Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 61: Trường Thiên Kiếm Quy Phục

« Chương TrướcChương Tiếp »
Kể từ ngày bị bắt hai ả Thủy Tinh Linh đều bị áp chế trong hạch tâm Tổ Trận, mượn lực lượng của Tổ Trận Lạc Kỳ muốn mài mòn tinh thần lực của chúng.

Bây giờ cả hai đều cực kỳ suy yếu, thấy Lạc Kỳ đi đến liền khóc lóc, vang xin thảm thiết:

"Ta sai rồi, xin tha cho ta"

"Ta sẽ bồi thường thật lớn, xin hãy thả cho ta con đường sống a"

Nếu có ai ở đây thấy cảnh hai Đồng Nguyên quỳ cầu xin một tên Vạn Thánh chắc sẽ không dám tin mất. Còn đâu dáng vẻ cao cao tại thượng của những ngày đầu, giờ đây cả hai hèn mọn đến không nhận ra.

Nhìn cả hai vẫn còn sức cầu xin Lạc Kỳ liền bỏ đi.

Trở về chỗ của mình, cậu lấy thanh Trường Thiên Kiếm ra.

"Thế nào, đã suy nghĩ kỹ chưa, hay đợi ta vứt ngươi vào Tổ Trận"

"Ta, dù ta có bị hư tổn nhưng ta đường đường là một Chúa Tể Thần Kiếm, chẳng lẻ dể dàng bị ngươi hù dọa vậy sao" tuy có chút sợ hãi nhưng nó vẫn rất mạnh miệng.

Không nói một lời, Lạc Kỳ đứng bật dạy hướng về phía Tổ Trận mà đi. Nhận ra điều này Trường Thiên Kiếm hoảng loạn la lên:

"Khoang khoang, để cho ta suy nghĩ lại"

"Suy nghĩ, ta đã cho ngươi thời gian đủ lâu rồi" vẫn tiếp tục đi, Lạc Kỳ không hề dừng lại.

"Được rồi, ta đồng ý" hắn sợ Tổ Trận này thật a.

Ngậm ngùi mở ra nguyên thần cho Lạc Kỳ gieo ấn ký vào, từ đây Trường Thiên Kiếm đã chính thức nhận Lạc Kỳ làm chủ.

Tuy Trường Thiên Kiếm là một thanh Chú Tể Cấp nhưng bởi vì kiếm linh đã bị tổn hại nghiêm trọng, không cách nào tự thân ngự kiếm nên uy lực chỉ ngang Đồng Nguyên Hậu Kỳ. Ngoài ra nó vẫn còn một tệ đoan khác là mỗi lần dùng tới thì kiếm linh sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.

"Bây giờ ta đã là của ngươi, ngươi phải có trách nhiệm chửa trị cho ta a"

"Ngươi chẳng phải luôn tự nhận mình là Thần Kiếm, sao lại bị đánh ra nông nổi thế này"

Nghe Lạc Kỳ trêu chọc, kiếm linh liếc xéo Lạc Kỳ một cái:

"Ta là bị ám hại, là ám hại a. Nếu không phải hắn quá ngu si thì ta cũng không rơi vào tình trạng thế này"

Theo kiếm linh kể thì ngày xưa nó được Trường Thiên Quan Thủy Tổ dốc hết tài lực đúc ra, vốn cứ ngỡ cuộc đời sẽ đi lên huy hoàng nhưng không ngờ hắn vì một nữ nhân mà hủy hoại cả tiền đồ.

Nói đến Trường Thiên Thủy Tổ, thì người này xuất thân từ một gia tộc luyện khí rất có tiếng tăm là Kim La Vực Tử gia. Tuy chỉ là bàn chi nhưng thiên phú của hắn rất tốt, vì đề phòng hắn cướp ngôi vị Gia Chủ mà Thiếu Tộc Trưởng lúc đó của Tử gia đã dùng một nữ nhân đến mê hoặc hắn.

