- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Kỹ Sư Có Bánh Răng Là Vợ Bác Sĩ
- Chương 1: Bị Mất Bánh Răng... Có Thể Em Đang Giữ Nó
Kỹ Sư Có Bánh Răng Là Vợ Bác Sĩ
Chương 1: Bị Mất Bánh Răng... Có Thể Em Đang Giữ Nó
[Tossakan]
Buổi tối là thời điểm thích hợp để hít thở không khí trong lành.
...
...
Không khí trong lành cái bíp! Tôi chỉ muốn thoát khỏi hoạt động chào mừng tân sinh viên thôi!
Mọi người nói sinh viên khoa Y toàn con nhà giàu. Buổi lễ chào mừng tân sinh viên khoa Y cũng giống như các khoa khác. Nhưng tôi quá lười để tham gia mấy hoạt động như thế, tôi chỉ muốn cúp thôi.
Tôi nói với các tiền bối rằng tôi là một tay bơi cừ và muốn được tham gia vào khóa huấn luyện bơi dành cho tân sinh viên. Họ cho phép tôi, vì thế tôi được bỏ hết các hoạt động bên lề chỉ để tham gia câu lạc bộ bơi lội.
"Ai SatKan! Mày tới đây để làm gì hả? Mấy em gái chỉ nhìn mày thôi kìa." - Beam bơi về phía tôi, còn tôi thì đang ngồi cạnh bể bơi.
[Sat có nghĩa là động vật]
"Tên tao là Tossakan, không phải SatKan." - Tôi vừa nói vừa ấn đầu nó xuống nước.
"Dừng lại! Mày trốn buổi lễ được là nhờ tao đó." - Beam chế giễu tôi.
Thật ra tôi không phải là người giỏi bơi lội, tôi chỉ lấy cái lý do đó để trốn thôi.
Đừng có mắng tôi, tôi có sự thông minh và chỉ sử dụng nó thôi.
"Vâng, Tossakan này sẽ không quên ân huệ của Khun Pathawi." - Tôi hơi cúi đầu một chút, nhưng chẳng có tý công nhận nào cả. Tôi chỉ muốn gây rối với nó mà thôi.
"Xuống đây bơi với tao đi, thằng quần!" - Nó kéo tôi.
"Không, tao lười." - Tôi trả lời.
"Mày đi đến đây chỉ để chơi điện thoại còn các cô gái thì tới tán tỉnh mày à? Tao sẽ méc với vợ mày." - Nó chỉ tay vào mặt tôi đe dọa.
"Vợ nào! Nói thêm lần nữa là ăn đòn nhé!"
"Bảo vệ nhau quá nha?" - Nó chọc ghẹo tôi.
"Thằng quần!"
"Tao bơi tiếp đây. Nhắn tin cho nó bảo buổi lễ kết thúc thì tới đây tìm tao. Chúng ta cùng về." - Nó nói rồi bơi ra xa.
Nó ở đây là một người bạn khác trong nhóm của chúng tôi. Chúng tôi đã làm bạn với nhau từ hồi cấp 2.
Beam là một tay bơi đẹp trai, có nước da trắng và cơ thể của một người mẫu. Có thể nói nó khá hoàn hảo. Nó đúng kiểu vận động viên bơi.
Tôi là Gun, Tossakan. Tôi đẹp trai và đủ thông minh đủ để vượt qua bài test vào khoa Y.
Người thứ ba là Na, Nonnanot, người cần được bảo vệ nhất trong nhóm của chúng tôi. Nó nhỏ bé và trông giống như người thừa kế của một gia đình giàu có. Nó hoàn toàn phù hợp với hình ảnh của một sinh viên y.
Hơn nữa nó còn dễ thương và thông minh. Nó không bao giờ bỏ một hoạt động hay tiết học nào cả. Ngược lại, Beam và tôi luôn luôn làm điều đó mà không hề hối hận. Chúng tôi vừa trở thành sinh viên năm nhất ở ngôi trường này.
Tôi chỉ muốn sống cuộc sống mà không có ai ra lệnh cho mình cả.
[Tossakan: Buổi lễ kết thúc thì đến hồ bơi gặp tao.]
