Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kỵ Sĩ Hành Trình

Chương 54: Tình nghĩa

« Chương TrướcChương Tiếp »
"A" Carl kịch liệt đau nhức hô, ôm cánh tay phải đang chảy máu của mình không ngừng lui lại, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lớn chừng hạt đậu rơi xuống.

Sau khi đánh lui Carl, Casal không tiếp tục bổ đao, trong mắt hắn kỵ sĩ thực tập nhập môn như là giun dế, Angelina mới là mục tiêu của hắn, Casal thu đao tiếp tục đuổi theo.

Kỵ Sĩ Hành Trình Trailer

Đêm nay, hành động của bọn hắn bị trì hoãn quá lâu, vốn phải là toàn bộ binh sĩ huyết hồng xuất kích, giảo sát Ám Vệ, bắt được công chúa Angelina. Nhưng đầu tiên là không muốn bị tư quân của quý tộc địa phương quấy rầy, thả chạy Angelina, sau đó lại trải qua một đoạn thời gian truy tung không ngắn, bọn hắn thật vất vả mới tìm tới tung tích, xử lý lực lượng bảo hộ còn thừa bên người Angelina, lúc bọn hắn sắp hoàn thành nhiệm vụ, lại có một đám quân đội Faustin lao ra.

Biến số quá lớn, Casal chưa bao giờ làm nhiệm vụ mà không có nắm chắc, nếu kéo dài tiếp thì biến cố sẽ càng ngày càng nhiều, hắn nhất định phải lập tức bắt được Angelina, rồi rời đi.

Bị một vị kỵ sĩ thực tập cao cấp đuổi gϊếŧ, đám người Locke chạy trốn có vẻ rất bất lực, Zoro quay đầu nhìn thoáng qua, tên binh sĩ mặc giáp đỏ thẫm kia cách bọn họ càng ngày càng gần, thanh kiếm đại biểu cho tử vong trong tay hắn cũng cách bọn họ càng ngày càng gần.

"Không được! Chia nhau chạy!" Sau khi hơi suy nghĩ, Zoro quay lại đối với Locke hô. Hắn dự định vứt bỏ Locke, mục tiêu của tên binh sĩ giáp đỏ thẫm kia rõ ràng là công chúa Angelina mà Locke đang mang theo, nếu lúc này bọn hắn chia nhau chạy, thì tên binh sĩ giáp đỏ thẫm kia nhất định sẽ đuổi theo Locke, mà không phải hắn.

Lúc này, bỏ xe giữ tướng là suy nghĩ trong lòng Zoro. Hắn còn không trượng nghĩa đến mức cùng Locke đồng sinh cộng tử, hắn là người thừa kế của Nam Tước, không muốn chết sớm như vậy. Còn công chúa Angelina đang bị Locke mang theo, thì bị hắn mang tính lựa chọn quên đi. Hiện tại mỗi người đều cảm thấy bất an, ai còn để ý đến vị công chúa này, hắn cũng không phải quý tộc tử trung với Vương tộc, kỳ thật trong đám quý tộc địa phương, có rất ít người trực tiếp tuyên thệ trung thành với vương thất, có đôi khi mệnh lệnh của đại quý tộc địa phương hoặc là thượng cấp mà bọn hắn lệ thuộc trực tiếp còn hữu hiệu hơn mệnh lệnh của Quốc Vương.

Locke kinh ngạc nhìn xem Zoro, hắn không thể tin được, trước đó, Zoro thiếu gia còn cùng hắn xưng huynh gọi đệ lại ra mệnh lệnh như thế, đây rõ ràng chính là muốn hắn đi chết. Mặc dù Locke đã nhập ngũ bốn năm, gặp được không ít chuyện hắc ám ví dụ như: lúc vừa mới bắt đầu nhập doanh, bị đám binh lính lớn tuổi ức hϊếp, chiến lợi phẩm thu được trên chiến trường bị bọn người ngang ngược cướp đi, thượng cấp cắt xén quân lương... Nhưng cùng là chiến hữu, Locke hầu như chưa bao giờ gặp phải chuyện phản bội và đâm đao sau lưng rõ ràng như vậy, cho dù có cũng là chuyện chính hắn dùng chiến hữu chắn gót ngựa kỵ binh trong tình huống cả hai hẳn phải chết bởi vì vị chiến hữu kia cùng hắn không quen.

