Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 89: Đến Nhân Ngư Tộc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Côn Bằng Tộc là một loài hết sức kỳ diệu, khi dưới nước nó sẽ có thân cá, khi ra khỏi nước ngay lập tức sẽ biến thành Đại Bằng. Vì vậy, Côn Bằng cũng là thủy tổ của Bằng Điểu và những loài cá.

Bởi vì tập tục sinh sống này nên lãnh địa của Côn Bằng bao gồm cả dưới nước và trên bờ.

Khi Lạc Kỳ và Tái Đà đáp xuống một hòn đảo thì ngay lập tức vệ binh đã đến:

"Xin hỏi các vị đến là dự lễ thành hôn của Công Chúa hay là có việc gì khác?"

Công Chúa, đây không phải là Côn Kiết Tâm sao, cô nàng này từng đứng hạng 20 trên Vạn Thế Bảng, là một thiên tài chắc phu quân cũng không phải kẻ vô danh.

"Xin thông báo một tiếng, Lạc Kỳ của Lạc Thương Liên Minh đi ngang qua hay tin Côn Khiết Tâʍ đa͙σ hữu thành hôn nên mạo mụi đến chúc mừng" Lạc Kỳ chấp tay hữu lể, tuy những vệ binh này không lọt vào mắt cậu nhưng Lạc Kỳ cũng phải cho Côn Bằng Tộc một bộ mặt, huống chi bây giờ đang ở trên đất của người ta.

"Lạc Kỳ? Ngài chính là Lạc Kỳ đứng đệ bát trên Vạn Thế Bảng" một tên vệ binh ánh mắt lấp lánh nhìn cậu.

"Đúng vậy" cậu khẻ gật đầu, ngay lập tức tên vệ binh nhảy nhót, hú hét làm Lạc Kỳ và xung quanh đều hết hồn.

"Lạc công tử là Thần Tượng của tại hạ nên được gặp người, tại hạ vui quá mới thất lễ, mong người bỏ qua"

"Lạc công tử xin đợi một chút, tại hạ sẽ đi báo ngay" thay vì đi bộ, để giảm thời gian hắn liền hóa thành Đại Bằng hết tốc độ mà bay đi.

Không lâu sau, một trung niên tu vi Chúa Tể Cảnh đã ra đón tiếp cậu. Nhìn cậu và Tái Đà trong lòng hắn thầm than.

"Lời đồn đúng là thật a"

Lúc này bên trong cung điện, quan khách đã rất đông, cả Long Tộc cũng có người đến nhưng chỉ có các tộc Phượng Hoàng là không thấy.

Phu quân của Côn Kiết Tâm cũng không phải người xa lạ, mà là Kim Ô Đại Đế của Kim Ô Tộc. Người này tên là Kim Phạt Quyết từng xếp hạng 11 trên Vạn Thế Bảng, một năm trước hắn cũng thành công tranh đoạt ngôi vị Đại Đế của Kim Ô Tộc.

Nói ra thì hắn cũng nhờ Côn Bằng Tộc hậu thuẫn rất nhiều, nên chỉ mới lên ngôi chưa đầy một năm đã đón Côn Khiết Tâm về làm Đế Hậu.

Hôm nay cả Kim Phạt Quyết và Côn Khiết Tâm đều mặc Thần Hi Linh Quang Y, đây không phải là một bộ hỉ phục đơn giản mà nó còn là một kiện Đạo Bào của Kim Ô Tộc, chỉ có Đế và Hậu mới được mặc.

Ngồi ở một gốc xem lễ, Lạc Kỳ nhìn quanh đột nhiên thấy một đoàn người khá xinh đẹp, nhưng đôi tai lại có hình vây cá, đây không phải là Nhân Ngư Tộc thì còn ai.

Mang theo niềm vui định đi lại thì chợt Kim Phạt Quyết đã bước lại gần cậu:

"Lạc đạo hữu đến góp vui Kim mổ thật vinh hạnh a"

"Kim đạo hữu quá lời, chúc hai người vĩnh kết đồng tâm" Lạc Kỳ trên môi khẻ cười, chào hỏi.

