Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 67: Long Điện Điện Chủ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong lúc Lạc Kỳ chưa biết kế tiếp phải đi như thế nào, thì từ Dạ Mộ Vực truyền ra tin tức Kim Cốt đã thống nhất vực này, hơn nữa hắn cũng chiếm luôn ba vực lân cận, ngày càng có xu hướng mở rộng hơn.

Nhân thời cơ lòng người hoảng loạn này, Lạc Kỳ lấy danh nghĩa của Thương Khung Thần Tông cùng với Thăng Long Môn của Xích Hỏa tạo thành một liên minh.

Tâm lý của mõi người đều như nhau, không ai chịu đứng yên chờ chết. Với một Kim Cốt thế như vũ bão chỉ muốn xung quanh phục, thì liên minh cho Lạc Kỳ lập ra chính là nơi bọn họ có thể nương tựa vào.

Kim Cốt càng chiếm được nhiều vực thì bên đây liên minh của Lạc Kỳ càng có nhiều thành viên.

Mặc Sương từng có ý muốn đi gϊếŧ Kim Cốt nhưng Lạc Kỳ không cho, lúc đầu bà không hiểu Lạc Kỳ nhưng bây giờ bà đã hiểu. Là Lạc Kỳ muốn nhân cơ hội Kim Cốt gây loạn để tạo lập thế lực cho riêng mình.

Tuy nói bề mặt liên minh có phần yếu thế hơn Kim Cốt vì Lạc Kỳ không để Mặc Sương xuất hiện, nhưng ít ra lãnh địa của bọn họ vẫn chưa bị chiếm.

Không phải Kim Cốt không muốn san bằng liên minh của Lạc Kỳ, hắn cũng đã đến nhưng bị Mặc Sương chặn lại. Tuy bà và hắn không đánh nhau nhưng đó cũng quá đủ để Kim Cốt không dám lổ mãng.

Cùng lúc hai bên giằng co thì Long Đình cũng đang rơi vào tình trạng hỗn loạn, ba Phó Điện Chủ đều mất tích bí ẩn a. Chính vì vậy đám rồng ở đó đành gửi tin về cho Long tộc.

Trong Long Điện có một tòa truyền tống nối với Long Tộc nên không bao lâu Điện Chủ của bọn họ đã trở lại.

Lấy Thần Thức của một Chúa Tể Cảnh quét qua, không mất quá nhiều thời gian ông đã tìm được tên Vân Long bị giam cầm.

"Điện Chủ người đã về, mau đi cứu Thái Tử a" vừa được cứu ra Vân Long đã nói ra việc của Long Hoành. Không phải hắn muốn cứu gì Long Hoành, nhưng hắn là sợ bị vạ lây nên phải đi trước một bước.

"Thái Tử? Đây là có chuyện gì mau nói rỏ cho ta nghe" Điện Chủ nhíu mày quát lớn.

Vân Long hơi sợ hãi kể lại việc Độc Cô Ngạn đến tìm bọn họ, rồi việc mấy tên đó lập mưu ám hại Long Hoành, tức nhiên riêng hắn sẽ là người liều chết ngăn cản nên bị bọn chúng hợp sức bắt lại.

"Thái Tử...là của tộc nào?" Điện Chủ có mấy phần dò xét, thật sự mà nói nếu thuộc về phe đối thủ thì ông cũng quyết không để hắn sống sót.

"Là Thủy Chân Long. Thuộc hạ ngày đó đã muốn báo tin cho Điện Chủ nhưng không được a" Vân Long cũng không quên kể lể.

"Thủy Chân Long, haha, trời không quên Thủy Long chúng ta a" sau một trận cười to, ông ta cũng nhớ đến Long Hoành đang gặp nguy hiểm. Vì vậy theo sự chỉ dẫn của Vân Long, ông đã ba chân, bốn cẳng dùng hết tốc lực đi đến Thương Khung Thần Tông.

Trên đường đi tuy Điện Chủ biết chuyện của Kim Cốt nhưng ông cũng không rãnh quan tâm. Đến khi biết người mình cần tìm lại ở cùng phe đối địch với Kim Cốt thì ông mới có chút ngoài ý muốn.

Thương Khung Thần Tông vẫn an tĩnh như vậy, nhưng hôm nay một áp lực từ trên trời phủ xuống, khiến cả tông hoảng loạn hết lên.

"Có...có đại địch tập kích sao?"

"Không lẻ Kim Cốt đến"

Tiếng bàn tán khắp nơi nổ ra, nhưng không phải Kim Cốt mà là một con rồng thật lớn đáp xuống.

Ngồi trong phòng, Lạc Kỳ cũng cảm nhận được khí tức Long Tộc, khi chạy đến thấy một đầu Thủy Long thì cậu mới an tâm.

"Thái Tử Thủy Long Nhất Tộc đang ở đâu" Điện Chủ không hề nể mặt mà quát lớn hỏi Tông Chủ.