Trong quân doanh, điều quan trọng nhất chính là đoàn kết, đây là nơi mọi người đều có thể đem phía sau lưng giao cho chiến hữu.

Có lẽ đây chính là do đẳng cấp chênh lệch đi, Locke đột nhiên hiểu ra trong lòng.

Hành vi lúc này của bọn hắn không phải chính là như vậy sao, hắn là trung đội trưởng, nhưng lại bỏ xuống binh lính bình thường đào tẩu, chính hắn đã làm như vậy, còn có tư cách gì mà nói Zoro thiếu gia.

Locke trầm mặc nhìn thoáng qua Zoro, lại nhìn xem Kane và Hans, hai người này là huynh đệ của hắn, cùng hắn chiến đấu bên nhau mấy năm, Kane và Hans đều nghe hiểu ý tứ của Zoro thiếu gia, nhưng bọn hắn cũng chỉ trầm mặc, không thể nói cái gì, Zoro thiếu gia là quan chỉ huy của bọn hắn, tại trong quân doanh, ở tầng dưới chót, nghe mệnh lệnh là chuẩn tắc duy nhất của binh lính. Nhưng bọn hắn sẽ không vứt bỏ Locke, bởi vì có thể nói, trong tiểu đội cũ của Locke, mỗi người đều thiếu nợ Locke mấy cái mạng. Kane làm trinh sát, bị hãm vào trùng vây của quân địch nhiều lần, đều là Locke dẫn người cứu hắn trở về. Hans ngã xuống trên chiến trường nhiều lần, đều là Locke tự mình cõng hắn về quân doanh, nếu như nói, trên thế giới này có một loại hữu nghị mà hai bên đều có thể vì đối phương đi chết thì ba người bọn hắn chính là như vậy, Hans và Kane tuyệt đối sẽ vì Locke đi chết mà không chút cau mày.

Đương nhiên, Locke cũng vậy, Kane đã cứu hắn trong trận huyết chiến ở cao điểm Gordan, hắn đã cam đoan với Kane sẽ để cả hai còn sống trở về, Hans chính là hàng xóm của hắn, những năm này Hans cũng giúp hắn ngăn cản không ít đao, những vết sẹo đao kiếm trên l*иg ngực của Hans, chí ít có một phần tư là do Hans cản lại cho hắn, trên chiến trường hai người bọn họ thường xuyên là đôi cộng tác hoàng kim.

Trong lúc sinh tử tồn vong, Locke đương nhiên là sẽ không ích kỷ như Zoro, hắn nhìn Kane và Hans một chút, từ trong ánh mắt hai người biết được suy nghĩ của bọn họ, nhưng hắn sẽ không để cho huynh đệ của mình đi theo mình cùng chết, mục tiêu của đám binh sĩ huyết hồng kia rõ ràng là Angelina, lúc này ai mang theo nàng thì người đó nguy hiểm nhất, có khả năng nhất bị gϊếŧ nhất. Locke không hạ được mệnh lệnh để cho huynh đệ của mình thay mình đi chết, huống chi Zoro rõ ràng là ra mệnh lệnh cho hắn, để hắn mang theo Angelina rồi chia nhau chạy.

Locke liếc mắt nhìn Carl đại thúc đã ngã xuống đất sau lưng, có thể nói Carl đại thúc là vì bọn hắn mới mất đi một tay. "Hai ngươi trở về mang lên Carl đại thúc, ta mang nàng đi!" Locke quả quyết nói, rồi kéo Angelina qua, đưa nàng cõng đến trên lưng của mình.

Angelina bất ngờ không đề phòng, "A...!" hét lên một tiếng. Lúc này, Locke mới nghiêm túc nhìn thoáng qua Angelina, mặc dù mặt nàng rất bẩn thỉu, nhưng không thể nghi ngờ nàng chính là một cô gái rất xinh đẹp.

