"Hôm đó tôi...tôi uống hơi nhiều."
"Tôi tỉnh táo." - Lý Lập Thành nhướng mày nhìn cô, "Bình Nhi, em đừng viện cớ vô nghĩa để tránh né tôi."
Khuôn mặt của Lý Lập Thành tối sầm lại, hắn thả tay ra khỏi cánh tay cô.
Bình Nhi nhẹ giọng nói: "Trước ngày hôm đó, tôi thật sự chưa bao giờ có ý nghĩ gì với anh. Đêm đó, cảm ơn anh đã đưa tôi về phòng lúc say. Tôi không muốn tình cảm cá nhân xen vào công việc vì vậy đã giả vờ như quên đi chuyện đó. Nhưng rốt cuộc vẫn không quên được."
Lý Lập Thành nhìn cô, mặt tối sầm lại: "Bình Nhi, em hối hận sao?"
Đúng vậy, Bình Nhi hối hận rồi, cô hối hận vì nửa đêm uống rượu, hối hận vì mặc áo trễ vai khıêυ khí©h Lý Lập Thành, cũng hối hận vì nghe theo lời anh nói trong vô thức. Bình Nhi không biết lúc đó là do mất tỉnh táo trước vẻ nam tính quyến rũ của hắn hay nghe theo tiếng gọi sâu trong trái tim mình.
Lý Lập Thành trong lòng nóng nảy, ánh mắt nhìn Bình Nhi như muốn ăn thịt cô ngay. Đáng lẽ hắn phải sớm biết điều này, với tính cách của Bình Nhi cô nhất định sẽ phủ nhận mối quan hệ giữa hai người họ nếu không sẽ không tránh mặt hắn nhiều ngày như vậy.
Lý Lập Thành muốn quay mặt rời đi, nhưng hắn đã dừng lại, nói: "Tôi đã đợi em mấy ngày qua, nếu bây giờ tôi đi, mối quan hệ giữa chúng ta thực sự sẽ trở thành tình một..."
"Suỵt, đừng nói nữa!" - Bình Nhi vội vàng bịt miệng Lý Lập Thành lại, cô sợ rằng nếu có ai đó bất ngờ xuất hiện, e rằng có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội.
"Tôi biết em không phải người không có trách nhiệm.", Lý Lập Thành cười lạnh: "Bình Nhi, nếu em không có chuyện gì mờ ám, sao lai sợ người khác biết?"
Đôi lông mày thanh tú của Bình Nhi cau lại, cố gắng nói rõ từng chữ với hắn: "Lý Lập Thành, tôi đã rất xấu hổ. Mối quan hệ giữ cấp trên và cấp dưới là do tôi làm ra như thế này, tôi nghĩ là mình đã làm ảnh hưởng đến công việc. Ngày mai, tôi sẽ nộp đơn từ chức."
Một khi ranh giới giữa nam và nữ bị phá vỡ, công việc bình thường ở nơi công sở đương nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Đây là tình huống mà Bình Nhi chưa bao giờ lường trước được, trong những năm tháng đi làm cô luôn giữ khoảng cách nhất định với đồng nghiệp và cấp trên, không bao giờ làm việc gì quá phận, không bước qua ranh giới công việc dù chỉ một bước.
"Tôi là loại người không phân biệt chuyện công và chuyện tư sao." – Lý Lập Thành hỏi ngược lại Bình Nhi.
Đúng, Lý Lập Thành sẽ không bị loại chuyện kiểu này ảnh hưởng đến công việc, hắn được mọi người trong công ty xem là một gã lạnh lùng, hành động quyết đoán, hắn đặc biệt là người không thể hòa đồng với bất kỳ ai thậm chí Lý Lập Thành còn không bao giờ cười trong công ty. Chị quản lý phòng nhân sự còn ở trong nhóm Chat gọi hắn là "yêu nữ Medusa", khi mặt Lý Lập Thành trầm xuống không ai dám đến gần hắn trong bán kính một mét.
"Hay là... Em không phân biệt công tư?" - Bọn họ đã thật sự vượt qua ranh giới, Lý Lập Thành thâm tình nhìn Bình Nhi, chậm rãi nói.
"Em chỉ cần cho tôi biết, em không có cảm giác gì với tôi sao?"
Bình Nhi vẫn im lặng không dám trả lời hắn. Cô nói không có cảm giác gì thì là nói dối, sau đêm hôm đó mỗi lần cô nhìn thấy chỉ bóng lưng của hắn thôi cũng làm tim đập loạn lên, mặt đỏ, đầu óc rối bời, hình ảnh hỗn độn hiện lên trong đầu Bình Nhi, mạnh hơn - nhanh hơn, Bình Nhi phải mất một lúc để bản thân bình tĩnh trở lại. Trước đây cô rất chắc chắn về tìm cảm của mình đối với Lý Lập Thành, dù là chuyện cá nhân hay chuyện công việc nhưng bây giờ mọi chuyện đều rối tung cả lên.
Bình Nhi bối rối: "Tôi không hiểu, sếp Lý à, anh muốn gì ở tôi?"
"Em muốn làm gì của tôi? Hay là làm bạn gái đi..." - Lý Lập Thành dùng ngón tay véo nhẹ cằm của Bình Nhi, "Đừng nghĩ nhiều nữa."