Chương 3: Những ngày tại Hải Thành (3) H+

Lúc này, tiếng cười trầm thấp của Đường Thành Huân vang lên, trong đó còn có chút như đang chế nhạo trò mèo của Chu Ngữ Anh, lại như có chút đùa giỡn, trêu chọc,

“A, còn có lần sau? Xem ra Đường phu nhân vẫn là chưa học ngoan! Vẫn là cần Đường tiên sinh đích thân dạy dỗ…”. Vừa nói, Đường Thành Huân vừa nhổm người lên, kéo hai chân còn đang lộn xộn của Chu Ngữ Anh sang hai bên, chen người vào.

Lần này thì không có nhẹ nhàng hay mất công tìm khoá váy như lúc trước mà trực tiếp kéo rách toạc váy ra. Chiếc váy chịu lực tác động của hắn cũng vì thế mà rách nát. Tuy ánh đèn vàng cam của phòng ngủ có chút mờ ảo nhưng đã phô bày hết thân thể Chu Ngữ Anh hiện ra trước mắt Đường Thành Huân, trắng nõn, xinh đẹp, mảnh mai, …

Vừa lúc có trận gió thổi mạnh từ biển vào, Chu Ngữ Anh còn đang ngọ ngoạy bỗng dưng cảm thấy da thịt chợt lạnh.

Mà cái tên đang nằm đè trên người cô thì lại càng phấn khích, tay cũng không ngừng hoạt động mà thực hiện động tác quen thuộc hướng về phía sau lưng, sau đó rất nhanh đã kéo ra mảnh áo ngực.

Bộ ngực bị bó lại trong chiếc áo ngực cũng vì vậy mà nảy ra.

Đôi bàn tay không hề an phận của người đàn ông lại xoa xoa hai bên đồi núi vài cái rồi bóp một cái vào bên ngực phải.

Chu Ngữ Anh giật mình, hô nhỏ một tiếng.

Tên đàn ông kia vậy mà lại ghé vào vai cô,

“Thoải mái không?”

Hắn lại bóp thêm mấy cái,

“Cứ nghỉ ngơi đi, em mệt mà, cứ để anh lo”.

Rồi sau đó, bàn tay đang xoa bóp bộ ngực lại di chuyển xuống phía quần bảo hộ, kéo nó tuột dần ra khỏi hai chân, đến phần đầu gối thì dừng lại một chút để vuốt ve phần đùi nhỏ, rồi tiếp tục kéo đến khi nó tuột ra hẳn hai chân.

Dù đã chung chăn chung gối bao nhiêu năm, con trai cũng đã đi học mẫu giáo rồi nhưng đôi lúc làm chuyện này, Chu Ngữ Anh cũng cảm thấy ngượng chín mặt.

Lại thấy khuôn mặt ngượng nghịu đến đỏ của vợ mình, Đường Thành Huân chỉ thấy buồn cười,

“Em sao vậy? Có phải chưa làm lần nào đâu?”



Làm cho Chu Ngữ Anh càng ngượng hơn chính là cái tên này, khi nào cũng lột hết đồ của cô, mà bản thân hắn lại nhiều lúc chỉ kéo chút khoá quần xuống là làm, quần áo trên người cũng chỉ thường cởi mỗi cà vạt và hai cúc áo trên. Nhất là ở trong văn phòng, tên này khi nào cũng thích làm ngay trên bàn làm việc, làm cô xấu hổ vô cùng.

Tuy bây giờ tên này không mặc vest, cũng chỉ mặc một bộ thể thao cô mới mua lúc chiều nhưng vẫn là kiểu mặt người da thú, bên ngoài thanh cao đạo mạo, bên trong thối tha nát bét.

Sau đó, tên này cứ hôn cô, hôn đến khi cô thở không nổi mới buông ra, môi cũng có chút sưng lên, rồi tiếp tục gặm bên cổ, bên tai, giữa ngực, mỗi tấc thịt đều thế, cứ chỗ nào bên trong quần áo là hắn đều gặm, đã dặn bao nhiêu lần rồi mà lần nào hắn cũng chứng nào tật nấy. Ôi, tên này luôn thích gặm, mấy dấu hôn lần trước còn chưa hết a.

Mà hắn lại tiếp tục dụ dỗ, hơi thở có chút dồn dập,

“Anh sẽ nhẹ nhàng…”. Lần nào hắn cũng nói vậy. Rồi hắn lại tiếp tục, “Em cũng thích mà”.

Ôi, cái tên chết tiệt này!

Sau một lúc hôn hít vuốt ve, thì Chu Ngữ Anh cũng động tình, phía dưới đã chảy ra mấy giọt **** ***.

