Chương 3.1

Vào năm 2669, tài nguyên của Lam Tinh rơi vào tình trạng khô kiệt, nhân loại sau tiến hóa bất đắc dĩ di cư tới tinh hệ khác, sau nhiều bước nhảy họ tìm thấy một vũ trụ tương tự Lam Tinh.

Trong quá trình di chuyển, một lượng lớn thông tin bị đánh rơi, vì vậy nền văn minh Lam Tinh chỉ có thể được truyền miệng. Sau này vì tranh đoạt tài nguyên, hàng chục tỷ người Lam Tinh chết trong trận chiến, từ đây thông tin về nền văn minh của Lam Tinh bị đứt đoạn nhiều chỗ.

Bởi vì mâu thuẫn, người dân Lam Tinh lại phân thành nhiều khu khác nhau. Lấy nơi của Úc Cảnh sống là tinh hệ Đông Hoa và tinh hệ Tác Lan kế bên là chủ.

Ở Đông Hoa từ xa xưa có câu lá rụng về cội, khó rời đất cố hương.

Liên Bang Đông Hoa mới thành lập liền muốn đưa linh hồn của mấy chục tỷ chiến sĩ đã chết về quê hương, lúc này mới bàng hoàng nhận ra chính mình đã bị lạc tới vũ trụ này và không tìm thấy được tung tích của Lam Tinh.

Cứ như vậy, việc tìm kiếm mẫu tinh đã trở thành mục tiêu của mỗi người ở Đông Hoa, cũng vì vậy mà đã có rất nhiều nghề nghiệp liên quan tới Lam Tinh được ra đời.

Khảo cổ là ngành phổ biến nhất, thông qua các cố vật và sách cố được bảo, các nhóm chuyên gia đang khám phá những bí mật của hàng ngàn năm về trước.

“Trước đây đạo diễn cũng là một ngành rất hot” Úc Cảnh ngồi phịch xuống chiếc ghế sô pha, liếc mắt nhìn ngọn đèn sợi đốt phía trên, lẩm bẩm: “Chỉ là do có quá ít thông tin, người dân Đông Hoa không thể tưởng tượng được sự hoành tráng của Lam Tinh, nên toàn làm ra những sản phẩm mang đậm phong cách của tinh tế, nên mới không được mọi người ưa chuộng.”

“Ngô…… Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng” nghĩ đến đây, tinh thần cậu liền tỉnh táo, từ trên sô pha đứng dậy, sờ soạng trên người tìm kiếm.

“Quang não để ở đâu rồi ta?”

Thời đại tinh tế khoa học kỹ thuật phát triển rất nhanh chóng, mọi người chỉ cần dựa vào quang não là có thể hoàn thành mọi nhu cầu cá nhân.

Nguyên chủ ở trong gia đình không được ai ưa thích, quang não mà cậu có cũng là mẫu cũ từ mười năm trước, trước khi đi đến yến hội Úc Tuy An ghét bỏ quang não cũ sợ nó làm mất mặt mình, nguyên chủ cũng chỉ có thể cởi ra bỏ vào trong túi.

“Tìm được rồi!” Úc Cảnh sờ trúng một vật ở trong túi, vui sướиɠ nheo mắt lại.

Dù cậu đã hoạt động trong giới giải trí nhiều năm và trở thành một đạo diễn nổi tiếng, nhưng ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của thiết bị công nghệ cao .

Hơi mỏng chỉ rộng bằng ngón út của cậu và có màu trùng với màu da của cậu, chỉ cần đem nó để ở cổ tay, nó sẽ khép lại và biến thành một cái vòng tay.

[tích —— Chào mừng trở lại, chủ nhân]

[tích —— trói định thành công]

Úc Cảnh: “???”

Vừa rồi có phải hay không vang lên hai tiếng? Trong tích tắt trước mặt cậu hiện lên hai màn sáng, một cái đến từ quang não ở cổ tay, một cái ở trước mắt cậu.

Tác động mà hệ thống mang lại hơi lớn, tâm trí của cậu như bị cố định.

