Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 93: Áp Chế

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đối với Hồn Tộc không có gì hấp dẫn hơn Tân Hồn Thuật, nếu sư Hồn Âm dùng linh hồn khống chế Khôi Lỗi là Hồn Thuật cao cấp của Hồn Tộc thì Mặc Thủy Ký Sinh của Lạc Kỳ chính là đỉnh cấp Hồn Thuật.

Hơn nữa xét về tất cả mọi thứ Khôi Lỗi không thể bằng Thủy Nhân được, cũng vì vậy chẳng bao lâu tất cả Khôi Lỗi của Hồn Âm đều bị đánh nổ hết.

Lúc này giữa vòng vây của Thủy Nhân, Hồn Âm tức giận tỏa ra tinh thần lực của mình nhằm muốn chiếm sự khống chế chúng từ tay Lạc Kỳ.

Nhận ra điều này, Lạc Kỳ liền lấy Thủy Nhân làm gốc bố trí ra một Thủy Sát Trận, vừa ngăn cản tinh thần lực của Hồn Âm, vừa gϊếŧ tới hắn.

"Hồn Vụ Thôn Phệ" Hồn Âm sao có thể để mình bị thua dể dàng như vậy, sát chiêu thứ hai liền tung ra.

Giữa mênh mông hư không, Hồn Âm dùng Hồn Thuật tạo ra một mãnh tử vong hắc vụ, Thủy Nhân ở gần đó đều bị hút vào trong.

Thấy vậy, Lạc Kỳ liền nhanh chóng thu hết Thủy Nhân lại.

"Nhất Thủy Bình Nguyên" giữa mi tâm của Lạc Kỳ một giọt nước hiện ra, đánh thẳng vào giữa Hắc Vụ.

Như một giọt rơi vào hư không nhanh chóng bị nuốt chửng, Hồn Âm cũng không dám kinh thường mà tiếp tục xuất thủ.

"Hồn Quỷ ra" theo tiếng quát của hắn, giữa Hắc Vụ là một con Thủy Quỷ đi ra. Điều đáng sợ của Hồn Vụ Thôn Phệ là hấp thu hết những vật "sống" xung quanh, từ đó tạo ra một con Quỷ mới dựa theo những vật ban đầu.

Con Thủy Quỷ vừa xuất hiện, bên trong Hắc Vụ một đóa Mặc Thủy liền nở ra và nổ tung, khiến cho Hắc Vụ ngay lập tức bị hủy.

Nhận trùng kích lớn, Hồn Âm lui về sau vài bước, khóe miệng chảy ra một tia máu.

Nhưng đó chỉ là bắt đầu, cái tiếp theo mới khiến hắn kinh ngạc. Tay Lạc Kỳ kết ấn Tịch Hồn Thủ, nhanh chóng tiến về phía Thủy Quỷ.

"Ầm..." một chưởng đánh vào đầu Thủy Quỷ, không bao lâu Hồn Âm liền cảm nhận được mình mất đi khống chế đối với Thủy Quỷ.

Trên cao các vị Lão Tổ của Hồn Tộc đều nhận ra Hồn Âm đang rơi vào thế hạ phong. Có một vị nhìn Tịch Hồn Thủ nhíu mày:

"Có phần giống Tịch Hồn Thủ, nhưng mạnh hơn rất nhiều"

Tịch Hồn Thủ cũng không phải đỉnh cấp Hồn Thuật, nhưng qua Lạc Kỳ điều chỉnh lại đã vượt qua cấp độ ban đầu.

Hai lần Lạc Kỳ đều dùng Tân Hồn Thuật, đối với Hồn Tộc đây là một điều đại sự. Một Tân Hồn Thuật có tầm quan trọng rất lớn, có thể đó là tiền đồ của cả tộc.

Hai lần bại bởi Lạc Kỳ, với tính háo thắng như Hồn Âm sao có thể chịu được.

"Đế Hồn Quyết - Vạn Hồn Quy Phục" Hồn Âm càng mất bình tỉnh, cử động càng điên cuồng.

"Hồn Cao Miên, ngươi dám truyền Đế Hồn Quyết cho Hồn Âm. Đây là không coi Tộc Quy ra gì?" một vị Chúa Tể Hậu Kỳ tức giận quát lớn. Ngồi giữa, sắc mặt Tộc Trưởng cũng bắt đầu trầm xuống.

Hồn Cao Miên, cũng chính là gia gia của Hồn Âm lúc này cũng chửi thầm trong lòng. Đế Hồn Quyết chỉ có những người thiên phú xuất chúng của Hồn Tộc, được Tộc Trưởng và tứ đại Lão Tổ đồng ý mới được phép tu luyện. Nay Hồn Cao Miên lén truyền cho Hồn Âm là đại tội a. Hắn cũng không nghĩ Hồn Âm lại bị bức đến phải dùng Đế Hồn Quyết, bây giờ hắn chỉ hy vọng Hồn Âm giành được ngôi vị Hồn Tử thì mới thoát tội được.

