Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 78: Diệt Vong Mị Cốc

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cảm nhận được biến hóa trong suy nghĩ của Kim Cốt, Lạc Kỳ trong lòng cười thầm một cái, nói:

"Ta chẳng qua muốn để ngươi làm việc cho ta, sau này sẽ trực tiếp quản lý một thế lực nào đó. Nhưng ngươi lại không muốn, như vậy cũng đừng trách ta"

Vừa dụ dỗ, vừa cương quyết Lạc Kỳ đánh vào tính hâm mê quyền thế của hắn.

"Ngươi đừng tưởng nói vậy ta sẽ tin được ngươi, thành lập thế lực ngươi nói nghe rất dể dàng, hừ" Kim Cốt hừ lạnh.

"Ta có Mặc Liên Hoàng Tộc, Long Tộc, Lạc Thương Liên Minh, sau này còn sẽ là Hồn Tộc. Ngươi nghĩ sẽ rất khó sao?" Lạc Kỳ cười như không hỏi lại.

Lần nữa im lặng, Kim Cốt đang tính toán nặng nhẹ. Lâu sau hắn nói lên tiếng:

"Ngươi thả ta ra trước rồi nói chuyện tiếp"

"Không có thành ý" Lạc Kỳ tỏ ra nóng giận thu hắn vào.

Mặc Thủy Hóa Nguyên Hồ là ngày đó Mặc Hàm đưa cho Lạc Kỳ để cậu bảo vệ mình. Kim Cốt bên trong đã chịu nhiều đau khổ nên cũng bớt háo thắng và ngạo mạng rất nhiều.

"Khoan, khoan, để ta suy nghĩ thêm" nghe Lạc Kỳ tức giận, Kim Cốt có chút sợ hãi. Hắn sợ ở trong Mặc Thủy Khóa Nguyên Hồ a, ngâm trong đây xương cốt hắn muốn mục luôn rồi.

"Giao ra Thần Hồn, ta sẽ thả ngươi ra" Lạc Kỳ không có cho hắn lựa chọn nào nữa.

Trên bầu trời đại chiến vẫn tiếp diễn, càng đánh càng hân, Hồng Thiên đã chiếm thế thượng phong. Nữ tử Chúa Tể Cảnh càng lúc càng sợ hãi, Hồng Thiên mới Đồng Nguyên Hậu Kỳ mà đã đáng sợ như vậy, lên Chúa Tể còn đáng sợ cở nào. Nghĩ đến đây ả ta càng nổi sát khí, gϊếŧ người trừ hậu hoạn.

Bên phía khác ba vị Thái Thượng của Hồn Lăng Các lại đang bị một thanh niên đè đánh. Cùng chủ tu tinh thần lực, cả ba đều bị áp chế.

Bổng nhiên một luồng nguyên lực mạnh mẻ trào tới, tên thanh niên chỉ thấy một tên nam nhân điên cuồng đánh tới phía mình.

Hắn còn đang bất ngờ thì Kim Cốt đã tung ra sát chiêu. Uất hận bao năm nay, hắn quyết định lấy tên này để xả hết.

"Hũ Thực Mị Ảnh" tên thanh niên tung ra đạo pháp mạnh nhất để cản Kim Cốt, nhưng hắn đã sai lầm.

Kim Cốt không hề có định nghĩa về cái đẹp, hắn chỉ biết gϊếŧ chóc và ham mê quyền lực. Cái "mị" của tên kia càng làm hắn điên hơn.

"Hắc Ám Ma Đao, chết cho ta" Kim Cốt xả năm đao về phía hắn, cũng thành công bức hắn lui về sau.

"Ở đâu ra tên điên này chứ" tên thanh niên câm ghét nhìn Kim Cốt.

May mắn cho ba vị Thái Thượng thương tích đầy mình nhưng một mạng vẫn còn giữ được.

Lúc này chợt thấy Hồng Thiên hai tay chấp lại, một thanh Pháp Tắc Cự Kiếm nhanh chóng xuất hiện giáng xuống.

Lần thứ hai nhìn thấy nó, nó đã đáng sợ hơn lần trước rất nhiều.

