Chương 80: Sơ Nhập

Cầm mấy chiếc nhẫn trữ vật trong tay, Lạc Kỳ vui vẻ dạo bước tiếp. Đúng là không gì mau giàu bằng ăn cướp, à không phải là "mượn không bao giờ trả lại", cứ như vậy cậu đã có thêm một mớ của cải.

Trong lúc vui vẻ này cậu không hề biết có người ngồi trên lầu cao đã đặt ly rượi xuống và biến mất.

Không quá khó để tìm đến Phủ Thành Chủ, cũng là nơi ở của Hồng Thiên. Có lẻ ông đã biết cậu đến nên đã đích thân dẫn cậu vào.

Đi theo Hồng Thiên mà Lạc Kỳ luôn cảm nhận được những ánh mắt ghen tỵ, phẩn nộ, ao ước đang nhìn mình không rời

Tuy không phải là Thiếu Thành Chủ nhưng chỉ với thân phận đệ tử của Hồng Thiên Lão Tổ thôi, Lạc Kỳ đã là nhân vật chạm bỏng tay ở đây.

"Giữa đường gϊếŧ ra một tên Lạc Kỳ thật đáng chết" trong khi Lạc Kỳ đang tham quan nơi này thì ở một nơi khác có một đám năm người nam lẫn nữ đang ngồi với nhau.

"Lang Nha ngươi cẩn thận cái miệng của mình đi, câu nào nên nói, câu nào không nên ngươi phải hiểu chứ" một cô gái cột tóc nhỏng liếc tên mới chửi xong.

"Nhưng Lang Nha nói đúng, nếu tên Lạc Kỳ này biến mất thì chúng ta sẽ có cơ hội trở thành đệ tử của Hồng Thiên Lão Tổ a" một nam nhân ngồi nhàn nhã chợt lên tiếng.

"Biến mất, đúng vậy là biến mất..." Lang Nha hai mắt đỏ lừ lừ chép miệng nói như tự nhủ với lòng mình vậy.

Tham quan một vòng Lạc Kỳ cũng sơ bộ hiểu rỏ nơi này.

Vu Hồn Bình Nguyên giống như là một quốc gia vậy, có một tòa Chủ Thành cũng là nơi ở của Hồn Tộc Tộc Trưởng và 16 tòa thành nhỏ hơn do 16 vị Lão Tổ tọa chấn. Ngoài ra xung quanh là các Trấn và Thôn.

Trong Hồn Tộc ngoài Tộc Trưởng ra thì có hết thẩy sáu vị Chúa Tể Hậu Kỳ, nhưng bốn người không màng chính sự quanh năm bế quan tu luyện.

Tiếp xuống Chúa Tể Hậu Kỳ có 18 vị, trong đó hết 13 vị là chủ một thành trì, chỉ có Hồng Thiên là ngoại lệ lấy thực lực Sơ Kỳ chiếm ngôi vị Thành Chủ này. Hơn nữa ông cũng là vị Thành Chủ duy nhất đến từ ngoại tộc, nên rất nhiều ngoại tộc đều muốn hiệu trung cho ông.

Các Trấn đều phải có Chúa Tể Cảnh tọa trấn, cuối cùng là Thôn thì phải có Đồng Nguyên Cảnh.

Hồng Thiên đã sắp xếp cho Lạc Kỳ một nơi có nồng độ Nguyên Khí rất đậm, hơn nữa còn có cho cậu một bức Mẫu Tổ Thạch để cậu dể dàng câu thông với Pháp Tắc khi tu luyện.

Chưa hết hôm qua ông còn để cho cậu lựa chọn một nhóm người hầu hạ hằng ngày, tu vi cao nhất còn có Đồng Nguyên Sơ Kỳ lão quản gia. Vốn ông còn muốn để hai tên Đồng Nguyên Hậu Kỳ túc trực bảo vệ cậu, nhưng cậu đã từ chối.

Cuộc sống của Lạc Kỳ bây giờ như tiểu Hoàng Tử vậy, ăn uống ngủ nghĩ không cần lo, nhưng...nó không hợp với cậu.

