Chương 109: Về Liên Huy Tộc

Thời gian dài đằng đẳng, đối với việc Lạc Kỳ mất tích chỉ còn tồn tại trong tâm trí của một số người. Bên ngoài đồn đại cậu đã bị gϊếŧ chết ở nhiều năm trước, không ai thanh minh, không ai phản đối nên việc này cứ cho là vậy.

Chỉ là ở một gốc của Phật Môn vẫn còn hai vị lão tăng đang ngày đêm tĩnh tọa chờ cậu.

Hôm nay qua vô vàng tuế nguyệt, bậc cuối cùng trên Vạn Bộ Liên Hoa Thiên Thê cũng phát sáng.

Trước mặt Lạc Kỳ lúc này là một nam nhân cực kỳ xinh đẹp không nhiễm bụi trần trong một bộ cà sa Phật Môn. Lạc Kỳ biết đây chính là Thủy Tổ của Phật Liên Tộc, nhưng chính xác hắn ở thời đại nào, tên là gì thì cậu bó tay.

Người đó nhìn Lạc Kỳ hiền hòa cười.

"Ta đợi ở đây rất lâu rồi, cuối cùng cũng có người hữu duyên. Tuy ngươi không theo Phật Đạo nhưng tâm tính của ngươi lại có chút gì đó mà người tu hành phải có"

"Sát phạt, quyết đoán, mưu mô, thủ đoạn nhưng không độc ác. Thông minh, can đảm, hy sinh, thiện lương nhưng không thuần khiết. Ngươi làm mọi thứ ngươi cho là đúng, dù ngươi lấy của người khác một thứ thì sau này cũng sẽ trả cho họ lại thứ khác, tâm tính này không mấy ai có được"

Nhìn Lạc Kỳ mà nói, người này dường như xem thấu tận sâu linh hồn của cậu. Lạc Kỳ không trả lời, chỉ lẳng lặng đứng đó.

"Ta ở đây nhưng cũng biết thiên địa này sắp biến đổi, diệt vong hay tân sinh chỉ có thể dựa vào ngươi"

Lại là câu này, Lạc Kỳ luôn tự hỏi "tại sao lúc nào trên vai cậu cũng phải mang một gánh nặng như vậy"? Trách nhiệm ư, bổn phận ư? Đúng là sống trên Vĩnh Hằng Đại Lục này thì cậu nên có nghĩa vụ bảo vệ nó, nhưng sâu sa hơn là cậu vì thân nhân, vì bạn bè, vì bản thân mình. Lạc Kỳ không tự bôi mặt tự nhận mình là thánh nhân, hy sinh vì người khác, trong mọi chuyện cậu phải vì lợi ích của mình trước hết, giải cứu đại lục chỉ là một phần trong đó mà thôi.

"Ta biết ngươi không phải vì đại lục mà chiến đấu nhưng đã sao, miễn ngươi cứu đại lục được thì mục đích không quan trọng nữa"

Nói xong hắn phất tay một cái, một vầng sáng liền bao phủ lấy người Lạc Kỳ. Đây là Phật Liên Tha La Hộ Thể sao?

Hộ thể nhập vào, Lạc Kỳ còn chưa cảm giác được thì nó đã hóa thành một bộ y phục bằng lụa màu vàng nhạt.

"Thần hồn còn lại của ta đang giấu bên trong, sẽ có lúc ngươi cần tới" tiếng người từ bộ y phục vang lên.

Sau khi nhận Hộ Thể, chớp mắt một cái Lạc Kỳ đã đứng dưới đỉnh núi. Bên cạnh Vô Sinh - Vô Tử hai vị lão tăng đã có mặt từ lâu.

"Lạc thí chủ, xin chúc mừng"

Lạc Kỳ không làm họ thất vọng, trận đặt cược này lại có thêm phần thắng.

Rời Phật Môn trở về Lạc Thương tổng bộ một chuyến, đập vào mắt Lạc Kỳ chỉ là những mãnh phế tích. Đây là tâm huyết mà bao năm nay cậu bỏ công gây dựng, bây giờ chỉ còn lại một mãng hoang tàn.

Nhưng Lạc Kỳ không có biểu hiện gì là tức giận, cậu chỉ đứng nhìn một lúc rồi bỏ đi. Có lẻ sau khi trải qua Vạn Bộ Liên Hoa Thiên Thê thì đạo tâm của cậu đã trở nên kiên định, xem mọi thứ chỉ là hư vô.

