Thế Giới 2 - Chương 11

"Ha...ha...ahh..."

Gia Hân thở dốc, mềm nhũn úp sấp bàn, mông vểnh cao lộ ra nơi tư mật khiến người ta điên cuồng. Toàn bộ móng vuốt sắc lẹm thường ngày đều rụt về. Căm ghét xen lẫn xấu hổ uất ức đan xen cũng không đè xuống được cảm giác kì quái đang bộc phát. Cậu hốt hoảng, cơ thể này không tự chủ được thân cận hắn, mơ hồ mong đợi nhiều hơn nữa. Giống như... giống như sự cố với Mạnh Phong, không lẽ? Cậu kinh hãi đến ngây người.

"Cậu phải thuộc về tôi."

Khẽ thì thào, hắn tách hai cánh mông mềm mại ra, ánh mắt nóng rực soi mói địa phương màu hồng nhạt chưa từng bị khai phá. Sau đó nhanh nhẹn tìm trong ngăn bàn vỉ thuốc lạ, bóc lấy một viên cắm vào. Thân thể dưới thân lập tức rùng mình, nhạy cảm phản ứng.

Gia Hân chết lặng. Cái quái gì? Tại sao lại xuất hiện thuốc trợ hứng? Số cậu cũng không cần đen đủi vậy đi?

Nhìn màu mắt xanh trong troẻ nhuốm đẫm khát cầu, hắn ưu nhã mỉm cười, có ý tốt giải thích.

"Là hội trưởng gương mẫu tịch thu của tôi mà~"

Tịch thu? Từ lâu lắm rồi... Hắn... hắn tính kế cậu mấy tháng trời.

"Không!!"

"Đừng mà! Tôi không muốn!"

"Ư...a...ahh..."

"Thật dễ thương~"

Thuốc tan hết. Hắn nhanh chóng đem ngón tay cắm sâu, khuấy đảo. Cửa huyệt chặt chẽ thít lấy ngón tay, phân bố da^ʍ thuỷ ồ ạt, bao bọc ngón tay hắn bằng nhiệt độ kinh người cùng cảm giác nóng ẩm, xốp mềm khó cưỡng. Một ngón, rồi hai ngón, ba ngón... bàn tay thô bạo sục sạo nội bích, xoay nhiều vòng kí©h thí©ɧ, không ngừng đâm ngón tay ra ra vào vào giữa hai chân cậu, mở rộng hậu huyệt.

"Ư....không..."

____

Lan Anh thấp thỏm nhìn cánh cửa đóng kín. Tiếng va chạm và cãi cọ truyền ra ngoài lúc có lúc không, càng làm lòng cô nóng như lửa đốt.

"Aaa...để tôi đi!"

"Ruỳnh!!!"

"Ư...ahh...tôi sẽ gϊếŧ cậu... cút..."

"...không! Không muốn..."

Làm sao đây? Cô phải ngăn họ lại! Không thể để họ vì mình mà đánh nhau đổ máu. Ngăn lại thôi!

"Cạch! Cạch!"

Cửa bị chốt chặt. Lan Anh nhìn quanh, vội tìm một chiếc ghế, leo lên. Cô lo lắng nhìn xuyên qua ô cửa kính nhỏ.

____

Thật sự không thể ngăn bản thân ngày càng yêu cậu điên dại. Hắn yêu ánh mắt kiêu ngạo lạnh lùng, yêu cơ thể vì hắn mà vặn vẹo lẳиɠ ɭơ. Cho dù là đơn phương cưỡng ép, cũng khiến hắn huyết dịch sôi trào, nhịp tim gia tốc.

Bàn tay quái ác nắn bóp từng nơi trên hạ thể cậu. Đôi chân trần dang rộng, phong thái quyến rũ mê tình, tiểu cúc huyệt đói khát co rụt, ôn nhuận lấp lánh nước... Nhịn đủ tra tấn, hắn đặt cự vật tại cửa huyệt nhẹ nhàng cọ xát.

"Ahhh...không!"

Nhiệt độ bốc cháy của cự vật bên dưới làm cậu sợ hãi bò về phía trước, lại bị hắn thô kệch kéo về.

Ánh mắt mê luyến nhìn cậu lạc vào du͙© vọиɠ, khi liếc tới con chuột nhắt nhìn trộm qua cửa kính, sát khí lại nồng đậm toả ra.

____

Lan Anh bụp miệng ngăn lại tiếng hét. Cô đã thấy cái gì? Tại sao? Tại sao hai người họ... hai người đều là con trai mà... hai người đều theo đuổi cô mà...