[Nanakrap: Những chàng trai hư!]
[Tossakan: Mày cảm thấy tốt khi tham gia lễ chào mừng hả?]
[Nanakrap: Tao ổn.]
Sau khi nhắn tin cho nó, tôi nhìn xung quanh. Có một vài cô gái đang nhìn tôi, họ vẫy tay chào tôi, tôi chỉ mỉm cười.
Ai bảo tôi đẹp trai và kiêu ngạo?
Ai bảo tôi là thông minh và ích kỷ?
Tôi thân thiện cực kì.
Tôi lại nhìn xuống điện thoại và mở ứng dụng màu xanh lên, nó được gọi là Facebook.
[Dream Dream
10" trước
Chín giờ, ở rìa của hồ bơi. Tôi muốn cởϊ áσ và lặn xuống nước quá.
23 lượt thích, 5 bình luận]
[FeeFee PanLike: Bitch! Đó là nong Gun!]
[Pp Pan: Đẹp trai quá!]
[One na: Tôi muốn lặn trong hồ bơi và đùa nghịch dưới nước!]
[Nunaka: Xuống nước bơi đi, Nong Gun.]
[RTA ghn: Tôi có nên ngất xỉu để bác sĩ tới hô hấp nhân tạo cho không?]
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt tôi. Dù học kì đã bắt đầu lâu rồi, nhưng tôi vẫn khá được chú ý vì đã thuyết trình trong buổi lễ khai giảng. Hơn nữa, tôi đang học Y và đây là cách mọi người đánh giá chúng tôi: bác sĩ rất đẹp trai và bác sĩ là gay. Tôi, một sinh viên năm nhất, luôn bị các tiền bối nhìn chằm chằm.
[pongPongGy
20 phút
Tôi có thể thấy trai khoa Y trong hồ bơi.]
[Da Darin
30" trước
Tôi xin ứng cử làm bạn gái Nong Gun!
46 lượt thích]
Tôi lướt tiếp. Có người phàn nàn về thời tiết, có người thì phàn nàn về lớp học. Tôi sử dụng các mạng xã hội để xua đi sự cô đơn.
[Bar Sarawut
30" trước
Nóng quá, tôi muốn đi bơi.
87 lượt thích, 8 bình luận.]
[Yiwaa: Đến hồ bơi gặp tao đi, đến đây bơi đi, Gun!]
[Bar Sarawut: Gun?]
[Pandora: Đúng thế, ý tao là Gun của khoa y.]
[Yiwaa: Em ấy đẹp trai lắm! Tao muốn kéo em ấy xuống hồ bơi!]
[Bar Sarawut: Tao quan tâm nó làm gì? Tao muốn bơi thôi.]
[RAFie: Thôi nào, tới đê bọn tao đợi.]
[U Unun: Đến đi bạn ơi.]
[Tonkla: Bọn tao đợi.]
Tôi đã follow đàn anh từ rất lâu rồi. Tôi từng học trường Sathit vậy nên tôi đến trường đại học này thường xuyên. Anh ấy là một trong những đàn anh của tôi, nhưng tôi nghĩ rằng anh ấy không biết tôi. Qua những bình luận trên, có thể thấy tôi sinh sau anh ấy hai năm. Trước đây tôi không biết làm gì cả, ngày ngày chỉ cắm đầu vào học để chuẩn bị cho kì thi. Tôi chưa bao giờ tự lo cho bản thân. Tôi đã thay đổi rất nhiều khi tôi vào trường đại học.
"Tao đặt nó ở đây nhé." - Có một giọng nói vang lên ở phía bên phải, cách tôi không xa, tôi có thể thấy chủ nhân của bình luận tôi vừa đọc trên FB.
"Sao mày tới nhanh thế?" - Bạn của anh ấy bơi lại gần.
"Tao ở trong khoa." - Anh ấy trả lời bạn và cúi đầu chào giảng viên.
"Bớt làm màu đi. Mấy em khoa quản lý chỉ để ý trai khoa Y thôi. Bớt thể hiện được rồi đó." - Người bạn đi cùng vỗ vai anh ấy, sau đó khởi động để chuẩn bị nhảy xuống bơi.