Cô gái muốn hóa thành một làn khói né đi nhưng một bên Hồng Thiên đã nắm được đường lui của ả, một kiếm khóa chặc cô ta không thể né.

"Á..." một tiếng đau đớn hét lên, chỉ thấy cô ta bị Pháp Tắc Cự Kiếm đâm xuyên qua. Không như Ti Kiếp bị đánh lúng xuống đất, cô ta vẫn đứng đó nhưng trong một giây thân thể đã nổ tung.

"Không, Mị Mi" nhìn cô ta chết, tên thanh niên hét lớn một tiếng kêu.

"Đánh với ta mà dám phân tâm. Ma Đao Vô Lượng, trảm" nắm cơ hội này Kim Cốt chém đứt đôi cơ thể hắn. Như vậy hai tên Chúa Tể Cảnh đã chết khiến biết bao người thổn thức.

Đột nhiên trên trời Thiên Kiếp đã kéo đến, trong Thiên Kiếp Hồng Thiên đang dũng mãnh độ nó.

Thiên Kiếp này không chỉ bình thường lôi kiếp mà nó còn ẩn chứa Đại Đạo Pháp Tắc. Độ lôi khϊếp đã khó, thêm Pháp Tắc lại càng khó đối phó.

Nhưng đối với Hồng Thiên thì quá dể dàng, dù sao ông lĩnh ngộ pháp tắc cũng hơn người bình thường rất nhiều.

Chín ngày trôi qua, Thiên Kiếp tán đi, Hồng Thiên vẫn lành lặn đứng đó dù quần áo có chỗ đã bị rách ra.

"Chúc mừng Hồng Thiên Hồn Vương đột phá thành công" không biết ai bắt đầu, tiếng chúc mừng đã nhanh chóng truyền ra khắp nơi.

Tiệc chúc mừng là ở ba tháng sau, còn bây giờ Lạc Kỳ, Kim Cốt đang ngồi trước mặt Hồng Thiên.

Ông bắn một thanh tiểu kiếm vào linh hồn của Kim Cốt, nó mạnh mẻ đến mức hắn không thể kháng cự.

"Đây là Thánh Kiếm Trảm Hồn, nó sẽ chém tan Linh Hồn của hắn, nếu hắn có ý đồ phản bội con" Hồng Thiên lành lạnh nói, như một lời đe dọa cho Kim Cốt nghe.

Không lâu sau Lạc Kỳ lại bế quan tu luyện Thánh Kiếm Trảm Hồn Quyết, còn Hồng Thiên dẫn theo Kim Cốt đi đoạt Vong Mị Cốc. Tuy nói chén canh này không thể ăn trọn, nhưng Hồn Lăng Các chiếm được rất nhiều lợi.

Qua sự kiện này Vong Mị Cốc bị xóa xổ, nhưng Hồn Lăng muốn chen chân vào lục đại tông phái vẫn thiếu một chút. Tiếc là ba vị Thái Thượng đều không có tiềm lực đột phá Chúa Tể Cảnh.

Thời gian này Lạc Kỳ tuy ít xuất hiện nhưng lại để Kim Cốt làm không ít việc. Đầu tiên là đi lập một tổ chức tình báo, sau đó một tổ chức sát thủ. Về mặt sáng, thì cậu nhờ Hồng Thiên giúp chiêu thu nhiều tông môn phụ thuộc.

Hồng Thiên biết không bao lâu nữa mình phải đi nên trong khoảng thời gian này rất tích cực giúp Lạc Kỳ.

Rồi thời hạn Hồn Tộc đến cũng tới, Hồng Thiên một thân bạch bào rời khỏi Hồn Lăng Các giao nó lại cho Lạc Kỳ.

Lúc này các tông môn phụ thuộc đều có ý đồ trở mặt, thì Lạc Kỳ lại quyết tuyệt tự thân xuất binh diệt một cái tông môn, lấy đó làm gương. Không ai nghĩ Kim Cốt lại nghe lời Lạc Kỳ như vậy, nên thấy vậy mọi người đều không dám làm phản nữa.Tình hình đã ổn định lại, mọi công việc của Hồn Lăng Các Lạc Kỳ đều giao cho mấy vị Trưởng Lão xử lý, còn cậu thì tiếp tục bế quan.