Đế Hồn Quyết vừa ra, một lực lượng chí tôn đã đánh úp vào linh hồn của Lạc Kỳ. Nó muốn bức linh hồn của cậu rời đi thể xác.

Đế Hồn Quyết này thật bá đạo, nhưng thứ này Tịch Hồn Thủ của cậu cũng làm được.

Lấy thân làm trung tâm, linh hồn của Lạc Kỳ ba động mãnh liệt, hai tay cậu kết ấn bốc lên từng luồng khói trắng. Ngay lập tức Đế Hồn Quyết liền bị Lạc Kỳ ngăn cản ra bênh ngoài.

"Trấn áp cho ta" Lạc Kỳ hét lớn một tiếng, Hồn Âm liền bị cậu đánh lùi ra.

Nhưng hắn không bỏ cuộc, hai mắt hắn hóa thành vô trừng, khán giả xung quanh khán đài đều bị hắn bắt lấy linh hồn.

"Khốn khϊếp, Hồn Âm điên rồi" một vị Lão Tổ đập ghế đứng lên, Hồn Cao Miên thì mồ hôi chảy ròng ròng.

Nhưng Tộc Trưởng đã phất tay bảo hắn im lặng mà nhìn về lôi đài.

Dùng Vạn Hồn của đồng tộc làm vũ khí tấn công là một việc rất ác độc, không ai chấp nhận được. Tuy vậy, ông nhận thấy sự bình tĩnh trên gương mặt Lạc Kỳ.

Khi Vạn Hồn đánh tới, khóe môi Lạc Kỳ nhếch lên, thân thể cậu bay lên, hai bàn tay khép lại, Vạn Hồn đều ngưng lại.

Một ngón tay Lạc Kỳ chỉ ra, Vạn Hồn liền quay ngược gϊếŧ về phía Hồn Âm.

"A..." bị Vạn Hồn cắn trả khiến Hồn Âm đau đớn đến chết đi sống lại.

Lạc Kỳ không hề nương tay, cậu quyết lấy mạng Hồn Âm, nhưng lúc này đột nhiên Hồn Thiên Bảo đã bay lên lôi đại lấy sức một người ngăn cản Vạn Hồn.

"Ầm..." Hồn Thiên Bảo đánh ra một trưởng gϊếŧ chết rất nhiều linh hồn, ngay lập tức thân xác của những người đó liền gục xuống, bọn họ đã chết.

Thấy vậy, Lạc Kỳ khống chế số linh hồn còn lại trả về nguyên chủ.

Bên trên, các Lão Tổ đều có những suy nghĩ khác nhau, riêng Tộc Trưởng nhìn cậu lại khẻ cười.

Chiêu thu lấy nhân tâm này của Lạc Kỳ dùng rất đúng lúc, chỉ với cái này cậu đã hơn Hồn Âm và Hồn Thiên Bảo.

Nếu đã không gϊếŧ được Hồn Âm thì Lạc Kỳ cũng phải khiến hắn vạn kiếp bất phục.

"Hồn Thiên Bảo ngươi lại giúp hắn. Ngày xưa Hồn Âm lấy tình cảm ngươi cho hắn, bắt ngươi trở thành vật hy sinh để hắn được vạn người trú mục, nay ngươi lại giúp hắn"

Nghe câu này, vốn mọi người đều đang câm ghét Hồn Âm liền được thời cơ chửi rủa. Riêng Hồn Thiên Bảo hắn biết Lạc Kỳ đang muốn làm gì, cậu đã nói khiến hắn phải trả giá, đúng cái giá hắn phải trả là đây.

Lạc Kỳ bắt Hồn Âm thân bại danh liệt, cũng như đạp đổ hết mọi hy sinh của hắn mà cho Hồn Âm. Sự trả thù này còn đáng sợ hơn là gϊếŧ chết Hồn Âm, vì Hồn Âm là người quan tâm danh vọng còn hơn cả cái chết.

"Lạc Kỳ, ngươi im miệng cho ta" Hồn Thiên Bảo ôm Hồn Âm mà quát lớn.

Lúc này Lạc Kỳ không nhìn Hồn Thiên Bảo mà nhìn qua Hồn Âm tắc lưởi, nói:

"Hồn Âm ơi Hồn Âm, cái danh đệ nhất thiên tài Hồn Tộc của ngươi cũng là được Hồn Thiên Bảo bố thí, nay ngươi lại để hắn ôm ngươi trong lòng mà bảo vệ. Với da mặt dày này, nếu ngươi nhận hạng hai thì không ai dám giành hạng nhất a"

Từng chữ của Lạc Kỳ như đâm thẳng vào đại não của Hồn Âm, hắn điên cuồng đẩy Hồn Thiên Bảo ra, loạng choạng tấn công về phía Lạc Kỳ.

