Vừa trở về không bao lâu, Lạc Kỳ đã không có nghĩ ngơi mà lập tức đi luôn vào cấm địa tu luyện. Ngoài ra, cậu còn chọn học một bộ chưởng pháp tên là: Nghịch Thủy Chưởng. Bộ chưởng pháp này là Huyền Cấp trung giai, cậu chọn nó để thây thế cho Mạn Thủy Chưởng uy lực đã không còn phù hợp với mình nữa rồi.
Một tháng sau, Lạc Kỳ đã luyện hóa xong chín luồng linh khí quán trú và cũng đã thành công chuyển đổi linh khí của mình sang Lăng Ba linh khí. Cùng lúc này, cậu cũng thành công đột phá Trúc Cơ Trung Kỳ.
Nếu không có giải đấu Hoàng Liên Sơn, không biết còn phải đến bao giờ cậu mới thăng cấp được.
Hai tháng sau, Lạc Kỳ nhận được một tin vui đó là Bạch Hạc Tiểu Vân cũng Trúc Cơ thành công. Tiếp đó bốn tháng Khôi Nhất, Khôi Nhị cũng bước vào Trúc Cơ Cảnh.
Từ lâu Khôi Nhất, Khôi Nhị đã không còn là bí mật rồi. Tụi nó bây giờ chính là quản gia của Lạc Kỳ, để chúng ở Thủy Tinh Cung Lạc Kỳ cũng yên tâm hơn rất nhiều.
Thật sự phải nói Lạc Kỳ rất khâm phục chúng, không hề sử dụng đan dược hay bất cứ hổ trợ nào mà tốc độ tu luyện lại nhanh như vậy, nếu đổi lại là mình thì cậu tin sẽ rất khó để làm được giống chúng.
Sau tám tháng tu luyện trong cấm địa, nhận thấy đã đạt đến bình cảnh Lạc Kỳ liền quyết định ra ngoài lịch lãm. Mục tiêu của cậu lần này là đến Trích Nguyệt Tông, vì cậu đã từng hứa sẽ đến thăm Mạnh Thanh Thanh, nhưng trước đó cậu phải về Viễn Phong Thành một chuyến.
Về đến Viễn Phong Thành, Lạc Kỳ không có đi Lạc gia mà truyền âm cho mẫu thân đi ra khách sạn gặp mình.
Nghe mẫu thân kể, từ khi trở về từ Hoàng Liên Sơn phụ thân tính tình đã thây đổi trở nên cực kỳ nóng nãy, lúc nào cũng có thể bạo phát được.
Còn Lạc Thạch thì gân cốt đứt đoạn, đan điền bị đánh nát đã được Huyền Thiên Tông trả về Lạc gia.
Nghe như vậy Lạc Kỳ chỉ cười nhếch miệng một cái, gân cốt thì có "Sinh Cốt Đan", đan điền thì có "Tạo Hóa Đan", chỉ cần hai viên đan dược là Lạc Thạch bình phục liền.
Đối với loại gia tộc nhỏ như Lạc gia thì hai thứ đan dược ấy là quý giá, nhưng đối với loại tông môn như Huyền Thiên Tông thì nó chẳng là gì quá quý trọng. Chẳng qua bọn chúng không thèm đem ra cứu Lạc Thạch mà thôi.
Nói chuyện nữa ngày, Lạc Kỳ mới đưa cho mẫu thân viên Bách Chu Quả mà mình đổi được trong Hoàng Liên Sơn. Ngoài ra còn có Trúc Cơ Đan và một kiện Huyền cấp trung giai Khiên Giáp, để bà có thể Trúc Cơ mà sống tới hai trăm tuổi. Còn chuyện bà có thể Kết Đan hay không thì để sau này cậu sẽ cố gắng tiếp.
"Kỳ nhi à, kiện Khiên Giáp này ta đem cho phụ thân con nha" sau khi nhận vật phẩm, do dự một hồi Lục phu nhân cũng lên tiếng hỏi ý kiến Lạc Kỳ.
Nhìn vào mắt mẫu thân, Lạc Kỳ biết bà hỏi vậy chỉ vì tôn trọng cậu mà thôi, nhưng thật ra đã có quyết định của riêng mình rồi.
"Thôi, mẫu thân sử dụng nó độ kiếp đi rồi sau đó hãy đưa cho ông ta" cậu thở dài một hơi.
"À mẫu thân, người đã có Bản Mạng Linh Mộc chưa" với Mộc tu sĩ như Lục phu nhân còn được gọi là tự nhiên tu sĩ, đơn lẽ công kích của bọn họ kém hơn người khác rất nhiều, nhưng khi Trúc Cơ họ sẽ được dung nạp một loại Linh Mộc để cùng họ chiếm đấu, đây chính là Bản Mệnh Linh Mộc của bọn họ.
"Ngoại công của con nói rồi, khi mẫu thân Trúc Cơ sẽ cho ta một hạt giống của Mê Huyễn Linh Hoa làm bản mạng Linh Mộc" thấy mẫu thân vui vẻ nói ra như vậy, Lạc Kỳ cũng không nói gì thêm.
Xem ra, Lục gia này nhất định sắp nhờ vã cậu cái gì rồi đây.
Cùng lúc này, đã có hai người đàn ông đang bay đến Viễn Phong Thành, tu vi của họ lại là Kết Đan Kỳ.
