Chương 164: Phát hiện mới

Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

Trong khoảng thời gian Vệ Thư Tuân vội vàng chăm sóc con, Giáo sư Quan Trình đã làm thực nghiệm trong phòng thí nghiệm của mình. Thầy vốn cũng không tính nghiên cứu hướng tàu vũ trụ, nhưng Vệ Thư Tuân cứ kéo thầy theo hướng này, thầy cũng không ngờ mình có thiên phú với tàu vũ trụ như vậy, không mấy năm đã thành một trong những người phụ trách trên danh nghĩa của bộ nghiên cứu tàu vũ trụ.

Nhưng bình thường thầy có chuyện mới tới trung tâm hàng không, bình thường phần lớn thời gian đều ở Đại học A hướng dẫn sinh viên.

Gần nhất thầy đang tiến hành một thực nghiệm với đám đệ tử, tên là 《Hiện tượng mô phỏng động lực học Mont Calro》, vốn chỉ là thực nghiệm động lực học rất bình thường, lại cho ra kết quả bất ngờ.

Lúc Vệ Thư Tuân nhận được điện thoại, Vệ Nam mới vừa đến nhà trẻ vài ngày, nó giờ hoàn toàn không sợ nhà trẻ, hơn nữa mỗi tối còn chờ mong được đến đó.

Vệ Thư Tuân và Chu Tuyền vốn tính giao Vệ Nam cho hai cụ chăm sóc, dự tính ban đầu là ở bên nó thêm vài ngày, hiện tại chỉ có thể vội vàng chạy về Thành phố A.

Vệ Nam ôm chân Vệ Thư Tuân, khóc nức nở hỏi: “Ba ba giận sao? Sau này con không đi nhà trẻ nữa.”

Vệ Thư Tuân hôn nhẹ lên mặt nó: “Xin lỗi, là ba ba làm việc bận quá, bảo bảo đến nhà trẻ không có sai gì cả!” Chu Tuyền ôm lấy Vệ Nam, sờ sờ đầu y: “Không sợ, anh ở đây.”

Vệ Thư Tuân kiễng chân ôm hai người: “Xin lỗi, con trai và cha mẹ làm phiền anh rồi.”

Chu Tuyền gật đầu: “Ừm.”

Giáo sư Quan Trình nói, phát hiện cái khó lường, Vệ Thư Tuân còn có dự cảm. Giờ Giáo sư Quan Trình đã hơn năm mươi tuổi, kỹ thuật trung tâm Không thành hẳn cũng xuất hiện trong mấy năm nay.

Tiến vào phòng thí nghiệm của Giáo sư Quan Trình, đệ tử của thầy đều đứng lên cung kính chào: “Giáo sư Vệ.”

Vệ Thư Tuân gật gật đầu, hỏi Quan Trình: “Phát hiện vấn đề gì?”

“Anh xem nơi này…” Quan Trình kéo Vệ Thư Tuân đến đài thực nghiệm, triển lãm thực nghiệm của mình với y: “Tôi vốn muốn làm thực nghiệm mô phỏng Mont Calro, Nhưng khi chất lỏng từ tính một chiều được pha tạp với dòng điện bên ngoài, sinh ra một lượng tử không xác định.”

Vệ Thư Tuân nhìn thứ trong thiết bị thực nghiệm, bị lượng tử vô danh kia làm biến thành trạng thái lơ lửng không bình thường, theo bản năng nhận ra: “Chính là nó!”

“Chính là nó!” Máy học tập cũng nói thế.

Máy học tập tuy không có kỹ thuật trung tâm Không thành, nhưng nó giải toán ra thứ này nhất định có thể hoàn thành kiến thiết Không thành.

Quan Trình khó hiểu: “Chính là nó cái gì?”

“Giáo sư Quan, đây nhất định là một loại năng lượng mới rất trọng yếu rất trọng yếu, chúng ta nhất định phải nghiên cứu ra nó.”

Quan Trình đẩy đẩy kính: “Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng anh có vẻ đặc biệt kích động?”

Vệ Thư Tuân gật đầu, ánh mắt sáng quắc: “Bởi vì tôi biết, lượng tử chưa xác định này có thể chế tạo ra tàu vũ trụ tốt nhất thế giới!”

Vệ Thư Tuân nói quá vẹn toàn, Quan Trình không tin lắm, nhưng thầy xác thực rất muốn nghiên cứu ra năng lượng lơ lửng này, cho nên vẫn cùng Vệ Thư Tuân hợp tác.

