Chương 13: Ác Đấu

Những trận đấu sau đó cũng nhanh chóng diễn ra, pháp thuật, võ kỹ hoa lệ đều được tung ra. Đến chiều, cuối cùng sáu mươi bốn trận thi đấu cũng đã xong, xác định được sáu mươi bốn người đi tiếp vào vòng trong, lúc này mọi người mới trở về nghỉ ngơi để ngày mai tiến hành tiếp.

Sáng hôm sau, Lạc Kỳ đã đến sớm hơn, nhưng không ngờ khi bắt thăm chọn đối thủ, cậu lại là người thi đấu đầu tiên trong ngày hôm nay.

Trước mặt cậu bây giờ là một tên thanh niên miệng cứ cười tủm tỉm, nhìn vào rất tự tin. Rất nhanh, trận đấu đã bắt đầu, cũng là lúc tên đó tung ra các loại phù lục hoa lệ nào là Thủy Long Phù, Hỏa Viêm Phù... tên này đúng là đốt tiền để thủ thắng mà. Phải biết Phù Lục rất mắc, tu sĩ bình thường cũng không có được mấy tấm.

Còn Lạc Kỳ bây giờ đang lâm vào tình thế hết sức khó khăn, công không được thủ cũng không xong.

Nhưng không cam chịu thất bại như thế, rất nhanh Lạc Kỳ đã thay đổi chiến thuật thi đâu từ phòng thủ thành du đấu.

Vận chuyển cực hạn Phiêu Linh Bộ né các loại phù lục và thỉnh thoảng đánh vài chiêu về phía đối thủ. Nhưng tên này cũng đã có sự chuẩn bị rất kỷ lưỡng, khi kiếm của Lạc Kỳ đánh tới thì hắn lại đem Linh Khí phòng thủ ra đỡ.

Vốn cứ tưởng trận đấu nghiêng mãi về phía người thanh niên, thì một lúc lâu sau chớp được thời cơ hắn đột nhiên khựng lại, Lạc Kỳ đã đánh xuyên lớp phòng thủ của hắn. Khi mũi kiếm vừa đến yết hầu, thì tên thanh niên lại la oai oải lên nhận thua.

Khi Lạc Kỳ còn không biết vì sao mình thắng, thì tên đó lại hậm hực nói với đồng bạn của mình là:

"Hắn đã sử dụng hết phù lục rồi"

Thì ra, hắn là người của Phù Các chiến đấu luôn phụ thuộc rất lớn vào Phù Lục, vì vậy khi không còn Phù Lục nữa thì hắn cũng như bị cụt tay, không còn bao nhiêu tự tin để thi đấu tiếp.

Đối với việc mày ai cũng nói Lạc Kỳ may mắn, nhưng nếu cậu không có đủ thực lực để cầm cự cho đến lúc hắn dùng hết Phù Lục thì liệu cậu có được "may mắn" này không?

Hôm sau, vòng thi đấu kế tiếp lại diễn ra.

Đối thủ lần này của Lạc Ky lại là Hoa Kiếm - Trần Nguyệt, là một trong những ứng viên cho ngôi vị vô địch lần này.

Cô nàng này cũng chuyên tu Kiếm Đạo và lại có tu vi Luyện Khí tầng chín, về mọi mặt đều thấy áp đảo Lạc Kỳ. Ở vòng đấu trước, cô ta còn chém đứt cánh tay một tên đệ tử Luyện Khí tầng mười, vì dám trêu ghẹo mình.

Vì thế, lúc này hung danh của Trần Nguyệt cực kỳ cao và chiến ý cũng vào thời kỳ sung mãn nhất.

Trận đấu vừa diễn ra, Lạc Kỳ đã không còn lưu thủ nữa mà chủ động áp sát Trần Nguyệt, Phiêu Linh Bộ và Bích Thủy Kiếm Quyết phối hợp ăn ý đánh tới.

Trần Nguyệt cũng không nương tay, chọn cách đối cứng đấu với Lạc Kỳ, cô không tin mình sẽ thua một tên Luyện Khí tầng sáu.

Đang đấu, vốn Trần Nguyệt đã đưa được Lạc Kỳ vào nhịp thi đấu của mình, thì bất ngờ cậu lại thay đổi kiếp pháp. Bây giờ, không còn là Hoàng cấp cao giai Bích Thủy Kiếm Quyết nữa mà đã trở thành Hoàng cấp đỉnh giai Viên Nguyệt Kiếm Quyết.

"Hừ, Viên Nguyệt Kiếm Quyết ta cũng có" Trần Nguyệt khinh thường một câu rồi cũng lập tức sử dụng kiếm pháp giống vậy.

Dù cả hai đều sử dụng Viên Nguyệt Kiếm Quyết, nhưng Lạc Kỳ thắng ở chỗ xuất kiếm tinh xảo, còn Trần Nguyệt lại mạnh về điểm lợi dụng linh khí dồi dào của mình mà ép Lạc Kỳ rơi vào thế hạ phong.

Thương tích bắt đầu xuất hiện nhiều hơn, cả hai cũng đều đã nóng mắt mà không ai nhường ai, vẫn tiếp tục đối cứng làm mọi người ở dưới đều hít hà sợ hãi không thôi.

Các trưởng lão cũng đã để ý đến bên này, bọn họ không ngờ dù chỉ có tu vi Luyện Khí tầng sáu, Lạc Kỳ vậy mà có thể đối chiến với Trần Nguyệt lâu như thế và hơn hết cũng bắt đầu thích thú với cách xuất kiếm của Lạc Kỳ.

