Chương 30: Nhiệm Vụ Đầu Tiên

Hôm nay, một lần nữa Hắc Bào Nhân lấy thân mình dụ địch. Giữa vòng vây của một đám địch nhân, hắn vẫn lãnh đạm đứng đó không hề sợ hãi.

Đây không phải lần đầu tiên hắn làm công việc nguy hiểm này, kể từ khi cái đầu hắn có giá trị thì rất nhiều kẻ muốn gϊếŧ hắn. Nhưng thì sao, cuối cùng vẫn bị hắn tính kế đó sao.

Hắn không sợ nguy hiểm, chỉ khi lâm vào tình trạng ngàn cân treo sợi tóc thì tiềm lực mới phát ra cao nhất. Nếu muốn đuổi kịp người đó, thì hắn chỉ còn biết làm như vậy.

Địch nhân nhiều nhưng Âm Sát Môn cũng đã chủ động bài trí bẫy rập. Mõi lần vây gϊếŧ một đám thì Hắc Bào Nhân lại ngước nhìn về phía chân trời xa xăm.

Lúc này ở một nơi khác, Âm Sát Môn chủ và tám vị Thái Thượng Trưởng Lão đang bàn luận mấy chuyện quan trọng.

Thứ nhất là đã biết ai tập kích đệ tử Âm Sát Môn.

"Chiến Thần Phủ, Sơn Hãi Môn, Huyền Cầm Cốc thật quá đáng. Chúng ta có nên truyền tin cho Lạc Kỳ biết không" một vị hỏi.

"Không. Căn cơ của Lạc Kỳ ở Thương Khung Thần Tông chưa đủ để nhún tay vào việc này. Bây giờ việc cấp bách là phải ổn định sơn môn, bồi dưỡng ra người kế cận Lạc Kỳ"

"Không biết Lạc Kỳ có thể bước tiếp một bước không? Nếu được, còn có ai dám khi dể chúng ta vậy chứ"

Đến đây, người đàn ông ép Lạc Kỳ vào Âm Sát Môn mới lên tiếng:

"Ta tin hắn sẽ làm được. Người này thông minh, thiên phú tốt và có một đạo tâm rất kiên định" ông ta nói xong không có ai phản đối, mọi người chỉ biết hy vọng.

Bây giờ Âm Sát Môn có mấy đệ tử thiên phú khá tốt, Linh Cô Phượng và Đồ Lãng đều cố gắng rất nhiều, nhưng mãi không bằng Mục Tiên Y. Vốn tông môn để Mục Tiên Y lĩnh trọng trách tranh đoạt Tinh Sứ lần sau, tuy nhiên giữa đường đánh ra một Hắc Bào Nhân quá trác tuyệt.

"Hắc Bào Nhân, kẻ này tất cả đều không kém Lạc Kỳ, rất đáng để bồi dưỡng".

Cứ như vậy, phần trọng trách nặng nề này lại được đặt trên vai Hắc Bào Nhân. Âm Sát Môn không ngăn cản hắn tiếp tục lấy thân mình dụ địch, đó cũng là một cách rèn luyện chính đáng. Ngoài ra để củng cố Đạo Đan, Đạo Thể của hắn, tông môn đã mang hắn đến rất nhiều nơi chứa Âm thuộc tính tu luyện. Còn tới năm ngàn năm nên tông môn không vội cho hắn đề cao tu vi mà phải đánh vững vàng tất cả mọi thứ, để không trở thành một cái vỏ rỗng.

Về phần Lạc Kỳ bế quan nhiều năm cũng đã thành công đột phá Chí Tôn Cảnh, lúc này nhiệm vụ đầu tiên của Tinh Sứ cũng được tung ra.

"Đến Linh Tuyết Sơn cùng với các đại tông khác tranh đoạt Hàn Nguyệt Hoa"

Linh Tuyết Sơn, nơi này quanh năm tuyết phủ, ở đây chỉ có một tiểu tông môn là Linh Tuyết Phái cư ngụ. Dạo trước không hiểu vì sao truyền ra tin tức Linh Tuyết Sơn có Hàn Nguyệt Hoa, nên khiến cho rất nhiều nơi chú ý.

Phải biết rằng Hàn Nguyệt Hoa đã tuyệt chủng rất nhiều năm, hoa này không chỉ có tác dụng cô động nguyên khí cực nhanh, mà còn là tài liệu chính để luyện ra một loại đan dược cho Vạn Thế Cảnh phục dụng, nên rất quý giá.

Linh Tuyết Phái rất thông minh, sợ bị đứng đầu sóng ngọn gió nên đã nhờ ngũ đại tông môn duy trì. Cứ như vậy bọn họ không chỉ tránh được tai ương còn có thể đi gần với ngũ đại tông.

Về phần vì sao để 12 Tinh Sứ lãnh quân đi, chắc có lẻ là để rèn luyện đi. Dù sao muốn một bồi dưỡng ra một trụ cột tương lai thì không thể thiếu được sự mài giũa.Ngồi trên Thủy Long dẫn đầu một chiếc phi thuyền đáp xuống Linh Tuyết Môn, Lạc Kỳ đã cướp đi hết tất cả ánh nhìn của người khác về phía mình.

