- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2
- Chương 55: Nghi Ngờ
Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2
Chương 55: Nghi Ngờ
Xích Hỏa đã có nhã ý đem gia tộc của Minh Lượng và Khổng Hồng Anh đến địa bàn của Thăng Long Môn sinh sống, chẳng qua còn phải đợi xem Khổng Hồng Anh suy nghĩ như thế nào đã. Trong khi đó, cô lại đang bế quan luyện hóa Tinh Huyết Quả Thực.
Ngay từ đầu Lạc Kỳ đã nghi ngờ dụng ý của Xích Hỏa rồi, đường đường một Đồng Nguyên Hậu Kỳ sao lại phải lấy lòng Long Hoành, cho dù hắn là Chân Long nhưng tu vi của hắn quá kém.
Thật đúng như Lạc Kỳ suy nghĩ, chỉ vài ngày sau Xích Hỏa đã tìm gặp Long Hoành nhờ giúp đở.
Long Tộc thuộc loại chủng tộc mạnh nhất Đại Lục, cho dù bọn họ ít xuất hiện nhưng uy danh trải rộng khắp nơi là do thành lập Long Điện.
Trên đại lục có chín tòa Long Điện nằm rãi rác khắp đại lục, ở xung quanh đây cũng có một tòa.
Long Điện là giữ cung cấp tài nguyên cũng như là bảo vệ cho Long Tộc. Chỉ cần để Long Điện biết ngươi gϊếŧ chết hay sỉ nhục Long Tộc thì ngươi sẽ bị truy sát.
Vốn là theo thời gian nhất định Long Điện sẽ tuyển chọn một nhóm có cơ hội đột phá thành Long để bồi dưỡng. Với thực lực của Xích Hỏa tức nhiên sẽ được ưu tiên, nhưng mà nhiều năm trước hắn vì tiến hóa thành Long mà đi thôn phệ một đầu Long khác. Điều này là cấm kỵ ở Long Tộc, tuy hắn thoát chết nhưng cũng bị cấm cửa ở Long Điện, nói thẳng ra là Long Tộc không công nhận hắn. Vì vậy đệ tử của Thăng Long Môn cũng bị cấm cửa tại Long Điện.
Đây là nổi khổ của Xích Hoa trong suốt những năm nay, nhưng mà nay đã lóe lên một hy vọng. Chỉ cần Long Hoành lấy thân phận Thái Tử Long Tộc giúp đở hắn thì mọi chuyện đều sẽ dể dàng.
Điều này đối với Long Hoành là chuyện rất dể, nhưng bây giờ hắn chưa muốn để Long Tộc biết thân phận của mình. Long Tộc sẽ không để một Chân Long lưu lạc bên ngoài khi chưa đến Đồng Nguyên Cảnh vì điều đó là quá nguy hiểm.
"Chỉ cần Thái Tử giúp đỡ, lão đây bằng lòng làm nô của người a"
Nếu những người khác nghe một vị Đồng Nguyên cam tâm làm nô thì sẽ vui mừng chấp nhận, nhưng Long Hoành lại khác, chẳng qua cuối cùng hắn cũng giúp đỡ ông ta.
Đợi Xích Hỏa rời đi, Lạc Kỳ mới đi vào.
"Ngươi làm tốt lắm" cậu khen Long Hoành một câu vì hắn đã biết co dãn, đã có mưu kế để bảo vệ mình.
Vài tháng sau, trên bầu trời sâm chớp liên hồi, một con Hoa Thủy Xà đang điên cuồng bên trong độ kiếp. Đúng vậy đó là Khổng Hồng Anh, cô đang độ thiên kiếp tiến hóa của mình.
Bên dưới đứng xem, có rất nhiều kẻ muốn gϊếŧ Khổng Hồng Anh trong thiên kiếp nhưng tất cả đều không dám ra tay.
Đến khi sấm chớp tan đi, thì thân thể Thủy Xà đã loang lổ máu thịt. Nhưng nó đã không còn là Hoa Thủy Xà nữa mà là Hải Linh Xà Vương.
Hải Linh Xà Vương với thân thể xanh biết, trên da của nó có những đường vân như thủy triều, trên đầu thì là một cái sừng thật lớn.
"Chúc mừng sư tỷ tiến hóa thành công, Đồng Nguyên Cảnh trong tầm tay a" Lạc Kỳ là người đầu tiên tiến đến chúc mừng Khổng Hồng Anh.