Nhiều năm như vậy, Giáo sư Quan Trình, thậm chí người của trung tâm hàng không đều có một nhận thức bản năng chung: Gặp vấn đề không thể giải quyết, tìm đến Vệ Thư Tuân thì được!

Vệ Thư Tuân trả giá nhiều năm như vậy cũng có hồi báo, tuy chỉ là một lượng tử vô danh hoàn toàn không ổn định, nhân tố sinh ra khó khăn, cũng không nhìn ra có tác dụng gì, nhưng tất nhiên Vệ Thư Tuân nói nó là kỹ thuật mấu chốt của tàu vũ trụ, trung tâm hàng không không nói hai lời, liền mở ngân sách phái người hỗ trợ Vệ Thư Tuân nghiên cứu.

Lượng tử vô danh này kỳ thực rất khó nghiên cứu, nó chỉ có thể sinh ra ở chất lỏng từ tính một chiều được kết nối với một dòng điện bên ngoài, khi đạt tới 0.83PM, hơn nữa phải trong điều kiện dày đặc, không cách nào lấy ra, cũng không cách nào sử dụng. Sức nâng của nó chỉ có thể nâng lên một kích thước bằng hạt gạo.

Trong quỹ đạo ban đầu, Giáo sư Quan Trình tốn rất nhiều năm nghiên cứu nó, mới lấy được tiến triển. Trung tâm tàu vũ trụ Không thành, là học trò của giáo sư Quan Trình sau đó mới hoàn thành. Nói cách khác, đáng lẽ ra lượng tử vô danh này ít nhất tốn hơn mười năm mới có người tìm được phương pháp sử dụng.

May mắn Vệ Thư Tuân không giống Giáo sư Quan Trình, chỉ có thể mang học trò nghiên cứu trong phòng thí nghiệm, y trực tiếp mở buff, thông qua nhân tài trung tâm hàng không điều đến là được, nhất là Đặng Trữ Duy, có thiên tài như vậy, không dùng mới là ngu. Có những thiên tài hàng không lĩnh vực hợp mưu hợp sức, có trung tâm hàng không toàn lực hỗ trợ, tốn gần 5 năm, lại thật sự tìm được phương pháp chế tạo và lấy ra lượng tử vô danh kia.

Trong một bình thủy tinh công nghiệp cỡ bình rượu, chọn dùng cùng loại một duy từ thể lưu đích điện từ tinh quản, thời điểm hỗn hợp dày đặc tiếp xúc với điện dung, trong bình thủy tinh công nghiệp liền hình thành thiết bị hiệu quả cùng loại, sinh ra lượng tử vô danh kia.

Sau khi bước đầu hoàn thành, mọi người tháo và lắp đặt một người máy vệ sinh, đưa bình thủy tinh lơ lửng vào đáy, sau đó khởi động, người máy vệ sinh bay lên.

“Quá tuyệt vời!”

“Thành công rồi!”

“Thì ra thật sự là kỹ thuật tàu vũ trụ!” Quan Trình nhìn về phía Vệ Thư Tuân, bội phục nói: “Nói thật, ban đầu tôi không suy nghĩ đến tác dụng của nó, nhưng anh vừa thấy là biết nó thuộc về tàu vũ trụ, thật quá lợi hại … Thật là, tuy đã sớm biết anh lợi hại, nhưng bị học trò vượt qua như vậy, cứ cảm thấy vừa khổ sở lại vui mừng.”

Vệ Thư Tuân lắc đầu: “Không, đây là thuộc về giáo sư, tôi hao hết tâm tư cũng không thể nghiên cứu ra chút lượng tử, phương diện khác cũng vậy, tôi cái gì cũng biết một chút, nhưng không am hiểu, may mắn có các chuyên gia ở đây, nếu không đã sớm bị tôi làm hỏng.”

Bả vai bị vỗ vỗ, Vệ Thư Tuân quay đầu, thấy Đặng Trữ Duy cười nói: “Khiêm tốn quá là dối trá, Thư Tuân, nếu không phải anh kiên trì cho rằng nó hữu dụng, chúng tôi đã sớm nản lòng. hết thảy vinh dự này, hẳn là thuộc về anh.”

“Không sai!”

“Nếu không phải tin tưởng Vệ Thư Tuân, tôi căn bản không có khả năng kiên trì làm ra một năng lượng không biết lâu như vậy.”

Đặng Trữ Duy lại vỗ lưng Vệ Thư Tuân: “Thế nào, lãnh đạo, có gì muốn nói không?”