Đến bên ngoài Trụy Tinh Vực, chợt không gian mở ra, Phú Sát Lâm hớt hãi xuất hiện.

"Lạc Kỳ, cứu, cứu Liên Huy Tộc"

Hắn tìm Lạc Kỳ đã rất lâu, người khác nói cậu đã chết nhưng hắn không tin. Cậu sinh ra để làm những chuyện vĩ đại nhất, để cứu giúp Liên Huy Tộc, cậu không thể chết được.

Tìm hoài không thấy, Phú Sát Lâm mới nghĩ nếu Lạc Kỳ còn sống nhất định sẽ về Trụy Tinh Vực nên đã ở đây đợi.

Liên Huy Tộc lại gặp chuyện gì sao? Không nói nhiều cùng Phú Sát Lâm đến đó, Lạc Kỳ cũng không hỏi chuyện gì xảy ra.

Đi thẳng đến Tổ Địa, bây giờ tất cả Chúa Tể Cảnh của Liên Huy Tộc đều đang cố gắng bảo vệ Tổ Liên trước sự ăn mòn bá đạo của Tà Khí.

"Ngàn năm trước đột nhiên Tà Khí trong Tổ Địa bốc lên dử dội, Tổ Liên sắp không trụ nổi rồi" Phú Sát Lâm lo lắng nói.

Đến lúc này Lạc Kỳ đã hiểu câu nói của Thủy Tổ Phật Liên Tộc ngày đó, tàn hồn của hắn là dùng vào lúc này đây.

Phất tay dung nhập tàn hồn của Thủy Tổ Phật Liên Tộc vào Tổ Liên, ngay lập tức một vầng sáng vàng ảo diệu đã thay đám người Liên Huy Tộc bảo vệ lấy Tổ Liên. Vầng sáng này thuần khiết đến độ xua tan cả Tà Khí, trấn áp chúng vào sâu trong lòng đất.

Nhưng cũng lúc này một giọng nói vang lên bên tai Lạc Kỳ.

"Vạn năm, ta chỉ có thể trấn áp Tà Khí vạn năm thôi. Ngươi hãy tìm người thích hợp thây ta" đây chính là giọng nói của Thủy Tổ Phật Liên Tộc.

Mỗi lần Lạc Kỳ xuất hiện đều cứu nguy cho Liên Huy Tộc, không ai rủ ai tất cả đều quỳ xuống bái cậu. Không nói cũng biết, bọn họ đã xem cậu là "cha mẹ", là "Thủy Tổ" của Liên Huy Tộc.

Đúng vậy, có Lạc Kỳ mới có Liên Huy Tộc cũng ngày hôm nay, cậu đã cho bọn chúng tất cả.

Thời gian tiếp theo, Lạc Kỳ gặp lại những thuộc hạ củ như Chúc Nhan, Kim Cốt,...nghe họ kể về tình hình gần đây của đại lục.

Ma Mãng, Chiến Thiên, Trường Sinh ba tộc này đang thắng thế, không hề kiên nể mà thu phục rất nhiều tộc khác, đều tạo nên một thế lực của riêng mình.

Nghe vậy Lạc Kỳ chỉ cười. Đến lúc nào đó xâm phạm lợi ích của nhau thì bọn chúng cũng đánh nhau sống chết mà thôi.

Trong khoảng thời gian này Liên Huy Tộc đã xây điện thờ Lạc Kỳ, bọn họ muốn tôn cậu là Thủy Tổ. Đối với việc này cậu không có ý kiến, thu nhận tính ngưỡng cũng là một phần thực lực.

Chỉ là cậu đang lo vạn năm sau biết tìm ai thây thế Thủy Tổ Phật Liên Tộc đây?

Sau đại lễ truy tôn, Lạc Kỳ ra lệnh cho tất cả người của Liên Huy Tộc nhỏ máu kiểm nghiệm, nhưng rất tiếc không có ai phù hợp yêu cầu. Điều này lại càng thêm khó khăn, không chỉ riêng Lạc Kỳ mà là của cả Liên Huy Tộc.