Không thể nào!!!

"A?"

Ánh mắt cô và Hải Dương giao nhau. Ý tứ đe doạ lạnh lẽo.

Bàn tay của hắn chạy dọc cơ thể hội trưởng, miêu tả từng đường cong cùng da thịt mềm mại, càng sờ soạng càng hưng phấn, chạm đến hai tiêu đầṳ ѵú sưng phồng thì hung hăng ngắt nhéo. Hắn nhào xuống môi lưỡi cậu, tích cực liếʍ mυ"ŧ, truy bắt chiếc lưỡi nhỏ, tham lam mυ"ŧ lấy nước bọt trong miệng cậu.

Gia Hân bị hôn nhũn ra, vừa thả lỏng. " Phốc!"- Một tiếng, vật to lớn chen chúc tiến vào đến tận cùng.

"Ahh...A A A...!"

Thân dưới như bị chẻ làm đôi. Cậu chưa từng ngừng vùng vẫy cơ thể, nhưng lại làm con quái vật ở bên trong thay đổi góc độ chọc lung tung, hung hãn trướng to thêm một vòng, chèn ép tiểu huyệt căng ra từng nếp uốn. Giơ chân đá loạn, lại vì một cú thúc mạnh mà nhịn không được thét lên, bắp đùi co rút thoát lực.

"A! Đau... a~... cậu làm tôi đau~..."

Hắn nhoẻn miệng cười, khıêυ khí©h nhìn Lan Anh còn đang hoá đá nhìn trộm.

____

"Cái gì đang diễn ra?"

Mắt cô trân trân nhìn cảnh tượng kí©ɧ ŧìиɧ trong phòng.

Hải Dương điên cuồng đè hội trưởng xuống, nghênh ngang cắn nuốt. Dưới ánh mắt của cô, càng càn rỡ, bạo phát mà kéo hai chân cậu dang rộng nhất có thể, banh mông cánh hoa ra để lộ cúc huyệt bị hành hạ sưng đỏ, nhằm thẳng ngay đó hùng hục đâm rút chọc. Qυყ đầυ vĩ đại chèn ép xô lệch bên trong cúc huyệt, nhanh chóng ép ra dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, dính ướt cả sỉ mao.

"Tại sao?"

Côn ŧᏂịŧ cứng tắn, to dài như dậy sắt không ngừng thao lộng da^ʍ huyệt, tiếng nước nhóp nhép phát ra lớn mật.

Không chịu nổi nữa, cô lảo đảo bước xuống ghế. Thất thần đi vài bước chân, khuỵ xuống bất tỉnh...

____

"Ah...đau~...ahh..."

Mười ngón tay siết chặt cạnh bàn, cậu ngửa đầu hút khí liên hồn, khắp người trải đầy dấu hôn xanh tím. Nửa thân dưới rơi vào tay Hải Dương mặc hắn kịch liệt đâm rút. Chân bị nâng lên cao tiếp nhận tra tấn, ngón chân chới với trên sàn làm người cậu mất trọng tâm. Gia Hân quẫn bách khóc lên, cậu không thể khống chế thân thể đang dần ngoan ngoãn nghênh hợp cùng hắn. Chút tỉnh táo tan rã, bị cự long phía dưới bành bạch, bành bạch đánh sâu xuống đáy vực.

Không còn con chuột nào làm phiền, hắn nghiêm túc chinh phục đóng chiếm mỹ nhân dưới thân. Trong đầu chỉ có hình ảnh da^ʍ động non mịn gắt gao bao bọc lấy thân phân, mỗi lần thúc sâu đều khít khao lấy lòng, hắn vừa rút ra là tham lam bóp chặt cậu nhỏ lại. Giữa bờ mông tuyết trắng huyệt khẩu mang màu sắc hương diễm chọc người ngoan thao, hoàn toàn quỳ phục dưới côn ŧᏂịŧ tuỳ ý hắn chơi đùa.

Cổ họng cậu khản đặc, phát ra tiếng rêи ɾỉ đứt quãng.

"Ưʍ...A a a..."

Một mặt uỷ khuất khóc lóc chống cự, một mặt dâʍ đãиɠ mở chân, nâng mông cho nam nhân thao, khiến Hải Dương gần như mất trí, một đường xuyên xỏ đến tận cùng, côn ŧᏂịŧ trướng to mạnh mẽ nghiền nát điểm G, thành công làm Gia Hân bị đâm khóc thét, bắn ra lần thứ hai.

"Không Không!!! A... Không!!... Ư...A~... hức..."