Có thể Hồng Thiên là có ý tốt, tuy nhiên Lạc Kỳ đã quen với việc sống tự túc, không thích lúc nào cũng có những cặp mắt luôn dõi theo mình.

Sau khi sắp xếp sơ bộ chổ của mình, Lạc Kỳ đã bị Hồng Thiên gọi đến:

"Kỳ nhi, đây là những thiếu niên anh tài nhất của Thập Lục Thành này, con làm quen một chút đi" Hồng Thiên chỉ năm người bên dưới.

Hồng Thiên là có ý gì đây? Đánh chết Lạc Kỳ cũng không tin đây chỉ là cuộc gặp gở thông thường, chẳng lẻ...ông muốn cậu chơi trò chơi chính trị, lôi kéo thế lực.

Nghĩ đến đây Lạc Kỳ mĩm cười ấm áp nhìn Hồng Thiên, cậu biết ông là vì tham vọng của cậu mà sắp xếp như vậy.

Năm người bên dưới có ba nam, hai nữ theo thứ tự là: Lang Nha, Vũ Đồng, Bình Nhất Đạo, Hồn Ân Tư và Lục Phụng.

Năm người này tu vi đều ngang Lạc Kỳ, thấp nhất là cô nàng Hồn Ân Tử cũng ẩn ẩn đột phá đến Đồng Nguyên Trung Kỳ.

Hồng Thiên rời đi để Lạc Kỳ và bọn họ tự do nói chuyện. Cậu thì vẫn như vậy không nóng không lạnh, không gần không xa mà đối đãi. Qua một buổi trò chuyện như điều tra nhau, Lạc Kỳ phần nào đã nắm được tính cách từng người.

Trở về liền gọi lão quản gia Tang Long vào phòng hỏi chuyện, Lạc Kỳ không giấu diếm mà hỏi lai lịch của năm người kia.

Vốn cậu có thể sử dụng một chút thủ đoạn vào Tang Long khi hỏi nhưng Lạc Kỳ không làm như vậy, dù sao đây cũng là người Hồng Thiên chọn cho cậu, ít ra cậu vẫn phải cho ông một chút mặt mũi.

Theo lời Tang Long thì cả năm đều có lai lịch khá lớn ở quanh vùng này.

Lang Nha tu vi cao nhất, thế lực cũng cao nhất. Gia gia của hắn chính là Lang Vương, cựu Thành Chủ của Thập Lục Thành này. Lang Vương trong đám Chúa Tể Trung Kỳ cũng thuộc hàng mạnh mẻ, rất tiếc là gặp Hồng Thiên quá biếи ŧɦái.

Lang vốn là tộc đàn lấy tốc độ và sức mạnh chiếm đa số, nhưng gia tộc của Lang Vương lại là Kinh Chập Hồn Lang. Đây là tộc đàn được mệnh danh là "quỷ hoàng hôn", chuyên bắt hồn người khác vào chập tối.

Với địa vị như vậy hèn chi Lang Nha rất tự cao, luôn đối nghịch với Lạc Kỳ.

Người thứ hai là Vũ Đồng - Tà Nhãn Tộc, có cha là một vị Chúa Tể Sơ Kỳ, hiện đang làm việc cho Hồng Thiên.

Người thứ ba Bình Nhất Đạo là một tia Bình Phàm Pháp Tắc lưu lạc mở ra linh trí, không có thế lực nhưng thực lực lại thâm sâu khó lường.

Thứ tư là Hồn Ân Tư, cô nàng này chính tông là người của Hồn Tộc. Phải biết ở Vu Hồn Bình Nguyên này Hồn Tộc địa vị là bá chủ, các ngoại tộc đều chỉ như khách ở trọ. Hèn chi cô ta luôn đổng đảnh làm giá trước mặt Lạc Kỳ.

Cuối cùng là Lục Phụng, cha cô ta chỉ là một tên Đồng Nguyên Sơ Kỳ hiện đang ở một Thôn nho nhỏ phía Tây. Nhưng vì có thiên phú hơn người nên mới được Hồng Thiên ưu ái.