"Không được!" Kane và Hans đều không chút nghĩ ngợi, lập tức từ chối, lúc này giữa bọn hắn không có quan hệ cấp trên cấp dưới, chỉ có tình hữu nghị đồng sinh cộng tử. Có thể nói, trong tiểu đội cũ của Locke, có thể lấy mạng làm giao tình chỉ có ba người bọn hắn, mặc dù Locke đã tấn thăng trung đội trưởng, Hans chỉ là tiểu đội trưởng, Kane vẫn là binh tam bình thường, ngay cả tiểu đội trưởng cũng không phải, nhưng trong bí mật, Locke đã thổ lộ không ít tình cảm huynh đệ với bọn hắn, Locke mới vừa tấn thăng trung đội trưởng, không phải không muốn giúp bọn hắn, mà là không có năng lực này. "Ba chúng ta là huynh đệ, không cần nói nhiều, trong vòng ba tháng, ta tuyệt đối sẽ giúp các ngươi tấn thăng thành đội trưởng!" Đây là lời nói của Locke khi đó.

Lúc đó, Locke không có lý lịch, thực lực cũng không mạnh, căn cơ bất ổn đã nói ra loại khoác lác này, không phải hắn không biết trời cao đất rộng, mà là hắn muốn bảo đảm chứng minh tình cảm của mình với các huynh đệ, các huynh đệ đem mạng buộc vào người hắn vì hắn vào sinh ra tử, hắn phải làm sao cho xứng đáng với phần tình cảm hữu nghị này này.

"Đừng nói những thứ vô dụng kia, các ngươi đi mau!" Locke nổi giận mắng, hắn chưa từng đối với huynh đệ tức giận nhưng bây giờ hắn lại trách mắng thô tục: "Cút!" Locke đá cho Hans và Kane một chân. "Nhanh đi cứu Carl đại thúc!" Dứt lời, Locke cõng lên Angelina hướng bên trong rừng sâu núi thẳm chạy trốn.

Bây giờ, khu rừng nhiều núi đá và bụi cây là hi vọng duy nhất của Locke, khu rùng này nhất định phải rậm rạp một chút, Locke cầu khẩn trong lòng, đáng tiếc dù khu rừng này rất rậm rạm nhưng bây giờ là cuối thu, không có bao nhiêu lá cây giúp hắn che chắn.

Angelina bị những chuyện xảy ra trong chớp nhoáng này làm cho choáng váng, đầu tiên là tên thanh niên hư hư thực thực là quý tộc kia thế mà vứt nàng lại, chạy trốn một mình, nàng còn chưa kịp phẫn nộ thì tên binh sĩ tóc xám thô lỗ này đã can đảm trực tiếp cõng nàng, bộ ngực của nàng đặt ở trên lưng Locke, bờ mông cũng bị Locke đỡ trên tay, nàng chưa từng bị người nam nhân nào khinh bạc như vậy qua.

Gương mặt xinh đẹp của Angelina ửng đỏ, nàng còn chưa kịp quát lớn, đã bị tình nghĩa huynh đệ giữa Locke, Kane và Hans cảm động. Trước đó, đám Ám Vệ cũng đã liều chết bảo hộ nàng, đám Ám Vệ trầm mặc ít lời cho nàng cảm giác là trung thành với vương quốc Faustin, mặc dù bọn hắn cũng làm cho Angelina rất cảm động, nhưng tình nghĩa huynh đệ trần trụi sống sờ sờ của ba người Locke càng thêm khiến người ta cảm động. Đây là một nam nhân khiến người ta kính nể, Angelina lặng lẽ bình luận Locke trong lòng.

Trưởng quan nhường cơ hội cho thuộc hạ chạy trốn, tự mình đối mặt với nguy hiểm là chuyện rất hiếm có ở Faustine, có lẽ trên này cũng rất hiếm có.

Lúc mới vừa tòng quân, Locke đã trực diện với nguy hiểm tử vong, khi đó, hắn mới 14 tuổi. Năm nay, hắn đã 18 tuổi, sao có thể sẽ sợ hãi tử vong? Sống một năm là đủ vốn, sống hai năm là kiếm lời, đây vẫn luôn là ý nghĩ trong nội tâm của Locke sau khi tòng quân. Nguyên nhân của ý nghĩ này rất đơn giản, bởi vì khi đó nếu gia đình hắn nhận được quân lương trong một năm và tiền trợ cấp chiến tử của hắn thì bọn họ sẽ bình an vượt qua nạn đói, nếu hắn có thể gửi quân lương về nhà liên tục hai năm, thì điều kiện của gia đình hắn sẽ trở nên tốt hơn nhiều, cha mẹ và chị gái hắn sẽ không phải thường xuyên chịu đói.

