Chương 79: Pháp Tắc Hóa Hình

Ngay lúc định câu thông pháp tắc thì đột nhiên trong linh hồn của Lạc Kỳ truyền đến sự ba động mạnh mẻ.

"Cái này, chẳng lẻ hóa thân gặp chuyện không may sao?" lo lắng nhưng không thể làm gì hơn, Lạc Kỳ chỉ có thể hy vọng.

Trong khi đó ở Lan Hải Vực, trước cửa Thủy Liên Tộc đang xảy ra một cuộc đại chiến. Lâu lắm rồi không ai dám xâm phạm Thủy Liên Tộc như vậy, nhưng mà không nay một đầu Nguyên Thủy Tinh Linh lại cưởng ép xông vào.

Nguyên Thủy Tinh Linh là đẳng cấp cao hơn Thủy Tinh Linh, không như Thủy Tinh Linh sinh ra theo tộc quần mà nó chỉ sinh ra ở nơi Nguyên khí và Thủy pháp tắc hoàn mỹ dung hòa và chỉ sinh ra một con duy nhất. Bởi vì điều này mà từ khi sinh ra nó đã có thể vận dụng pháp tắc mạnh mẻ, vượt xa người thường.

Lần này nó đến đây là để trả thù, nó muốn trả thù cho Thủy Tinh Linh và thực hiện mưu đồ bá chủ.

Người ta thường nói Tinh Linh đơn thuần nhất là Thủy Tinh Linh, nhưng mà bây giờ xem ra đó chỉ là ngụy trang mà thôi.

Đứng bên phía đối diện, hóa thân Lạc Kỳ lạnh nhạt biến mặt biển thành Mặc Liên ngăn Nguyên Thủy Tinh Linh xâm nhập vào biển.

Nhưng mà Tinh Linh cũng không đơn giản, nó vận dụng pháp tắc khiến mặt biển lây động.

"Bang...." Mặc Liên vở ra, sóng biển như một đầu cuồng xà đánh tới.

"Thủy Liên Xiêm Y" hóa thân Lạc Kỳ lướt tới, thân thể cậu ngay tức khắc được phủ lên một bộ xiêm y lộng lẩy. Nhìn đơn giản nhưng nó là một kiện Đạo Bào phòng ngự cực mạnh.

Hai tay tách ra một thanh kiếm liền xuất hiện trong tay.

"Vạn Liên Trảm"

"Rầm..." sóng biển bị tách đôi ra, hóa thân Lạc Kỳ bóp tay lại, sóng biển nhanh chóng hóa thành Mặc Liên đánh tới Nguyên Thủy Tinh Linh.

Nhìn vạn đóa Mặc Liên đánh tới nhưng Tinh Linh không hề nao núng, trong tay nó xuất hiện một thanh cung thật đẹp.

Không cần mũi tên, nhưng khi bắn ra thì vạn mũi thủy tiễn đã theo pháp tắc xuất hiện. Thì ra nó cũng đã đến cảnh giới Pháp Tắc Hóa Hình, cung tên đó chính là minh chứng.

Cắn răng một cái huy động toàn bộ lực lượng ngăn cản, nhưng đạo pháp bình thường sao sánh bằng pháp tắc.

Nhìn hóa thân Lạc Kỳ chật vật phòng ngự, Tinh Linh nở một nụ cười chết chóc ngưng tụ ra một mũi tên thật lớn.

Người của Thủy Liên Tộc đều lo lắng nhưng thiên địa đã bị Thủy pháp tắc khóa lại, bọn họ đều không đ cứu giúp được.

Biết mình có thể chết tại đây, hóa thân Lạc Kỳ cắn răng, miễn cưỡng câu thông Thủy Pháp Tắc trên cao.

Vốn chưa đến cảnh giới Pháp Tắc Hóa Hình nhưng bây giờ hóa thân Lạc Kỳ chỉ có thể đánh cuộc một lần.

Ở xa xôi kia, Lạc Kỳ nhận ra tia hy vọng sinh tồn của hóa thân nên đã cưỡng ép dùng Đế Thủy Tinh giúp nó.