"Hãy đến đây, các cô gái. Tôi sẽ cho bạn thấy cái gì gọi là freestyle. Hãy trở lại và ngã vào lòng các chàng trai kỹ thuật." - Anh ấy nói sau đó cởϊ áσ ra, để lộ phần ngực và bụng chẳng hề có tí mỡ thừa cùng với phần cơ khiêm tốn.
Aah... Tự dưng tôi cảm thấy nóng quá.
"Mày dám thề mày là vận động viên?"
"Không!" - Anh đáp lại bạn khi bước gần đến hồ bơi.
"Mày không có cơ bắp." - Chính xác, đàn anh chính là như thế. Anh quay lại liếc xéo bạn mình, trước khi...
[Ùm!!]
"Đi xuống đi, thằng quần!" - Đàn anh đạp bạn mình xuống nước, sau đó cười và vuốt nước trên mặt.
"Hãy xuống đây đi! Mr. Sport có cơ thể của một người phụ nữ!"
"Một người phụ nữ?! Tao không có zú nhé! "
[Ùm!!]
Âm thanh thứ hai đó là của đàn anh nhảy xuống hồ bơi và trêu đùa cùng với bạn của mình. Bơi lội ở trường đại học? Nó khác với câu lạc bộ bơi ở cấp 3.
Khi trời tối dần, có nhiều người tới hồ bơi hơn. Có người tới ngắm trai đẹp, có người thì tới bơi với bạn. Thật may là hồ bơi đủ rộng cho mọi người.
[Rrrrrr~~~]
"Halo?" - Tôi đọc tên trên màn hình và ấn nút nghe.
[Anh em ở đâu ? Tại sao có nhiều người thế?] - Giọng nói ngọt ngào đang phàn nàn ở đầu dây bên kia.
"Sao mày không nhìn thấy tao hả? Tao đẹp trai như này!"
[Oi! Mày đang ở đâu vậy?]
"Gần hồ bơi, ở phía sân bóng đá."
[Đến đây.] - Nó nói trước khi cúp máy.
5 phút sau nó tìm được chỗ tôi ngồi. Sau đó bắt đầu lảm nhảm về buổi lễ chào đón tân sinh viên và cuộc thi Trăng Sao của trường. Nó bảo tôi nên đăng kí tham gia bởi vì đàn anh mang mã số của tôi nói như vậy. (tân sinh viên trong hoạt động sotus đầu khóa sẽ được phát một mã số, mã này là các mã mà đàn anh đi trước đã dùng)
"Nếu mày không đi, đàn anh sẽ cắt dây của mày."
"Được rồi, tao sẽ đi." - Tôi trả lời. Sau đó, tôi lại nghịch điện thoại trong khi chờ Ai Beam bơi xong. Thỉnh thoảng tôi liếc về nhóm sinh viên kĩ thuật, trước đó chỉ có 3,4 người bây giờ lên đến 10 người.
Thật đáng sợ.
Nhiều người nhìn chằm chằm tôi và Ai Na, người đang ngồi đọc sách cạnh tôi. Oi!? Người không bao giờ để cho mình rảnh rỗi một phút nào! Tôi nhìn nó và mỉm cười. Tôi cá rằng lát nữa thôi trên các page, web online của trường sẽ có ảnh tôi và nó khi tôi nhẹ nhàng xoa đầu nó với cái caption: "Vợ bên cạnh chồng.".
Tôi đã quen với nó, việc mà tôi mà Na bị gán ghép với nhau.... từ hồi trung học. Nhưng sự thật chúng tôi chỉ là bạn.
"Tao đọc xong nửa cuốn sách rồi. Khi nào nó mới xong?" - Na hỏi và nhìn xuống thành bể bơi chúng tôi đang ngồi.
"Nó bảo sẽ quay lại vào lúc 8h." - Tôi nói và kéo lại cổ áo cho nó.
"Tao mong nó ngủm vì viêm phổi luôn. Mày nhìn những đàn anh kìa. Họ cũng lên rồi." - Nó chỉ tới chỗ các đàn anh đang chuẩn bị rời khỏi hồ bơi.
