Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Là Chưởng Môn Của Môn Phái Toàn Mỹ Nhân

Chương 83: Một người vui không bằng mọi người đều vui

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phù Dương sơn.

"Sơn chủ, ngài xem, đây là tấm bản đồ đang được đồn đãi trên giang hồ"

"Cái này thực sự có nhiều điểm tương đồng với thứ trong tay chúng ta, phía trên được vẽ rất thật" Phù Dương sơn chủ sờ sờ râu dài của mình, sau khi cẩn thận quan sát hai tấm bản đồ cho ra được kết luận như vậy.

Gần đây, trên giang hồ cùng lúc có rất nhiều tấm bản đồ xuất hiện, rõ ràng là vẽ phỏng theo phần thứ ba của tấm bản đồ.

Ài cũng chẳng biết bản vẽ này là thật hay giả nhưng rất có thể là thật.

Ít nhất, phần trong tay Phù Dương sơn và Lê Hoa sát là thật mà sau khi họ đối chiếu cho nhau cũng phát hiện những con đường được vẽ trên tấm bản đồ có rất nhiều chỗ khớp với nhau.

"Hóa ra là thật?" Trưởng lão của Phù Dương sơn chủ không khỏi khϊếp sợ nói, "Tấm bản đồ này hiện giờ hầu hết đều được các thế lực bảo vệ kỹ càng, chỉ e chưa bao lâu nữa sẽ chỉ thuộc về một thế lực nắm giữ mà thôi. Tới lúc ấy, e là Phù Dương sơn và Lê Hoa sát ta đều sẽ trở thành thánh địa thăm hỏi của những người trong giang hồ"

"Vậy thì chưa chắc" Phù Dương sơn chủ giảo hoạt nhìn sư đệ nhà mình, 'Bình thường, đầu tiên họ cần phải xác định tấm bản đồ trong tay mình là thật hay giả"

"Nhưng không phải ngài nói, đây rất có thể là thật sao?"

"Nhưng trong tay những người đó cũng chẳng có tấm bản đồ thật, bọn họ lấy gì để đối chiếu?" Phù Dương sơn chủ hỏi ngược lại.

"Ý của sơn chủ ngài là..."

"Bọn họ sẽ đi điều tra thật giả về tấm bản đồ trước. Cho dù bọn họ không muốn đi, Lê Hoa sát cũng sẽ thúc đẩy ở phía sau, để những người đó đi điều tra" Ngay lúc này, Phù Dương sơn chủ trông rất gian xảo, "Phần bản đồ này hầu như đều tuồn ra từ Phá Sơn môn và Thủy Vân môn"

"Đúng là như vậy"

"Xem ra, có người không muốn cho hai môn phái này được sống yên ổn rồi" Phù Dương sơn chủ nói, "Nếu phần bản đồ này là giả, vậy phần bảo đồ này có tới mấy phần giống thật, có thể suy ra phần thật đang ở trong hai môn phái này. Nếu phần bản đồ ấy là thật, bọn họ cũng sẽ phái người tới điều tra hai môn phái này. Bất kể là như nào, Thủy Vân môn và Phá Sơn môn đều đang đau đầu nhức óc hết lên, còn về Phù Dương sơn chúng ta phải làm sao? Trước hết, cứ bình tĩnh xem chuyện là được"

"Rốt cuộc là ai điên như vậy? Phần bản đồ này cứ như là thứ bỏ đi không bằng" Một trưởng lão tức giận không thôi.

Phù Dương sơn bọn họ vì phần bản đồ này mà bỏ ra rất nhiều công sức, còn trả giá bằng bí tịch tổ truyền của Phù Dương sơn bọn họ, Lê Hoa Sát cũng trả bằng mười vạn lượng bạc. Bây giờ, phần thứ ba không cần trả giá tí nào thì ai cũng có một phần? Không sợ chia ít chỉ sợ chia không đều, thực sự đáng giận.

"Đã rất rõ ràng rồi" Phù Dương sơn chủ nghĩ tới nguồn cơn mọi chuyện, không khỏi bật cười, "Có thể một lần vẽ ra nhiều tấm bản đồ như vậy, còn có tự tin phát tán chúng nó ra khắp giang hồ. Chỉ cần có chút đầu óc sẽ biết đây là họa thủy đông dẫn, đưa mọi manh mối tụ hết lại Thủy Vân môn và Phá Sơn môn. Người có thể làm được chuyện này vốn cũng chẳng có mấy ai"

"Toái Ngọc Cung"

Chưa nói đến người tổ chức là Kim Phong tiêu cục có triều đình sau lưng mà nghe nói, môn phái tà đạo cũng sẽ tới.