Tử gia lấy luyện khí làm nền tảng nên cũng lấy luyện khí để chọn lựa Gia Chủ. Trước ngày khảo hạch, Thiếu Tộc Trưởng dùng nữ nhân đó cuống lấy hắn, còn mình thì mượn Tổ Khí của Tử gia có ý đồ chém chết kiếm linh. Tuy kiếm linh không bị chém chết nhưng cũng chịu tổn thương nghiêm trọng, từ đó Trường Thiên Thủy Tổ đã đi phiêu du khắp nơi tìm vật liệu chửa trị kiếm linh, nhưng tới lúc cuối đời lặp ra Trường Thiên Đạo Quan vẫn không thể.

Còn về việc Trường Thiên Đạo Quan ghét Yêu Tộc như vậy bởi vì nữ nhân đó là Yêu Tộc, bản thể Mị Linh Hồ.

Dù không biết chuyện kiếm linh kể có mấy phần thật nhưng Lạc Kỳ cũng không vạch trần.

Cuối cùng vấn đề quan trọng nhất là vật liệu chửa trị cho Kiếm Linh lại khiến Lạc Kỳ đau đầu hơn.

Hư Không Lệ

Tử Kim Chân Hỏa

Hồn Thạch

Thâm Hải Huyết Thạch

Bốn thứ này đều là vật chỉ nghe tên, quý hiếm đến mức không có bao nhiêu người thấy.

Gác lại chuyện của Trường Thiên Kiếm Linh, Lạc Kỳ tiếp tục lấy ra một đóa Thủy Liên nho nhỏ.

Ngày đó cậu được đưa vào trong thân của Tổ Liên tu luyện, khi tỉnh lại cậu đã phát hiện ra đóa Thủy Liên này ẩn chứa khí huyết của mình.

Thủy Liên Tộc chiến thắng, nhưng Tổ Trận vẫn được mở ra nên không có ai ra vào.

Trải qua vài năm bào mòn, thần hồn của hai Thủy Tinh Linh đã không còn bao nhiêu.

Hôm nay, lợi dụng lúc cả hai chỉ còn lại một tia thần hồn Lạc Kỳ đã dùng Mặc Thủy Ký Sinh, biến chúng thành hai "Thủy Tinh Linh" chân chính của Lạc Kỳ.

Những năm này Lạc Kỳ chưa rời đi là vì còn một việc quan trọng chưa làm xong. Theo cậu suy đoán, vài chục năm nữa nó sẽ thành công.

Đột nhiên bên ngoài Tổ Trận vang lên một tiếng nổ lớn, biết có kẻ công kích Tổ Trận nên tất cả mọi người đều chạy ra xem thì phát hiện bên ngoài là một con rồng lớn.

Con rồng này có thể nhận ra là Thủy Long nhưng trên vẫy của có lại pha một ít màu đen, xem ra không phải Thủy Long thuần túy rồi.

Đi sau Thủy Long là đàn Hắc Lân Mãng, thấy đám Lạc Kỳ đi ra liền hét lớn:

"Long đại nhân ở đây, các ngươi còn không mau hạ trận đầu hàng"

Không quan tâm lời nói của hắn, Lạc Kỳ chỉ nhìn con Thủy Long này, từ khí tức của nó phát ra cậu có thể xác định không kém Xích Hỏa, như vậy kẻ này ít nhất cũng là Đồng Nguyên Hậu Kỳ. Hèn chi Thủy Tinh Linh lại ngạo mạng như vậy, cũng vì có nó đứng sau lưng.

"Cho dù ngươi là Mặc Liên Hoàng Tộc nhưng tiểu tử ta nói cho ngươi biết, đối nghịch ta ngươi vẫn phải chết" giọng của Thủy Long ồn ồn phát ra.

Hắn đã không e ngại Mặc Liên Tộc của cậu thì chỉ còn cách này thôi.Lạc Kỳ biết Thủy Long sẽ không thể phá huỷ Tổ Trận được, nhưng cậu cũng không thể mãi ở bên trong. Hơn nữa cứ bị một Đồng Nguyên Hậu Kỳ nhìn vào cũng không hề dể chịu.