Thực tế, thời gian đã trôi qua rất lâu, lâu tới mức nhiều người đã rời đi tìm đồ ăn và nước uống, còn với những người thích bơi thì họ vẫn ở lại.
Ý tôi là ai Beam.
"Viêm phổi? Nó sẽ bơi nghỉ ngơi ở đây luôn." - Tôi nói.
"Mẹ! Tao đói!"
"Mày muốn tao làm gì?"
"Gọi nó! Không có ai nhìn nữa đâu! Nó còn thể hiện đến bao giờ?" - Na cáu kỉnh gào lên.
"Ohi! Tao đói quá!"
"Ai Beam!" - May là không có nhiều người ở đây, nhưng vẫn có vài người nhìn về phía chúng tôi. Na đã kịp che miệng lại trước khi họ nhận ra là nó đã gào lên. Ai Beam nghe thấy và bơi về phía chúng tôi.
"Sao mày gọi tao? Tao đang định bơi thêm 5" nữa." - Nó đặt tay lên thành hồ bơi, sau đó là chân để ra khỏi hồ.
"Tao đói." - Na nói.
"Nhanh đi thay đồ đi!" - Tôi đẩy đầu Beam.
"Mày thích đẩy đầu tao thế à, thằng quần Gun." - Beam nói, hờn dỗi.
"Tên của nó là Tossakan."
"Hai đứa mày luôn bảo vệ nhau! Tao dỗi đấy! Dỗ tao bằng đồ ăn đi! Hẹn gặp trước phòng gym." - Nó nói xong thì đi vào thay đồ.
"Mịa, lại giả vờ dỗi để tao bao ăn." - Na lẩm bẩm sau đó thu dọn sách vào trong túi.
"Mày giàu muốn chết. Đãi nó bữa ăn có tốn gì đâu?" - Tôi nói.
"Nó không giàu chắc? Nó giàu bỏ mợ."
"Được rồi, đi thôi. Để tao đãi cả hai." - Tôi nói và kéo Na đi. Na vẫn càu nhàu về cách Ai Beam đi chậm, ăn chậm và nó sẽ khiến Beam bị đau dạ dày.
----------------
"Này! Đó là gì thế?" - Tôi quay lại nhìn về phía Ai Na chỉ. Đó là một sợi dây có mặt bánh răng.
"Đó là dây bánh răng."
"Chắc là của đàn anh. Chúng ta làm gì với nó đây?"
"Đưa nó cho tao." - Tôi nói và đưa sợi dây tới gần. Có một mã số trên đó, có lẽ là của đàn anh. Tôi lật nó lại, sau đó cất vào trong túi. Nó có thể là của bạn đàn anh hoặc là của chính đàn anh. (ý là của Bar).
"Mày biết nó là của ai à?" - Na hỏi tôi.
"Có hai đàn anh."
"Này! Có phải là của đàn anh mà mày lấy cớ tới cùng Beam để xem đó hả?"
"Nếu đúng thì sao?" - Tôi trả lời với nở nụ cười gian xảo.
"Ooohi! Gun... Không! Bây giờ có gan thừa nhận rồi!" - Nó cười trêu chọc tôi.
"Tao trưởng thành rồi."
"Chắc chắn rồi. Mày đã trưởng thành... Mẹ mày sẽ cho phép mày có bạn trai..."
Nó cười trêu chọc tôi, đúng là mẹ tôi cấm tôi có người yêu. Vì ba muốn tôi vượt qua mọi bài kiểm tra vào khoa y, nên khi tôi còn đi học, mẹ không cho phép tôi yêu đương. Dù đó là trai hay gái mẹ tôi đều không cho phép. Mẹ bảo phải đợi tới khi tôi thông qua hết các bài kiểm tra đầu vào đã.
Và bây giờ tôi đã vượt qua bài kiểm tra rồi.
"Bạn trai cái beep. Tao còn chưa theo đuổi anh ấy." - Tôi nói, sau đó đẩy nó đi nhanh hơn.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Đô Thị
- Kỹ Sư Có Bánh Răng Là Vợ Bác Sĩ
- Chương 1: Bị Mất Bánh Răng... Có Thể Em Đang Giữ Nó