Chương 24: H++

Tề Chi Diễn xong phần của mình, anh trao lại cô gái nhỏ cho Tịch Lâm rồi bước vào phòng tắm. Phía ngoài, Tịch Lâm bế Mộc Kỳ Uyên đến bàn trang điểm, anh đặt cô một chân dưới đất một chân gác lên mép bàn. Tư thế này khiến cho hoa huyệt yếu ớt hoàn toàn bại lộ dưới không khí nóng bức dâʍ ɖu͙© trong căn phòng.

"Vừa bị thao xong đã vội khép lại, bên dưới thật đáng yêu" Tịch Lâm dùng ngón cái xoa lên âm hạch của Mộc Kỳ Uyên, ngón giữa không an phận chui vào trong hoa kính thăm dò. Mộc Kỳ Uyên nức nở mấy tiếng, cô lại thấy ngứa ngáy rồi...

"Thật muốn a~~~" Mộc Kỳ Uyên mông nhỏ đung đưa, vách tường bị ngón tay cào đến biểu tình. Cô hơi quay mặt ra sau nhìn nam nhân xấu xa đang trêu đùa mình, tay trước anh nhào nặn nhũ phong, phía sau thì nghịch ngợm hoa huyệt.

Tịch Lâm côn ŧᏂịŧ sớm đã sưng tấy, anh không kéo dài thời gian nữa mà vội vã đẩy mạnh kiện eo đem côn th*t chui tọt vào huyệt động đầy nước. Âm huyệt bất ngờ bị trừu cắm khiến Mộc Kỳ Uyên không khỏi hét lên run rẩy.

"Thật chặt quá... bị A Diễn thao qua một lần vẫn kẹp chặt như vậy sao?" Tịch Lâm hít ngụm khí lạnh cố kìm nén cảm giác muốn bắn, anh nhếch môi hạ thấp người xuống hôn lên xương bướm của Mộc Kỳ Uyên. Nhìn từ trên xuống tấm lưng trắng nõn cùng xương bả vai mảnh khảnh, hai bên xương bướm tinh tế lộ ra tăng thêm vẻ yêu kiều quyến rũ của nữ nhân. Bên trong âm huyệt, các nếp gấp mang theo dâʍ ɖị©ɧ gây sức ép lên nam căn tạo một đợt kɧoáı ©ảʍ cho Tịch Lâm.

"A... trướng quá... đi ra... ưʍ... động một chút... ha...a" Mộc Kỳ Uyên thở ra thoả mãn, bên dưới bị lấp đầy vẫn chưa thể hết ngứa. Cô kéo tay Tịch lâm ý bảo anh nhanh chóng luật động côn th*t, hai mắt hẹp dài của anh nồng đậm ý vị tìиɧ ɖu͙© dán chặt vào cô gái đang cầu xin dưới thân mình.

Tịch Lâm bóp lấy bờ mông nhẵn nhụi, anh bắt đầu đưa đẩy nam căn theo quy tắc chín nông một sâu thuần thục, đôi lúc qυყ đầυ cạ nhẹ vào điểm nhô nào đó, thân thể bên dưới tự động run lên giúp anh xác định được vị trí điểm G của cô. Tiểu huyệt dễ dàng hàm chứa nam căn to lớn, hoa kính không ngừng xoắn lấy côn th*t khiến nam nhân phải thở dốc liên hồi.

"Ưʍ... đừng nhanh quá...a... nhẹ...ngô...a...nhẹ chút...a" Mộc Kỳ Uyên bị đẩy suýt cụng đầu vào gương, cô nức nở rêи ɾỉ nhẹ nhàng với thanh âm trong trẻo như nước suối rót vào tai nam nhân không khác chất rượu men say đặc thù.

'Cạch...' Cửa phòng đột nhiên bật mở, Tịch Lâm không mảy may quan tâm tí nào như đã đoán được người tới là ai. Mộc Kỳ Uyên kinh hãi nhìn về phía cửa ra vào, là Phượng Trạch sao?

"Hừ... đã bắt đầu nhanh như vậy sao? Không thể đợi cùng chơi cô ấy à?" Phượng Trạch như cũng đoám được chuyện xảy ra trong phòng nên hoàn toàn tự nhiên mỉm cười đầy ẩn ý. Cô hoang mang nhìn động tác cởϊ áσ chậm rãi của Phượng Trạch, không phải anh cũng muốn giao cấu với cô chứ?