"Haha, miễn cưỡng hóa hình Pháp Tắc, ngươi đúng là không biết chử chết như thế nào" Nguyên Thủy Tinh Linh cười lớn, mũi tên khóa ngay hóa thân Lạc Kỳ chuẩn bị bắn.

Bổng nhiên hắn cảm nhận được một nguồn nguyên lực đánh tới, quay lại đã thấy một con Cá Kiếm không biết làm cách nào vào được, đang đâm tới hắn.

"Hừ" tay nhỏ xuất ra, Nguyên Thủy đánh cho Cá Kiếm văng ra xa, sống chết không rỏ.

Nhưng bao nhiêu đó là đủ để nghịch chuyển tình thế. Hai mắt của hóa thân Lạc Kỳ sáng lên, mặt biển ầm ấm sóng đánh, một đóa Thủy Liên xinh đẹp bất ngờ thôn phệ lấy Nguyên Thủy Tinh Linh.

Thủy Liên thôn phệ lấy Tinh Linh xong, hóa thân Lạc Kỳ liền ngã xuống, ẩn ẩn hiện hiện muốn trở lại nguyên hình. Nhưng tầm mắt nó lại đang nhìn con Cá Kiếm đang thôi thóp ngoài xa.

Đóa Thủy Liên lây động mãnh liệt, muốn vở ra. Đột nhiên từ trên cao một nguồn lực lượng mạnh mẻ gián xuống áp chế Nguyên Thủy Tinh Linh bên trong, khiến nó gào thét đau đớn.

Tiếng gào thép bổng nhiên im bật, bên đây hóa thân Lạc Kỳ nguyên lực cũng từ từ tăng lên.

"Ầm...." nó đã đột phá Đồng Nguyên Trung Kỳ.

Ngước nhìn bầu trời xa xâm, hóa thân Lạc Kỳ trong lòng phức tạp.

"Thì ra là như vậy" cùng một lúc cả Lạc Kỳ và hóa thân Lạc Kỳ đều mở miệng nói.

Hóa thân Lạc Kỳ nói câu này là vì đã nắm giữ hoàn chỉnh Pháp Tắc Hóa Hình. Còn Lạc Kỳ đã biết mình phải chọn Hình gì cho Pháp Tắc.

Pháp Tắc thôi động, mãnh liệt ngưng tụ, một hư ảnh nhuyễn kiếm từ từ hiện ra. Không như Hồng Thiên một cự kiếm tuyệt sát vạn người, thanh nhuyễn kiếm này nhìn rất mỏng manh.

"Phụ Thể Kiếm Hồn, chính là ngươi" Lạc Kỳ xuất kiếm ra, dung nhập Kiếm Hồn Pháp Tắc vào, trong phút chóc thanh kiếm phản phất như biến thành một thanh thần binh, có thể hủy thiên liệt địa.

Mĩm cười thu kiếm vào, Lạc Kỳ liền biến mất, trở về Hồn Lăng Các, cậu không thể lạc hậu hơn hóa thân được.

Lúc cậu về tới Hồn Lăng Các thì ở phía khác, Quang nhi cũng đã đột phá bình cảnh, độ kiếp trở thành một tên Chúa Tể Cảnh chân chính.

"Kim ca, dẫn đệ đi gặp Lạc Kỳ" Quang nhi nhìn Kim Cốt mĩm cười.

Hắn đã có quyết định, quyết định này theo hắn là đúng và thây đổi được cuộc đời mình với Kim Cốt.Quang nhi không nghĩ đến mình đã là một vị Chúa Tể cao cao mà khi ngồi trước Lạc Kỳ lại có cảm giác sợ hãi như vậy.

"Quang Hỏa Thần Hoa, luyện đan sư. Hôm nay ngươi đến gặp ta có việc gì?" xoay xoay ly trà, Lạc Kỳ không nhìn hắn.

