Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Lạc Kỳ Tu Tiên Truyện: Đại Lục Vĩnh Hằng - Phần 2

Chương 38: Long Hoành Phát Uy

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nghe âm thanh băng lãnh vang lên, Mục Thanh Uyên và mọi người không hẹn đều nhìn về một hướng.

Thấy người nói là Long Hoành, Mục Thanh Uyên khẻ gật đầu bay về khán đài. Lần này cũng xem như là bán cho Long Hoành một bộ mặt, có lẻ sau này cần phải dùng đến đi.

Long Hoành lên lôi đài, bỏ lớp áo choàng ra, hai Long Giác không tiếp tục che giấu mà lộ ra ngoài. Lúc này Long Uy cũng tản ra, cho dù đám người Linh Tựu Cung chủ biết trước nhưng vẫn động dung nhìn kỷ.

"Long tộc, Chân Long?" Thai Trần tim đập thình thịch.

Nếu hắn gϊếŧ được đầu Long này, thì Bồ Vương sao dám lên mặt với hắn nữa chứ. Tham vọng là vậy nhưng rất nhanh Thai Trần đã bình tĩnh, dẹp bỏ ý nghĩ này. Gϊếŧ một đầu Long giữa chốn thanh thiên bạch nhật như vậy, sẽ mang đến tai họa khó lường a, dù Hoan Hỉ Thiền Tông cũng sẽ không chịu nổi lửa giận của Long tộc.

"Tiểu tăng xin hữu lể với Long thái tử" bình thường nam tính Chân Long sẽ được mọi người nể mặt mà hô một tiếng Thái Tử, còn nữ tính sẽ là Công Chúa.

Ở đây Chân Long chỉ được tính là Long thuần huyết, không phải do xà hay giao phản tổ huyết mạch biến thành. Muốn nhận biết Chân Long rất dể, đó là dưa vào Long Uy. Long Uy của Chân Long là một lực lượng thuần túy nhất của đại lục mà không có một thứ gì sánh bằng. Dù là Vĩnh Hằng đại lục to lớn nhưng Chân Long lại không có bao nhiêu đầu.

"Thái Tử chắc là đến đây để lịch luyện" Thai Trần tươi cười dò hỏi, hắn chỉ có thể nghĩ ra lý do này cho sự có mặt của Long Hoành ở đây.

"Đúng vậy" Long Hoành vẫn lạnh lùng.

"Tiểu tăng rất vui lòng khi giúp đở Thái Tử"

Nói rồi Thai Trần cũng giống như Bồ Vương liền xuất ra Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.

Long Hoành hét lớn một tiếng, Long Giáp và Long Trảo hiện ra, giờ hắn như một Long Nhân vậy. Chưởng thứ nhất của Thai Trần dể dàng bị Long Hoành xé nát.

Dù cùng là nữa bước Vạn Thế nhưng chưởng pháp của Thai Trần lại yếu hơn Bồ Vương rất nhiều.

Vài chưởng qua đi, Long Hoành nay đã hóa trở lại thành một Thủy Long lớn.

"Thủy Long Hoành Thiên" đây là bí pháp mà Lạc Long Quân truyền cho Lạc Kỳ khi còn ở Tiên giới. Không ngờ bí pháp này là một loại thần tông riêng biệt của Thủy Long Tộc, dựa vào tu vi của bản thân mà bí pháp này lúc nào cũng dùng được, không bị hạn chế.

Thấy vô thượng Long khí phát ra, Thai Trần hít sâu một hơi liền dùng tới La Hán Kim Thân. Vốn Long Hoành tu vi chỉ Chí Tôn hậu kỳ nhưng giờ đã lên tới đỉnh phong, huống chi Long tộc thiện chiến, phòng ngự thân thể cũng rất mạnh, Thai Trần giơg đây không dám qua loa nữa.

Long Trảo chụp xuống khiến cho Thai Trần chân bị lún xuống một tắc, Long Vĩ quét qua hắn liền bị đánh bật ra vài chục met. Đừng nhìn vào số liệu ít ỏi đó, phải biết La Hán Kim Thân của Thai Trần đã tu luyện viên mãn, ở đẳng cấp Chí Tôn này rất khó có ai tổn thương được hắn. Nếu không phải trời sinh Long Tộc chiếm ưu thế thì Long Hoành sao có thể làm được như vậy.

"Thái Tử thật khiến tiểu tăng bái phục, chưởng thứ tám này mong người cẩn thận" Thai Trần còn nhắc nhở Long Hoành.

Hai đầu Long, Tượng song hồn xuất hiện hai bên tay của Thai Trần, nhìn vào uy lực rất mạnh mẻ nhưng Long Hoành thoáng trầm xuống một chút. Long Hồn đó, không chỉ là một đầu Giao Hồn không đáng để hắn quan tâm.