Vốn cứ tưởng như vậy thôi, không ngờ Kim Phạt Quyết lại tăng âm lượng trong giọng nói:

"Nghe thiên hạ đồn, Lạc đạo hữu vừa mới đánh cho Thiên Không Hoàng Điểu phải cụp đuôi chạy đi, ta thật ngưỡng mộ a" ở đây nói ra chuyện này, hắn là lo thiên hạ không đại loạn sao. Huống hồ Thiên Không Hoàng Điểu cũng có người đến đây dự lễ.

Nghe câu này Tái Đà bên cạnh tức giận đến muốn gϊếŧ người, nhưng hắn chưa kịp nói gì thì đám Thiên Không Hoàng Điểu từ xa đã lên tiếng:

"Kim Ô Đại Đế, giữa Thiên Không Hoàng Điểu và Lạc Minh Chủ đây ân oán đã xóa, ngươi không cần khơi lại để tạo mâu thuẫn"

Lúc này Lạc Kỳ cũng mĩm cười chen vào:

"Không đánh không quen, Tái Đà từng làm sai thì hắn đã chịu trách nhiệm, Thiên Không Hoàng Điểu chỉ đến giao lưu một chút, không phải như lời đồn thua trận mà rời đi"

Kim Ô Tộc thực lực đã không kém Thiên Không Hoàng Điểu, bao năm nay tham vọng thế chân Thiên Không Hoàng Điểu vẫn chưa hề tắt. Vốn cậu sẽ không quan tâm chuyện này, nhưng Kim Phạt Quyết cố tình lấy cậu làm mồi lửa thì đừng trách cậu không nể mặt.

"Huống chi Thiên Không Minh Hạo vẫn là Phó Minh Chủ của Lạc Thương Liên Minh, quan hệ đôi bên không phải vì một vài lời nói mà phá hủy, các vị Thiên Không Hoàng Điểu nói đúng không?"

Thấy Lạc Kỳ giải vây và đang đứng về phe mình, Thiên Không Hoàng Điểu đều ha ha cười nói phải. Riêng Kim Phạt Quyết mắt đão một vòng, vẫn chưa bỏ ý định.

"Năm trăm năm sau là Điểu Tộc Thịnh Hội, ta hy vọng Lạc đạo hữu vẫn giữ vững lập trường như thế này"

Thiên Không Hoàng Điểu xuống dốc không chỉ bị Kim Ô Tộc thèm muốn địa vị mà cả Côn Bằng, Phượng Hoàng,...các phương nhìn chầm chầm. Hắn nói lời này ra cũng là lời đe dọa cậu, nhưng rất tiếc Lạc Kỳ là ai chứ, sẽ vì một câu mà sợ sao.

"Ngày đó ta sẽ đến xem, cũng chúc Kim Ô Tộc đạt thành nguyện vọng. Còn bây giờ ta có việc, cáo từ"

Không muốn ở lại đây nữa, Lạc Kỳ và Tái Đà ra ngoài đợi Nhân Ngư Tộc. Không bao lâu cũng thấy bọn họ đi ra.

Nghe Lạc Kỳ đề cập đến Thâm Hải Huyết Thạch, người dẫn đầu của Nhân Ngư Tộc tỏ vẻ hơi ái ngại, nhưng cũng không lập tức từ chối cậu. Tuy bọn họ sống khép kín nhưng không ngu ngốc, Lạc Kỳ chỉ muốn trao đỗi một viên Thâm Hải Huyết Thạch, nếu không nể mặt mà từ chối biết đâu lại có thêm một địch thủ.

Vì vậy, để thuận tiện Lạc Kỳ đã theo họ đến Phục Sinh Đảo gặp Nhân Ngư Tộc Trưởng mà giao dịch.

Chỗ ở của Nhân Ngư Tộc rất hoang sơ, nhưng lại mang một nét đẹp khó có nơi nào sánh bằng. Họ dùng san hô làm nhà mà dùng tảo biển làm cây. Đường đá những viên ngọc trai sáng trói, rực rở, tất cả đều là kỳ trân của biển cả.

Nhân Ngư Tộc Trưởng là một nữ nhân xinh đẹp, bà có nét đẹp hiện hậu và nụ cười ấm áp. Biết Lạc Kỳ muốn mua Thâm Hải Huyết Thạch, bà chỉ lắc đầu cười khổ.

