Locke là binh nhì của vương quốc Faustin, từ 14 tuổi hắn đã bắt đầu tòng quân, đến nay hắn đã là một lão binh có bốn năm kinh nghiệm sa trường. Hôm nay tâm tình của hắn không tệ, bởi vì đây là thời gian phát quân lương. Một tháng binh nhì của vương quốc nhận được ba mai bạc Diller quân lương, tăng thêm Kedozzi Nam Tước tình nguyện trợ cấp thêm cho các binh sĩ của mình hai mai bạc Diller quân lương, hắn có thể nhận tới tay bốn mai bạc Diller, vì cái gì thiếu một mai,đó là bởi vì phàm là quân lương mà quốc gia cung cấp thì quân bộ luôn muốn tham ô một chút, đây là lệ cũ.
Locke đã không kịp chờ đợi muốn lĩnh tới tiền lương của mình, sau đó xin nhờ thương đội của Nam Tước đại nhân, đem ba mai bạc Diller đưa về nhà, hắn hi vọng chị gái mình có thể mua một cái dây lụa mà mình thích, trên tóc không còn bọc lấy vải cây đay bố thô ráp, cũng hi vọng trong một tháng sau đó cha mẹ mình có thể ăn được một hai bữa bánh mì trắng, thân thể của bọn họ đã rất kém cỏi. Còn thừa một mai bạc Diller, Locke vẫn như cũ để lại mời các huynh đệ của mình uống rượu.Là một người binh nhì có chút thực lực, hắn là tiểu đội trưởng của một tiểu đội mười người.
Hắn biết rõ, các huynh đệ của hắn cũng không dễ chịu, mỗi tháng binh tam chỉ nhận được tới tay hai mai bạc Diller, phó binh chỉ có một mai, bọn hắn cần đem tiền lương của mình tách ra thành từng mai đồng Diller để tiêu, đã muốn phụ cấp trong nhà, lại muốn tự mình tiêu xài,cho nên căn bản là không đủ. Vì làm tiểu đội tác chiến đoàn kết hơn, cũng vì có mấy người thuộc hạ trung thành với mình, có thể thay mình cản thương tại thời khắc mấu chốt, Locke chưa từng so đo việc mời khách.
Trong tiểu đội của hắn có năm tên binh tam, năm tên phó binh, trừ ba người là hai tháng trước mới bổ sung đến, những người còn lại đều là huynh đệ cùng một chỗ tác chiến chí ít nửa năm, bọn hắn phần lớn cùng tuổi với Locke, nhưng tòng quân muộn hơn Locke, đều là tân binh mới tòng quân một năm đến hai năm, đại đa số bọn hắn đều thật tâm bội phục Locke, bởi vì Locke đại ca đã khẳng khái lại có nghĩa khí, mỗi lần lĩnh lương đều mang các huynh đệ đi uống một chén, đánh giặc xong cũng thế, chủ yếu nhất là, bọn hắn hoặc nhiều hoặc ít đều nhận qua Locke chiếu cố trong chiến đấu, một cái nho nhỏ chiếu cố khiến cho sau lần đầu chiến đấu,tiểu đội bọn rất ít giảm quân số. Sau một lần lại một lần chiến đấu, thành viên của tiểu đội bọn hắn càng ngày càng phối hợp ăn ý, tỉ lệ sống sót cũng càng ngày càng cao.
Tại toàn bộ trong quân doanh,việc này cũng tương đối nổi danh, mặc kệ là tân binh hay là lão binh, chỉ cần tuổi tác bằng Locke hoặc nhỏ hơn hắn, đều sẽ gọi hắn một tiếng, Locke đại ca. Đây là đối cường giả tôn kính, vả lại, nghe nói trong trận chiến hai tháng trước Locke gϊếŧ không ít moi rợ của vương quốc Charles, công huân của hắn đã sắp tích lũy đến binh nhất.
Locke đi đến quân nhu doanh, nơi này không chỉ là nơi phát quân lương, mà còn là nơi giao dịch trong quân doanh, ở chỗ này ngươi có thể mua được tất cả những thứ mà ngươi muốn.Từ rượu mạch có hương thơm thuần khiết,kiếm làm từ sắt mịn sắc bén,một con ngựa tốt,….cho đến cả nữ nhân xinh đẹp. Nơi này cái gì cần có đều có, Kedozzi Nam Tước đối với nhu cầu của binh línrất là chiếu cố. Nhưng điều kiện kiên quyết là ngươi phải có tiền hoặc có quyền. Locke là binh nhì, vốn liếng của hắn có lẽ vừa mới đạt tới tiêu chuẩn của nơi này, nhưng hắn rất ít tiêu xài ở đây.Không chỉ là hắn, tại trong quân doanh, trên cơ bản những binh sĩ có gia đình phải gánh vác đều không tiêu phí ở nơi này, không phải là bởi vì các binh sĩ tự chủ mạnh, mà là bởi vì túi tiền của bọn hắn không chịu nổi mức tiêu phí ở đây.