Vệ Thư Tuân cười rộ lên: “Mấy người các anh, muốn nhân cơ hội làm biếng à, còn không mau đi làm việc!”

Chế tạo ra năng lượng không tên cũng không phải chấm dứt, mà là mới bắt đầu. Năng lượng thay đổi, kết cấu tàu vũ trụ cũ, dây điện tử vân vân toàn bộ không thể dùng nữa, chỉ có thể dựa vào không ngừng thực nghiệm lặp lại, thẳng đến chế tạo ra tàu vũ trụ kiểu mới thích hợp nhất.

Lại mò mẫm đã là 5 năm, mọi người chế tạo hơn một ngàn tàu vũ trụ kiểu mới khác nhau, cuối cùng chế tạo ra một kiểu thích hợp nhất. Tàu vũ trụ rất rất lớn, cao bằng một tòa nhà, nhưng điểm mạnh của nó là không cần nhiên liệu rắn có thể bay lên không, hơn nữa có được công năng ngừng lại.

“Nếu dùng nó làm ra một tàu vũ trụ chậm rãi bay lên vũ trụ, không biết làm nổ mắt bao nhiêu quốc gia nữa.” Đặng Trữ Duy kiêu ngạo nói.

Vệ Thư Tuân lắc đầu: “Không, không cần chế tạo tàu vũ trụ, tôi muốn dùng nó chế tạo một thành phố.”

“Thành phố?” Đặng Trữ Duy khó hiểu.

Vệ Thư Tuân gật đầu, chậm rãi nói: “Không sai, thành phố Trên Không (Không thành).”

Vệ Thư Tuân đã sớm chuẩn bị kế hoạch dự án, so với làm tên lửa trọng yếu cho tàu vũ trụ kiểu mới sau khi lên không lại rơi tan, còn không bằng dùng nó làm một thứ gì đó dài lâu hơn.

Tỷ như: Không thành.

Viện khoa học tỏ vẻ kinh ngạc với kế hoạch dự án của Vệ Thư Tuân, chỉ cảm thấy ý nghĩ kỳ lạ, nhưng nhìn các số liệu về động lực, trọng lực vân vân y liệt kê ra, chỉ cảm thấy, giống như… Thật sự có thể làm một thành phố bay lên không!

Sau khi nghe Vệ Thư Tuân nói, các lão tiến sĩ viện khoa học liền bị y thuyết phục.

Trung tâm hàng không chế tạo

6 tàu vũ trụ kiểu mới thật lớn, tìm được một đảo nhỏ từ Nam Hải, bắt đầu cải tạo trên đó. Đây là một công trình vĩ đại, nhưng Vệ Thư Tuân bỏ qua chức vụ người phụ trách, giao nó cho Đặng Trữ Duy và giáo sư Quan Trình.

Vệ Nam đã 14 tuổi, nó nhảy mấy lớp, hiện tại là học sinh cấp ba, đang chuẩn bị thi đại học.

Mấy năm nay Vệ Thư Tuân cũng không ở bên nó và Chu Tuyền được bao nhiêu, nếu tàu vũ trụ kiểu mới đã nghiên cứu chế tạo thành công, Không thành tự nhiên cũng không thành vấn đề, nhiều lắm là vài năm sau thôi, Không thành sẽ có ngày có thể bay lên. Nhưng nếu y không chắc mấy năm này, cha mẹ sẽ già đi, con trai cũng sẽ bay xa.

Cha Vệ Mẹ Vệ chưa từng nghĩ con mình có thể trở thành một khoa học gia được người người tôn kính, khi mà con không chịu học hành, kỳ vọng duy nhất của họ chính là y có thể thi đậu một trường đại học bình thường thôi, sau đó có thể an an ổn ổn tìm được một việc làm là cảm thấy mỹ mãn. Ai biết con nó đột nhiên tỉnh ngộ, không chỉ cố gắng học, còn được đặc biệt nhận vào Đại học A, đến ngày nay, trở thành một khoa học gia trọng yếu xuất nhập cũng có sĩ quan đi theo bảo vệ? Con đã ưu tú đến bọn họ không có gì không hài lòng, còn có một đứa cháu mọi bề xuất sắc, vừa ngoan lại hiếu thuận, cho nên Cha Vệ Mẹ Vệ mỗi ngày đều cười tủm tỉm, cho dù con không có thời gian làm bạn bên họ, họ cũng không để ý.

