhiên bên ngoài có động tĩnh lớn. Là Vô Lệ Thành xuất thế, Lạc Kỳ lấy ra hai bộ áo choàng đưa cho Tiểu Vân một bộ, mình xài một bộ. Đây là áo choàng của Thi Mộ Tông, giúp cho người ta ẩn đi nhân dáng và khuôn mặt.

Khi cả hai chạy tới nơi, lúc này bên ngoài đã tập trung rất nhiều người. Lạc Kỳ nhìn thấy đa phần là đại phái nhân loại và đại tộc yêu tu. Dù sao Đại Thừa truyền thừa quá hấp dẫn, các tiểu tông môn sao có thể nhúng tràm được.

Bây giờ, ai muốn vào trong đều phải cầm lệnh bài trong tay đi qua cổng thành.

"A, Nhược Thủy tiên tử thiên tư như vậy mà không qua được cổng. Nếu tính thêm Ngạn Thủy công tử vậy là Tụ Thủy Tông đã bỏ mất hai tấm lênh bài rồi" Lạc Kỳ nhìn cô gái đang đứng rung trước cổng mà thở dài.

Nghe mọi người nói cô ta thiên tư rất cao vậy mà không qua được, không biết chính mình làm sao đây.

Lần lượt hai mươi người đi qua cổng, chỉ có năm người thành công. Những kẻ còn lại vẻ mặt đắng chát, bọn họ đều là thiên kiêu chi tử, nếu những người vào trong lấy được truyền thừa thì khoảng cách ngày càng lớn. Chẳng ai muốn điều đó cả.

Không đợi thêm nữa Lạc Kỳ xuất Long Tượng ra chắn nhϊếp phần nào những người xung quanh, rồi nắm tay Tiểu Vân đi đến trước cổng.

Đứng trước cổng Lạc Kỳ cảm nhận như có một đôi mắt đang nhìn mình vậy. Nó như nhìn thấy mọi thứ từ sau trong linh hồn của Lạc Kỳ, làm cậu cũng khá lo lắng.

"Tít..." kết giới mở ra Lạc Kỳ cùng Tiểu Vân bước vào thành trong sự ngỡ ngàng của nhiều người

Bên trong thành khung cảnh đậm màu đỏ huyết, thỉnh thoảng một cơn gió thổi qua cũng mang theo sát khí gϊếŧ chóc.

"Thật đáng sợ a" Tiểu Vân xiết chặt tay Lạc Kỳ.

Đột nhiên từ phía xa một đội quân bay lại hướng này, những người khác thấy vậy la toán lên.

"Là Sát Quỷ cùng Huyết Quỷ mau chạy thôi"
« Chương TrướcChương Tiếp »