Nắm Vương Hồn Đan trong tay, Lạc Kỳ kiểm tra nó một hồi mới đem nó nuốt xuống. Viên đan dược này là Hồng Thiên trước khi đi đã cho cậu, thì ra ông ta có đến hai viên chứ không phải chỉ một viên như lời đồn.

Dù là vật của Hồn Thiên cho nhưng Lạc Kỳ vẫn phải kiểm tra cẩn thận, từ lâu cậu đã quên đi cảm giác tin tưởng một người trọn vẹn là như thế nào rồi.

Vương Hồn Đan đúng là vật không tầm thường, trải qua phục dụng đã giúp cho tinh thần lực của cậu tăng trưởng thêm rất nhiều. Nếu cậu theo đường Hồn Tu thì chắc bây giờ đã đột phá đến Đồng Nguyên Hậu Kỳ.

Bên ngoài lúc này Kim Cốt đang tiến hành một cuộc ám sát quy mô lớn.

Xảo Lang Tổ Chức là tổ chức mà Lạc Kỳ kêu Kim Cốt thành lập, gồm hai bộ phận: tình báo và sát thủ đoàn.

Dường như Kim Cốt rất thích việc ám sát, trong tay hắn đã có rất nhiều gia tộc và tông môn sụp đổ. Chỉ cần có tiền thì Xảo Lang Sát Thủ sẽ giúp ngươi tội nguyện. Tuy chưa ám sát các đại tông, đại tộc nhưng Xảo Lang Sát Thủ đã khiến bọn họ chú ý.

Nhiều năm trước La Thanh Môn đã diệt đi một gia tộc họ Lại, nhưng lại để thiếu tộc trưởng của Lại gia trốn thoát. Tên này đã gia nhập Xảo Lang Sát Thủ, hắn còn kéo thêm nhiều người là địch thủ của các đại tông, đại môn.

Sau nhiều lần ám sát nhỏ lẻ gϊếŧ đi hai tên Chúa Tể Cảnh của La Thanh Môn, bây giờ Kim Cốt muốn chơi một vụ thật lớn, diệt luôn La Thanh Môn.

Lạc Kỳ cũng biết việc này nhưng cậu không ngăn cản, thông qua ám sát thực lực của rất nhiều tông môn bị suy giảm, đó là điều cậu mong muốn.

Một đêm của vài tháng sau, Kim Cốt như ma quỷ không tiếng động đi vào phòng Lạc Kỳ.

"Đây là tất cả tài nguyên của La Thanh Môn" Kim Cốt đưa một chiếc nhẫn cho Lạc Kỳ, như vậy La Thanh Môn đã bị diệt.

Lựa chọn vài thứ cần thiết, tốt nhất lấy đi, số còn lại Lạc Kỳ đều đưa lại cho Kim Cốt.

"Còn có việc gì sao?" thấy Kim Cốt mãi không rời đi, Lạc Kỳ mới hỏi.

Chằng chừ một chút, Kim Cốt mới nói ra.

"Ta muốn viên Quang Minh Thần Thạch và Kim Ô Lộc Đỉnh"

"Tại sao?" Lạc Kỳ không nhìn hắn, chỉ mang hai thứ đó nắm trong tay.

"Ta...ta, ta muốn luyện hóa chúng để nâng cao tu vi" Kim Cốt vừa nói xong thì đầu của hắn đã đau đớn như bị xé toạt ra.

"Kim Cốt à, ngươi tự tin vào trí thông minh của mình hay là coi ta là kẻ ngu ngốc. Hai thứ mang Quang Pháp Tắc này ngươi dùng không sợ nổ chết sao?" Lạc Kỳ nhếch miệng cười, như vào mắt Kim Cốt lại như một án tử cho hắn.

Biết là tâm cơ của mình đã bị phát hiện, nên hắn đành cầu xin nói thật.

"Trong Xảo Lang Sát Thủ có một người cần nó, để đột phá Chúa Tể Cảnh"

"Từ bao giờ ngươi biết quan tâm đến người khác rồi?" Lạc Kỳ xì mũi khinh thường.