Đây chỉ là bản tính trời sinh, Long tộc vốn rất bao che khuyết điêm, có thù tất báo nhưng chỉ hạn chế trong bổn tộc. Cho dù Giao tộc có mang huyết thống Long tộc mạnh đến đây, một khi không phản tổ thành Long thì vẫn chỉ là nô bộc của Long tộc.

Nhìn hai đầu Long, Tượng Hồn đến Long Hoành mở miệng lớn gầm lên một tiếng vang vọng đất trời.

"Long ngâm, trời sinh uy hϊếp được vạn loài"

Đầu Giao Hồn tuy chết nhưng vẫn còn thiên tính, nghe tiếng Long ngâm sợ hãi liền tan biến trở về tay của Thai Trần. Còn đầu Tượng Hồn cũng không chịu được tiếng gầm mà sụp đổ.

"Phụt..." bị phản phệ Thai Trần hộc máu ngã trên đất. Thấy Long Hoành không có ý gϊếŧ tới nên đã lui xuống lôi đài.

Hắn vốn chỉ muốn bán cho Long Hoành một mặt, nhưng không ngờ hắn lại mạnh như vậy.

Ngày xưa Bồ Vương cũng chỉ may mắn gϊếŧ được một đầu Hắc Trùng vừa mới phản tổ thành Long, đang trong thời kỳ suy yếu mà thôi. Dựa theo nồng độ Long huyết, Hắc Trùng chỉ xếp hạng chót, may mắn tiến hóa thành Long cũng không mạnh bao nhiêu.

Nhưng hôm nay chân chính đối đầu với Chân Long, khiến cho Thai Trần chịu đã kích rất lớn a.

Bên dưới Bồ Vương cũng đang tính toán, trong tay hắn Long Hồn đó bây giờ là chứng cứ tử mạng a.Không biết có phải do chổ dựa của Long Hoành quá lớn hay do hắn đánh bại Thai Trần, mà từ đó về sau không có ai dám tiến lên khiêu chiến hắn nữa.

Cứ như vậy Chúc Nhan còn chưa ra tay thì thi đấu đã hạ mạn.

Không biết ăn trúng cái gì mà Linh Tựu Cung lại mở một buổi tiệc lớn chúc mừng, với lý do đại hội đã thành công tốt đẹp.

Trong buổi tiệc này Long Hoành là người được chú mục nhất, liên tiếp các tông phái đều đến chào hỏi hắn, bọn họ còn cố ý để mỹ nữ của tông mình đi liếc mắt, đưa tình với hắn. Với thân phận Thái Tử Long Tộc của mình, có thể nói uy danh của Long Hoành không hề kém mấy vị Vạn Thế Cảnh mà còn có phần hơn.

Sau buổi tiệc, khi trở về Tụ Âm Viện chủ đột nhiên cao hứng lại mở tiếp một buổi ăn mừng chiến thắng riêng.

Uống chung rượu mà Chúc Nhan cứ nhếc nhếc khóe môi muốn cười hoài.

Sáng hôm sau, đoàn người trở về Âm Sát Môn, khi đi ngang một khu bình nguyên thì bổng nhiên các đệ tử bắt đầu mất hết sức lực. Tiếp theo đó là các trưởng lão và Môn chủ đều như vậy.

"Haha, Âm Sát Môn các người bị sao thế này" đột nhiên tiếng cười vang lên, một đám người xuất hiện. Trong đó đều là người của bốn tông Linh Tựu Liên Minh, mà bảy người tu vi cao nhất đều Vạn Thế Cảnh, dẫn đầu không ai khác chính là Linh Tựu Cung chủ.

"Các ngươi muốn làm gì?" Âm Sát Môn chủ vô lực hỏi.

"Haha, gϊếŧ các ngươi chứ làm gì? Cảm giác trúng Bế Nguyên Tán như thế nào?"

"Từ Trọng Khiêm, sao ngươi hạ độc được chúng ta?" Môn chủ uất hận nhìn Linh Tựu Cung chủ, tức đến mức gọi thẳng tên hắn.

"Dù gì các ngươi cũng sắp chết, coi như ta rộng lượng giải đáp thắc mắc vậy. Bùi Thanh Sơn, đóng kịch đến đây được rồi"

Nghe Từ Cung chủ nói xong, vốn đang ngồi dưới đất Tụ Âm Viện chủ là thong thả đứng lên như không có bị gì cả.

"Bùi Thanh Sơn, tên phản tặc này sao ngươi dám phản bội Âm Sát Môn" Minh Hàn Viện chủ gào thét chửi, hắn và Bùi Thanh Sơn cũng xem là có giao tình tốt, không ngờ người này lại làm ra loại chuyện như vậy.

"Hừ, ngay từ đầu ta đã là người của Linh Tựu Cung, chỉ do các ngươi ngu ngốc không biết mà thôi" Bùi Thanh Sơn hừ lạnh.

"Bế Nguyên Tán là do ngươi bỏ" Môn chủ hỏi.

"Đúng" Bùi Thanh Sơn tự mãn trả lời.

