Chương 28: Chiến Đấu Quyết Liệt

Trên lôi đài lúc này chỉ còn lại mười lăm người, trong đó có thể thấy Lạc Kỳ - kẻ mới đến này bị mang nhiều địch ý nhất.

Một bầu không khí căng thẳng bao trùm cả nơi này, nhìn Tinh Sứ chỉ còn cách một bước, đoàn người của Âm Sát Môn đều thấp lên ngọn lửa hy vọng mà nhìn Lạc Kỳ trên lôi đài.

Đến lúc này lôi đài đã động, mười một người bắt đầu bay lên lấy Tinh Sứ Lệnh, ba tên khác có vẻ yếu hơn lại quần công Lạc Kỳ.

Chiến Thần Phủ, Sơn Hãi Môn, Huyền Cầm Cốc tam tông đã bày một trận địa rất ăn ý, ai cũng nhìn ra bọn họ đã hợp tác rất nhiều lần.

Chiến Thần Phủ - Tư Không Liệt chủ công, đã xuất hiện trước mặt Lạc Kỳ, cây rìu trên tay hắn vung ra thiên địa đều phát nổ. Nhìn người trước mặt hung hãn gϊếŧ đến, Lạc Kỳ cũng đâm kiếm đối cứng.

Đột nhiên lúc này tiếng đàn vang lên, Tư An gãy một khúc Loạn Tâm Khúc đúng là rất tuyệt diệu, nhưng rất tiếc "tâm" của Lạc Kỳ rất tịnh.

Kiếm của Lạc Kỳ chạm vào rìu của Tư Không Liệt, "bang" một tiếng cả hai đều văng ra về hai hướng. Chưa bao giờ Lạc Kỳ chú trọng tu luyện man lưc, nhưng cậu vẫn có thể đối cứng với Tư Không Liệt bởi vì cậu biết điểm yếu của hắn ở đâu.

Thân ảnh của Lạc Kỳ lại động, một kiếm chém ra bốn đóa Mặc Liên đã bay đến chổ Tư An. Cô không ngờ Lạc Kỳ không hề chịu ảnh hưởng của Loạn Tâm Khúc nên giờ mới loay hoay phòng thủ.

Khi bốn đóa Mặc Liên bay đến thì dưới lòng đất một dãy núi đã mọc lên che chắn cho Tư An. Không nhìn lại Lạc Kỳ cũng biết Diệp Khai đã xuất thủ, nhưng cái cậu mong chờ không phải là vậy.

Mặc Liên đυ.ng vào dãy núi không hề nổ ra như bình thường mà bắt đầu cấm rể ở đó. Từ bốn đóa nay đã thành tám đóa lung linh, mà vẫn không hề dừng lại.

"Chiến Thần Liên Hoàn Kích" Tư Không Liệt bị đánh văng ra, lúc này đã nổi điên liên tiếp đánh về phía Lạc Kỳ. Một bên Diệp Khai cũng niệm chú đánh ra bốn đầu thành thú bằng nước.

"Chính là lúc này" Lạc Kỳ khẻ cười, Đạo Đan vừa xuất cậu đã nhanh chóng chiếm lấy phần điều khiển tứ thánh thú bằng nước kia.

Nhanh nhẹn trả cho Diệp Khai một vố, hắn không ngờ bản thân mình lại bị chính đạo thuật của mình gây tổn thương.

Còn về phía Tư Không Liệt, Lạc Kỳ cũng đã xuất ra đại lượng Mặc Thủy bao phủ hắn bên trong.

Không bỏ qua cơ hội này, kiếm của Lạc Kỳ đã đâm về phía Diệp Khai, hắn muốn phòng thủ cũng không được nữa bởi vì Mặc Liên trong cơ thể hắn đã bắt đầu sinh trưởng.

Một kiếm gϊếŧ chết Diệp Khai, bên kia Lạc Kỳ cũng phát động cho những Mặc Liên trên dãy núi phát nổ.

"Ầm...ầm..." Mặc Liên nổ, hàng vạn giọt nước rơi xuống, vốn Tư An ở gần đó bị nước bắn vào nay đang gào thét sợ hãi.