"Là hắn đã cứu ta một mạng nên ta muốn hoàn trả, chỉ có vậy"

Nghe Kim Cốt nói, những ngón tay của Lạc Kỳ bắt đầu lây động. Cậu nhìn hắn một chút mới miễn cưỡng đưa hai thứ đó ra.

"Nếu hắn phản bội, ngươi sẽ phải trả giá" Lạc Kỳ đe dọa một tiếng.

Nhìn Kim Cốt rời đi Lạc Kỳ mới nhíu mày lại. Liệu Kim Cốt sẽ còn giữ được tính sát phạt, máu tanh như xưa nữa không?

Trong khi đó, ở một nơi khác có một thanh niên xinh đẹp đang lo lắng đi tới, đi lui. Thấy Kim Cốt đi vào hắn liền nhanh chân chạy tới ôm cánh tay hắn:

"Kim ca ca, hắn không làm gì huynh chứ" vừa nói hắn liền lau đi những giọt mồ hôi trên trán Kim Cốt.

"Kim ca, hắn đã làm gì huynh. Ta không cần đột phá Chúa Tể nữa, chỉ cần ở bên huynh thôi"

"Ta không sao, Quang nhi đừng lo lắng, ta lấy được Quang Minh Thần Thạch và Kim Ô Lộc Đỉnh rồi đây"

Nếu có ai ở đây sẽ không tin một Kim Cốt điên loạn thường ngày lại có lúc nhu tình như vậy.

"Nhưng mà Quang nhi à, ta biết tính Lạc Kỳ, hắn sẽ không cho ai không thứ gì. Ta đoán, hắn sẽ dùng Khống Hồn Thuật khống chế đệ đó" Kim Cốt nhìn hai thứ lo lắng nói.

Lúc này Quang nhi vuốt mặt Kim Cốt, ánh mắt hạnh phúc:

"Không sao, hắn muốn làm gì cũng được miễn ta ở bên huynh là ta đã mãn nguyện rồi" nói rồi cả hai đều trao nhau một nụ hôn nồng ấm.

Quang nhi, hắn không phải Nhân Tộc mà là Yêu Tộc, bản thể Quang Hỏa Thánh Hoa. Quang Hỏa Thánh Hoa cực hạn là Đồng Nguyên Hậu Kỳ, nếu muốn đột phá Chúa Tể thì huyết mạch phải phản tổ trở thành Quang Hỏa Thần Hoa.

Lúc trước vì biết La Thanh Môn có Quang Minh Thần Thạch và Kim Ô Lộc Đỉnh nên Kim Cốt mới tiên chóng liền mạng diệt nó như vậy.

Huống chi Quang nhi hắn lại là một luyện đan sư, Kim Ô Lộc Đỉnh là đan đỉnh hắn ao ước từ trước đến nay.

Qua một đêm lăn lộn mà không hề mệt mỏi, qua ngày hôm sau Quang nhi liền đi hấp thu Thần Thạch và luyện hóa Lộc Đỉnh.

Đột phá Chúa Tể không phải chuyện ngày một, ngày hai, trong thời gian đó Kim Cốt luôn túc trực bên Quang nhi sợ hắn có chuyện ngoài ý muốn.

Lạc Kỳ cũng không rãnh rổi, pháp tắc của cậu đã tăng lên rất nhiều, gần chạm đến cảnh giới Pháp Tắc Hóa Hình. Nhưng mà Lạc Kỳ lại đang phân vân không biết sẽ lựa chọn như thế nào, Kiếm Hình sắc bén, Liên Hình công thủ đều tốt.

Để tiện tu luyện, Lạc Kỳ đi đến một nơi gọi là Thâm Thẩm Hồ. Nó là một cái hồ lớn, không thấy đáy và có một màu xanh biếc.

Ở đây tu luyện mấy trăm năm, cuối cùng Lạc Kỳ cũng chạm tới cảnh giới đó, nhưng ngay lúc cậu hóa hình pháp tắc thì một sự kiện đã xảy ra.
« Chương TrướcChương Tiếp »