Chương 24: Vạn Trượng Sâm La

Ra khỏi Lạc gia, Lạc Kỳ mới truyền lại tất cả những lời bọn người nhà họ Lạc đã nói qua Thiên Lý Truyền Âm Phù cho Mai Trưởng Lão nghe. Dù trong giọng nói cậu vô cùng tức giận, nhưng bà vẫn nghe ra sự đau thương, cô đơn trong âm vực của cậu.Một kẻ có nhà nhưng không thể về, đó chính là tình cảnh hôm nay của Lạc Kỳ.

Mang theo tâm trạng phức tạp như tơ vò, sau đó cậu đã cùng Tiểu Vân bay về phương bắc. Hơn một tháng trời, Lạc Kỳ mới ra khỏi Hòa An Cảnh bước vào Linh Kiếm Cảnh.

Linh Kiếm Cảnh nằm ở phía bắc Hòa An Cảnh, xét thực lực lại mạnh hơn Hòa An Cảnh rất nhiều. Nơi này chỉ có năm môn phái, gồm hai cái thất phẩm tông môn là Ngạo Kiếm Tông và Cuồng Kiếm Tông, còn lại là ba cái bát phẩm tông môn, không có cửu phẩm tông môn nào.

Mục tiêu lần này của Lạc Kỳ đến Linh Kiếm Cảnh là vì Vạn Trượng Sâm La. Theo truyền thuyết kể lại rằng ngày xưa có hai vị Kiếm Tu đã giao đấu ở nơi này. Kiếm khí của họ vô cùng mạnh mẽ đã cắt nơi đây thành những vực sâu vạn trượng, cho nên từ đó nơi đây đã lấy tên là Vạn Trượng Sâm La.

Tuy đã qua không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng kiếm khí của hai người vẫn còn động lại, vì thế nơi này chính là thiên đường của Kiếm Tu đến để ngộ Kiếm Đạo.

Đến nơi, Lạc Kỳ đã chọn một nơi vắng người ngồi xuống tĩnh tâm. Gió mang theo từng đạo kiếm khí thoảng bay chém qua người cậu, từ trong đó cậu đã thấy mình như đang dần chìm vào trong Kiếm vậy.

Bỏ hết những chuyện tục sự, bây giờ Lạc Kỳ chỉ thấy những ảo diệu của kiếm khí. Không biết qua bao lâu, Lạc Kỳ mới từ trong định cảnh trở lại, dường như có thu hoạch rất lớn cậu liền mĩm cười phủi phủi những hạt bụi bám trên hai vai, rồi đứng dậy.

Nhưng lúc này lại có người chú ý đến cậu.

"Xin chào, tại hạ là Nguyên Long đến từ Ngạo Kiếm Tông, không biết có thể cùng vị đạo hữu đây luận bàn vài chiêu được không" đến có ba người, trong đó vị nam tử duy nhất đã lên tiếng.

"Tại hạ Lạc Kỳ xin chào các vị" cậu cũng lễ độ chào lại, sau đó nhìn qua hai nữ tử còn lại.

"À đây là muội muội Nguyên Phượng, còn vị cô nương này là Mạnh Thanh Thanh đến từ Trích Nguyệt Tông" Nguyên Long hiểu ý liền giới thiệu.

Đảo mắt qua, Lạc Kỳ thấy hai cô gái tuổi cũng không lớn lắm, trong đó một người mặc y phục màu đỏ chính là Nguyên Phượng, người còn lại mặc y phục màu xanh chính là Mạnh Thanh Thanh.

Chấp tay hữu lể với bọn họ, sau đó Lạc Kỳ cũng chấp nhận lời thách đấu của Nguyên Long.

"Lạc đạo hữu xin đắc tội" vừa nói xong, Nguyên Long đã xuất kiếm trước đánh về phía Lạc Kỳ.

"Quá nhiều sơ hở" hơi thất vọng về đối thủ này, nhưng Lạc Kỳ cũng không tỏ ra mặt, cậu vẫn lấy kiếm ra đỡ nhưng đây chỉ là cậu muốn bán cho đối phương một chút mặt mũi mà thôi.

Năm chiêu qua đi, Lạc Kỳ bất ngờ dùng lực đánh ra một kiếm sắt nhọn, cắt bay tà áo của Nguyên Long và đem hắn ép bay ra ngoài.

Không chỉ có Nguyên Long, kể cả Nguyên Phượng và Mạnh Thanh Thanh cũng không tin vào mắt mình.

Kiếm của Nguyên Long là Khoái Kiếm tốc độ nhanh vô cùng, từng thời bọc phát khác nhau rất khó nắm bắt. Còn chưa kể Nguyên Long đã lĩnh hội được Kiếm Thế, vậy mà lại bị Lạc Kỳ nhẹ nhõm đánh bại như thế.

"Nguyên đạo hữu đã nhường" Lạc Kỳ nói ra vài lời khách sáo.

Nguyên Long cũng ngượng đỏ mặt đáp lại mấy câu. Hắn chỉ muốn dùng Lạc Kỳ tạo ấn tượng với Mạnh Thanh Thanh, ai ngờ tên mặt búng ra sữa này lại mạnh như vậy, thật là đá trúng thiết bản à.