"Nha đầu Du Ly là do ngươi gϊếŧ"

"Đúng"

Du Ly là đại sư tỷ Âm Sát Môn trước khi Lạc Kỳ vào môn, cô nàng này vì truy đuổi một tên ma đạo mà bị gϊếŧ chết, còn làm lạc mất Âm Sát Lệnh.

"Tại sao, nó là đệ tử của ngươi mà"

"Bởi vì nó có khả năng tranh giành Tinh Sứ, ta không thể để nó sống được" Bùi Thanh Sơn nhớ đến gì đó càng tức giận.

"Tên Lạc Kỳ đó tính là may mắn, ta phái người mấy lần gϊếŧ hắn mà vẫn thất bại, còn khiến cho hắn thành công trở thành Tinh Sứ, đây là thất bại duy nhất của ta"

Nếu có Lạc Kỳ ở đây cậu sẽ nhớ lại mấy chuyện ở Táng Linh Tháp, bị sát thủ tập kích khi đến Khổng gia, còn có nhiều lần bị đệ tử Tụ Âm Viện nhắm vào.

Đột nhiên Môn chủ cười lớn:

"Nếu như vậy thì ngươi đi chết đi" theo ông, tất cả người của Âm Sát Môn đều đứng lên, như chưa từng trúng độc.

"Sao có thể" không chỉ Bùi Thanh Sơn mà những tên kia cũng không dám tin.

"Haha nếu Lạc Kỳ không để Chúc Nhan đạo hữu để ý ngươi thì chúng ta vẫn bị ngươi lừa gạt, có chết vẫn không biết lý do rồi"

Lạc Kỳ vẫn không quên ngày đó Bùi Thanh Sơn sai đệ tử mình dùng Bạo Phong Châu gϊếŧ tất cả đệ tử của các viện khác, nên cậu để cho Chúc Nhan tỉ mỉ quan sát hắn, không ngờ lần này lại câu một con cá lớn như vậy.

"Biết thì đã sao, các ngươi đều phải chết" Từ Cung chủ phất tay, dẫn đầu gϊếŧ tới.

Đột nhiên xung quanh vang lên từng tiếng động lớn, chưởng lực của Từ Cung chủ bị một đầu Bạch Giao cảng lại.

Tiếp đó từ bốn phía Giao Tộc, Xà Tộc, Trùng Tộc... Các tộc có mang huyết thống Long Tộc đều ùa tới.

"Thề chết bảo vê Thái Tử" đầu Bạch Giao vừa mới tiếp Từ Cung chủ một chưởng hùng hồn nói, theo đó liên tiếp các yêu khác đều hô theo. Thì ra bọn chúng là đến bảo vệ Long Hoành.

Vốn dĩ Bạch Giao là thống lĩnh yêu tộc của vùng này, ngày đó nghe tiếng Long Ngâm hắn đã đánh liều tập hợp các cả yêu tộc có mang Long huyết lại, nhằm ra mắt vị Thái Tử này. Hắn không hy vọng được lọt vào mắt Thái Tử, chỉ mong người thấy yêu tộc mang Long huyết ở đây yếu kém cỡ nào, bị nhân loại khinh nhục cở nào từ đó mà chiếu cố một hai.

Không ngờ, vừa đến thì thấy Thái Tử bị mưu sát, hắn liền không nghĩ nhiều mà xông ra hộ giá, dù thực lực của hắn chỉ là Vạn Thế sơ kỳ.

"Giao Tiễn, ngươi muốn kéo theo đám yêu vật này chết cùng" Từ Cung chủ khinh miệt.

Bị gọi là yêu vật Giao Tiễn phẩn nộ xông lên nhưng Từ Cung chủ lần này đã có chuẩn bị, một cây Tích Huyết Trùy đã đánh ra trúng ngực của Giao Tiễn.

Cười lớn định gϊếŧ Giao Tiễn, thì bỗng lúc này trên bầu trời tám đạo nguyên lực kinh khủng áp xuống, Từ Cung bị chín đóa băng châm bắn văng vào gốc cây.

"Âm Sát tám vị Thái Thượng" đám người liên minh với Linh Tựu Cung thấy vậy đều muốn chạy, nhưng không một ai chạy thoát. Bọn họ tuy có bảy người nhưng ngoài Từ Cung chủ ra thì chỉ có một người nữa Vạn Thế Trung Kỳ, còn Âm Sát Môn lại có đên hai vị hậu kỳ.

Theo sau tám vị Thái Thượng là mười phi thuyền lớn chở các trưởng lão, đê tử của Âm Sát Môn.

Đạp Bùi Thanh Sơn xuống mặt đất, đại Thái Thượng Trưởng Lão bắt đầu rút hồn hắn ra.

"Bùi Thanh Sơn phản bội tông môn, linh hồn của hắn sẽ vĩnh viễn bị giam tại Luyện Hồn Cốc"
« Chương TrướcChương Tiếp »