Nếu Minh Ảnh Xà có cơ hội đột phá Đồng Nguyên thì Hải Linh Xà Vương chắc chắn đột phá Đồng Nguyên, tức nhiên là ngươi phải sống đến đó.
Khổng Hồng Anh đột phá thành công, tâm trạng rất tốt, nhưng khi nhìn đến đám kẻ thù thì hai mắt lại đỏ lên.
"Sư đệ, giúp ta gϊếŧ hết bọn chúng" cô sẽ mãi không quên mối thù này.
Thế giới này là vậy, triết lý đúng sai đứng trước thực lực thì nó quá nhỏ bé. Tuy Lạc Kỳ không phải kẻ lạm sát nhưng cậu là sư đệ của Khổng Hồng Anh, về tình hay lý trong lúc này cậu đều đứng về phía cô. Huống chi mục đích ban đầu khi đến đây cũng là để trả thù cho cô.
Vì vậy, một cuộc gϊếŧ chóc đã diễn ra, chẳng bao lâu kẻ thù đã chết hết. Gia tộc cũng bị đuổi ra khỏi Tứ Vũ Thành.
Trả thù xong, Khổng Hồng Anh cũng không nghĩ tiếp tục xây dựng lại gia tộc ở đây. Tứ Vũ Thành quá nguy hiểm, với lại bây giờ căn cơ của cô là lại Âm Sát Môn, ở đó cô mới có đủ sức bảo vệ gia tộc mình.
Khổng Hồng Anh đã quyết định như vậy, gia tộc của cô cũng nghe theo cô, chỉ là Minh Lượng vẫn không muốn mang theo Minh Ảnh Xà rời đi.
"Minh Lượng, tin muội, ở đó mới là thiên đường của chúng ta" Khổng Hồng Anh ôm mặt Minh Lượng, để hắn nhìn thẳng vào mắt cô.
"Nhưng mà ta nghe nói Trụy Tinh Vực rất bài xích Yêu Tộc" Minh Lượng phân vân.
"Mọi chuyện sẽ khác" Khổng Hồng Anh cười, quay qua nhìn Lạc Kỳ gật đầu.Bây giờ Xích Hỏa đang cần nhờ đến Long Hoành nên chắc hẳn sẽ chưa làm hại cậu. Vốn dĩ hắn đã tạo nghi ngờ rồi, nhưng việc hắn chịu đánh đổi lớn như vậy chỉ vì một số đệ tử, liệu có đáng?
Nếu không suy nghĩ kỷ thì sẽ thấy hắn là một người cực kỳ tốt, nhưng Lạc Kỳ lại không thấy vậy.
Một kẻ dám thôn phệ một đầu Long khác sao có thể sống vì kẻ khác. Huống hồ "thôn phệ", đây là một việc làm hết sức tàn ác.
Đúng là Yêu Tộc thường lấy huyết nhục kẻ khác để tăng huyết mạch của mình, nhưng chúng là gϊếŧ rồi mới phục dụng. "Thôn phệ" là ăn sống khi đối phương vẫn còn sống, đây là việc làm chỉ có tà ma mới làm.
Nhưng mà lúc này Lạc Kỳ vẫn chưa muốn lặt mặt hắn, thứ nhất cậu muốn xem hắn vào Long Điện nhằm mục đích gì, thứ hai là thực lực của cậu chưa đủ để chính diện đối đầu với hắn.
Tuy nhiên không lặt mặt, nhưng lợi dụng vẫn có thể.
Khi Lạc Kỳ muốn hợp tác với Thăng Long Môn, mở ra một con đường liên kết giữa Tứ Yêu Vực và Trụy Tinh Vực thì Xích Hỏa rất vui vẻ đồng ý. Có rất nhiều thứ mà Trụy Tinh Vực có mà Tứ Yêu Vực không có và cũng ngược lại, nếu thông thương với nhau thì đôi bên đều có lợi, chẳng qua muốn như vậy cần phải giải quyết gấp một vấn đề lớn.
Đó cũng là lý do Lạc Kỳ vừa trở về Thương Khung Thần Tông liền đi gặp Tông Chủ.
"Ngươi muốn liên thương với Tứ Yêu Vực, chuyện này rất khó" nghe ý định của Lạc Kỳ, ông ta liền trầm ngâm.
Không phải là ông ta chưa từng nghĩ tới việc này nhưng Trường Thiên Đạo Quán còn đó, thì việc này sẽ mãi không thành công.
