Lời đồn thì cứ lan mãi nhưng không hề ảnh hưởng đến Lạc Kỳ, sau khi kết thúc cậu không chờ một giây nào nữa đã vào cấm địa tu luyện.
Với năm ngày thưởng cộng thêm bảy ngày trước đó, Lạc Kỳ tự tin thực lực của mình sẽ tiến thêm một bước nữa.
Cấm địa ở sâu bên trong Âm Sát Môn, đến nơi này Lạc Kỳ có thể cảm nhận được năm luồng khí tức rất khủng khϊếp đang nhìn cậu.
Sau khi kích hoạt trận pháp mở ra lối vào, Lạc Kỳ mới thật sự biết vì sao nơi đây được coi là cấm địa. Cậu phản phất như bước vào kỷ nguyên xa xưa vậy, nơi này đạo nguyên hết sức sung túc, không chỉ vậy khí tức hoang mãng cũng giúp tu sĩ tìm về đại đạo vĩnh hằng.
Ba ngày đầu Lạc Kỳ dùng để lĩnh ngộ Mặc Thủy, cho dù cậu có Thiên La Mặc Thủy Đạo Đan nhưng muốn nắm giữ nó hoàn toàn lại là chuyện cực kỳ khó.
Mặc Thủy được cho là tam đại thủy đạo hoàn toàn có lý do, nó không chỉ khiến cho vạn thủy triều bái mà còn có nhiều năng lực kinh khủng khác.
Ba ngày tiếp theo, xung quanh nơi Lạc Kỳ bế quan hàng trăm đóa Thủy Liên mọc lên hấp thu hoang mãng khí tức, càng hấp thu thì hỗn độn trong Thủy Liên càng tinh thuần.
Bốn ngày kế, Lạc Kỳ đem Mặc Thủy và Thủy Liên cùng dung nhập vào Nghịch Hành Kiếm Pháp. Đối với cậu chỉ có thích hợp mới là kiếm pháp mạnh nhất, Lạc Kỳ không bao giờ đi theo lối mòn của kẻ đi trước.
Sau đó ba ngày cuối Lạc Kỳ mới dùng để củng cố tu vi.
"13 ngày, đúng là quá thiếu a" Lạc Kỳ vẫn chưa hài lòng dù mỗi phương diện đều tăng trưởng mạnh.
Cũng may còn có năm viên Bản Nguyên Đạo Thạch, vì vậy mấy chục năm kế tiếp Lạc Kỳ chỉ bế quan tu luyện.
Khi cái tên Lạc Kỳ dần lắng xuống thì Linh Cô Phượng và Đồ Lãng lại nổi lên như một tân tinh mới. Không chỉ thành công leo lên Âm Sát Bảng mà họ còn đánh tiếng muốn khiêu chiến Lạc Kỳ.
Mất ba mươi năm ròng, Lạc Kỳ mới hấp thu xong năm viên Đạo Thạch. Cùng lúc đó Khổng Viện chủ cũng tìm đến cậu.
"Con đã bế quan hơn ba mươi năm, cũng đã đến lúc lấy lại hào quang thuộc về mình rồi" tuy bà như vì Lạc Kỳ nhưng thật ra là vì Nhược Thủy Viện và cả bà.
Nhược Thủy viện những năm này tài nguyên vô cùng sung túc, nhưng một mình Mục Tiên Y lại vô pháp gánh nổi cả thế hệ đệ tử.
Vốn đệ tử của Nhược Thủy Viện yếu kém, Mục Tiên Y lại chưa phải đỉnh tiêm trong hàng đệ tử, vì vậy Khổng Viện chủ cần Lạc Kỳ ra mặt mang về thêm nhiều tài nguyên nữa.
"Dạ, đệ tử tuân mệnh sư phụ" không cần nói nhiều Lạc Kỳ vẫn hiểu ý.
"Táng Linh Tháp gần đây xảy ra chút bạo động, Môn chủ đã ra lệnh các đệ tử đều phải vào trong săn gϊếŧ Âm Linh. Đây là một cơ hội hiếm có, con biết phải làm sao rồi chứ"
Lạc Kỳ nghe nói Táng Linh Tháp là một nơi rất huyền bí, dù không rỏ công dụng của nó là gì. Ngày xưa Âm Sát Môn có Đồng Nguyên Lão Tổ tọa trấn, một tay trấn áp nó mới yên ổn. Bây giờ không còn Đồng Nguyên Lão Tổ, thỉnh thoảng bên trong lại xảy ra tình trạng bạo động Âm Linh muốn thoát ra ngoài.
Dù đệ tử nội môn nhưng thật ra cũng chỉ vào tầng 1 của Táng Linh Tháp mà thôi. Đây không chỉ là cơ hội thể hiện bản thân mà còn là lúc các viện san bằng thực lực của nhau.
Đúng là bề ngoài Âm Sát Môn khá đoàn kết nhưng có tông môn nào mà nội bộ không tranh đấu chứ. Ít hay nhiều vì tài nguyên việc chém gϊếŧ nhau là hết sức bình thường, huống chi Âm Sát Môn cũng không phải thiện phái gì.
Kẻ yếu giữ lại cũng vô dụng, chết bên trong Táng Linh Tháp cũng coi như là vì tông môn hy sinh, gia tộc của bọn họ còn được một phần trợ cấp.Lần này Nhược Thủy Viện xuất ra đệ tử nhiều hơn trước, chiến lực cũng mạnh hơn dĩ vãng. Ngày trước cứ mõi lần trải qua trấn áp Táng Linh Tháp là số lượng đệ tử của Nhược Thủy Viện lại giảm hơn một phần ba.