Mà lần này, Đường Thành Huân cũng không ra vẻ đạo mạo như bình thường, nhanh chóng cởi toang bộ đồ thể thao trên người, nội y cũng cởi sạch sẽ. Cũng không biết hắn lấy đeo áo mưa từ lúc nào.

Đợi đến khi Chu Ngữ Anh đã sẵn sàng, Đường Thành Huân lại cọ cọ thứ đồ đã cứng phía dưới vào phía ngoài hai đùi của Chu Ngữ Anh rồi mới từ từ đưa vào. Khi hắn vừa mới cố gắng nhét vào hết, cả người Chu Ngữ Anh có cảm giác tê tê tràn đầy như điện giật, bàn chân cũng duỗi thẳng ra.

Sau khi thành công đưa vào, Đường Thành Huân mới bắt đầu di chuyển, tốc độ và lực độ vẫn giữ nguyên cho nguyên khoảng mấy chục cái đầu tiên cho đến khi dường như mất khống chế, mới bắt đầu tăng lên và hoạt động như hệt một con ngựa hoang mất cương, không theo quy luật.

Chu Ngữ Anh có chút chịu không nổi,

“Nhanh quá!”

Động tác của người đàn ông dường như chậm dần lại, và cứ chậm rãi mãi, khi đưa vào cũng không đưa hết mà chỉ đong đưa một phần ba cây gậy.

Chu Ngữ Anh lại cảm thấy khó chịu,

“Nhanh chút!”



Mà Đường Thành Huân đang chậm rãi đong đưa lại dừng hẳn động hẳn động tác,

“Thế bây giờ em muốn anh làm nhanh hay chậm?”

Chu Ngữ Anh xấu hổ, giọng nói đã lây nhiễm sắc thái tìиɧ ɖu͙©, mềm như bông,

“Nhanh một chút, cũng đừng nhanh quá…”

Người đàn ông không nói gì, chỉ là khẽ cười, động tác của nhanh lên rất nhiều. Hai tay Đường Thành Huân nắm chặt lấy vòng eo nhỏ của Chu Ngữ Anh,

“Mấy chuyện này cứ để anh lo, em cứ tận hưởng là được”.

Lại có lúc hắn cũng nói mấy câu rất vô lại,

“Thế nào? Thoải mái không? Không cần trả lời, anh biết em cũng thích mà”.

Sau một hồi giao hoan kịch liệt, lỗ chân lông như được mở ra, cả hai người đều đổ mồ hôi. Những giọt mồ hôi của Đường Thành Huân nhỏ giọt xuống, như hoà tan trên làn da của Chu Ngữ Anh, như là chất kết dính hai con người với nhau.

Chu Ngữ Anh rất mệt, hơi thở gấp gáp đôi lúc lại ngắt quãng và được thay thế bằng một giai điệu ngâm nga ú ớ.

Tóc của hai người đều như mới vừa gội đầu xong, Đường Thành Huân thỉnh thoảng vuốt ve mái tóc dài của người bên dưới.

Đường Thành Huân cũng không dừng lại mà tiếp tục luận động, động tác có chút gấp gáp. Đôi lúc còn ghé vào tai Chu Ngữ Anh nói mấy lời đường mật ngọt ngào, nhưng tiết tấu cũng chẳng chậm đi chút nào. Có khi hắn lại phát ra mấy âm thanh thoả mãn kéo dài, lúc thì dụ dỗ Chu Ngữ Anh,

“Cứ kêu đi, không phải nhịn”.

Theo những động tác liên tục của hắn, cơ thể cường tráng cũng ma sát, cọ qua, dán chặt lên da thịt mịn màng của Chu Ngữ Anh. Hõm cổ và hai bầu ngực sữa cũng bị hắn liếʍ láp, xoa nắn đến nỗi đỏ bừng. Những lần chạy nước rút của hắn làm Chu Ngữ Anh cảm giác bị kɧoáı ©ảʍ bao lấy, tê tê lạ thường. Cũng có thể vì kɧoáı ©ảʍ nên trên gò má Chu Ngữ Anh lại thỉnh thoảng chảy xuống hai hàng nước mắt sinh lý, và chúng đều bị Đường Thành Huân liếʍ láp hết. Hắn nhiều lúc còn vùi đầu gặm cắn hai nụ hoa trước ngực đến nỗi chúng có vẻ cứng lên.

Đôi tay Chu Ngữ Anh bám lấy cơ thể Đường Thành Huân, có lúc nhịn không được mà cào vài đường trên tấm lưng vững chãi. Âm thanh của Chu Ngữ Anh có lúc lại vang lên ngâm nga một cách đầy yêu kiều, mị hoặc.

Chiếc giường êm ái cũng vì những động tác này mà không ngừng rung lắc, tiếng kẽo kẹt xen lẫn âm thanh rêи ɾỉ của người phụ nữ và hơi thở dốc tràn đầy thoả mãn của người đàn ông.