Vốn Nhân Ngư Tộc có một mỏ nhỏ Thâm Hải Huyết Thạch, nhưng thời gian trước đã bị một con Hàn Thủy Ma Chương chiếm lấy. Tộc Trưởng cứ nghĩ khi đột phá Chúa Tể Cảnh sẽ gϊếŧ được nó nên đã dùng tất cả Huyết Thạch còn lại trong tộc đem phục dụng, nhưng nào ngờ không gϊếŧ được lại còn bị thương.Như vậy muốn có Thâm Hải Huyết Thạch thì phải gϊếŧ con Hàn Thủy Ma Chương kia.

"Vốn tu vi của nó chỉ là Chúa Tể Sơ Kỳ, nhưng bây giờ hắn cướp đi Định Hải Đinh Ba của tộc ta, nếu không có tu vi Chúa Tể Trung Kỳ khó mà gϊếŧ được a" Nhân Ngư Tộc Trưởng hơi đỏ mặt nói ra. Đường đường là tộc trưởng vậy mà trấn tộc chi bảo cũng bị rơi vào tay địch thủ, việc này thật mất mặt. Nhưng vì bên cạnh Lạc Kỳ là Tái Đà nên bà đành nói ra để mong trợ giúp.

Nếu đã như vậy thì Lạc Kỳ cũng đành phải đến Thâm Hải Huyết Thạch Mỏ một chuyến.

Dù là Chúa Tể Trung Kỳ nhưng khi ở dưới nước Tái Đà lại không thể linh hoạt chiến đấu được, hắn cũng không muốn rời khỏi Đảo Phục Sinh nên chuyến này chỉ có Lạc Kỳ đi một mình.

Từ xa Hàn Thủy Ma Chương nhìn thấy Lạc Kỳ đi lại nhìn nhướng mắt, những xúc tua lây động đứng lên:

"Nếu muốn chiến thì đến đây" nó chắc chắn biết Lạc Kỳ là do Nhân Ngư Tộc mời đến, nên đã thủ thế chiến đấu sẳn.

Hàn Thủy Ma Chương cực hạn chỉ là Đồng Nguyên Hậu Kỳ nhưng con trước mắt này đã là Chúa Tể Sơ Kỳ, luận tiềm lực thật sự đáng để bồi dưỡng.

"Ta biết ngươi muốn mượn nhờ Thâm Hải Huyết Thạch đột phá Chúa Tể Trung Kỳ, nhưng chỉ là một mỏ nhỏ như vậy đủ cho ngươi sao" Lạc Kỳ khoanh tay nhìn nó.

"Như vậy đi, ta là ngươi chiến đấu nếu ta thắng ngươi phải đi theo ta, còn ta thua sẽ để lại nhẫn trử vật của ta cho ngươi"

Nhìn chiếc nhẫn lấp lánh, Ma Chương suy nghĩ một hồi cũng đồng ý. Đại dương tuy rộng lớn nhưng nguy hiểm cũng trùng trùng, hắn từng lên đất liền một chuyến mới có cơ duyên đột phá đến Chúa Tể Cảnh. Nhưng dù sao đất liền cho nơi vạn loài tranh phong, một người thân cô, thế cô như hắn rất khó lẫn vào.

Nay Lạc Kỳ đến đưa cho hắn tài nguyên tu luyện, nếu không lấy thì thật có lỗi với bản thân a.

Nhìn ra tu vi Lạc Kỳ chỉ ngang mình, huống chi đây là đại dương, là thiên đường của Hải Tộc không phải nhân loại có thể sánh bằng.

Ngay lập tức Định Hải Đinh Ba đã được Ma Chương đánh ra, nhưng khi đâm tới nó lại bị hàng vạn đóa Mặc Liên cản lại. Mặc Liên nhiều đến mức che lấp đi tất cả tầm nhìn của hắn, hắn đánh tan đám này lại xuất hiện đám khác.

Đột nhiên hắn thấy xúc tua của mình nhói lên một cái, nhìn lại cái xúc tua đang giữ Định Hải Đinh Ba đã bị Lạc Kỳ cắt mất.

Lúc này những cái xúc tua còn lại của Ma Chương đã cấm sâu vào đất, nó lui người lại dùng hết tốc lực bắn thẳng tới Lạc Kỳ. Dùng thân thể ngạnh kháng, hắn không tin thân thể Nhân Tộc lại hơn được hắn.