Lần này chắc Khổng Viện Chủ muốn đánh một trận lớn, đến nỗi các đệ tử đang bế quan trùng kích Chí Tôn Cảnh đều bị gọi ra áp trận, trong đó có cả Đại Sư Tỷ Đan Đan.
"Lạc Kỳ, Mục Tiên Y, Đan Đan,... Mười người các ngươi chia thành mười đội dẫn dắt các đệ tử vay gϊếŧ Âm Linh" nói là Âm Linh, nhưng ai cũng hiểu là đệ tử của các viện khác.
Trong mười người dẫn đội có ba người thuộc các núi nhỏ dựa vào Nhược Thủy Viện. Nói ra sư tôn của họ đều xuất thân từ Nhược Thủy Viện nên cũng được coi là có chung nguồn gốc.
Đến giờ Táng Linh Tháp mở ra, riêng Lạc Kỳ dẫn hơn hai ngàn đệ tử xông thẳng vào trong.
Đây là một thế giới hoàn toàn cách biệt, ở đây Lạc Kỳ không hề cảm nhận được một tia sức sống nào. Cho dù nó như một quốc gia, có thành trì, thôn trấn, núi sông nhưng tất cả đều toát ra sự chết chóc.
"Lạc sư huynh, phía trước là Ngũ Đài Sơn. Lần trước chúng ta bị Tụ Âm Viện tập kích ở đó, hơn ba trăm đệ tử đều bỏ mạng" một vị sư tỷ tên Á Anh,có thực lực gần với Lạc Kỳ nhất lên tiếng.
"Ngũ Đài sơn có gì mà Tụ Âm Viện lại quyết tuyệt như vậy" ở Táng Linh Tháp này rất lạ, không có sức sống nhưng lại sinh ra được tài nguyên, Lạc Kỳ thật không hiểu nổi.
"Ngũ Đài Sơn có Ngũ Sắc Ma Hoa, là một loại linh dược quý dùng luyện đan a"
"Tốt, đi Ngũ Đài Sơn" Lạc Kỳ quyết định.
Vừa lại gần Ngũ Đài Sơn, Lạc Kỳ đã thấy có rất đông đệ tử Tụ Âm Viện ở đây, bọn họ đang chờ Ngũ Sắc Ma Hoa thành thục.
"Số lượng gần bằng chúng ta, nếu đánh trực diện chúng ta sẽ thua thiệt mất" một số đệ tử lo lắng nói.
Đột nhiên lúc này Lạc Kỳ xuất ra tám cây cờ lớn và tám viên Ảnh Sát Thạch phóng về tám hướng. Một luồng đạo nguyên như ẩn, như hiện dần dần kết thành một tổng thể rồi bất ngờ biến mất.
"Bát Kỳ Sát Lục Trận, Lạc sư huynh lại là Đạo Trận sư thật khâm phục a" Á Anh sư tỷ vui mừng. Có trận sư ở đây thì sẽ không cần phải chiến đấu trực diện a.
Không dừng lại, từ bàn tay của Lạc Kỳ một tổ hợp trận pháp cũng dần hình thành. Bên ngoài cùng là hỏa diễm, bên trong là một đầu Thủy Long, đây là Thủy Long Ngự Hỏa Trận mà Lạc Kỳ đã sáng tạo ra, dùng Long Hồn làm mắt trận. Không có cảm giác nguy hiểm như Bát Kỳ Sát Lục Trận nhưng trận pháp này thắng ở chỗ có thể di chuyển a.
Kêu mọi người chuẩn bị cẩn thận, Lạc Kỳ bắn Thủy Long Ngự Hỏa Trận lêи đỉиɦ núi.
"Có người tập kích" bên trên núi tiếng la, tiếng hét vang trời. Kẻ chết, kẻ bị thuơng không đếm xuể, còn những tên thực lực mạnh thì tràn xuống đỉnh núi.
"Có gan thì ra đây, làm chuột nhắc thì đáng mặt anh hùng gì chứ" một tên đàn ông giận dử hét lớn. Lạc Kỳ nhận ra hắn xếp hạng sáu mươi trên Âm Sát Bảng, bên cạnh hắn còn có một tên hạng bảy mươi chín.
Lúc này theo kế hoạch Á Anh cùng hơn năm trăm đệ tử nữa tràn ra tập kích bọn chúng. Thấy Á Anh thực lực không mạnh nên Tụ Âm Viện bên kia càng khinh thường, quyết tâm đuổi cùng gϊếŧ tận.
Sau khi dụ được bọn chúng vào Bát Kỳ Sát Lục Trận, Á Anh và các đệ tử khác đều nhanh chóng thối lui ra.
Ở đây Lạc Kỳ đã mở trận, trận này có thể vây khốn cả Chí Tôn Cảnh thì đám người này sao có thể chống lại. Ngoài mấy tên thực lực cao cầm cự cho đến lúc trận pháp hết năng lượng, còn lại đều chết hết.
"Lạc Kỳ, ta gϊếŧ ngươi" tên hạng 60 điên tiết xông tới. Nhưng đến cọng tóc của Lạc Kỳ hắn còn không đυ.ng được đã bị cậu gϊếŧ chết.
Tiến lên thu dọn tàn cuộc trên đỉnh núi lần nữa, cả Ngũ Đài Sơn bây giờ đã rơi vào tay Lạc Kỳ.
Lần này thu hoạch khá dồi dào, một mình Lạc Kỳ lấy phân nữa nhưng không có ai dám phản đối, bọn họ còn cảm thấy may mắn là khác.
Bày thêm một trận bảo vệ chờ Ngũ Sắc Ma Hoa thành thục, lúc này Lạc Kỳ chỉ còn việc tu luyện và chờ đợi.
Nhưng vài ngày sau một toáng đệ tử khác lại tới.