"Ở..."

"Ở đây" cướp ngang lời ấp úng của Tông Chủ, Lạc Kỳ cất tiếng nói.

"Tiền bối, Long Hoành đang đợi ngài bên này" Lạc Kỳ mĩm cười, đưa tay mời.

Cảm nhận được khí tức Thủy Long Tôc trên người Lạc Kỳ, lúc này Điện Chủ mới hóa lại thành hình người để đi với cậu.

Trong Âm Sát Cung bây giờ đã tản đi hết, giữa đại điện chỉ có Long Hoành và Long Thịnh.

Thấy Điện Chủ đi vào Long Thịnh và Long Hoành liền đứng dậy.

"Thuộc hạ ra mắt Thái Tử"

"Xin chào tiền bối"

Nhận ra Long Hoành chính là người mình cần tìm và hắn vẫn an toàn, Điện Chủ mới thở phào nhẹ nhõm. Lúc này ông mới nhìn qua Long Thịnh:

"Ngươi từng là thuộc hạ của Tam đệ?"

"Dạ phải, nhưng bây giờ thuộc hạ đi theo Long Hoành Thái Tử ạ" Long Thịnh đây là trước mặt Điện Chủ tuyên bố hiệu trung với Long Hoành.

"Ngươi làm rất tốt, cố gắng bảo vệ Thái Tử cho tốt, rồi bổn tọa sẽ ban thưởng hậu hỉnh" Điện Chủ gật đầu, đi lại ghế ngồi xuống.

"Tiểu tử, ta nghe hai tên ác Long kia muốn ám hại ngươi, vậy chúng đâu rồi" nhắc đến hai tên Hỏa Long, ánh mắt của Điện Chủ như tóe ra lửa vậy.

"Bọn chúng đã chết" Long Hoành không vui nói.

"Long Thịnh là ngươi gϊếŧ chúng, haha tốt, ta sẽ trọng thưởng" ông thấy ở đây Long Thịnh tu vi cao nhất nên nghĩ hắn gϊếŧ hai tên kia.

Nhìn tính tình của Điện Chủ như vậy, Lạc Kỳ đã hiểu vì sao ngày đó Long Thịnh nói hai đứa con trai của Thủy Long Tộc Trưởng không dùng được rồi.Long Thịnh thấy mình bị điểm đích danh, mặt nổi lên một tầng đo đỏ ngại ngùng.

"Không phải thuộc hạ a" hắn cười khổ nói.

"À đúng vậy, một mình ngươi không thể gϊếŧ được hai tên đó, là ai đã giúp ngươi" Điện Chủ ra vẻ trầm tư suy nghĩ.

"Không phải thuộc hạ, thuộc hạ không có tham dự trong việc này. Là Long Hoành Thái Tử và Lạc Kỳ Cung Chủ đây đã bầy mưu gϊếŧ bọn chúng"

Kinh ngạc nhìn Long Hoành và Lạc Kỳ, ông ta vẫn không tin lắm:

"Thật sự là hai ngươi đã làm?"

"Đúng vậy, nhưng đáng tiếc đến cuối cùng lại bị Kim Cốt chiếm đoạt hết" Long Hoành cố tạo ra vẻ tiếc nuối.

"Ngươi nói rỏ ra xem" Điện Chủ đã nhíu mày lại.

Long Hoành không nhanh,không chậm kể lại sự việc lúc đó. Càng nghe ông ta càng nổi bão, vừa hết câu chuyện mặt của ông đã tức đến đỏ lừ.

"Giỏi lắm, một tên Chúa Tể lại âm mưu chiếm tiện nghi tiểu bối, tên Kim Cốt này thật quá đáng. Ta không dạy cho hắn một bài học, ta không mang họ Long"

Nói rồi Điện Chủ đùng đùng bay đi, ở đây Lạc Kỳ cũng truyền âm cho Mặc Sương đi theo.

Lúc này, trong tay Kim Cố là một ly rượu, hắn đang tự ăn mừng cho những thành quả mà mình đạt được, mới đây hắn lại thành công chiếm một vực nữa.

Bổng nhiên một áp lực phủ xuống, Kim Cốt quăng bỏ ly rượu bay ra nghênh đón.

"Long Ý Kình, ngươi nổi điên cái gì chứ" dù Điện Chủ là Chúa Tể Cảnh lâu năm nhưng bản tính Kim Cốt, không cho hắn tỏ ra yếu thế.

"Bộ xương nhà ngươi giỏi lắm, vừa đột phá Chúa Tể cảnh liền dám leo lên đầu Long gia gia ngươi ngồi"

"Ngươi nói điên khùng gì đó"

"Hừ, ngươi gϊếŧ người của Long tộc, ỷ thế lừa gạt tiểu bối của tộc ta còn chiếm tiện nghi của bọn chúng. Ta hỏi ngươi, ai cho ngươi lá gan đó" Điện Chủ bây giờ đã hầm hầm như muốn bộc phát rồi.

