Thời gian càng trôi qua, số người đào thải càng tăng, đến Nam Cung Lạc hay Thanh Trù đều bị đào thải, bây giờ bên trong chỉ còn lại bốn người.
"Chúng ta lại không bằng bọn họ, thật mất mặt a" Hắc Bạch Quỷ Kiếm một trong Hắc Kiếm nói.
"Còn hao ải nữa ngươi lo cái gì?" Bạch Kiếm khinh thường.
"Sao, ngươi lại muốn đánh nhau à?"
Hắc Bạch Quỷ Kiếm bắt đầu nháo lên, đến khi Long Hoành quát thì mới ngưng lại.
Bây giờ bên trong tháp ngoài Độc Cô Ngạn, Tình Xuyên và Hạo Thiên Thượng Quan thì còn một nam nhân nữa. Người này mặc thanh sam nhẹ nhàng nhìn như một thư sinh yếu đuối, nhưng mắt lại toát ra một sự kiên định hiếm thấy.
"Kẻ này là ai?" có người không nhịn được hỏi.
"Là Lã Vô Cực, kẻ này từng bị hủy hết kinh mạch nhưng không ngờ lại có ngày trờ mình a" có người nhận ra hắn, thổn thức kể.
Lã Vô Cực xuất thân là tán tu, gia nhập Thần Tông từ rất sớm nhưng nhiều năm trước vì gϊếŧ chết con trai một vị trưởng lão mà bị phá hủy hết kinh mạch, tu vi. Nếu không phải sư phụ hắn đột phá Vạn Thế đúng lúc thì mệnh hắn đã không còn. Không ngờ sau nhiều năm hắn lại có thể trở mình như vậy, nhìn còn khủng bố hơn trước.
Qua tiếp một nén nhan Tình Xuyên bỏ cuộc, tiếp theo là Độc Cô Ngạn.
Tình Xuyên thì không biểu hiện gì nhưng Độc Cô Ngạn thì cặp mắt hơi biến hóa. Vốn hắn nghĩ lần này cầm chắc hạng nhất, nhưng không ngờ tông môn lại ẩn tàn nhiều cao thủ như vậy.
Còn lại, Hạo Thiên Thượng Quan nhờ vào thân thể cứng rắn và tâm tính kiên cường chống trội đến bây giờ, đúng là không thẹn với danh Nữ Chiến Thần.
Riêng Lã Vô Cực thân thể yếu đuối nhưng tâm tính và linh hồn lại đặc biệt cao, đến Lạc Kỳ còn tự nhận nhìn lầm hắn.
Thời gian tiếp tục qua, thân thể Lã Vô Cực và Thượng Quan bắt đầu lung lây, nhìn ra họ đã đến cực hạn.
"Boong..." một người nữa bị văng ra.
Ôm cái tay mỏi nhừ, nhưng Thượng Quan lại khẻ cười.
"Chỉ trong một thời gian ngắn mà thân thể và tinh thần của ta lại tăng mạnh như vậy, xem ra ta đã quyết định đúng a"
Mỗi Tinh Sứ Cung đều có kiến trúc và điều kiện như nhau, nhưng về sau kinh doanh như thế nào là chuyện riêng của mỗi người. Lạc Kỳ thành công là ở việc tạo nên sự khác biệt.
Lã Vô Cực lúc này vẫn còn bên trong tháp, chỉ thấy thân thể hắn bị một vầng trắng bao phủ.
"Linh Hồn thăng hoa" Lạc Kỳ nhận ra tình huống này, nên không thúc giục hắn.
Một thời gian sau khi thăng hoa kết thúc, Lã Vô Cực bị cưỡng ép rời tháp.
"Đa tạ Tinh Sứ thành toàn" hắn chấp tay nói lớn. Tuy Lạc Kỳ không hiện thân nhưng hắn đủ thông minh để biết cậu vẫn đang quan sát mọi việc. Nếu cậu cố ý thì hắn sẽ không đột phá đến cảnh giới đó.
"Ải thứ nhất kết thúc, 1000 người đứng đầu lấy được tư cách tham gia ải sau, các ngươi chuẩn bị đi" Long Hoành thông báo.
Khoảng một canh giờ sau, 1000 người đi tiếp vào Mê Cung Thế Giới, ở đây không cần dùng tới chiến lực nhưng phải dùng đến bộ óc.
