Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

La Sát: Lấy Ác Trị Ác

Chương 1

Chương Tiếp »
Cô bạn thân rủ tôi đến Vân Nam du lịch, chúng tôi đi thuyền dạo hồ Phủ Tiên.

Chủ phòng livestream đoán mệnh hốt hoảng:

"Bạn thân của cô muốn vứt cô xuống làm đồ ăn cho Thi vương ở đáy hồ đó, cô mau trở về đi!"

Người hâm mộ không tin nhưng một giây tiếp theo, cô bạn thân đã đẩy tôi rơi xuống hồ.

Không sao cả, tôi là La Sát, am hiểu nhất là việc lấy ác trị ác.

……………

"Đừng có đùa, bạn thân tôi sẽ không hại tôi đâu."

Tôi trả lời chủ phòng rồi cười với bạn thân Mộ Chi: "Đúng không? Chi Chi."

"Đương nhiên rồi, chúng ta là bạn tốt mà làm sao mình có thể hại cậu được chứ?"

Mộ Chi lấy di động trong tay tôi.

Sau đó bắt đầu phản bác lại chủ phòng livestream đoán mệnh:

"Thi vương là cái gì chứ? Có phải cô đọc tiểu thuyết quá 180 phút đúng không?"

"Tôi cảnh cáo cô nha, đừng có mà chia rẽ tình cảm của tôi và Xá Xá."

"Tuyên truyền mê tín dị đoan, tôi tố cáo cô cho mà xem, chờ bị khóa tài khoản đi."

Mộ Chi nói xong thì dùng điện thoại của tôi để báo cáo streamer Diệp Hưu.

Tôi vội vã đoạt lấy điện thoại: "Chi Chi, thôi mà."

Mộ Chi cản tay của tôi lại: "Cậu đừng cản mình, hôm nay mình phải báo cáo tài khoản của cô ta."

"Tỏm..."

Mộ Chi trượt tay một cái, di động của tôi rơi xuống hồ rồi.

Đây là cái HUAWEI Mate 60 Pro tôi vừa mới mua mà.

Còn chưa xài được ba ngày nữa.

Đau lòng quá.

Mộ Chi vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi cậu, Xá Xá, mình không cố ý. Cậu sẽ không trách mình chứ?"

Tôi thò đầu ra ngoài thuyền nhìn, người lái thuyền lập tức ngăn tôi lại: "Cẩn thận một chút, mực nước hồ Phủ Tiên sâu tới 150m, rơi xuống nước là m.ấ.t m.ạ.n.g ngay."

Đừng nói độ sâu 150m, rơi xuống Hồ Tây mực nước trung bình chỉ có 2.25m là đã m.ấ.t m.ạ.n.g rồi.

Tôi đang muốn rụt đầu về thì hồ Phủ Tiên đột nhiên dậy sóng rồi.

"Xá Xá, cậu cẩn thận một chút." Mộ Chi đưa tay ôm eo của tôi lại.

Đột nhiên thân mật như vậy khiến tôi không quen chút nào.

Tôi quay lại nhìn, chỉ thấy miệng cô ta cong lên thành một nụ cười lạnh.

Ngay sau đó, đôi bàn tay đặt trên eo tôi lập tức dùng thêm lực, đẩy mạnh tôi xuống hồ Phủ Tiên.

Mực nước hồ Phủ Tiên có độ sâu tựa như độ cao của vách đá.

Lúc vừa rơi xuống nước, tôi chỉ nghe tiếng kêu hốt hoảng của Mộ Chi: "Lái thuyền ơi, bạn thân tôi rơi xuống hồ rồi, mau tới cứu người!"

Thân thể tôi dần chìm vào trong nước, lỗ tai cũng lùng bùng.

Giọng nói của Mộ Chi và người lái thuyền càng ngày càng xa.
Chương Tiếp »