"Một vạn năm, không sao sống dưới ánh mặt trời một vạn năm đã đủ rồi" Phú Sát Giao Ly cười lớn, hắn đang trấn an tộc mình và để cho Lạc Kỳ bớt lo lắng.Tạm thời không có đi trả thù đám Ma Mãng, Chiến Thiên và Trường Sinh, ba cổ tộc. Lạc Kỳ muốn nhìn bọn chúng tự chém gϊếŧ lẫn nhau. Huống chi quan trọng là cậu còn phải đi một chuyến đến Cực Hải Vực Sâu tìm Hợp Địa Trận.

Nhiều năm trước sau khi thất bại rời đi, Lạc Kỳ đã biết sự lợi hại của Cốc Đăng Hải Tộc, lần này có nắm chắc phần thắng cậu mới dám quay lại.

Đến xem Xích Hà một chút, không ngờ Thủy Tinh Cung mà hắn lập nên lại phát triển nhanh đến vậy, đã chiếm lĩnh một phần của đại dương, trở thành một thế cực lớn của biển cả. Cái tên Thủy Tinh Cung này là một phần trong ký ức của cậu không thể xóa nhòa, vì vậy thấy nó phát triển tốt thì cậu cũng vui theo.

Không có kêu Xích Hà theo mình, Lạc Kỳ quyết định một mình đi tìm Cốc Đăng Hải Tộc.

Vẫn là vùng nước đen thâm thẩm, vẫn là Cốc Đăng Hải Tộc hiếu chiến, nhưng không phải là Lạc Kỳ của ngày xưa nữa.

Dưới sự giúp đỡ của Phật Liên Tha La Hộ Thể, nó đã phát ra ánh sáng rực rở giúp cho Lạc Kỳ quan sát thấy mọi thứ. Huống chi đạo tâm của Lạc Kỳ lúc bây giờ đã cực kỳ kiên cố, cho nên thực lực cũng tăng tiến vượt bậc.

Ở trong nước chém gϊếŧ, một kiếm lại một kiếm vung ra cho đến khi máu nhuộm đỏ khắp nơi, mùi tanh tưởi tràn vào mũi Lạc Kỳ mới dừng lại.

Cốc Đăng Hải Tộc đã chết hết hay chưa Lạc Kỳ không biết nhưng không có tên nào dám đến công kích cậu nữa.

Vượt qua địa phận của Cốc Đăng Hải Tộc là một cánh cửa lớn điền ba chử "Tru Thiên Phủ". Tru Thiên Phủ, Tru Thiên ma đầu trong truyền thuyết.

Đối với suy nghĩ này Lạc Kỳ khẻ cười một chút, hắn vì đại lục mà hy sinh, kết quả chỉ đổi lại hai tiếng "ma đầu" bị người người chửi rủa. Nhưng không phải bây giờ Lạc Kỳ cũng đang bước trên con đường giống hắn sao?

Bước qua cánh cửa, vượt qua những hành lan dài ngoằng Lạc Kỳ đi thẳng đến một căn phòng tối.

Theo Mạn Đà La nói, Hợp Địa Trận chính là ở đây.

Thật đúng như cô ta nói, nơi này có một tổ hợp đại trận lớn bị cắt giấu ở đây.

Dung Thiên Trận đã được cậu nắm trong tay nên Hợp Địa Trận cũng không gây cho cậu quá khó khăn. Chẳng qua nếu muốn hợp cả hai thành một thì còn phải mất thêm nhiều thời gian.

Trong lúc đó, trên đại lục đã nổ ra thêm một trận chiến nữa. Sự việc cũng chỉ đơn giản là tranh nhau vị trí đệ nhất đại tộc giữa Chiến Thiên và Ma Mãng hai tộc, sau đó đến phiên Trường Sinh Tộc đang làm ngư ông thì bị tập kích. Trường Sinh Tộc nghĩ là ha tộc kia đã gϊếŧ tộc mình nên cũng tham chiến.

Sự việc không có chút nào liên quan đến Lạc Kỳ, lúc này cậu vẫn đang tĩnh tâm lĩnh ngộ trận pháp.

Một ngày nọ, sau khi Lạc Kỳ hoàn toàn nắm vững đại trận thì đột nhiên từ trong trận pháp một hư ảnh nổi lên. Người này dáng vẻ khôi ngô, nhìn như một thư sinh nhưng Lạc Kỳ biết thân phận của hắn không hề nhỏ.