"Ta là đệ nhất thiên tài, ta mãi là đệ nhất thiên tài"Hồn Âm điên cuồng đánh tới nhưng chỉ là dùng lực cơ thể bình thường không hề có chiêu thức hay Hồn Thuật.

"Ầm..." một cước đá ra, Lạc Kỳ đá bay Hồn Âm.

Cũng nhanh chân đở kịp, Hồn Thiên Bảo ôm Hồn Âm trong lòng, câm tức nhìn Lạc Kỳ.

"Lạc Kỳ ngươi quá đáng"

"Hắn không nhận thua, ta chưa gϊếŧ hắn đã là nhân từ rồi. Còn ngươi tự ý lên lôi đài phá rối cuộc chiến, ngươi chịu tội gì đây" Lạc Kỳ phất tay nói lớn cho tất cả đều nghe.

Nhận ra Lạc Kỳ đang dùng mưu kế, Hồn Thiên Bảo ngay lập tức nói lớn:

"Tộc Trưởng, ta muốn khiêu chiến hắn"

Theo quy định hắn không thể làm như vậy, nhưng nếu không làm vậy thì Hồn Âm sẽ chết trên lôi đài mất.

"Hồn Thiên Bảo, lui xuống, trước mặt Tộc Trưởng và bao nhiêu vị Lão Tổ, không phải chổ cho con làm xằng làm bậy" đột nhiên một trận cuồng phong kéo tới, Hồn Triển Bẳng xuất hiện.

Từ dáng vẻ có lẻ thương thế của hắn đã được áp chế, nhưng nếu không có lệnh của Lạc Kỳ thì hắn đừng mơ trị hết.

"Cha, Âm nhi đã trở nên điên dại, con không thể bỏ mật đệ ấy" Hồn Thiên Bảo vẫn ôm khư khư Hồn Âm miệng đang lảm nhảm câu: "ta mới là đệ nhất thiên tài".

"Ngu ngốc, một kẻ đốn mạt như Hồn Âm không xứng với tình yêu của con, nghe lời cha buông hắn ra, xuống đây đứng cản trở Lạc Kỳ" Hồn Triển Bằng chỉ biết khuyên can, nhưng lúc này Hồn Thiên Bảo sao nghe chứ. Hắn càng ôm Hồn Âm chặc hơn.

"Tộc Trưởng đại nhân, mong người chấp thuận"

Tộc Trưởng nhíu mày nhìn Lạc Kỳ một chút, sau đó mở miệng nói:

"Lạc Kỳ mới đánh xong một trận, không thích hợp chiến tiếp" ngừng một chút ông ta nói tiếp:

"Nhưng nếu hắn chấp nhận ta cũng không có ý kiến"

Ông cũng muốn xem, đến cuối cùng Lạc Kỳ mạnh đến đâu, hơn nữa Hồn Thiên Bảo cũng không phải người thường.

Đến đây Lạc Kỳ cũng đoán ra ý ông ta, nếu muốn đạt được nhiều thứ hơn nữa thì đây là thời khắc cậu cần chứng minh giá trị của mình.

"Ta chấp nhận"

Lạc Kỳ đồng ý chiến tiếp khiến cho mọi người rất kinh ngạc, liệu cậu có đủ sức chiến thắng một Hồn Thiên Bảo đang rất muốn trả thù cho Hồn Âm không.

Đưa Hồn Âm xuống lôi đài, ngay lập tức Hồn Thiên Bảo đã ra chiêu đánh tới Lạc Kỳ.

Hồn Lực vận chuyển, hắn mượn linh hồn câu thông với pháp tắc hòa vào cơ thể, lấy cơ thể làm bồn chứa tăng thêm sức mạnh. Chỉ với thủ đoạn này, trong đám ứng viên Hồn Tử tại đây chắc chắn không ai sánh bằng.

Lần này Lạc Kỳ không dùng Tịch Hồn Thủ nữa, kiếm đã xuất hiện trong tay cậu, không phải Thâm Hải Kiếm mà chỉ là Hồn Kiếm như thường lệ.

Chém ra một kiếm vạn liên lây động trời đất, ngập trong biển Mặc Liên Lạc Kỳ lúc ẩn, lúc hiện đánh tới.

Nhìn như những đóa Mặc Liên chỉ đơn thuần là chiêu thức, nhưng Hồn Thiên Bảo lại nhận ra nó đã kết thành một loại trận pháp, khiến cho hắn càng đề phòng.