"Lạc đạo hữu kiếm pháp tinh diệu mà ta chưa từng nghe danh qua, chắc hẳn không phải người của Linh Kiếm Cảnh phải không?" lúc này Nguyên Phượng cũng lại gần bắt chuyện.

Rất sảng khoái Lạc Kỳ liền thành thật trả lời:

"Đúng vậy, ta đến từ Hòa An Cảnh - Thủy Tinh Cung"

"Ha ha, Lạc đạo hữu thật có diễm phúc. Ta nghe nói Thủy Tinh Cung chính là thánh địa mỹ nữ của Hòa An Cảnh.

Lạc đạo hữu sống ở đó thật làm ta ganh tỵ a" Nguyên Long nghe xong lập tức xen vào góp vui, nhưng liền bị một ánh mắt hình thanh kiếm của Nguyên Phượng dọa cho ngậm miệng lại.

Hắn thật sự quên mất Mạnh Thanh Thanh vẫn còn ở đây và một giây trước hắn vẫn muốn tạo ấn tượng với cô cơ mà.

Nhìn hai huynh muội họ Nguyên như vậy đột nhiên Lạc Kỳ cảm thấy một chút ganh tỵ, nhưng cảm xúc này rất nhanh bị bỏ qua.

"Không biết Lạc đạo hữu có nghe nói đến Kiếm Hội sẽ được tổ chức vào cuối tháng sau hay chưa" chợt Nguyên Phượng dò hỏi.

Thấy Lạc Kỳ lắc đầu, lúc bấy giờ Nguyên Phượng mới nói cho Lạc Kỳ biết rõ ràng.

Thì ra, ngày xưa Ngạo Kiếm Tông và Cuồng Kiếm Tông là cùng một tông môn tên là Linh Kiếm Tông. Nhưng chỉ vì triết lý kiếm đạo khác biệt, mà đã phân liệt ra hai tông khác nhau cho đến bây giờ vẫn không thể hàn gắn.

Khi xưa Linh Kiếm Tông có một tòa Kiếm Lâu, mà cả Ngạo - Cuồng hai tông đều nhất quyết tranh giành cho được. Hai tông này cũng đã đánh nhau sống chết rất nhiều lần, nhưng không phân được thắng bại. Cho nên, sau đó đã đi đến quyết định đặt Kiếm Lâu ở trong Kiếm Thành, hằng năm sẽ tổ chức một hồi đại hội để chọn ra mười người đi vào Kiếm Lâu ngộ kiếm.

Lúc đầu cũng chỉ là đệ tử hai tông tham gia, nhưng dần về sau dưới áp lực của các tông phái khác đại hồi đã cho phép tất cả mọi người tham gia, nhưng với điều kiện chỉ là Trúc Cơ tu sĩ và dưới ba mươi tuổi.

Kể xong Nguyên Phượng còn hảo ý mời Lạc Kỳ đi chung với bọn họ, nhưng cậu đã từ chối vì cậu còn phải tham gia một cuộc đấu giá.

Chia tay ba người bọn họ Lạc Kỳ bắt đầu đi đến Cảnh Dương Thành - nơi sẽ tổ chức một cuộc đấu giá trong vài ngày tới.

Đợi mấy ngày cuối cùng ngày đấu giá cũng tới, Lạc Kỳ đi vào phòng đấu giá thì bất ngờ lại thấy cô nàng Mạnh Thanh Thanh cũng ở đây và cô ta cũng thấy cậu.

"Thật là có duyên không ngờ gặp được Lạc đạo hữu ở đây" Mạnh Thanh Thanh nở một nụ cười quyết rũ, nhưng đáp lại Lạc Kỳ vẫn chỉ làm đúng lễ tiết, không có một chút ý định thân cận quá.

Chào hỏi qua loa buổi đấu giá cũng bắt đầu, Lạc Kỳ và Mạnh Thanh Thanh mới ngồi ghế cạnh nhau nhưng lần này Lạc Kỳ thấy bên người cô ta lại có thêm một ông lão.

Xem từ áp lực ông ta mang tới, Lạc Kỳ biết ông lão này đã có tu vi Kết Đan Kỳ rồi. Có thể để một vị Kết Đan cao thủ bảo vệ, có thể thấy thân phận của Mạnh Thanh Thanh không hề đơn giản.

Lúc này, trên đài một mỹ phụ đang luôn miệng giới thiệu về những thứ được đấu giá hôm nay. Nhìn từng bảo vật được mang ra, dù có chút thích thú nhưng Lạc Kỳ cũng chưa ra giá lần nào.

"Các vị, món đồ đấu giá tiếp theo chính là Ảo Ảnh Tinh Thạch. Giá khởi đầu là một trăm hạ phẩm linh thạch"

Nghe đến Ảo Ảnh Tinh Thạch hai mắt của Lạc Kỳ sáng lên, dáng ngồi cũng thẳng lên một chút. Bên cạnh Mạnh Thanh Thanh tâm linh cẩn thận đã phát hiện Lạc Kỳ thay đổi.

"Lạc đạo hữu có vẻ thích thú với Ảo Ảnh Tinh Thạch" cô hỏi, nhưng Lạc Kỳ chỉ cười nhẹ rồi gật đầu.