Âu Gia Lạc từ nhỏ đã quấn lấy Dương Minh, trở thành cái đuôi nhỏ lẽo đẽo nối gót chân hắn.
Nhưng làm thế nào bây giờ, khi cô định thổ lộ tình cảm thì lại biết người bạn tốt của anh trai hóa ra cũng đã có một cô gái cất giấu trong lòng?
Dương Minh so với tất cả mọi người đều rõ ràng, anh có một cái đuôi nhỏ.
Bỗng nhiên một ngày, cái đuôi nhỏ dần dần xa cách anh, đem anh trở thành một người xa lạ.
Không thể chịu được nữa, vào một ngày không trăng không sao, đứng trước cửa nhà cô bé ấy, mặc cho có thể bị anh trai cùng cha bé con đánh cho nhập viện, anh vẫn đem cô gái nhỏ áp vào tường, hơi thở ấm áp mang theo hương thơm của gỗ tuyết tùng, hắn nói:
"Định bóc bánh bỏ vỏ? Anh không nhớ đã dạy em cách trốn anh."
Chưa kịp nghe cô nói, bên tai đã là âm thanh của người khác:
"Mẹ nó tôi đem cậu làm bạn tốt, cậu lại định cua em gái tôi?"