"Hừ, không ngờ Kết Đan chân nhân như chúng ta phải lại đi gϊếŧ một tên tiểu tử Trúc Cơ" một tên đàn ông râu quai nón cằn nhằng.
"Đừng lãi nhãi nữa, làm cho xong việc rồi về lĩnh thưởng" tên còn lại cũng tỏ ra khó chịu.
Còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nên Lạc Kỳ định ở lại Viễn Phong Thành một thời gian, chờ mẫu thân Trúc Cơ thành công rồi mới đi.
Đêm nay trời tối đen như mực, trong căn phòng của Lạc Kỳ loe loét một vầng sáng nhỏ phát ra từ Quang Thạch.
Lạc Kỳ đang ngồi trên giường tu luyện thì bổng cảm nhận được hai luồng sát khí hướng đến mình. Vừa nhanh chân bay ra ngoài, thì từ trên không một con hỏa điểu đã đánh tới.
Nhanh chóng xuất kiếm đánh tan hỏa điểu, thì ra nó là một môn pháp thuật ngưng tụ thành.
"Ha ha, ngươi thật vô dụng vậy mà không gϊếŧ được tên nhãi ranh ấy" lúc này hai tên Kim Đan đã xuất hiện, bọn chúng vẫn còn cười nói được, xem Lạc Kỳ như một người đã chết.
"Đệ tử của ta không chết nhưng ta biết các ngươi sẽ chết" bổng nhiên một giọng nữ vang lên trong màng đêm, kèm theo đó là một cái đầu lâu của tên vừa đánh Lạc Kỳ đã bị lấy xuống.
"Chạy thoát sao" thấy tên còn lại định chạy, mỹ phụ đã bay đến một kiếm đâm xuyên tim hắn. Chưa dừng lại, một chưởng của bà đã đánh cho đầu tên đó nổ tung.
"Sư phụ sao người biết con gặp nguy hiểm mà đến" thì ra mỹ phụ đó là Mai trưởng lão.
"Chuyện này trong dự liệu của ta mà thôi, con xuất phát luôn hôm nay đi đừng để xảy ra sai lầm"
Nghe lời Mai Trưởng Lão, Lạc Kỳ đã truyền âm cho Tiểu Vân rồi cả hai hướng về phía Trích Nguyệt Tông mà bay.
Trích Nguyệt Tông nằm ở Lãng Hải Cảnh, trong chín Cảnh của Cửu Minh Phủ thì Lãng Hải Cảnh là nơi nhỏ bé và trình độ tu sĩ cũng thấp nhất. Nơi này là một bán đảo nằm rìa phía ngoài Bắc Vực với ba mặt đều giáp biển, ở đây có mười tông môn nhưng chỉ có một bát phẩm tông môn duy nhất và tất nhiên không phải là Trích Nguyệt Tông.
Tiểu Vân đã Trúc Cơ nên tốc độ bay nhanh hơn rất nhiều. nhưng phải mất hơn một tháng Lạc Kỳ mới đến được địa bàn của Trích Nguyệt Tông.
Lúc này...
"Cứu ta với..." từ trên cao Lạc Kỳ nghe phía dưới có người la kêu.
Nhìn xuống là một đứa bé mười ba, mười bốn tuổi đang bị một đám người truy đuổi chạy trối chết.
Mấy tên này chỉ có tu vi Luyện Khí trở xuống, nên chỉ với một kiếm Lạc Kỳ đã đánh cho bọn chúng sợ đái ra quần bỏ chạy.
"Đa tạ tiền bối cứu mạng, xin nhận của tiểu nhân một lạy" đây là lần đầu có người gọi Lạc Kỳ là tiền bối, cậu thấy rất thú vị nhưng cậu cũng không có cho đứa bé ấy quỳ lạy mình.
Hỏi ra mới biết những kẻ truy sát đứa bé này là người của La gia ở Trích Nguyệt Thành. La gia là một đại gia tộc, có mấy vị Kết Đan trưởng lão trong Trích Nguyệt Tông, dạo gần đây bọn họ có nuôi một con Linh Thú gì đó, mà nó rất thích ăn thịt, uống máu các thiếu niên đã tu luyện.
Vì thế, La gia rất thường xuyên đi săn gϊếŧ các thiếu niên để đem về nuôi nắn nó.
Đứa bé này tên là Trúc Ân, đến từ một gia tộc nhỏ ở Trích Nguyệt Thành, vì La gia muốn bắt hết thiếu niên trong Trúc gia, nên đã ghép cho gia tộc bọn họ tội danh cấu kết Ma Đạo, rồi sau đó đã diệt hết gia tộc bọn họ.
Không chỉ có Trúc gia mà còn nhiều tiểu gia tộc khác cũng gặp tai ương giống vậy.
Nhưng thế lực của La gia quá lớn, nên những tiểu gia tộc khác đều không dám báo cáo lên Trích Nguyệt Tông, tuy nhiên cho dù có báo cáo thì tin tức cũng sẽ bị chặn lại.
Nghe Trúc Ân kể Lạc Kỳ thấy rất phẩn nộ, vì nuôi một con Linh Thú mà phải gϊếŧ chết bao nhiêu người, đến Trích Nguyệt Tông cậu nhất định phải nói cho Mạnh Thanh Thanh biết mới được.