"Tru Thiên Trận Thánh"

"Haha, không ngờ vẫn còn người nhận ra bổn tọa. Ngươi đến đây chắc do Mạn Đà La chỉ điểm, cũng đồng nghĩa với việc ngươi là người được cô ta chọn" Tru Thiên nhìn Lạc Kỳ cười nói.

"Năm đó ta thất bại trong gang tắc cũng là do bản thân ta một phút yếu lòng, ta hy vọng ngươi sẽ không giống ta"

Lạc Kỳ rất muốn trả lời "ta sẽ không giống ngươi" nhưng rồi cậu cũng im lặng, cậu không muốn xát muối vào tim ông ta nữa.

"Dung Thiên Hợp Địa Trận cần tám món Thiên Địa Tẩy Lể Linh Vật trợ trận mới phát ra uy năng lớn nhất. Bốn món ngự Địa ở tứ phương, bốn món khống Thiên ở tứ hướng, năm đó là ta yếu lòng nên không tập hợp đủ món thứ tám"

Chuyện này Lạc Kỳ biết, trên đại lục có tám món Thiên Địa Tẩy Lể Linh Vật nằm trong tay tám tộc. Ngày xưa vợ của Tru Thiên là người của Thiên Sứ Tộc nắm trong tay Thẩm Phán Kiếm, bởi vì đây là Linh Vật áp trục của Thiên Sứ Tộc nên Tru Thiên không lấy đi, vì sợ Thiên Sứ Tộc bị tuột dốc. Cũng vì thiếu một Linh Vật mà Dung Thiên Hợp Địa Trận đã không thể hoàn toàn phát huy hết uy năng, dẫn đến thất bại.

"Năm đó đại chiến, rất tiếc Luân Hồi Bảo Châu của Phật Môn đã bị phá vở, bây giờ chỉ còn bảy Linh Vật, con đường của ngươi còn khó hơn ta rất nhiều lần" Tru Thiên hơi ái ngại nói.

Vậy là cần tám món Linh Vật thúc đẩy đại trận, Lạc Kỳ chỉ cần biết như vậy là đủ.

Trước khi quay đi cậu nghe Tru Thiên nói:

"Xin hãy thây ta thực hiện tâm nguyện này"

Tru Thiên biết trong nội tâm của Lạc Kỳ có phần khinh thường mình, chính hắn cũng khinh thường bản thân mình. Đã xác định chống lại Pháp Tắc, cứu giúp Đại Lục nhưng hắn lại vì một chút chuyện nhỏ mà gây ra đại loạn, càng làm đại lục lầm than, đây là nghiệp mà hắn gây ra.

Hắn cũng ngạc nhiên vì tâm của Lạc Kỳ như nước hồ mùa thu không chút rợn sóng, dường như mọi thứ trên đời này đều không lây động được cậu.

"Hy vọng, hắn đi đến bước cuối cùng" nói rồi Tru Thiên tan theo hư vô mà biến mất.

Đại lục chỉ còn bảy món Linh Vật, lại ở bảy nơi khác nhau, dù không biết như thế nào mới có thể tạo ra món thứ tám, nhưng trước hết cậu cần phải tập hợp đủ bảy món cái đã.

Ngoài Thẩm Phán Kiếm trong tay Thiên Sứ Tộc ra thì còn có:

Thời Gian Trường Sinh Quy Chân Đạo Điển hay còn gọi là Trường Sinh Đạo Điển của Trường Sinh Tộc.

Khai Thiên Trùy của Chiến Thiên Cổ Tộc.

Hắc Tâm Mẫu Tổ trong tay Vô Tâm Cổ Tộc.

Thiên Địa Tổ Thụ trong tay Tự Nhiên Tinh Linh Tộc.

Bốn món này Lạc Kỳ biết ở đây, còn lại Cửu Sắc Huyền Thạch và Khởi Nguyên Kỳ Lạc Kỳ vẫn không biết ở đâu.

"Bắt đầu từ Thiên Sứ Tộc vậy" trong số các tộc nắm giữ Linh Vật thì Thiên Sứ Tộc và Tự Nhiên Tinh Linh Tộc thực lực kém nhất, nhưng nghe nói Thiên Địa Tổ Thụ và Tinh Linh Nữ Vương của họ thực lực phi phàm, không phải dể đối phó.

Hơn nữa Thiên Sứ Tộc cũng nên vì Đại Lục mà bỏ ra vài thứ rồi.