Nhưng không ngờ cái đầu lớn của nó đã bị một bộ móng vuốt chụp lại.

"Bùm..." cả thân thể của hắn bị kéo lên và quăng xuống như một bịch cát.

Bây giờ trước mặt hắn là một con Thủy Long cực lớn đang ngoe ngoảy đuôi nhìn hắn.

"Ngươi lại là Long Tộc"

Tốc độ, đạo pháp không bằng thì thôi, bây giờ đến thân thể cũng thua kém người, hắn có gì mà đòi đánh nữa chứ.

"Ngươi thua rồi, vậy từ đây phải theo ta" Lạc Kỳ hóa lại thành người nói.

Cậu là muốn chiến thắng Ma Chương ở tất cả mọi thứ, có như vậy hắn mới toàn tâm toàn ý phục tùng cậu.

"Hơi, Chương Xích Hà ta nói được làm được, sau này ngươi đi đâu, ta theo đó" Ma Chương đứng lên, lắc lắc đầu đi lại chỗ Lạc Kỳ, cuối đầu cho cậu vuốt lên tỏ ý thuần phục.

Sau đó cả hai cùng vào Huyết Thạch Mỏ tìm kiếm Thâm Hải Huyết Thạch.

"Không biết vì sao, Thâm Hải Huyết Thạch trong mỏ này ngày càng ít, có nhiều viên còn đột nhiên bị mất năng lượng nữa" đi bên cạnh Ma Chương nói với Lạc Kỳ.

Đúng là Thâm Hải Huyết Thạch ít thật, tìm rất lâu mà chỉ có một viên còn sắp bị vở, đây là tình trạng năng lượng bên trong sắp khô kiệt sinh ra.

Lúc đầu Lạc Kỳ cứ nghĩ do khai thác quá nhiều nên mỏ này mới bị như vậy, nhưng càng đi sâu tình trạng Thâm Hải Huyết Thạch bị mất năng lượng càng nhiều, điều này không thích hợp.

Nhắm mắt, ngưng thần Lạc Kỳ tỏa tinh thần lực của mình ra khắp của mỏ. Tinh thần lực của Lạc Kỳ rất mạnh, nên chẳng bao lâu cậu đã tìm đến nguyên nhân.

"Xích Hà, đập xuống năm vạn trượng" Lạc Kỳ ra lệnh, dù không hiểu nhưng Ma Chương Xích Hà cũng làm theo.

Xuống năm vạn trượng là một dãi đá cực kỳ cứng cáp, dù là Xích Hà cũng không thể phá vở.

Đến nơi, chợt Lạc Kỳ nhanh tay quơ qua bắt lấy một thứ gì đó. Trong tay cậu, nó cựa quậy muốn thoát ra nhưng không thể.

"Thâm Hải Song Tử Thạch" Lạc Kỳ kinh hỉ kêu lên, đến Xích Hà nhìn thấy cũng phải kinh ngạc, thèm muốn.

"Nếu có nó ta sẽ đột phá Chúa Tể Trung Kỳ" Xích Hà nhìn Lạc Kỳ nói.

Nhưng cậu lại lắc đầu:

"Thâm Hải Song Tử Thạch nếu ngươi phục dụng một lúc cả hai viên thì rất phí. Năng lực của nó không chỉ giúp ngươi tăng tu vi mà còn có công năng lớn hơn".

Nhíu mài nhìn Thâm Hải Song Tử Thạch, Lạc Kỳ và Xích Hà rời đi nơi này, trở về Phục Sinh Đảo.

Sau khi trả Định Hải Đinh Ba cho Nhân Ngư Tộc Trưởng, Lạc Kỳ không nghĩ ngơi một giây mà quay về Trụy Tinh Vực.

Ở đây thu xếp một ít, nhờ Liên Huy Tộc cho vài Chúa Tể Trung Kỳ tọa trấn, không lâu sau Lạc Kỳ cũng xuất phát đến Kha Mã Học Viện.

Chuyến này Lạc Kỳ đã hạ quyết tâm đối mặt với Dương Tiễn Lâm, những lời nói trước khi chết của hóa thân đã khai sáng cho cậu rất nhiều.
« Chương TrướcChương Tiếp »