Lạc Kỳ là muốn thử thách trí tuệ của bọn họ.
Không ngoài dự đoán, Lã Vô Cực là người vượt ải đầu tiên, nhưng tiếp sau thứ hạng đã đổi. Tình Xuyên vượt qua Thượng Quan, chiếm lĩnh vị trí thứ hai. Ngoài ra còn có một người nữa thể hiện rất ưu tú, người này tên là Cổ Lỗ. Kẻ này thấp bé, khuôn mặt xấu xí nhưng có một thần thông rất lạ, đó là ngửi được hướng gió.
Một thần thông thật lạ lùng.
Ải thứ ba tên là Thứ Chiến Trận, lần này chỉ có 500 người tham gia. Nhưng Long Hoành đã thông báo trước, vào trong sinh tử do trời, ai không muốn tham dự đều có thể rời đi trước.
Tất nhiên không có một ai rời đi, bọn họ đi đên đây đều không phải kẻ tầm thường, sao có thể dể dàng từ bỏ như vậy.
Trong Thứ Chiến Trận không chỉ có thể tùy ý chém gϊếŧ mà còn có Thủy Nhân. Nếu kẻ nào sắp chết ngay lập tức bị biến thành Thủy Nhân, bởi vì trong trận còn có đại lượng Mặc Liên đang chờ đợi sẵn.
Trong khi ải cuối đang diễn ra thì Tông Chủ đã nhận được tin báo.
"Kẻ này đúng là vẫn rất biết kiếm lời a" ông ta đánh giá cách làm của Lạc Kỳ. Không hiểu vì sao, lúc này ông lại có cảm giác Lạc Kỳ ngày càng khó đoán.Trở lại với Thứ Chiến Trận, bây giờ chiến lực cao thấp đều hiện rỏ ràng. Hạo Thiên Thượng Quan ở đây như cá gặp nước vậy, thanh trọng kiếm trong tay cô tựa như lông hồng nhưng khi đánh tới đối thủ thì nặng vạn cân. Trên đường sát phạt, có không ít kẻ đã chết dưới kiếm của cô, đến nổi ai thấy cô đều đi đường vòng.
Trái với Hạo Thiên Thượng Quan, Lã Vô Cực chiến đấu rất thông dong. Hắn không dùng kiếm như hắn vẫn là kiếm tu. Thanh kiếm lợi hại nhất của hắn chính là tinh thần lực của hắn, còn được gọi là Tinh Thần Kiếm.
Dùng hai ngón tay của mình làm đế, tinh thần lực làm thân, Lã Vô Cực là người duy nhất ở trong trận đánh tan Thủy Nhân mà không cho chúng phục sinh được.
Lúc này Chúc Nhan ngồi bên cạnh Lạc Kỳ cũng không giấu được khen Lã Vô Cực một tiếng.
Ngoài ra biểu hiện của Độc Cô Ngạn cũng thuộc về đỉnh tiêm. Thật là trùng hợp, ba người mạnh nhất đều dùng kiếm, nhưng kiếm của Độc Cô Ngạn lại khác biệt với hai người kia. Kiếm của hắn chỉ có một chữ "tĩnh", tâm tĩnh, kiếm cũng tĩnh như tâm. Lạc Kỳ xem kiếm của hắn lại có cảm giác như tất cả mọi chuyện đối với hắn đều không hề quan trọng, dù cho lúc này hắn đang bị hơn mười tên vây công.
Nếu ba người trên thuộc về đỉnh tiếm cấp bậc thì Tình Xuyên, Hắc Bạch Quỷ Kiếm, Nam Cung Lạc, Thanh Trù chỉ là nhất lưu.
Tình Xuyên tuy có một thân nguyên lực cao thâm, nhưng lại quá chú trọng vào sự diễm lệ, các chiêu thức của cô quá cầu toàn hoa mỹ, đôi khi lại không có bao nhiêu sát thương.
Hắc Bạch Quỷ Kiếm nếu hợp lại thì sẽ rất mạnh, nhưng hai kẻ này lại không hợp nhau. Còn độc công của Thanh Trù mặc dù tốt nhưng chiến lực tổng thể lại kém mấy phần.
Riêng Nam Cung Lạc từ đầu đến cuối vẫn không quá nổi bậc nhưng mọi mặt đều rất tốt.