"Ha ha, Locke! Ngươi tốt!" Một tiếng la to đến từ một nam nhân cao lớn vạm vỡ, mọc đầy râu quai nón,hắn ném cho Locke một túi tiền, Locke mở ra xem, bên trong có ba mai sáng quang lóng lánh bạc Diller cùng một trăm mai đồng Diller.
"Joshua đại thúc, xế chiều đi uống một chén?" Locke cười hì hì người nam nhân này nói.
"Cùng ngươi nói bao nhiêu lần rồi, tại trong quân doanh phải gọi ta là trung đội trưởng! Ngươi tiểu tử này! Một chén liền muốn đuổi ta? Chí ít phải hai chén!" Joshua đại thúc hướng về phía Locke cười mắng.
Locke mời Joshua đại thúc uống rượu không chỉ là vì khách khí, mà còn là liên quan tới việc tấn thăng quân hàm của hắn,chiến công của hắn sắp đạt tới binh nhất, binh nhất là đường ranh giới của tất cả binh sĩ, người đạt tới binh nhất sẽ được Nam Tước ban cho công pháp tu luyện đấu khí, đây là chìa khóa để tấn cấp giai vị kỵ sĩ, vả lại binh nhất ít nhất có thể làm phó đội trưởng của một trung đội, giống binh nhất có uy tín lâu năm như Joshua đại thúc thì trực tiếp được bổ nhiệm làm trung đội trưởng.
Joshua đại thúc nhận lời của Locke cũng không chỉ là chiếu cố mặt mũi của Locke, hắn cho rằng đây là một người trẻ tuổi có tiềm lực, vả lại Joshua đại thúc và Locke đều đến từ cùng một trấn- trấn Mine. Kỳ thật đại đa số người trong đại đội bọn hắn đều đến từ cùng một nơi – lãnh địa Kedozzi. Có thể nói trong 4 năm Locke tòng quân, Joshua đại thúc trợ giúp hắn rất nhiều, theo hắn là phó binh một mực chiếu cố đến bây giờ hắn trở thành binh nhì, là người nhìn xem Locke lớn lên trong những năm này. Hắn nguyện ý trợ giúp tên vãn bối này, lần uống rượu này, hắn chuẩn bị chỉ điểm cho Locke một phen, chỉ cho hắn phương pháp tấn thăng binh nhất.
"Không có vấn đề, đến lúc đó ta đến gọi ngài!" Locke cất kỹ túi tiền, trực tiếp rời đi.Xung quanh đây bày tinh xảo áo giáp, trường kiếm sắc bén cùng những nữ nhân ăn mặc hở hang khiến hắn kém chút bị bệnh đau mắt. Một bộ phổ thông áo giáp chí ít cần 100 mai bạc Diller cũng chính là một mai vàng Diller, một thanh trường kiếm không tệ chí ít cần 10 mai bạc Diller, mà cùng một nữ nhân có bề ngoài không tệ ngủ qua một đêm, không có một mai bạc Diller ngươi cũng ngựơng ngùng mở cửa phòng người ta. Locke không có bao nhiêu tiền nhàn rỗi. Đến nay trang bị của hắn cũng chỉ là một bộ giáp da tổn hại, một thanh kiếm sắt có vết nứt nhưng vẫn còn sắc bén, một thanh thương sắt, cùng một con dao găm giấu ở trong giày.
Locke trở lại trong lều vải của tiểu đội mình, nhìn xem thuộc hạ tốp năm tốp ba ngồi vây chung một chỗ đánh bài, khoác lác, hắn cũng bị loại không khí nhẹ nhõm này lây nhiễm. Locke đá một chân vào cái tên vừa đánh bài hiệu bên cạnh hô to gọi nhỏ-Kane, tên này là trinh sát của tiểu đội,mang quân hàm binh tam, trên chiến trường rất tỉnh táo mai phục trinh sát,nhưng trong sinh hoạt lại tùy tiện lớn giọng. Hắn, Locke còn có đao thuẫn thủ của tiểu đội- Hans,quan hệ ba người họ là tốt nhất, bọn hắn là chiến hữu chiến đấu cùng nhau hai năm trở lên."Buổi chiều,ta mang các ngươi đi uống rượu, hiện tại đều cho ta đi lĩnh cơm trưa! Đừng hồ nháo nữa!" Locke hướng về phía người của tiểu đội nói.