Có kẻ hâm mộ, có kẻ ganh tỵ nhưng tất cả không hẹn đều nhìn vào Thủy Long. Ở Vĩnh Hằng đại lục này muốn thuần phục một yêu tu làm thú cưởi là chuyện rất khó khăn. Cho dù những môn phái ngự thú đạo cũng hết sức e dè hành động, vì sợ yêu tộc trả thù.

Yêu tộc cũng chia năm, bảy loại, thuần phục một đầu hạ cấp chủng tộc còn có thể đi, nhưng Lạc Kỳ cởi đây là Thủy Long, là Long tộc cường đại a.

"Haha, Âm Sát Tinh Sứ đã đến, ngươi đến muộn a" Độ Thạch Tinh Sứ phá vở không khí bằng một tràn cười lớn.

"Có gì kinh ngạc chứ, ai không biết Âm Sát Cung toàn phế vật, ta còn nghĩ không đến được đó chứ" Bát Bảo Tinh Sứ vừa khinh miệt xong đã bị Phù Hoa Tinh Sứ tặng cho một cái liếc xéo.

"Im miệng, nói ra những lời này ngươi không tự thấy mất mặt à"

Vừa đến Thương Khung Thần Tông bên này đã xảy ra mâu thuẩn nội bộ. Nhưng Linh Tuyết Môn môn chủ đã kịp đến mời tất cả vào chính điện nên mới ngăn trò mất mặt này lại được.

Trong điện, ngũ đại tông môn đã đến đông đủ. Như Thương Khung Thần Tông bên này phái ra Thập Nhị Tinh Sứ, thì bốn tông khác cũng có người đối trội.

Quỷ Môn Quan một bên đều mặc một thân y phục bách quỷ dạ hành, dẫn đầu bởi Thập Đại Quỷ Sứ.

Trái ngược với Quỷ Môn Quan là Trường Thiên Đạo Quán tiên phong đạo cốt, Thập đại đệ tử của họ đều có phong thái tiên nhân.

Yểm Mộng Cốc ngồi gần đó thì lại xuất ra Cữu Đại Mộng Sư.

Cuối cùng là Hoa Nhụy Môn toàn mỹ nữ dẫn đầu bởi Thập Tứ Hoa Tiên. Nghe nói bọn họ có một chiến trận rất mạnh mẻ cần tới 14 người phối hợp mới phát huy tối đa lực lượng.

Bốn môn phái kia đều thống nhất y phục nhìn rất đồng bộ, chỉ có Thương Khung Thần Tông bên này đủ khác nhau, thật sự có chúng hỗn loạn a.

Thủy Long bây giờ đã hóa thành người ngồi cạnh Lạc Kỳ, nhưng đôi Long Giác trên đầu hắn vẫn không che giấu.

Giữa năm môn phái nãy giờ đều âm thầm quan sát nhau, chưa ai mở miệng nói một câu. Linh Tuyết môn chủ cũng bất lực xen vào, giữa các đại phái tuy bề mặt hòa hảo nhưng trong lòng đều có địch ý, ông còn chưa muốn bị lôi vào cuộc chiến này a.

Nhìn vào cục diện có thể thấy Thương Khung Thần Tông và Quỷ Môn Quan có xu hướng hình thành một phe, còn ba tông kia cùng một chiến tuyến. Tuy ở đây quan niệm chính, tà không quá được coi trọng nhưng cách làm việc của các tông môn vẫn phản ánh ra. Mấy kẻ tự cho bản thân quân tử như Trường Thiên Đạo Quán bình thường đều khinh bỉ Thần Tông và Quỷ Môn Quan làm việc ti bỉ.

Một lúc lâu sau, Hàm Lộc nâng ly rượu lên kính tất cả mọi người, rồi nói lớn:

"Chúng ta có mặt ở đây là hữu duyên, ta kính các vị mội ly. Nhưng nếu ở Tuyết Sơn gặp lại thì sẽ là địch nhân, cho nên hôm nay hãy bỏ qua hiềm khích ngày thường mà cùng uống với nhau như những người bạn chân chính" nói rồi hắn dẫn đầu uống trước, tiếp theo các tông môn khác đều hưởng ứng theo. Chỉ có Trường Thiên Đạo Quan khá miễn cưỡng, mấy kẻ tự cho là đúng này Lạc Kỳ chưa bao giờ thích.

Sáng hôm sau, chân núi Linh Tuyết Sơn đã tụ tập đông đủ. Mọi người liếc nhau một cái, không hẹn mà bay lên. Lạc Kỳ dẫn đầu Âm Sát Cung, cho Thủy Long bộc hậu rất nhanh đã lên tới đỉnh núi.

Bên dưới người của Linh Tuyết Môn cũng có mặt để xem tranh đoạt.

"Sư phụ, người nói lần này kẻ nào chiếm tiện nghi nhất" Đại đệ tử Linh Tuyết Sơn hỏi Môn chủ đứng bên cạnh.

"Không quan trọng, ai cũng được, dù sao chén canh này đều có phần của chúng ta" trả lời đệ tử mình xong, Môn chủ cười tươi tiếp tục nhìn lêи đỉиɦ núi.

Hàn Nguyệt Hoa xuất hiện cũng không nhiều, đi mỗi chân mà Lạc Kỳ vẫn chưa tìm được một đóa nào. Nhưng mà có thông tin Băng Linh Tinh Sứ đã tìm được hai đóa, dù sao hắn xuất thân từ Băng Linh tộc rất mẫn cảm với băng tuyết, ở đây hắn là kẻ có lợi thế cao nhất.