Mặc Liên nay đã không đơn thuần chỉ là Thủy thuộc tính mà còn có Âm Sát thuộc tính mà có linh hồn, biết ký sinh.

Lạc Kỳ đáng sợ bây giờ mới chính thức lộ ra, xác của Diệp Khai bên kia đã hóa thành một Thủy Nhân bị Lạc Kỳ điều khiển trong tay.

Thủy Nhân được tạo thành từ Mặc Liên, công thủ đều hoàn hảo cho dù Tư Không Liệt có chém gϊếŧ cở nào cũng không tổn thương.

Bên kia Tư An cũng đã hóa thành Thủy Nhân, đang quỳ dưới chân Lạc Kỳ đợi lệnh.

Biết chắc chắn Lạc Kỳ sẽ thắng, Môn chủ Âm Sát Môn bây giờ đã có thể rủ bỏ lo lắng mà cười lớn. Xung quanh nhìn ông, rồi nhìn Lạc Kỳ trên lôi đài đều ghen ghét không thôi.

Trở lại với Tư Không Liệt đang giao đấu với Thủy Nhân Diệp Khai, lúc này hắn đã biết sai lầm lớn nhất đời hắn là gì rồi. Nhìn Lạc Kỳ nhàn nhã đứng đó và Thủy Nhân Tư An quỳ bên cạnh, hắn sợ chính mình sẽ giống bọn hắn.

"Ta bỏ cuộc" Tư Không Liệt hét lớn, bỏ qua danh dự bản thân và tông môn, hắn chỉ muốn sống. Là kẻ đầu tiên "bỏ cuộc", Tư Không Liệt sắp nổi tiếng rồi.

Hai chết, một chịu thua lúc này Lạc Kỳ là ngôi sao sáng nhất trên lôi đài. Mười một người khác đã nắm Tinh Sứ Lệnh trong tay cũng không ngăn cản Lạc Kỳ tiến lên một bước.

Khi bàn tay Lạc Kỳ bắt lấy Tinh Sứ Lệnh, một nguồn lực vô danh đã tự động biến đổi khí tức trên lệnh bài thành khí tức của cậu. Lúc này đây cả Âm Sát Môn đã thở phào nhẹ nhõm, bọn họ lại được tân sinh.Ở gần đó, nơi mấy cao tầng của Thương Khung Thần Tông tiếp đãi khách quý cũng đã xem hết diễn biến của cuộc tranh đoạt vào mắt. Dường như Tông chủ rất hài lòng, liên tục cười nói.

Lúc này cũng đã công bố 12 vị Tinh Sứ cho lần này.

Bích Nhật Tinh Sứ.

Phù Hoa Tinh Sứ.

Băng Linh Tinh Sứ.

Ba người này của Thương Khung Thần Tông nên danh hiệu dựa theo bình thường mà gọi, còn những người khác lấy tên tông môn mà làm danh hiệu, như Lạc Kỳ là Âm Sát Tinh Sứ.

Tông môn của 12 Tinh Sứ cũng được thưởng rất nhiều, có nhiều thứ Lạc Kỳ không biết nhưng xem ánh mắt thèm muốn của những tông môn khác là đủ biết quý hiếm như thế nào.

Tiếp theo là đặc quyền của Tinh Sứ, không chỉ được mở một Cung tại Thương Khung Thần Tông mà còn có thể dẫn theo 10 người từ bản môn đến tu luyện. Tuy chỉ là tùy tùng nhưng hoàn cảnh tu luyện ở Thần Tông không phải Âm Sát Môn có thể so sánh, huống chi đi theo Tinh Sứ lại còn tốt hơn.

Việc này Lạc Kỳ đã suy nghĩ lâu rồi, nếu là lúc trước thì cậu sẽ không lưỡng lự chọn 10 người cao nhất trên Âm Sát Bảng để tăng thực lực cho mình. Nhưng bây giờ lại khác, cậu sẽ tạo ra một quân đoàn Thủy Nhân thì cũng nên lựa chọn tâm phúc.