"Ha ha, lão đại, có thể đừng luôn đá cái mông của ta sao? Đá sưng lên thì lần sau đi trinh sát bị người phát hiện làm sao bây giờ?" Kane hướng về phía Locke nháy mắt ra hiệu, việc này chọc cười tất cả mọi người trong lều vải.
"Sưng cũng không sợ, ta đi tìm kỳ huynh đệ cho ngươi mượn một phần lá bạc hà đắp lên, ngày thứ hai liền khỏi!" Một bên trường thương binh -Yade trêu chọc nói, tên này cũng là binh tam. Kỳ huynh đệ là một đôi gay nổi danh trong doanh trại, chuyên thẩm vấn các loại xương cứng địch tù, về phần lá bạc hà là hai người bọn họ dùng để tiêu sưng sau một loại hoạt động nào đó, dù sao ngày thứ hai còn muốn chiến đấu nha.
"Lăn, tiểu Yade,ngươi ngứa da phải không, cũng dám đùa giỡn Kane đại gia, cẩn thận trong sân huấn luyện ta không nể mặt mũi" Đương nhiên trong giọng Kane thì thành phần đùa cợt lớn hơn trách cứ.
Mỗi ngày,việc vui của đám lính này chính là đánh bài, khoác lác, lẫn nhau trêu chọc, mỗi người đều luyện một bộ mồm mép nhanh nhảu, Locke rất ưa thích nhìn thấy loại hiện tượng này, bởi vì trong lúc vô hình việc này đề cao lực ngưng tụ của tiểu đội bọn hắn.
"Đừng có đùa mồm mép, nhanh đi lĩnh cơm đi, thuận tiện đem phần của ta mang về." Locke đối đám thủ hạ cười mắng."Kane, ngươi đừng ăn vụng thịt của ta a, không thì buổi chiều uống rượu không có phần của ngươi!"
"Đừng nha, lão đại, ta tuyệt đối không ai ăn vụng, ai ăn vụng ta gọt hắn! Hans, chúng ta đi!" Trước khi đi,Kane thề son sắt bảo đảm nói.
Trong quân doanh,vì khích lệ các binh sĩ dũng cảm tác chiến, tranh thủ vinh dự cùng công huân,quân bộ thiết lập một đống lớn chế độ đẳng cấp, phương diện dùng cơm liền thể hiện ra.Mỗi bữa ăn của Phó binh gồm: bánh hạt dẻ, canh khoai tây; binh tam gồm: bánh mì đen, canh khoai tây; binh nhì gồm: bánh nếp, một miếng thịt, canh khoai tây ; còn binh nhất thì mỗi bữa cùng Nam Tước đại nhân và bọn người đại đội trưởng cùng nhau ăn cơm tại trong doanh trướng, nghe nói có bánh mì trắng cùng canh thịt. Nhưng mà loại đãi ngộ này không phải người bình thường có thể có, toàn bộ doanh trại có hơn năm trăm người,thì chỉ có không đến 15 người có thể dùng cơm ở trong đó, bao quát:4 vị bộ binh trung đội trưởng cùng 4 người phó đội trưởng, kỵ binh trung đội đội trưởng- Will kỵ sĩ, đại đội trưởng -Kedozzi Nam Tước cùng con trai trưởng của hắn- Zoro và quản gia của hắn, Locke đối với việc ăn bánh mì trắng chờ mong đã lâu.
Cũng không lâu lắm, thủ hạ của Locke liền trở về, Kane đem phần cơm trưa của Locke giao cho hắn."Lão đại, ngươi xem khối thịt này nhiều mỡ như vậy, ta giúp ngươi ăn đi?" Kane cười hì hì nói.
"Lăn, đợi chút nữa Hans cùng ta đi một chuyến đến quân nhu doanh, các ngươi đã lĩnh quân lương chưa? Ai muốn gửi tiền về nhà thì đem tiền đưa cho Hans, đợi chút nữa ta giúp các ngươi đi gửi" Locke lấy ra cơm trưa, sau đó đá cho Kane một chân, quay người đối với các đội viên nói.
Có lẽ là từ 'Nhà' đối với các binh sĩ trong chiến tranh quá mức xa xôi, sau khi mọi người nghe được đều thoáng trầm mặc một hồi, đại đa số người đều gật đầu xác nhận. Tại các tiểu đội khác, đội trưởng hướng các đội viên yêu cầu quân lương là điều tối kỵ,bởi vì việc này có thể sẽ gây nên binh biến, nhưng tại đội của Locke sẽ không như vậy, bởi vì lúc đội viên cần vay tiền, Locke chưa từng nhíu mày.