Kim Cốt biết không thể giấu được Lạc Kỳ bất cứ chuyện gì, nhưng khi nghe cậu nói câu này hắn lại chịu một áp lực cưc lớn. Quang nhi là luyện đan sư, vốn dỉ hắn phải đi báo cho Lạc Kỳ biết mới phải, nhưng hắn không làm vậy. Bởi vì hắn sợ, hắn sợ Quang nhi bị tổn thương, sợ sẽ bị Lạc Kỳ khống chế mà làm việc cho cậu.

Hôm nay nhìn Lạc Kỳ, hắn cảm nhận được Lạc Kỳ nguy hiểm hơn nữa, như một thanh sát kiếm tùy thời đều xuất vỏ.

Cảm nhận bàn tay Kim Cốt run lên, Quang nhi siết chặc nó ý kêu hắn an tâm.

"Lạc Các Chủ, ta đến đây để hiệu chung" Quang nhi trấn định nhìn Lạc Kỳ nói ra.

"Hiệu chung? Ngươi hiệu chung với ai? Bây giờ không phải rất tốt sao?" Lạc Kỳ hỏi liền mấy câu.

"Không phải, ngày xưa ta làm việc trong Xảo Lang Sát Thủ Đoàn, ta chỉ biết Kim Cốt. Nhưng hôm nay ta đích thân đến để hiệu chung với người, ta chỉ nghe lệnh người"

Nghe Quang nhi nói, Lạc Kỳ rất hứng thú mà nhìn hắn. Hắn nói rất rỏ ràng, rành mạch, cũng nói vào trọng tâm.

"Tại sao trước đó không đến mà bây giờ lại đến?" Lạc Kỳ hỏi tiếp.

"Vì ta muốn được công khai ở bên Kim ca" Quang nhi nói nhanh không suy nghĩ.

Liếc nhìn Kim Cốt một cái, Lạc Kỳ uống xong ly trà mới đứng dậy.

"Tốt, ta thành toàn cho các ngươi. Nhưng trước hết ngươi phải hoàn thành một việc đã"

Ở Thủy Liên Tộc, lúc này hóa thân Lạc Kỳ đang ngồi bên một thanh niên tóc đỏ, thân thể chỉ toàn vẩy cá.

Cậu là đang sử dụng Phật Liên Tịnh Thế cứu chửa cho tên này.

"Ngư Kiếm Chung Dương, sao ngươi lại làm vậy?" hóa thân Lạc Kỳ hỏi.

Ngày đó, khi nguy hiểm cận kề không ai giúp cậu dù là đám người Thủy Liên Tộc, nhưng một người ngoài lại xả thân vì cậu. Tấm chân tình này khiến cậu cảm động không thôi.

"Ta yêu...đệ, yêu đệ ngay từ giây phút đầu ta gặp đệ" Ngư Kiếm Chung Dương yếu ớt nói.

Hắn thổ lộ bằng cả trái tim nhưng không hề biết từng chử như đang đâm vào tim cậu.

Hóa thân Lạc Kỳ nhấm mắt lại, khuôn mặt đắng chát. Đúng, cậu chỉ là kẻ thây thế, người hắn yêu chính là Lạc Kỳ kia.

"Đệ sao vậy, ta nói gì sai sao" Ngư Kiếm Chung Dương thấy vậy liền lo lắng hỏi.

Gạt tay hắn qua, hóa thân Lạc Kỳ đứng dậy:

"Ngươi nghĩ ngơi đi, ta ra ngoài"

Nhìn thân ảnh khuất sau cánh cửa, kẻ nằm trong phòng vẫn không hiểu vì sao.

Không lâu sau, nơi Xuyên Hoa Thiên lại xuất hiện một Vạn Đan Lâu chuyên cung cấp đan dược. Đan dược ở đây rẻ hơn những nơi khác rất nhiều mà lại có nhiều chủng loại.

Ngày đó Lạc Kỳ chỉ giao cho Quang nhi nhiệm vụ là thành lập một Đan Hội. Nhưng không ngờ nhanh như vậy hắn đã làm được.