"Gϊếŧ ta, ngươi không sợ Long Điện sẽ đến tìm ngươi sao?"

"Nói vậy là sao?" khi hắn còn chưa hiểu thì đã thấy Lạc Kỳ hóa thành một con Thủy Long. Bởi vì tu vi nên Thủy Long Lạc Kỳ nhỏ hơn nó rất nhiều.

"Gϊếŧ ta không chỉ Long Điện mà Mặc Liên Tộc cũng sẽ không tha cho ngươi"

"Hừ, bớt lời hù dọa. Mặc Liên Tộc cách đây tỷ tỷ dặm, há có thể biết ngươi chết. Còn về Long Điện cũng sẽ không bởi vì một tên Vạn Thế Cảnh như ngươi mà trị tội ta" mọi chuyện hắn nói đều rất có lý, nhưng lại không biết bên cạnh Lạc Kỳ còn có một Chân Long Long Hoành.

Không nói nhiều, Lạc Kỳ chỉ quăng một mãnh vẫy rồng ra, tên Thủy Long kia chụp được mặt liền đổi sắc.

Từ khí tức trên mãnh vẫy hắn có thể đoán được đây là một Thủy Chân Long, hơn nữa tu vi không cao. Tuy nói cùng là Long nhưng trước mặt Chân Long thì hắn cũng không có bao nhiêu phân lượng. Dù bây giờ hắn là Đồng Nguyên Hậu Kỳ, nhưng rất có thể mãi mãi chỉ là như vậy. Suy nghĩ một hồi hắn mới mở miệng:

"Long Thịnh ta là giúp Long Tộc mở rộng ảnh hưởng, dù có Thái Tử ở đây cũng không thể nói gì. Nhưng ta có thể nể mặt ngài tha cho ngươi và Thủy Liên Tộc, chỉ cần ngươi thả hai Thủy Tinh Linh ra"

Trong lòng đã biết hắn tính gì, nên Lạc Kỳ không hề chấp nhận.

"Thủy Tinh Linh sống thì không có, chỉ có "Thủy Tinh Linh" chết mà thôi"

Thả hai con Thủy Tinh Linh ra, Lạc Kỳ thẳng mặt đối diện với Long Thịnh.

"Ngươi..." hắn tức giận đến không nói nên lời. Một tay hắn bồi dưỡng Thủy Tinh Linh, nhưng bây giờ lại tiện nghi kẻ khác, hỏi sao hắn không tức giận cho được. Nhưng mà lúc này Lạc Kỳ lại nói thêm:

"Mấy chục năm sau ta sẽ rời đi, đến lúc đó nếu muốn ngươi có thể đi theo" cười một cái, Lạc Kỳ bỏ đi vào. Long Thịnh suy nghĩ một chút cũng rời đi.

Bỏ vào phòng, Lạc Kỳ ngồi trước đóa Thủy Liên nhỏ ngày đó mà bắt đầu tu luyện một bí pháp.

Thời gian trôi qua, đóa Thủy Liên càng nhiễm khí huyết của Lạc Kỳ. Vào một ngày nào đó của mấy mươi năm sau Lạc Kỳ đình chỉ tu luyện.

Chỉ thấy đóa Thủy Liên rung động một chút, chớp mắt liền hóa thành một đứa bé có khuôn mặt như Lạc Kỳ lúc nhỏ.

"Cuối cùng cũng hoàn thành a" Lạc Kỳ mĩm cười một cái.

Triệu tập tất cả người của Thủy Liên Tộc lại, Lạc Kỳ và đứa bé cùng ngồi cạnh nhau.

