Chương 11: Khủng bố khí thế

RẦM!

Một tiếng nổ kinh thiên như sấm chớp rền vang, kèm theo đó là một vùng đại địa rung lên từng đợt mãnh liệt

Vừa thô vừa to tường đá, trong nháy mắt liền bị oanh mở ra một đạo cái hang xuyên thẳng ra bên ngoài.

Đá bụi cùng cùng dư chấn thanh âm hòa vào nhau nhất thời kéo dài đi ra, lưu chuyển khó dứt.

Lí Việt một đường thông thẳng hướng ra bên ngoài, rắn đàn đằng sau nhanh chóng bám sát.

"Đây là con người môi trường sống." Lí Việt nâng lên đầu lớn quét qua một lượt toàn cảnh, trong lòng cảm xúc trào dâng.

Đã từng hắn là nhân loại sống quen thuộc với môi trường này, giờ đây là thân rắn bên ngoài nhìn vào thật sự to lớn cảm nhận thay đổi.

"Hi vọng nhân loại thịt không làm ta thất vọng." Lí Việt miệng cười gằn, lăng lệ ánh mắt quét lên đường trên phía xa xa, tại đó đang đi đứng vặn vẹo thân hình một người.

Mới thoát ra rừng rậm môi trường đã gặp người, thật không tệ vận khí.

Theo ý niệm điều động, hơn trăm con rắn tách khỏi đàn điên cuồng hướng thân ảnh nhân loại phía kia, mà Lí Việt nội tâm cực chờ mong.

Gào gào gào gào! Phía xa xa truyền đến từng tiếng rống giận phi thường mạnh mẽ, mà rắn đàn tầng tầng lớp lớp rất nhanh khống chế được mục tiêu, khóa trụ chân tay mà kéo lại phía Lí Việt.

"Không phải nhân loại." Lí Việt con ngươi nhích một cái khoảng cách nhìn, kinh ngạc mà nói ra.

Đầu này hình dáng trên cơ bản là nhân loại nhưng gồ ghề mục rữa da thịt cùng miệng kia lởm chởm răng nanh khiến cho Lí Việt rất nhanh phán đoán được.

Là biến dị người, hay còn gọi tên khác là xác sống, loại này rất phổ biến trong mạt thế nên không lấy gì làm lạ.

"Thật có chút mừng hụt." Lí Việt tiếc nuối thanh âm phát ra, đuôi đằng sau nâng lên quật một quật nhằm hướng biến dị người.

Oanh một tiếng, biến dị người toàn thân như hòn đá một dạng bị đánh lõm sâu xuống mặt đất hoàn toàn không có một chút phản kháng, xung quanh chính là rắn nhỏ cũng bị vạ lây dưới đuôi lớn quất xuống chết tươi.

"Biến dị người không biết mùi vị như thế nào." Lí Việt nhếch miệng cười hung tàn, miệng máu mở rộng đem lõm xuống dưới mặt đất biến dị người cạy lên một ngụm nuốt mất.

Mà biến dị người thân thể theo to lớn cổ họng trôi xuống dạ dày vị trí rất nhanh bị hòa tan hóa thành chất dinh dưỡng tẩm bổ Lí Việt.

Điểm tiến hóa +100

"Có chút ý tứ, mùi vị không tệ, điểm tiến hóa điểm cộng xem ra là không ít." Lí Việt vẻ mặt làm một bộ suy tư trạng thái, nhất thời hứng thú với dị biến người trong hắn kịch liệt đề tăng.

"Muốn tiến hóa cấp tiếp theo cần đến mười vạn điểm tiến hóa, mà như vậy là ta cần ăn tổng cộng tất cả một trăm biến dị người."

"Một trăm biến dị người ở chỗ này chỉ như con muỗi một dạng, số lượng là nhiều không kể xiết, nếu như vậy xem ra là lần tới khi thường bận rộn rồi."

"Hóa hình lệnh chờ ta."

Lí Việt buôn một câu tràn đầy quyết tâm, xong cũng nhanh chóng li khai khu công viên này mà tiến ra bên ngoài thành thị.

Rắn đàn số lượng là ba vạn con, một phần đa theo lệnh Lí Việt tách ra khỏi đàn di chuyển đến khắp mọi ngóc ngách trong thành phố để làm một cái định vị cùng dò thám máy công năng, số còn lại theo sát Lí Việt tiến ra bên ngoài.

Lúc này bên thành phố khắp nơi kiến trúc hoang vắng, nhân khí như gặp hạn mà tiêu thất, sừng sững tại đó vô số tòa cao ốc đều bị đại lượng cây cối biến dị khổng lồ bám chặt, vô số đạo rễ cây to lớn gân guốc sâu xé bám vào tường đá, có chút hoang tàn cùng đổ nát.

Ánh nắng chiếu đến ngày một ít, quang cảnh chân trời hướng đến chiều tà dáng vẻ.

Lí Việt thân thể to lớn nguyên nhân mà một một đoạn di chuyển đều là phát ra to lớn âm thanh chấn động, vì lẽ đó hấp dẫn không ít biến dị người gào thét kéo tới, đương nhiên Lí Việt cái này vui mừng còn chả hết.

Rầm! Một đuôi quất xuống chính là biến dị người thân thể sụp đổ.

Đối ứng biến dị người kéo tới càng nhiều mà Lí Việt đuôi huy động càng nhanh, gần như là trong tích tắc gϊếŧ một biến dị người.

Không lồ đuôi sức nặng cộng lực đạo cơ thịt gia cố thì gần như sức công phá tương đương bảy, tám tấn, mà với khủng bố như vậy sức công phá thì bình thường biến dị người nào sức chịu đựng đến chiêu thứ hai.