Lần này có khác biệt rất lớn so với các đại hội võ lâm lần trước.

Phù Dương sơn và Lê Hoa sát đều đã có được một phần của tấm bản đồ.

Nếu tề tụ đông đủ, chẳng phải có thể nói rằng tấm bản đồ có thể hợp nhất trong đại hội võ lâm này sao?

Vốn là những người giang hồ còn không quá hứng thú với đại hội lâm này lập tức phấn khởi không thôi.

Việc trọng đại như vậy, bọn họ tuyệt đối không thể bỏ lỡ!

Khúc Cửu Nhất vô cùng hài lòng với cảnh tượng như vậy.

Ài.

Thứ như tấm bản đồ, một người vui không bằng mọi người cùng vui.

Trước kia, khi đọc tiểu thuyết võ hiệp, y cảm thấy tình tiết câu chuyện về một người nắm trong tay tấm bản đồ không kí©h thí©ɧ bằng việc một đống người tranh nhau tấm bản đồ nhiều.

Nhìn hiện tại đi, mỗi một người đều đang nỗ lực vì tấm bản đồ, đây mới là dáng vẻ mà giang hồ nên có.

Người chết vì tiền chim chết vì mồi.

Vì phần bảo đồ này đương nhiên là tự mình phải tranh giành một phen.

Không biết phần đại lễ này, hai môn chủ của Thủy Vân môn và Phá Sơn môn có thích hay không?

Khúc Cửu Nhất y bình sinh cũng không có hại gì, nếu y chịu thiệt thì chắc chắn phải đòi lại gấp đôi.

Nghĩ tới đây, Khúc Cửu Nhất càng thêm đắc ý.

Đấu với y?

Ha ha, cũng chẳng nhìn xem bản thân có mấy cân mấy lượng!

Khúc Cửu Nhất đang vui vẻ dạo phố.

Nếu Tạ Tụ muốn đi dạo phố, chắc chắn phải dịch dung, nếu không hắn vừa đi ra, mọi người đều nhận ra hắn thì quá phiền, còn không bằng về đọc y thư.

Lại nói, gần đây, Tạ Tụ hình như bắt đầu luyện chế một ít độc dược phòng thân.

Cũng tốt.

Cứ như vậy, Khúc Cửu Nhất cũng chẳng quá lo cho an toàn của Tạ Tụ.

Dược của Tạ Tụ tới tông sư cũng sẽ trúng.

Xét từ góc độ nào đó, Tạ Tụ còn đáng sợ hơn tông sư nhiều.

"Cô nương, cô nương, tại hạ thực sự nhất kiến chung tình với nàng, mong nàng hãy tin tấm lòng thành của ta"

"Cô nương, có sự nhiệt tình này của ta, mong nàng ít nhiều gì cũng hãy cho ta biết tên và địa chỉ của nàng, ta sẽ phái người tới cầu thân"

Khúc Cửu Nhất còn chưa dạo được bao lâu đã thấy phía trước có một đống người vây xem rất náo nhiệt.

"Xin lỗi, vị đại ca này, chỗ đó có chuyện gì vậy? Đột nhiên bị chặn đường?"

"Hình như là công tử ăn chơi nhà nào đó thấy cô nương xinh đẹp, ở chỗ này dây dưa với người ta không từ bỏ!"

"Vậy không phải là giở trò lưu manh sao?"

"Đúng vậy, không phải sao??"

À, trò cũ.

Chẳng có gì hay.

Cô nương này có thể đẹp tới đâu? Chẳng lẽ còn đẹp được như Tạ Tụ à?

Khúc Cửu Nhất phát hiện não mình có chút tình yêu rồi. Trước kia, khi y gặp được chuyện này, thứ y nghĩ chỉ có motif cũ kỹ "anh hùng cứu mỹ nhân" mà bây giờ, y lại so sánh mọi người với Tạ Tụ theo bản năng.

Quả nhiên, tình yêu sẽ khiến chỉ số thông minh của con người hạ thấp.

May thay dù chỉ số thông minh của y hạ thấp nhưng cũng mạnh hơn não heo của mấy người trên giang hồ này nhiều.

Khúc Cửu Nhất xoay người muốn đi.

"Nếu ngươi còn lằng nhằng, ta sẽ không khách khí nữa" Nữ tử cao gầy đội đấu lạp nói, "Những người ngươi đưa tới vốn chẳng thể là đối thủ của Lý nhị thúc ta"

Lý?

Bước chân Khúc Cửu Nhất dừng lại.

Muội muội của Tạ Tụ, hộ vệ bên người hình như họ Lý thì phải.
« Chương TrướcChương Tiếp »