Giờ bọn họ quan tâm duy nhất chính là đứa cháu bảo bối Vệ Nam thi đại học, tuy Vệ Nam luôn điểm cao, nhưng nghe nói thi đại học rất khó, bọn họ thực lo cháu mình học tập quá bị ảnh hưởng, lại sợ cháu nó thi đại học thất bại đau lòng, mỗi ngày đều muốn mở lòng cho cháu. Ngay cả Chu Tuyền cũng vậy, hắn lần đầu tiên trải qua sự kiện con cái thi đại học, lại bị Cha Vệ Mẹ Vệ ảnh hưởng, dứt khoát liên hệ

hiệu trưởng Đại học A, sau đó nói với Vệ Nam: “Đừng khẩn trương, thi đại đi, thi không tốt cha đưa con vào Đại học A.”

Người nhà đều khẩn trương quá mức, Vệ Thư Tuân trở về căn bản không ai có tâm tư quản y. Chỉ có Vệ Nam tỏ vẻ vui mừng ba ba về nhà: “Ba, ba trở về đúng lúc, mau mang ông nội bà nội và cha Chu đi ra ngoài giải sầu, bọn họ áp lực quá lớn.”

Nó căn bản không cảm thấy áp lực chút nào á!

Vệ Thư Tuân đã không nhớ rõ tâm tình hồi mình thi đại học là thế nào, chỉ nhớ khá thoải mái, tùy tùy tiện tiện viết chút rồi đặc biệt được nhận vào Đại học A. Vì thế cực kỳ không áp lực nói với Vệ Nam: “Không có gì, Vệ Nam, nếu con thi không tốt, ba giúp con được đặc biệt tuyển vào Đại học A.”

Vệ Nam che lỗ tai: “Con không áp lực chút nào hết á!”

Mấy phụ huynh này thật sự là… Quá cưng con á, sẽ dạy hư nó thôi!

Vệ Nam oán giận như vậy, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên.

Lúc Vệ Nam thi đại học, cả nhà Vệ Thư Tuân như tất cả cha mẹ bình thường, canh ở trước cổng trường đợi. Tuy miệng nói thi đại đi, nhà bọn họ cũng không cần dựa vào điểm thi để học đại học, nhưng tâm tình lo lắng cũng không thể tránh được.

Điểm thi đại học của Vệ Nam rất xuất sắc, có mấy môn thậm chí là tròn điểm, trở thành thủ khoa khoa học tự nhiên năm đó, trúng tuyển vào Đại học A, liền học ngành

Công trình cơ học.

Đây là chuyện làm Vệ Nam vui nhất, nó luôn muốn nối tiếp bước chân ba đi vào Đại học A, tương lai vào trung tâm hàng không. Trung tâm hàng không với nó mà nói, giống như nhà vậy, cũng là mục tiêu nó phấn đấu.

Vệ Thư Tuân tắt di động đi, toàn tâm toàn ý ở nhà cùng gia đình hơn hai tháng, đợi khi khai giảng đưa Vệ Nam đến Đại học A, mới mở di động ra. Vừa khởi động máy đã bíp bíp bíp vang lên không ngừng. Đặng Trữ Duy gọi cho y không được, chỉ có thể nhắn tin mắng y một trận. cải tạo Không thành không thuận lợi như đã nghĩ, bởi vì là ở hải đảo, thiết bị khó có thể vận chuyển, rất khó triển khai công tác. Có vài kiểm tra, các nghiên cứu viên thậm chí chỉ có thể đo tay, mệt đến thắt lưng thiếu chút nữa thẳng lên không nổi. Cố tình đầu sỏ mọi chuyện nói còn nghỉ phép, thật sự làm người ta hận đến cắn răng.

Chu Tuyền nhìn nhìn tin nhắn trong di động, hỏi: “Phải đi à?”

“Ừ, xin lỗi, lại phải đi rồi.” Vệ Thư Tuân áy náy nói.

“Không sao.” Chu Tuyền mỉm cười: “Mình cứ việc làm chuyện mình muốn làm, tôi sẽ cùng mình.”

Không thành trang bị là ở trên hải đảo, khi các khoa học gia làm việc, chung quanh che kín quân đội và thuyền biển bảo hộ. Chu Tuyền trực tiếp lợi dụng quyền lực điều mình đến hải đảo đóng giữ, liền vì có thể ở lại thêm bên cạnh Vệ Thư Tuân.

Vệ Thư Tuân không nỡ để Chu Tuyền đến hải đảo cái gì cũng không có này chịu khổ với y, tăng tốc công việc trên, cộng thêm trợ giúp của máy học tập, hải đảo này chỉ tốn hai năm thời gian liền hoàn thành lắp đặt.