Cứ như vậy nhất kích tất sát, biến dị người chết đi thể chẳng mấy chốc đã lên tới hai mươi, Lí Việt càng đánh càng hăng, càng cuồng bạo, nhất thời hắn không khác hung thần đồ sát sinh linh tính mệnh.

Tuy nhiên dù vậy sức lực là có giới hạn, gϊếŧ đến dị biến người thứ tám chín, Lí Việt sức lực hao tổn bảy thành, chỉ có thể gia lệnh rắn đoàn tiến lên ngăn lại dị biến người tấn công đợt, còn bản thân chính là nuốt xuống từng đầu biến dị thi thể.

Điểm tiến hóa +100

Điểm tiến hóa +100

Điểm tiến hóa +100

Điểm tiến hóa +100

...

Trọn vẹn nuốt xuống tám mươi đầu biến dị thi thể, tiến hóa điểm số lượng của Lí Việt phá tám nghìn, chỉ còn cách mức đột phá một khoảng ngắn.

Nhìn lên chín đầu thi thể còn lại, Lí Việt nhếch miệng cười nhạt đồng thời miệng phát ra rắn ngữ: "Còn lại của các ngươi, tùy ý ăn."

Đám rắn là nhìn thi thể đến nhỏ rãi nhưng dưới sức ép to lớn của Lí Việt không dám hành động lung tung, tuy nhiên giờ đây khi nghe thấy hắn nói vậy, cơn thèm ăn là hoàn toàn không áp chế mà bộc phát đi ra, cuồn cuộn như thủy triều một dạng đàn rắn điên cuồng kéo tới thi thể bao phủ, mà ăn mà cắn xé nuốt.

"Tê tê tê..." Ba đầu to lớn biến dị rắn cấp F chính là phát ra dữ tợn khí thế cùng hung ác động tác đánh đuổi đàn rắn nhỏ, một mình chiếm cứ lấy một thi thể nuốt xuống, thoải mái vẻ mặt nhanh chóng hiển lộ.

Sáu đầu thi thể còn lại đương nhiên chính là đàn rắn chia nhau mà ăn.

Nhìn một màn này Lí Việt trong đầu cười lạnh, hắn chỉ ăn có tám mươi đầu còn chín đầu để lại chính là nuôi thủ hạ, chín đầu thi thể cũng coi như là vật hi sinh để đầu tư, hắn là có nhân trí sẽ không dại mà toàn bộ độc chiếm của riêng, làm như vậy quá phong hiểm.

Thứ nhất là do mạt thế thời đại biến dị thú ầm ầm nổi lên mà ngày càng mạnh hơn, nếu bản thân muốn độc chiếm cái thế giới này làm của riêng thì bắt buộc phải có thủ hạ mạnh mẽ để có thể đủ sức thay Lí Việt làm một số việc.

Thứ hai Lí Việt muốn hắn thủ hạ toàn bộ tư tưởng phải nghe lời, không được chỉ là sợ cái oai sức mạnh mà nhất thời nghe lời, như này quá nguy hiểm trong một số trường hợp.

Rất nhanh thi thể biến dị người đã hoàn toàn được trôi hết vào bụng rắn đàn, Lí Việt nhìn lướt qua rồi nhanh chóng di chuyển nặng nề thân thể tiến lên phía trước, chẳng mấy chốc đã khuất bóng tại xa xa.

Phốc!!! Phòng tuyến cuối cùng biến dị người vây cũng nhanh chóng bị đào thủng, Trần Hắc hỏa diễm trong tay ngày càng mãnh liệt thiêu đốt, nhất thời khiến cho biến dị người trong mắt xẹt qua một tia do dự, tuy nhiên từ dằng sau cự thân thân ảnh gầm lên giận dữ khiến cho điên cuồng lao đến.

"Chu đội trưởng, theo ta." Trần Hắc dẫn đầu đoàn người nhẹ nhàng diệt sát toàn bộ biến dị người cản đường, gϊếŧ ra tới một con đường.

Cứ như vậy dưới hỏa diễm phập phùng rực cháy, Hoành Chu đám người rất nhanh chóng thoát khỏi vòng vây mà rời đi, để lại đằng sau là cự nhân rống giận gào thét.

Cự nhân bị phế đi hai mắt, tôn nghiêm cực lớn hao tổn, cuối cùng cũng không lưu lại được người không tức giận không được, có điều dù gì đi nữa công lao rất lớn cũng nhờ Trần Hắc nếu không Hoành Chu đảm bảo phải bỏ mạng tại đây.

Đúng lúc này cự nhân vẻ mặt ngưng trọng lại, hai tai cực lớn cảm nhận tiếng động, bởi xa xa có một luồng kinh khủng cùng hung tàn khí thế viễn siêu nó đang ngày càng tiến lại gần.

Rầm rầm rầm! Đất đá đại lượng bị xới tung, tường đá hai bên tường thông qua va chạm mạnh mẽ mà sụp đỏ.

Một tòa bóng đen to lớn như ác quỷ địa ngục hiện hình dần xuất hiện, khí lưu nóng hổi mãnh liệt vặn vẹo, vẩy đen cứng rắn trải dài từ đầu đến cuối, khổng lồ biến dị rắn dài mười năm mét ngẩng lên hung tợn đầu mà cúi xuống nhìn.

Cự nhân chỉ cao hai mét rưỡi lúc này đứng so với cao bốn mét thân hình thực sự chênh lệch quá lớn, nhìn qua cũng đủ hiểu bên nào mới là kẻ săn mồi thực sự.