Mặc dù Locke đã sớm xem nhẹ sinh tử, nhưng thật đến lúc sinh tử tồn vong, hắn vẫn muốn liều mạng, hắn còn chưa trở về thăm cha mẹ và chị gái của hắn, còn chưa thực hiện lời hứa với Hạ Thiến-cho nàng một gia đình an ổn, lúc này hắn còn chưa thể chết. Nghĩ đến đây, lần đầu tiên Locke có du͙© vọиɠ cầu sinh mãnh liệt như vậy.

"Nắm chắc!" Locke đối với Angelina nằm trên lưng hô, đem tất cả đấu khí còn lại điều động đến hai chân, điên cuồng kích phát. Trong bụng hắn, vòng xoáy đấu khí lớn bằng hạt đậu nành điên cuồng phóng thích đấu khí, một dòng nước nóng truyền đến vị trí hai chân của Locke. "Chạy!" Locke dậm chân, bắt đầu bắn vọt.

Angelina còn chưa nghe rõ Locke nói cái gì, đã bị động tác bất ngờ của hắn dọa sợ, vội vàng ôm chặt lấy Locke. Từ nhỏ, Angelina đã có dinh dưỡng không tệ cho nên mặc dù nàng còn hơi nhỏ tuổi, nhưng vóc dáng đã rất nở nang, đáng tiếc Locke không thời gian trải nghiệm, thậm chí hắn cũng không cảm giác thấy Angelina trên lưng, tất cả lực chú ý của hắn đều đặt ở đám nhánh cây cản đường phía trước và đá vụn dưới chân.

"Hừ! Muốn chạy?" Casal khinh miệt nhìn xem Locke đang chạy ở phía trước, cũng không để ý đến Carl đã đứt mất một tay và hai người Hans, Kane, hắn lao thẳng tắp về phía Locke.

Không ai có thể đào thoát khỏi tay hắn, Casal tự tin nghĩ như vậy.

"Chạy! Chạy! Chạy!" Locke chỉ còn lại ý nghĩ này trong lòng, nỗi nhớ mong cha mẹ và chị gái, tình yêu dành cho Hạ Thiến đều hóa thành động lực cho Locke chạy trốn.

Nhưng thực lực của hai người chênh lệch rất xa, Casal là kỵ sĩ thực tập cấp cao, giống như kỵ sĩ Will, cho nên Casal cũng mang cho Locke áp lực như núi, khiến Locke cảm thấy rất tuyệt vọng.

Khoảng cách của hai người càng ngày cầng gần, mặc dù Locke đã dốc hết sức chạy, nhưng xem ra sứ giả Tử Vong cũng không muốn buông tha cho Locke.

Angelina thấy Locke liều mạng như vậy, cũng bùng nổ một cỗ ý chí cầu sinh, ma lực của nàng đã hao hết, tinh thần lực bị sử dụng quá độ, nàng đã không còn đủ khả năng cưỡng ép sử dụng ma pháp, nhưng Angelina không muốn từ bỏ, nàng cảm thấy mình sẽ không thua một người bình dân bình thường. Màu tóc của Locke cho thấy hắn chĩnh là một tên bình dân.

Dựa vào cỗ ý chí lực sau cùng, Angelina thi triển ra thuật nhẹ nhàng lên người Locke. Lúc này tinh thần nàng đã mỏi mệt đến cực hạn, nàng lập tức mất đi ý thức, chẳng qua trước khi ngất xỉu, nàng còn gắt gao ôm lấy Locke, nàng tin tưởng nam nhân này sẽ sáng tạo kỳ tích.

Locke bị áp lực rất lớn cho nên hắn cũng không chú ý tới bước chân của mình trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, bởi vậy cho nên hắn cũng không buông lỏng, dốc hết toàn lực chạy trốn là tín niệm duy nhất của Locke lúc này.

P/s: đến đoạn gay cấn rồi, các bạn nhớ thả cảm xúc và đề cử để tiếp thêm động lực cho mình. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
« Chương TrướcChương Tiếp »