Một Chúa Tể Cảnh Đan Sư đúng là lực hiệu triệu thật lớn. Nhưng đó còn chưa đủ, thứ Lạc Kỳ muốn là nó phải chi phối cả Thiên này.

Ở Hồn Lăng Các đã nhiều năm, Lạc Kỳ tính toán rời đi một thời gian thì lúc này Hồn Tộc lại có người đến.

Kẻ này nói là mang ý chỉ của Hồng Thiên Lão Tổ tiếp dẫn cậu đi đến Vu Hồn Bình Nguyên. Như vậy, cuối cùng thứ cậu chờ đợi cũng đã đến, Hồng Thiên đã chiếm được một vị trí trong Hồn Tộc.

Gấp gáp trao lại ngôi vị Các Chủ cho một vị Thái Thượng Trưởng Lão, phân phó Kim Cốt một số việc nữa thì Lạc Kỳ đã cùng tên Hồn Tộc rời đi.

Trên đường đi tên đó cứ thỉnh thoảng lại quan sát Lạc Kỳ, như muốn tìm ra điều đặc biệt ở cậu.

Hồng Thiên Lão Tổ chỉ là một ngoại nhân, nhưng lấy chiến lực siêu quần chiếm một ghế Lão Tổ, thì đệ tử của ông chắc cũng không kém.

Nếu hắn không lên tiếng thì Lạc Kỳ cũng im lặng. Xuyên qua rất nhiều Truyền Tống ngầm, Lạc Kỳ cũng đã đến Vu Hồn Bình Nguyên.

"Nơi này, thật...quái đãng" từ giây phút đặt chân đến đây Lạc Kỳ đã không thích nơi này, nó mang đến cho cậu một cảm giác xa lạ và nguy hiểm.

"Đừng đi loạn hãy theo ta" tên dẫn đường nhắc nhở.

Đi qua một con đường chỉ có cỏ úa, thật lâu sau Lạc Kỳ mới thấy được một thành bảo.

"Đây là Thập Lục Thành, cũng là nơi ở của Hồng Thiên Lão Tổ. Ngươi đã đến nơi, ta xin cáo từ"

Bỏ lại một mình Lạc Kỳ, hắn biến mất. Ở đây Lạc Kỳ nhìn mọi thứ xa lạ xung quanh mà từ từ đi vào.

Trong thành người qua kẻ lại tấp nập, thấy Lạc Kỳ liền xâm xôi đứng xem lại. Bổng nhiên có mấy kẻ đứng sau lưng cậu lên tiếng:

"Người mới hả, biết quy định nơi này chưa, mau giao ra 5000 viên Nguyên Thạch"

Vừa đến đã bị ma củ ăn hϊếp ma mới, nhưng đúng là cậu không biết quy định ở đây thật, không biết nó có cấm động thủ trong thành không.

"Mấy vị đại ca, trong thành cấm động thủ a" Lạc Kỳ lui về sau né tránh.

"Haha, các ngươi xem hắn có phải bị điên không. Ở Vu Hồn Bình Nguyên này mà cấm động thủ"

Tên thủ lĩnh cười lớn, đám đàn em của hắn phía sau cũng cười theo.

"Vậy là động thủ được?" Lạc Kỳ hỏi lại.

"Im miệng, đưa 5000 viên Nguyên Thạch đây, không ngươi làm bổn đại gia tốn nước bọt phải tăng thêm 1000 viên"

Hắn nói xong liền chụp tới, nhưng chỉ một cái chóp mắt hắn đã ôm cánh tay đứt đoạn gào thét.

"Sao, còn muốn lấy Nguyên Thạch nữa không?" đi chầm chậm lại, mõi bước Lạc Kỳ đi đều khiến đám người đó sợ hãi lui về sau.

"Không, không lấy nữa, không lấy nữa" tên thủ lĩnh dù sợ hãi và đau đớn nhưng cũng cố nở một nụ cười lấy lòng.

"Ngươi không lấy, nhưng mà ta lấy" Lạc Kỳ tà mị cười.