"Trần sư tỷ hay là chúng ta một chiêu phân thắng thua đi, tỷ thấy thế nào" Lạc Kỳ thở phì phò, tay cầm kiếm cũng đã bắt đầu rung lên.

"Được" kèm với tiếng được của Trần Nguyệt, là hai tầng ánh sáng trắng hình trăng tròn đã đυ.ng vào nhau.

Cùng là một chiêu thức nhưng khi Trần Nguyệt đánh ra lại giống như ánh trăng dưới mặt nước, chỉ là hư ảo vô thực, còn khi Lạc Kỳ đánh ra lại như ánh trăng chiếu rọi, hiện thực vô cùng.

Bùm... tiếng nổ vang lên, trọng tài đã bay xuống vớt một người đang bị đánh văng khỏi lôi đài.

Và người đó lại là... Trần Nguyệt!

Trong lúc đó, tất cả trưởng lão có mặt trên khán đài đều đứng dậy:

"Kiếm Thế, đó thật là Kiếm Thế"

"Rất lâu rồi, Ngoại Môn Thi Đấu mới lại xuất hiện một người lĩnh ngộ ra Kiếm Thế a"

Vốn dĩ Thủy Tinh Cung đa phần đều là nữ tu, trong đó lại có rất ít kiếm tu, mà kiếm tu lĩnh ngộ ra kiếm thế lại càng hiếm.

Đa phần kiếm tu muốn lĩnh ngộ ra Kiếm Thế phải có tu vi Trúc Cơ, muốn ở Luyện Khí Kỳ lĩnh ngộ kiếm thế đều là thiên tài trong thiên tài, ở Thủy Tinh Cung chính là "phượng mao lân giác" a.

Còn Trần Nguyệt, ở đòn va chạm cuối cùng với Lạc Kỳ cậu đã vận dụng Kiếm Thế vào chiêu kiếm của mình, từ đó mới có thể lấy yếu thắng mạnh mà thủ thắng.

Khói bụi tan ra, thân ảnh nho nhỏ của Lạc Kỳ lúc này cũng bắt đầu quỵ xuống, dần dần trở nên nằm bất động trên sàn đấu. Tuy đánh bay Trần Nguyệt, nhưng Lạc Kỳ cũng bị cô ta đánh trọng thương và tiêu hao sinh lực quá lớn.

Lúc này, một vị trưởng lão đã bay xuống đài cho Lạc Kỳ nuốt một viên đan dược trị thương, rồi kêu các đệ tử mang cậu xuống.

Khi Lạc Kỳ trong trang thái hôn mê tỉnh lại thì giải đấu đã kết thúc, bất ngờ là Chu Tịnh đã lực ép quần hùng, một đường đoạt giải Quán Quân lần này mà không gặp phải quá nhiều khó khăn.

Càng bất ngờ hơn đó là Mai Trưởng Lão vậy mà đích thân đem phần thưởng đến cho Lạc Kỳ và muốn thu nhận cậu trở thành đệ tử thân truyền của bà.

Thật ra, ngay từ khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của Lạc Kỳ ở Viễn Phong Thành thì Mai Trưởng Lão đã có ý định này. Nhưng lúc đó Lạc Kỳ chưa thật sự biểu hiện ra tiềm năng của mình nên bà đã để theo dỏi cho đến bây giờ.

Không hề do dự Lạc Kỳ đã khấu đầu bái tạ ân sư trở thành đệ tử đầu tiên của Mai Trưởng Lão. Dù sao, ở Thủy Tinh Cung này bà là người đối xử tốt với cậu nhất, thường xuyên quan tâm cậu như một người mẹ. Và hơn hết, có một chỗ dựa thì sau này mọi chuyện sẽ dể dàng hơn hơn rất nhiều.

Đệ tử thân truyền chỉ là một danh xưng không đại biểu cho cấp bậc, bởi lẽ nó chỉ được công nhận bởi một người. Cũng có đệ tử thân truyền đến giờ vẫn là ngoại môn đệ tử, nhưng nhìn chung đây chỉ là số ít vì muốn lọt vào mắt của một vị Trưởng Lão là chuyện không hề dễ dàng, đều phải có thiên tư hơn người.

Thời gian tiếp theo, Lạc Kỳ đi theo Mai Trưởng Lão học tập rất nhiều thứ nhưng nhiều nhất vẫn là kiếm pháp.

Mai Trưởng Lão không những là vị trưởng lão trẻ nhất của Thủy Tinh Cung mà còn là một vị kiếm tu kiệt xuất. Bà chính là hiện thân của một vị cao thủ vô địch thế hệ của Hòa An Cảnh, đến cả đệ tử Huyền Thiên Tông ngày thường hóng hách khi ấy cũng phải tránh xa bà mà không dám mạo phạm.

Bà nổi danh đến mức người đời còn truyện lại hai câu thơ:

"Hàn Mai xuất kiếm - đố ai tranh phong".

Theo Mai Trưởng Lão giảng, dạy kiếm tu có bốn cửa ải quan trọng cần lĩnh ngộ đó là: Kiếm Thế, Kiếm Cương, Kiếm Ý và Kiếm Tâm. Mỗi tầng lại chia ra sơ, trung, cao ba bậc nhỏ.

Hiện nay Lạc Kỳ chỉ là Kiếm Thế sơ kỳ mà thôi.