Năm người năm hoàn cảnh khác nhau nhưng có một điểm chung, là đều muốn trở thành đệ tử Hồng Thiên, đây cũng là thứ Lạc Kỳ lưu tâm nhất.

Một sư đệ, sư muội cậu không sợ nhưng một con dao gâm thì rất khó đề phòng.Vu Hồn Bình Nguyên này rất rộng lớn, dù là Hồn Tộc mạnh mẻ như vậy nhưng cũng chỉ chiếm được một phần. Xung quanh còn rất nhiều Cấm Địa mà không ai dám khám phá.

Các Cấm Địa được Hồn Tộc phân ra thành năm cấp, nhưng những nơi được xếp vào cấp cuối cùng nó đều cấm người vào, kể cả Chúa Tể Hậu Kỳ đi vào cũng bỏ mạng.

Gần Thập Lục Thành nhất có một nơi nhất cấp Cấm Địa gọi là Tử La Hồ. Đây chỉ là phổ thông nhất Cấm Địa, nhưng cho dù Đồng Nguyên Hậu Kỳ đi vào sơ sẩy cũng phải chết. Nơi này có một loại quái vật gọi là Trường Phát Thủy Quỷ, chúng có một mái tóc thật dài, gϊếŧ con mồi bằng cách cấm những sợi tóc ngày vào cơ thể biến họ thành một vũng nước.

Hôm nay Lạc Kỳ và năm người bọn họ cùng xuất phát đến Tử La Hồ, xung quanh đây có vài thôn, trấn nhỏ nhưng cũng may Trường Phát Thủy Quái không lên bờ, nếu không sẽ gặp nguy hiểm rồi.

Đến Tử La Hồ, Lạc Kỳ thấy có rất nhiều người khác, cặp bên bờ là những chiếc thuyền thật lớn.

"Khách quan, mướn thuyền đi, thuyền của chổ ta là cao cấp nhất a" lúc này một thanh niên nhe hàm răng cười tươi chào hàng.

Không ai điên mà đâm đầu xuống hồ để săn Trường Phát Thủy Quái, vì vậy mọi người đều dùng cách câu nó lên rồi đánh chết.

Thuê một chiếc thuyền rộng rãi, đám Lạc Kỳ mới chèo ra một khoảng xa bắt đầu buông cần câu. Mồi mang theo là những con Yêu Thú lớn, nhưng tốt nhất phải là loại da mỏng một chút.

Vận khí của Lạc Kỳ không tệ, vừa mới buông cần thì đã có Thủy Quái cắn câu.

"Phụp...xoẹt..." nhanh chóng hất Thủy Quái lên cao, một kiếm cắt qua Lạc Kỳ đã đánh cho nó tan ra.

Từ giữa đóng nước bầy nhầy đó là một viên châu màu xanh nho nhỏ.

"Ngươi may mắn thật a, con đầu tiên đã có Thủy Quái Yêu Đan rồi" Lục Phụng chu môi nói.

Cất viên Yêu Đan vào trong, Lạc Kỳ vui vẻ tiếp tục câu. Thủy Quái Yêu Đan giá trị rất lớn, nó là tài luyện để luyện chế một loại Thủy Đan Dược cho Đồng Nguyên Cảnh phục dụng a.

Hình như Lạc Kỳ rất có duyên với câu Thủy Quái, không bao lâu trong túi của cậu đã có hơn mười viên Yêu Đan. Đây là một khoảng khổng lồ đối với một tên Đồng Nguyên bình thường a.

"Ta thật ganh tỵ a, đáng ghét, sao ngươi may mắn vậy chứ" lần này đến lượt Hồn Ân Tư ganh tỵ, nãy giờ cô nàng không câu được một con Thủy Quái nào.

Lúc này một đầu của chiếc thuyền đột nhiên bị thứ gì đó kéo xuống, xung quanh âm thanh gào gú vang lên.

"Là Trường Phát Thủy Quái Vương, sao chúng ta xui như vậy chứ" Vũ Đồng hơi hoảng sợ la lớn.