"Đây là Hóa Thân của ta, nó sẽ ở lại đây khống chế Tổ Trận, còn ta có việc nên phải rời đi"

Nhìn nét mặt hoảng sợ của mọi người, Lạc Kỳ nói tiếp:

"Yên tâm đi, Hóa Thân này cũng như ta, đều có thực lực tương đương. Hơn nữa, bắt đầu từ mai ta sẽ chọn một số người có thiên phú về Trận Đạo mà dậy dỗ"

Cậu quyết định như vậy là nghĩ cho Thủy Liên Tộc, nếu một ngày cậu và Hóa Thân đều rời đi thì cũng có người điều khiển được Tổ Trận, không đến mức như mấy trăm năm trước.

Bàn giao mọi chuyện đã xong, mấy ngày sau Lạc Kỳ đi ra đã thấy Long Thịnh chờ sẵn.

"Ngươi đã có quyết định?" Lạc Kỳ hỏi.

Không nghĩ ngợi, Long Thịnh đã nói nhanh:

"Đúng vậy, ta sẽ theo ngươi gặp Thái Tử"

Ngày đó biết Chân Long này thực lực không cao mà đã rời đi Long Tộc, Long Thịnh đoán hắn có vấn đề. Hơn nữa câu nói của Lạc Kỳ làm hắn biết, Chân Long này đang muốn lập một thế lực riêng cho mình.

Chân Long, nếu không phải thiên tiên thiếu hụt hay vì một số vấn đề nào đó thì sẽ đột phá đến Chúa Tể Cảnh. Còn hắn cực hạn chỉ là Đồng Nguyên Hậu Kỳ, nếu muốn đi thêm một bước thì phải có một kỳ ngộ lớn nào đó, bây giờ Chân Long đó chính là kỳ ngộ của hắn.

Dặn dò các thuộc hạ dưới chướng mình phải hảo hữu với Thủy Liên Tộc, Long Thịnh liền theo Lạc Kỳ bay đi.

Lạc Kỳ cũng không hóa rồng mà chính là cởi trên lưng Long Thịnh. Với tu vi của hắn thì tốc độ còn nhanh hơn chiếc phi thuyền của cậu.

Thời gian mấy năm ở chung, Long Thịnh cũng hiểu Lạc Kỳ vài phần, nên hai người rất thường xuyên tâm sự với nhau.

Đừng nhìn Long bên ngoài uy phong như vậy nhưng thật ra ở Long Đảo chỉ có Chân Long là chủ, còn Long bình thường cũng chỉ là nô tài. Hơn nữa ở Long Đảo cũng không phải rất bình yên, các gia tộc thường xuyên đấu đá với nhau.

Nhiều năm trước Long Thịnh đầu nhập vào một đầu Thủy Chân Long, được người này bồi dưỡng mới có ngày hôm nay. Nhưng không mây đầu Thủy Chân Long này trong một lần quyết chiến đã tử nạn, hắn cũng rời đi Long Đảo.

Đừng nhìn bên ngoài Long Tộc nghiêm cấm tộc đàn đấu đá nhau, nhưng thật ra bên trong kinh khủng đến mức không thể tưởng tượng.

"Nhiều năm nay Thủy Long tộc đã xuống dốc, cương vực ngày càng bị thu hẹp lại, địa vị cũng giảm sút rất nhiều" Thở dài một hơi, Long Thịnh nói như than thở.

"Ngoài lão Tộc Trưởng ra chỉ còn hai vị Thái Tử và một vị Công Chúa. Vị Công Chúa này thực lực mạnh nhất nhưng không biết vì cớ gì mà luôn không nhìn đến gia tộc.

Hai vị Thái Tử thì lại không nhờ vào được, những đứa con hai người sinh ra đều không phải Chân Long a"

Việc này Lạc Kỳ có chút hiểu, không phải cứ cha mẹ là Chân Long thì sinh con ra sẽ là Chân Long. Chân Long phải có Long Uy được truyền từ thời Thủy Tổ lại, điều này dẫn đến việc tại sao Chân Long ngày một ít đi.

Long Uy? Lạc Kỳ cứ tưởng Long Uy của Chân Long chỉ mang tính biểu chưng nhưng xem ra nó còn có uy năng khác.
« Chương TrướcChương Tiếp »