Nhưng Hồn Thiên Bảo không dể đối phó, pháp tắc trong cơ thể hắn tràn ra, những đóa Mặc Liên xung quanh đều bị đánh nổ. Hơn nữa, mỗi một kiếm của Lạc Kỳ đánh ra đều bị hắn ngăn được, như vậy có thể nhận ra linh hồn của hắn rất cường đại.

"Hồn Ấn, kết" trong một lần đánh tới, Hồn Thiên Bảo đã lợi dụng khi Lạc Kỳ không lui kịp mà đánh một Hồn Ấn vào người cậu.

"Bùm..." nhưng thật may chỉ là một đạo phân thân của Lạc Kỳ.

Đạp một chân tạo thành biển cả, từng luồng nước hóa kiếm đánh tới, Lạc Kỳ theo đó lây động thân người biến ra sau lưng Hồn Thiên Bảo.

"Trảm Hồn" chiêu này Lạc Kỳ dùng để đánh thẳng vào linh hồn địch thủ.

"Hồn Giáp" nhưng đột nhiên quanh người của Hồn Thiên Bảo đã xuất hiện một pháp bảo bảo vệ hắn.

"Pháp Tắc Hóa Hình, Hồn Hỏa" pháp tắc câu thông, trong tay Hồn Thiên Bảo một ngọn lửa như vô hình đã hiện ra.

Hồn Hỏa rất đáng sợ, nó có thể thiêu cháy tất cả linh hồn của vạn vật.

Hồn Thiên Bảo nhận ra trong mỗi đóa Mặc Liên đều chứa một tia tinh thần lực của Lạc Kỳ, nên việc đầu tiên là hắn thiêu cháy tất cả Mặc Liên, khiến Lạc Kỳ phải chịu tổn thương.

"Pháp Tắc Hóa Hình - Kiếm Hồn" không còn Mặc Liên, bây giờ trên lôi đài là cuộc đối mặt giữa Hồn Thiên Bảo và Lạc Kỳ.

Kiếm Hồn phụ thể, Lạc Kỳ trực diện đánh tới. Lần này cậu không hề du đấu, trong mỗi chiêu kiếm đều ẩn chứa Thủy pháp tắc cực mạnh mẻ.

"Hồn Hỏa bùng cháy lên đi" từ một ngọn lửa nhỏ, bây giờ Hồn Hỏa đã trở thành một cự nhân hỏa diễm cực lớn.

Lúc này Tộc Trưởng đã phải ra lệnh mở đại trận bảo vệ những người bên dưới, nếu không linh hồn của bọn họ sẽ bị thiêu cháy mất.

"Pháp Tắc Hóa Hình - Mặc Liên hiện thế" cùng một lúc thấy Lạc Kỳ xuất ra hai đại Pháp Tắc Hóa Hình khiến cho tất cả đều không dám tin mà đứng lên. Chuyện này thật sự rất khó tin a, nếu không phải chính mắt thấy thì có đánh chết bọn họ cũng không tin một người có thể xuất ra hai loại Pháp Tắc Hóa Hình.

Mặc Liên xuất hiện liền bao phủ lấy Hỏa Nhân. Mặc Thủy và Hồn Hỏa hai loại đỉnh cấp trái ngược nhau, cuộc chiến này rất khó đoán.

Xuất ra Pháp Tắc Mặc Liên chỉ để giam giữ Hỏa Nhân, việc chính của Lạc Kỳ là dùng kiếm đánh bại Hồn Thiên Bảo.

Kiếm Hồn tăng phúc, chiêu thức ảo diệu, cộng thêm việc Hồn Thiên Bảo không thể dùng Hồn Hỏa, khiến cho hắn liên tục bại lui.

"Từ lúc ngươi quyết định rời khỏi Chủ Thành cũng là lúc ngươi chấp nhận lạc hậu rồi" một kiếm không nhân nhượng chém vở Hồn Giáp, để lại trên cơ thể Hồn Thiên Bảo một vết thương lớn.

Cảm nhận Mặc Thủy đang chảy trong cơ thể mình, Hồn Thiên Bảo muốn áp chế mà không được.

Bây giờ nếu muốn, chỉ trong một ý niệm Hồn Thiên Bảo sẽ mãi mãi biến mất khỏi thế gian.

"Hạ thủ lưu tình, Lạc công tử xin hãy tha cho Thiên Bảo một mạng" bên dưới Hồn Triển Bằng sợ hãi kêu lên. Hắn chỉ có một đứa con này thôi, nếu Hồn Thiên Bảo chết thì hắn cũng không tiếc sống nữa a.
« Chương TrướcChương Tiếp »