Chương 1.1

“Nào nào, tới cùng chú Lý của cháu uống một ly đi”.

Thanh âm bên tai dần dần rõ ràng hơn, Úc Cảnh ngơ ngác mở mắt ra, không đợi cậu kịp phản ứng lại, ly rượu lạnh lẽo đã đưa tới bên miệng, vị rượu cay xè xộc thẳng vào cổ họng cậu.

“Khụ khụ khụ……”

Úc Cảnh bị sặc đến nổi liên tục ho khan, đôi mắt ửng lên một tầng nước, nhưng bàn tay đang đè sau gáy cậu lại không chịu bỏ qua, lại đưa một ly rượu khác tới bên miệng cậu.

“Quả nhiên là con trai của đạo diễn Úc, tửu lượng thật đáng hâm mộ, người trẻ tuổi không cần phải thẹn thùng, lại đến uống một ly nữa nào”.

Vừa dứt lời, ly rượu trong suốt liền được đưa đến bên miệng cậu, không màng sự cự tuyệt của Úc Cảnh, muốn đổ vào trong miệng cậu.

Úc Cảnh bỗng chốc ngẩng đầu, đuôi mắt đỏ ửng làm cái người đang chuốc rượu cậu cũng phải sửng sốt một hồi. Cậu cười lạnh một tiếng đoạt lấy ly rượu, chất lỏng trong suốt ở dưới ánh đèn đầy mê ly .

“Hâm mộ đúng không, cái tửu lượng này, chú luyện nhiều liền tốt.”

Úc Cảnh sắc mặt âm trầm, không giải thích gì mà đem ly rượu đưa đến bên miệng người đàn ông, túm chặt lấy tóc làm hắn phải ngửa về phía sau, cạy mở hàm răng đang ngậm chặt ra, dùng sức đổ rượu vào trong.

Đám đông đang trêu đùa cậu lúc này như một đàn gà bị bóp cổ, ngơ ngác nhìn diễn biến trước mắt. Trong lúc nhất thời, âm thanh duy nhất có thể nghe được ở trong góc này là tiếng ừng ực của người đàn ông đang bị cậu đổ rượu vào.

“Tiểu Cảnh!” Cách đó không xa có một người kêu lên.

Lý Minh Vạn mặt trướng thành màu gan heo, hai tay không ngừng vung vẩy trong không khí, trong miệng không ngừng rêи ɾỉ, thậm chí lỗ mũi cũng tràn ngập rượu trắng cay nồng.

Úc Cảnh đổ hết một ly rượu vào miệng người đàn ông nhưng vẫn chưa nguôi giận, cho dù là mấy năm mới vừa tốt nghiệp, là một đạo diễn mới vào nghề, cũng không ai dám ép cậu uống rượu.

Cái tên mập mạp có đôi tai to này, vừa rồi khi chuốc rượu cậu, đôi mắt của hắn ta đã nheo lại nhìn chằm chằm vào ngực cậu, điều này cho thấy hắn không có ý tốt gì rồi.

Ly rượu đập mạnh xuống đất, các mảnh vỡ văng ra khắp nơi. Khi thấy chai rượu mạ vàng đặt gần đó, cậu liền cầm lấy rồi nhét vào trong miệng Lý Minh Vạn.

"Chú Lý, chúng ta lại tới luyện lần nữa đi, lần này đổi thành chai rượu.”

Úc Cảnh đè đôi tay mập mạp lại, cứng rắn nhét vào miệng của ông ta rồi dùng sức đẩy vào.

Trong lúc giằng co, không ít rượu chảy ra từ miệng xuống cổ áo, thực mau sau đó bộ vest chỉnh tề của Lý Minh Vạn nhanh chóng trở thành một mớ hỗn độn.

....