"Chuyện Kim Cốt ta thích thì làm, ngươi có ý kiến?"

"Ý kiến con mẹ ngươi" chửi đổng lên một câu Điện Chủ liền xông vào đánh Kim Cốt.

Lúc này Kim Cốt cũng không chịu yếu thế, cứ như vậy cả hai đều không ai nhường ai.

Điện Chủ khi chiến đấu không hề nhân nhượng, một cái quẫy đuôi thì một mãnh thành thị sụp đổ, một cái Long Trảo biến một gốc thành bình địa. Nhưng mà không ngờ Kim Cốt đến việc phá hoại cũng không chịu thua kém, Điện Chủ phá hoại bao nhiêu thì hắn cũng phá hoại bấy nhiêu.

Đúng là hai tên điên gặp nhau a!

Kéo qua mười mấy thành trì rồi mà cả hai vẫn còn hừng hực lửa chiến.

"Long Ý Kình, ngươi không làm gì được ta đâu, haha" Kim Cốt ngạo nghể cười lớn, tuy hắn mới đột phá thôi nhưng nhờ có Sinh Tử Hoàng Nguyên Ma Công mà hắn vẫn đánh ngang Điện Chủ, đều này làm hắn rất tự hào.

"Làm con mẹ ngươi" bị Kim Cốt khi dể Điện Chủ càng điên cuồng tấn công. Thấy vậy Kim Cốt vẫn như củ lao đầu vào chiến tiếp.

Nhưng hắn không ngờ tới, đột nhiên một đóa Mặc Liên bắt ngờ xuất hiện dưới chân kéo hắn quỵ xuống. Nhân cơ hội này Điện Chủ đã ban cho Kim Cốt một trảo làm gãy mấy cây xương.

Vốn theo bình thường khi vận chuyển Ma Công thì thương thế của hắn sẽ khôi phục rất nhanh, nhưng lúc này đóa Mặc Liên dưới chân đang cản trở hắn.

"Giấu đầu lồi đuôi, há có phải tác phong của anh hùng?" Kim Cốt hét lớn.

Bây giờ truyền lại là tiếng Mặc Sương cười khúc khích:

"Lão thân không phải anh hùng a, ai kêu ngươi đắc tội với người không nên đắc tội" nói rồi bà càng vận chuyển nhanh đóa Mặc Liên.

Kim Cốt thề rằng hắn cực kỳ hận Liên Hoa, dù ngày xưa hắn ghét nhất Mặt Trời và ánh sáng nhưng bây giờ khí tức tinh khiết của đóa Mặc Liên này làm hắn cực kỳ khó chịu. Nó như muốn thanh tẩy toàn bộ cơ thể hắn vậy, Ma Công cũng bị nó khắc chế hoàn toàn.

Một bên Mặc Sương khống chế, một bên Điện Chủ cười ha hả đánh tới. Chẳng bao lâu cơ thể Kim Cốt chẳng còn mấy cây xương lành lặng.

"Haha, chết đi" Điện Chủ vốn định kết liễu Kim Cốt, thì lúc này một cái hồ nhỏ đã thu Kim Cốt vào trong.

"Hắn còn có tác dụng, gϊếŧ đi quá phí" Mặc Sương vuốt cái hồ thu vào.

Bị mất hứng nhưng Điện Chủ chỉ trừng Mặc Sương một chút cũng không có hành động gì. Ai kêu người ta tu vi không kém ông, lại thấy hết giai đoạn mất mặt đó chứ.

Lạc Kỳ ngồi trên ghế, gõ gõ ngón tay vào thanh ghế như đếm gì đó. Bổng nhiên cậu ngừng lại, nhoẻn miệng cười đứng dậy, Long Hoành và Long Thịnh cũng đứng lên theo.

"Không phụ xứ mệnh, ta đã mang Kim Cốt về" vừa vào cửa Mặc Sương liền đưa cái hồ có chứa Kim Cốt ra cho Lạc Kỳ xem.

"Thả ta ra chúng ta đại chiến tiếp" tiếng Kim Cốt gào thét tràn ra càng khiến Lạc Kỳ vui vẻ.

"Ngươi lấy của ta hai con Hỏa Long vậy dùng cả đời trả lại đi" Lạc Kỳ lời nói truyền vào tai Kim Cốt, như sĩ nhục làm hắn càng điên loạn. Nhưng ở trong hồ nước này, toàn thân hắn đều bị phong bế, đến nguyên lực cũng bị khóa lại.

"Rơi vào Mặc Thủy Khóa Nguyên Hồ ngươi đừng mong rời đi, bớt gào thét mà dử sức đi" nói rồi Lạc Kỳ để Mặc Sương thu hồ vào.

Vật Chí Bảo của Mặc Liên Tộc đâu phải thứ tầm thường, nhìn xem Điện Chủ còn phải kiên kỵ mấy phần.
« Chương TrướcChương Tiếp »