Thủy Quái Vương đều có tu vi nữa bước Chúa Tể, nếu rơi vào tay chúng thì đừng mong sống sót.

Trong lúc lộn xộn đột nhiên có kẻ đánh lén Lạc Kỳ, khi linh hồn của cậu bị trùng kích thì không biết ai đã đẩy cậu xuống nước.

"Có kẻ rơi xuống rồi" những chiếc thuyền xung quanh thấy cảnh này nhưng đa phần đều hả hê, vui vẻ không một chút có ý cứu giúp.

Lúc này dưới làn nước lạnh lẻo, Lạc Kỳ cảm nhận được những sợi tóc mềm mại nhưng quỷ dị đang bấu vào da thịt mình. Nó muốn chui vào tận cùng huyết mạch, muốn hút hết máu huyết của cậu để cậu mãi mãi ở đây.

Nữa ngày thời gian không thấy Lạc Kỳ trở lại, tin rằng cậu đã chết năm người kia mới trở về.

Mỗi người một suy nghĩ nhưng có lẻ bọn chúng đều đang rất vui mừng.

Việc Lạc Kỳ chết nhanh chóng truyền đến tai Hồng Thiên, để tránh ông nổi bão cả năm tên đều đích thân đến lĩnh tội.

"Kể, kể rỏ đầu đuôi sự việc cho ta" Hồng Thiên ngồi trên cao hai mắt âm u hét lên.

Năm tên bên dưới và đám người đứng hai bên đều lo sợ. Cắn răng một cái Bình Nhất Đạo mới xung phong kể lại.

Sơ lược chỉ là việc Thủy Quái Vương tấn công, trong lúc cấp bách Lạc Kỳ bị rơi xuống nước và không trở lại.

Trong lúc bầu không khí im ắng, Lang Nha đá mắt cho gia gia mình đứng một bên, thì lúc này Lang Vương hiểu ý đi ra.

"Lão Tổ bớt đau thương, việc cấp bách là phải chọn người mới bồi dưỡng để cạnh tranh Hồn Tử, không thể vì Lạc Kỳ mà làm hỏng đại cuộc a" lời ông ta nói ra cứ như chỉ quan tâm đại cuộc vậy.

Đá mắt nhìn Lang Vương một cái, Hồng Thiên âm lãnh hỏi:

"Vậy theo Lang trưởng lão thì ai thích hợp nhất"

"Lão đây ánh mắt thiển cận không biết nhìn người như Lão Tổ nên xin đề bạt đứa cháu trai vô dụng này của ta"

Sáu người đi chỉ có một mình Lạc Kỳ chết, vậy mà ông ta lại nói Hồng Thiên "biết nhìn người", như vậy chẳng khác nào đang xỉa xói Hồng Thiên và nâng cao cháu trai mình.

Khi ánh mắt Hồng Thiên trầm xuống chưa lên tiếng thì Vũ Đồng đã mở miệng.

"Lang Nha, kẻ này độc ác nham hiểm không có tư cách tranh đoạt Hồn Tử"

"Vũ Đồng, ngươi dám?" nghe Vũ Đồng công khai chỉ trích mình Lang Nha liền muốn đứng lên đánh người.

Nhưng uy áp của Hồng Thiên đã nhanh chóng phủ xuống ép cho hắn ngã ra sau.

"Ngươi nói tiếp"

"Thưa Lão Tổ, là tận mắt ta thấy Lang Nha ám toán Lạc Kỳ hại cậu ấy ngã xuống nước"

"Tiểu tử, vu khống cháu ta, ngươi muốn chết" đột nhiên Lang Vương gϊếŧ tới Vũ Đồng, nhưng nhanh hơn một bước đã có người chấn trước hắn.

"Lão già, ngươi là muốn gϊếŧ người diệt khẩu" thì ra đây là cha của Vũ Đồng, Vũ Thiên Kỳ.

"Im lặng" sóng âm trùng kích đến đánh bạt hai bên ra, Hồng Thiên lúc này đã đứng lên nhìn Vũ Đồng:

"Ngươi có bằng chứng gì không?"