Ngoài đó ra cũng có vài người khá tốt, sau này có thể đảm đương một phương nhưng đó vẫn cần khảo nghiệm thêm.
Trong khi chiến đấu vẫn tiếp diễn thì có vài vị Tinh Sứ cũng đã đến. Họ là muốn điều tra trước nội tình của Lạc Kỳ, việc này không phải lần đầu nhưng Lạc Kỳ chưa tình đi đến các Cung khác, dù có điều tra cũng không tự ra mặt như vây.
Lần này đến có Minh Ngọc, Hóa Cốt, Lãnh Tình ba vị Tinh Sứ. Điểm chung của cả ba là đều rất âm nhu, nếu Hóa Cốt khiến người ta cảm thấy quỷ dị thì Minh Ngọc là một nam nhân thanh nhã. Lãnh Tình, một nữ nhân luôn lạnh lùng, làm cho người khác luôn lầm tưởng cô ta không màn thế sự. Nhưng ở đời có ai không màn thế sự chứ? Chỉ nhìn việc cô ta đến đây là biết.
Người đến, Lạc Kỳ cũng không thể bỏ mặc, với lại cậu cũng không có ý định giấu giếm.
"Không ngờ Âm Sát huynh tu luyện thiên phú là thiên tài, trên tạo nghệ trận pháp lại xuất sắc như vậy. Ta cảm thấy thật lạc hậu a" mỗi câu nói của Minh Ngọc đều mang thần thái hòa nhã, khiến cho Lạc Kỳ thấy rất giả tạo.
Hai người kia cũng chỉ nói vài câu cho có lệ rồi tập trung xem trận chiến. Nhìn một chút ánh mắt của Lãnh Tình lại lóe lên vài tia dao động, còn Hóa Cốt vẫn thua kém vài bậc, bao nhiêu ganh tỵ, ham muốn đều lộ hết ra.
Chỉ có Minh Ngọc vừa xem, vừa bình luận như thể hắn chỉ xem đấu đơn thuần nhưng có đôi lúc hai ngón tay của hắn lại bấu vào nhau.
"Boong..." canh giờ đã điểm, Thứ Chiến Trận mở ra thả đám người bên trong ra ngoài.
500 người lúc đầu giờ chỉ còn hơn 100, nếu Lạc Kỳ muốn thì vài kẻ ngoài top 100 đó đều đã mất mạng rồi.
Sau cùng 100 người cũng đã được chọn đủ, dẫn đầu không ai khác ngoài Lã Vô Cực, hạng hai là Hạo Thiên Thượng Quan. Dù xê xích một chút nhưng Độc Cô Ngạn vẫn leo lên Tình Xuyên để chiếm vị trí thứ ba.
Lần này Lạc Kỳ đứng ra mời ba người Minh Ngọc đến xem mình trao thưởng, bọn họ cũng không từ chối, dù biết Lạc Kỳ là đang khoe khoan.
Ba bộ hộ giáp tỏa r khí tức mạnh mẻ khiến cho đám người nhìn không thôi. Tiếc nhất là Tình Xuyên, chỉ một chút nữa thôi là thứ trên tay Độc Cô Ngạn đã là của cô rồi.
Vốn tưởng đã xong, ba người Minh Ngọc định ra về thì lúc này trên bầu trời Đạo Kiếp bắt đầu gián xuống.
"G-R-I-T..." Một tiếng hót vang lên, một con Thủy Điểu lao thẳng vào Đạo Kiếp.
"Vạn Thế Đạo Kiếp, xin chúc mừng Âm Sát Cung lại lớn mạnh thêm a" Minh Ngọc phản ứng đầu tiên, nói lời chúc mừng trong sự giả dối.
"Vốn tưởng Âm Sát Cung yếu nhất trong 12 Cung, không ngờ mới là mạnh nhất" có người nói.
"Xem ra chúng ta rất may mắn đấy chứ" lại có người vui vẻ cười.
Chỉ có vài người thông minh như Lã Vô Cực là biết Âm Sát đang thị uy, chèn ép tâm háo thắng của bọn họ.
Âm Sát Cung không phải không có cường giả, các ngươi là dựa vào Âm Sát Cung, không phải Âm Sát Cung dựa vào các ngươi.
Nghe vậy Lạc Kỳ nhẹ nhàng nhếch môi, mọi thứ cậu sắp xếp đều thành công hết rồi.