Mục Tiên Y, tương lai còn có thể phát triển tốt không nên mai một ở Âm Sát Môn.

Đan Đan, Khổng Hồng Anh, Phạm Thiên Kiều là đồng môn cũng có thể gọi là vào sinh ra tử, vã lại cậu cũng nể mặt Khổng Viện chủ mà cho bọn họ một cơ hội. Nghe Lạc Kỳ chọn mình, mặc dù chỉ có một người là Đan Đan ở đây nhưng nhìn vẻ mặt kinh ngạc không dám tin miếng bánh này lại có phần mình của cô đã hiểu việc này ngoài dự liệu của mọi người. Đan Đan lại nhoẻn miệng kêu Tiểu sư đệ tốt, làm cho mọi người chỉ biết cười số mệnh sao mình không có một tiểu sư đệ vậy chứ. Chắc chắn tin này là truyền về sẽ khiến Nhược Thủy Viện oanh động cho coi.

Tiếp theo nhìn một lượt Lạc Kỳ bắt đầu gọi tên: Á Anh, Đường Mặc, Giả Tương Tử, Tỷ Ty những người này ngay từ đầu đã quy phục Lạc Kỳ, trong trận chiến tranh đoạt Âm Sát Lệnh đều nghe theo an bài của Lạc Kỳ.

Người cuối cùng Lạc Kỳ cho Môn chủ lựa chọn, ông ta nhìn quanh một lượt lại đề cử Tô Mã Nhi. Người này có tham vọng, thực lực lại tốt, nhất là bây giờ hắn lại chịu quy phục Lạc Kỳ. Cậu không tin hắn nhưng cậu nhìn trúng tham vọng của hắn, có thể nó sẽ là con dao gϊếŧ cậu nhưng nếu biết sử dụng sẽ là một vũ khí tốt.

Sự vụ của bản môn đã xong, 12 Tinh Sứ và tùy tùng đều được dẫn vào tham kiến Thần Tông Tông chủ. Chưa bao giờ giữa 12 Tinh Sứ mà không có cạnh tranh, dù bây giờ không nhiều nhưng vẫn có người đem thực lực của mấy người Đan Đan ra đùa giỡn. Bây giờ bề ngoài Âm Sát Cung của bọn họ là yếu nhất nhưng chỉ là tạm thời thôi.

Bên trên Thương Khung Thần Tông Tông chủ khá hoài hòa nhìn đám người bên dưới, chỉ dặn dò vài câu rồi cho ra về.

Âm Sát Cung của Lạc Kỳ lớn gần bằng cả tòa Nhược Thủy Viện nhưng giờ chỉ có mấy người, nhìn vào rất trống trải. Từ ngày vào đây Lạc Kỳ cho bế cung đến khi Khổng Hồng Anh và Phạm Thiên Kiều đến mới mở ra.

Một năm sau Tông chủ lại triệu kiến 12 Tinh Sứ, lúc này trong 12 người đã có 7 người đột phá đến Chí Tôn Cảnh, nhìn vẻ mặt bọn họ rất khoe khoang.

Nhưng vẻ mặt đó không giữ lâu, Tông chủ nhìn bảy người nhíu mày, lắc đầu:

"Vốn định cho các ngươi một cơ duyên, nhưng các ngươi lại quá hấp tấp. Xem ra chỉ còn năm người là hợp cách"

Ngoài ba người của Thương Khung Thần Tông ra thì chỉ có Hắc Ma và Lạc Kỳ vẫn còn Đạo Tôn cảnh. Kết hợp với việc vừa rồi, chắc chắn bọn họ đã biết trước, còn Lạc Kỳ chỉ là có vận may.

Vài ngày sau, năm người đã xuất hiện tại một sơn cốc, đây là nơi chứa đựng cơ duyên của bọn họ. Trong năm người thì cơ hội của Hàm Lộc là cao nhất và Lạc Kỳ là thấp nhất, nhưng mà Lạc Kỳ lại là người khiến bọn họ đề phòng nhất.