Biết ông ta lo lắng cái gì, Lạc Kỳ liền nói:
"Thực lực của Trường Thiên Đạo Quan đã suy yếu, nếu chúng ta kết hợp với Quỷ Môn Quan sẽ tiến đánh thành công. Ít nhất cũng ép bọn họ mở ra một lối đi"
Tông chủ nhìn Lạc Kỳ với một cặp mắt rất khó hiểu pha giữa một chút bất ngờ và sợ hãi. Ông không dám tin một Vạn Thế Cảnh lại mở miệng muốn diệt một đại tông a, điều này đến ông cũng chưa từng dám nghĩ.
"Ngươi không hiểu, bọn hắn có một thứ mà các tông đều sợ hãi"
"Vật đó có thể sánh ngang Đồng Nguyên Hậu Kỳ không?"
Đồng Nguyên Hậu Kỳ? Ông ta có nghe lầm không. Lạc Kỳ là nói đến Đồng Nguyên Hậu Kỳ.
Tông chủ lần nữa phải đánh giá Lạc Kỳ, cậu thật sự liên tiếp tạo cho ông sự bất ngờ.
"Tông Chủ chắc đã biết Long Hoành của Âm Sát Cung là một Chân Long. Một Chân Long tìm đến một vị Đồng Nguyên Hậu Kỳ cũng không quá khó đi" Lạc Kỳ cười nhìn ông, để mặc ông ta nhìn mình.
Quay lại với Khổng Hồng Anh và Minh Lượng, vốn cô muốn sắp xếp bọn họ ở gần Âm Sát Môn nhưng Lạc Kỳ lại để bọn họ tại Yêu Tông. Thứ nhất là cho họ gia nhập Yêu Tông, thứ hai là để Giao Tiễn giám sát bọn họ. Theo mọi người còn có Hắc Vân Hư Hóng tộc, đối với tộc này Lạc Kỳ vẫn quan tâm có thừa.
Không chỉ mang chúng ra Cực Cảnh Sơn mà còn thu xếp cho họ một nơi an ổn tại Yêu Thành.
Việc tiến đánh Trường Thiên Đạo Quan được Tông Chủ tiến hành rất cẩn mật, đến nổi dưới Đồng Nguyên Cảnh không ai biết cả.
Ngày này năm sau, khi mọi việc đã ổn thỏa, đích thân Tông Chủ và ba vị Thái Thượng Đồng Nguyên Cảnh đã dẫn quân tiến về Trường Thiên Đạo Quan. Trong khi đó ở hai hướng khác, Yểm Mộng Cốc và Quỷ Môn Quan cũng xuất phát.
Trong đoàn người, Lạc Kỳ biểu hiện rất bình thường, để không một ai chú ý và biết cậu là người đưa ra ý tưởng này.
Khi ba tông vây công, Trường Thiên Đạo Quan đã nháo lên thành một đoàn. Bây giờ đồng minh của bọn họ là Hoa Nhụy Môn vẫn chưa thấy đâu.
"Dám phạm Trường Thiên Đạo Quan, các ngươi phải chết" trong Trường Thiên Thành, Quan Chủ điên cuồng gào thét. Trong lúc đó cả đám đạo sĩ điên cuồng thúc giục Đại Trận bảo vệ.
Đại Trận của bọn họ của được tam tông nghiên cứu kỷ, lúc này một số Trận Sư đã hợp tác lại phá giải Đại Trận. Cùng lúc này mười tên Đồng Nguyên cũng liên tiếp đánh vào Đại Trận.
Thành công, Trụy Tinh Vực chỉ còn lại Tam Tông, đúng vậy là Tam Tông thôi. Vì Hoa Nhụy Môn cũng sẽ bị tru diệt.
Đúng là Đại Trận này kiên cố thật, lâu như vậy rồi, Lạc Kỳ mỏi mòn chờ đợi mà vẫn chưa phá xong.
Đột nhiên, bên một gốc của Đại Trận, một tên Vạn Thế Hậu kỳ ho ra một ngụm máu, ngay đó Đại Trận cũng bị yếu đi một mảng.
"Là Thông Thiên cướp vận mệnh, mọi người cẩn thận" Quan Chủ la lớn, tức giận nhìn Thông Thiên đứng xa xa. Lúc này ông ta chỉ muốn bóp chết tên Thông Thiên này.
Vận mênh là thứ rất mờ ảo, muốn cẩn thận cũng không biết phải làm sao.
Chỉ một gốc Đại Trận đó là liên tiếp có người đột nhiên bị trọng thương. Bên ngoài chớp lấy thời cơ, cũng liên tục công kích tại chỗ đó.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Huyền Huyễn
- Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2
- Chương 55: Nghi Ngờ