Chương 15: Phiên Ngoại

Sau khi Khánh đế ch, Hy Hòa Thái tử biến mất khỏi nhân gian, Khánh quốc diệt vong.

Công chúa Nam Yến quốc, Yến Quân, gặp lại Nam Yến vương cùng Nam Yến Thái tử Yến Thuần được Hy Hòa cứu trong Vạn An tự, người thân li tán rốt cuộc đã đoàn tụ.

Cửu Châu khôi phục thái bình, Nam Yến quốc cũng một lần nữa quật khởi.

Chỉ là có một chuyện kỳ quái, Yến Quân Công chúa luôn tươi cười hoạt bát, giờ lại thường xuyên nhìn một hộp cao hương mà ngẩn người, khi thì cười, khi thì thương cảm rơi lệ.

Yến Thuần Thái tử tìm các đai phu y thuật cao siêu khắp dân gian, ai cũng chỉ thở dài lắc đầu:

"Công chúa mắc tâm bệnh, thần y thuật nông cạn, không thể chữa được."

Năm thứ mười sau khi Nam Yến quốc được lập lại, Yến Quân công chúa ch trước một bia mộ không tên ở ngoại thành, trên người mặc lăng la sa y màu tím khi còn sống mình thích nhất.

Yến Quân Công chúa hưởng thọ hai mươi bảy, chung thân chưa định.

Người đời đều tiếc thay.

Có vài câu chuyện xưa, đã đến lúc làm sáng tỏ.

Đúng vậy, Yến Quân Công chúa đã sống lại, Hy Hòa Thái tử cũng thế.

Thật ra kiếp trước họ đã từng gặp mặt nhau trong một thời gian dài.

Khi đó, Hy Hòa đến Nam Yến quốc bái sư học kiếm thuật, đã gặp Yến Thuần.

Ở ngoài phố hai người gặp một ác bá đang bắt nạt dân nữ, Hy Hòa cùng Yến Thuần ra tay cứu giúp, hai người cùng chí hướng, kết thành huynh đệ.

Hai người thường xuyên hẹn nhau ở quán trà, nhờ thơ ca mà trở nên thân thiết.

Ngày ấy Yến Thuần không thể từ chối thỉnh cầu của muội muội, đã dẫn Yến Quân cùng ra ngoài du ngoạn.

Chỉ liếc mắt một cái, Hy Hòa đã biết trái tim mình giờ đã thuộc về người khác.

Sau khi trở về Khánh quốc, Hy Hòa thái tử thao thức vì tương tư, nhấc bút vẽ lại chân dung Yến Quân Công chúa, cả ngày ngắm bức họa cười si mê.

Bức họa này bị Khánh đế nhìn thấy, nảy sinh ý đồ với người trong tranh nên khi Nam Yến quốc đầu hàng đã đưa ra điều kiện liên hôn.

Thái tử tức giận phản đối, bị giam lại đến ngày đại hôn.

Đêm động phòng hoa chúc, biết người trong lòng bị tra tấn, sai công công đi mời Khánh đế thông báo có việc gấp, giảm sự tra tấn đi một chút.

Điều Hy Hòa hận bản thân nhất chính là đã rước họa đến cho người mình yêu, nhưng hắn lại không thể chống đối lại Khánh đế.

Chỉ có thể lén sai người đưa thuốc trị thương đến, tặng nàng vài món điểm tâm ngon.

Nhưng nàng không ăn lấy một miếng.

Đến tận khi nàng bị tra tấn đến ch, xác bị vứt ngoài bờ sông.

Biết tin, Hy Hòa Thái tử suốt đêm thúc ngựa quay về hoàng thành, chỉ kịp thấy cảnh xác nàng bị chó hoang cắn xé.

Hy Hòa Thái quá đau buồn, tự vẫn trên sông ngoài thành.

Sống lại một đời, hắn thề phải bảo vệ nàng thật tốt, kể cả có phải hy sinh tính mạng mình.

Một khắc nhìn thấy nàng xuất hiện ngoài thành kia, hắn liền biết nàng không phải Yến Thuần, mà là người mình ngày nhớ đêm mong.

Hắn đáp ứng mọi tâm nguyện của nàng, giả vờ như không biết chuyện gì, nhưng lại không nhịn được mà khắp nơi trêu chọc nàng.

Thấy nàng vì bị hắn trêu chọc mà hai má hồng rực, hắn vui đến mức trong mơ cũng bật dậy cười.

Nếu cứ như thế, cũng rất tốt, nhưng sau này Hy Hòa Thái tử phát hiện, nàng đến đây để phục thù.

Nàng ở kiếp này và kiếp trước lại có sự khác biệt lớn đến vậy, Hy Hòa cũng đoán ra được, hắn và nàng giống nhau, đều đã sống lại.

Hắn biết những gì nàng phải trải qua ở kiếp trước, cũng không có cách nào khuyên nàng buông bỏ hận thù, chỉ có thể khắp nơi bảo vệ không để cho nàng rơi vào nguy hiểm.

Thời điểm Khánh đế quyết định phải tiêu diệt Nam Yến quốc, Hy Hòa liền tự xung phong ra trận.

Hy Hòa biết rõ Khánh đế tàn bạo, nếu hắn không đi, Khánh đế cũng sẽ phái người khác đi.

Đến lúc đó Nam Yến vương cùng Yến Thuần càng không thể sống sót.

Hắn không có cách nào sửa lại lịch sử, cũng không khuyên can được Khánh đế, điều duy nhất có thể làm chính là bảo vệ Nam Yến vương và Yến Thuần, giảm thiệt hại hết sức có thể.

Vì thế hắn dựng lên một màn lửa, dùng xác chết người khác thay cho Nam Yến vương cùng Yến Thuần, đưa bọn họ đến Vạn An tự.

Nhưng hắn không nghĩ đến, Yến Quân Công chúa vẫn nhất quyết muốn gi Khánh đế.

Một bên là phụ thân sinh ra mình, một bên người mình yêu, hắn rơi vào mâu thuẫn.

Nhưng sao hắn có thể giương mắt nhìn phụ vương bị sát hại?

Hắn làm vậy không phải thành đại nghịch bất hiếu sao?

Vì vậy hắn quyết định đi cứu Khánh đế, không mong sống sót trở về, muốn lấy mạng đổi mạng.

Chỉ tiếc, Khánh đế lỡ tay, gi ch nhi tử mình coi trọng nhất, chính bản thân mình cũng bị Yến Quân Công chúa ch*t đầu.

Một đời này của Yến Quân Công chúa, xem như đã hoàn thành tâm nguyện kiếp trước.

Nhưng nàng lại chết trong u uất, thật làm người nghe chỉ biết thở dài.

Nghe nói ban đêm Công chúa thường xuyên tỉnh giấc, nói: “Nếu có kiếp sau, ta chỉ nguyện làm một phàm nhân nơi phố phường, vĩnh viễn tránh xa tranh đoạt hoàng quyền.”

- HOÀN -