Úc Cảnh lúc này mới phát hiện, một giao diện hệ thống dần hiện ra trong tâm trí cậu.

“Hê thống siêu sao…… Thu hoạch đủ giá trị phổ biến liền mở khóa nhận thưởng…… Xin hãy điền nghề nghiệp của bạn vào đây.”

Úc Cảnh nhìn nó hai lần, sau đó điền vào ô nghề nghiệp là đạo diễn, xong rồi kéo nó sang một bên, hệ thống này so với quang não còn cứng nhắc hơn, khi mở quang não lên tốt xấu gì nó cũng nói chào mừng trở lại, còn nó trói định thành công liền giả chết, có lẽ cũng không có tác dụng gì.

Hơn nữa cậu không có hứng thú đối với việc trở thành minh tinh .

Mở quang não ra, Úc Cảnh dựa vào những ký ức của nguyên chủ, bắt đầu tìm hiểu về tác phẩm mới được đưa ra công chúng【Giải mã Hoa Hạ】của Úc Tuy An, mới vừa mở lên, chính là thông tin Úc Tuy An cùng 【Giải mã Hoa Hạ】 đầy trên mạng.

Dưới sự tò mò, Úc Cảnh bấm vào. Với thanh âm trầm thấp, một quyển trục chậm rãi mở ra, tựa như thủy mặc nhỏ giọt, những ngọn sóng gập gềnh.

Úc Cảnh liền tỉnh táo tinh thần, mặc kệ nhân phẩm của Úc Tuy An như thế nào, cảnh đầu của bộ phim mang đầy màu sắc của Hoa Hạ.

【tích ——6 phút xem thử đã kết thúc, nếu muốn xem tiếp xin hãy nạp vip】 quang não nhắc nhở cậu.

Úc Cảnh chịu đựng nổi đau, nạp số tiền còn lại vào tài khoản.

“Lam Tinh, là một trong tám hành tinh thuộc hệ mặt trời, chiếm 30% diện tích đất kiền, cùng với 70% diện tích nước biển, hàng nghìn năm trước có hơn 200 quốc gia trên Lam Tinh ……”

Úc Cảnh dại ra, thứ cậu muốn xem là một bộ phim điện ảnh giả tưởng về hành tinh mẹ, chứ không phải là loại phim tài liệu buồn chán này.

Sẽ không sao nếu tìm một chuyên gia ngồi trước ống kính nói, nhưng cái hình ảnh quyển trục này đã xuất hiện hơn mười phút rồi và vẫn không đổi!

Nếu không phải thanh âm vẫn còn đó, Úc Cảnh thậm chí còn cho rằng quang não chính mình bị đứng hình rồi!

……

Ầm!

Tiếng ồn của một vật nặng chạm đất khiến Úc Cảnh giật mình tỉnh dậy, từ trên sô lăn xuống đất.

“Lý Nhạc Nhạc, nói mau, tên nam nhân tối nay đưa cô về là ai? Tôi thấy cô trang điểm xinh đẹp như này chính là để đi ra ngoài câu dẫn đàn ông mà!”

“Anh bị bệnh tâm thần à, ăn mặc lôi thôi lếch thếch thì ai chịu mướn ngươi làm việc, lại dám bôi nhọ lão nương, tin hay không tôi đánh chết anh.”

“Nhà bên cạnh, đêm hôm khuya khoắt không ngủ được à, lại làm ồn là ta gϊếŧ các ngươi đó!”

“Ô oa oa oa oa ——”

Những ngôi nhà cũ sắp bị phá bỏ có điểm không tốt là cách âm rất kém, hơn nữa những người thuê nhà ở đây đều có đủ loại người, chỉ cần có một chút động tĩnh thôi cũng có thể đánh thức hầu hết các khu nhà.

Úc Cảnh nằm trên mặt đất, hai mắt vô thần nhìn theo chiếc đèn treo đang lung lay, a…… phim điện ảnh quá khô khan, làm cậu ngủ quên luôn.