"A..." Mộc Kỳ Uyên mông tròn bị tán một cái, cảm giác nóng râm ran truyền đến làm cô run lẩy bẩy.

"Không được phân tâm" Tịch Lâm cắn vành tai của Mộc Kỳ Uyên, đầu lưỡi ấm nóng lướt trên vành tai nhạy cảm làm toàn thân cô rung lên mạnh mẽ, xúc cảm từ hoa huyệt đến càng khiến hai mắt mờ đi.

"Đừng...a...quá nhiều...dừng...a...ưʍ..." Mộc Kỳ Uyên bị Tịch Lâm nâng hẳn lên, anh dùng sức luật động như muốn mang tiểu huyệt lộng đến rộng ra. Từng cú đâm chọt đều muốn mang hết cả túi trứng bên ngoài vào trong, âm thanh 'bạch... bạch' vang lên dâʍ ɖu͙© tột cùng.

Kɧoáı ©ảʍ to lớn khiến bụng dưới căng lên, hai cánh hoa vô lực ôm lấy côn ŧᏂịŧ, để mặc nó chà đạp dã man. Nữ nhân nước mắt lưng tròng, miệng không khép lại được để mặc nước miếng trong suốt nhỏ giọt chảy xuống bàn.

Cằm bất ngờ bị nâng lên, Mộc Kỳ Uyên nhìn nam nhân tuấn mĩ với cơ thể săn chắc trước mắt mình. Hãy nhìn xem từng đường nét từ bờ vai rộng dài đến khuôn ngực rắn chắc, bụng cơ sáu múi rõ ràng không một chút mỡ thừa cùng hai đường lằn chữ V dẫn đến...

"Thế nào? Tôi có đẹp không?" Phượng Trạch liếʍ gò má ửng hồng của Mộc Kỳ Uyên, đồng tử xinh đẹp của cô hiện lên hình cự long sưng tấy của anh. Mộc Kỳ Uyên cắn môi, bên dưới của anh thật lớn...

"A... đừng đυ.ng... ưm" Tiếng rêи ɾỉ mềm nhũn vang lên kí©h thí©ɧ Phượng Trạch lạ thường. Anh vừa từ bên ngoài vào, cơ thể còn vương chút khí lạnh bay đến thân thể nóng rực của Mộc Kỳ Uyên có chút phản ứng. Đầu nhũ vốn đã dựng đứng nay càng cứng rắn hơn, chọc cho người khác đến xoa nắn.

"Liếʍ tôi đi" Phượng Trạch đẩy đầu Mộc Kỳ Uyên thấp xuống để trụ long vừa vặn ngang miệng cô, qυყ đầυ mang theo mùi hương nam tính cạ ở hai cánh môi mềm.

Mộc Kỳ Uyên lắc đầu, cô không muốn phục vụ cho đám người này. Cô không muốn... họ thật bẩn.

"Thật bẩn..." Mộc Kỳ Uyên dù bị phía sau trừu cắm đến thần trí mơ hồ nhưng đôi tay vẫn dùng lực đẩy Phượng Trạch ra, thân người chao đảo ngã nhào xuống đất, côn th*t của Tịch Lâm cũng bất ngờ rơi ra.

"Thật không ngoan..." Hai nam nhân đồng thanh lên tiếng, Phượng Trạch bị chê bẩn tức giận vặn bung đùi ngọc của Mộc Kỳ Uyên, anh lấy từ trong ngăn bàn ra một viên thuốc.

Tịch Lâm nhìn sơ qua liền biết đó là thuốc gì, anh nhếch môi mỉm cười. Phượng Trạch lần mò đến tiểu huyệt ẩm ướt của Mộc Kỳ Uyên, ngón tay thon dài khẽ cắm vào trong khuấy đảo.

"Đừng....ưm" Mộc Kỳ Uyên kɧoáı ©ảʍ ngắt quãng, tiểu huyệt không ngừng tuôn ra nhiều chất lỏng dưới sự trêu chọc của nam nhân. Chỉ là ngón tay không dừng ở tiểu huyệt mà còn dịch xuống dưới một chút.

"A..."