Chương 7: Chặn Đường - Quyết Chiến
Tú Nghiên tiểu ý cười lạnh , nhàn nhạt ánh mắt hướng Khuê Nhi thanh âm
- Ta hội ko biết ah... Việc này cấp ngươi tự quyết ah
- Ngô...sao có thể cấp mình ta liệu sự...họ vì ngươi mà tới với lại chỉ vì ta muốn cấp ngươi an ổn tọa mà ra cớ sự tranh chấp cùng phía kia nam nhân cạp đất..nay ngươi rũ bỏ mình ta sự là sao?
Khuê Nhi mếu máo cầm 1 bên kia cánh tay Tú Nghiên liều mạng lắc gương mặt ai oán hướng Tú Nghiên cầu tình..Tú Nghiên lại giương đôi mắt đẹp tròn xoe nhìn Khuê Nhi cười cười
- Còn nữa tên nam nhân bạch sắc kia vì ngươi đoạt hắn Hoa Đăng mà tới vì cớ gì cũng di mình ta tự liệu...
-Thì vẫn vì ngươi hướng ta tới chốn kia mới sinh việc này diễn , há ko phải ngươi nên tự liệu sao lại cầu ta sự liệu...ta vô can sự ah
-Tiểu Thư ngươi...ngươi vô sỉ ah
- Ta nào có
Tú Nghiên cười cười nhìn Khuê Nhi đích bộ dáng này mếu máo tiểu hài tử bị cướp kẹo (bị nàng giá họa ẻm ah) , khóc ko thành tiếng nhìn Tú Nghiên giẫy nãy kia chân dậm đất...
2 tên Ngọc Lý nhìn nhau ko hiểu ất giáp , lại cả giận vì 2 người kia ko những ko sợ lại ko ko để bọn hắn vào mắt lòng 1 phen giận dữ...
-2 tiểu tử thối ngươi còn ko mau cầu tình huynh đệ ta đây lỗi.
- Đúng là "Hoàng thượng ko vội thái giám lại gấp" ah
Khêu Nhi câm giận ánh mắt hướng bọn hắn liếc rích qua kẽ răng...Sau lại hướng Tú Nghiên cầu tình
- Tiểu Thư ngươi hội ko cùng ta giải quyết cái này sự ah
- Ân
- Ngươi vô sỉ nhân ah
Tú Nghiên ko hồi đáp môi ý cười càng ngày càng lộ rõ
- Nếu ngươi thật sự ko cấp cùng ta giải quyết sau này ta ko cấp ngươi cái kia trò chuyện..
- Ân
- Ta ko cấp ngươi thức ăn cùng hảo y phục ah
- Ân
- Ta là ko cấp ngươi cái gì sự ah
-Hảo ah
-Tiểu thư ngươi ngươi vô sỉ nhân ... Hội tức chết ta ah...
Hung hăng vứt đi cánh tay Tú Nghiên , dậm chân ai oán gương mặt thập phần thảm thương... Tú Nghiên nhịn ko được cười kinh hỷ tiếng , tay phe phẩy quạt ngẩng đầu hướng kia trời cười.
Ngọc Trách Diễn chấn động 1 hồi tâm càng giận hướng bọn gia đinh gầm rú thanh âm quát
- Bọn ngu ngốc các ngươi còn ở đây đứng nhìn , qua bên kia hảo giáo huấn 2 tên tiểu tử ko biết sống chết kia cho ta...ko hảo sự ta cấp các ngươi trừng trị tội ah... Cút
- Dạ thiếu gia
Bọn gia đinh tay thủ quyền sắn tay áo hung hăng tiến về phía 2 người Tú Nghiên... Bên kia gia đinh của Lý Đông Húc thì thầm hắn ý
-Thiếu gia chúng ta cũng xong lên chứ
-Ko cứ để tiểu tử họ Ngọc kia manh động ta tọa tại đây chỗ coi cái này chuyện vui ah..
Tên gia đinh phía sau nghe thấy gấp rút thủ thế quỳ bò cho Lý Đông Húc tọa hắn hướng ngồi, phảy phảy quạt quạt bộ dáng thanh nhã trưng bây khiến người khác ko biết chuyện sẽ hướng hắn nho nhã bộ dáng. Phía sau gia đinh lại cấp thêm hắn 1 chén rượu , nhìn hắn bộ dáng như đang ngồi xem caí kia vũ nhạc ah..
Bên đây Khuê Nhi vẫn tức giận bộ dáng dậm chân oán giận nhìn Tú Nghiên ánh mắt thê lương...bên kia hung hẵng gia nhân 1 top hơn 10 người lao tới. Tay vung ra hướng mặt Tú Nghiên quả đấm , Ngọc Trách Diễn kinh hỷ đứng chấp tay sau lưng hả hê cười hướng nhìn...
"Phan phan phan".. 1 loại âm thanh bay vυ"t xé gió lao tới...chỉ nghe tiếng "áaaaaaaa" đau đớn vang lên. Thoáng cái đám gia đinh ôm mặt lăn lóc nằm trên mặt đất...Khêu Nhi tròn xe mắt nhìn bọn gia đinh kia đau đớn ko hiểu cái gì sự tình, lạ nghe âm thanh quen thuộc vang lên phía đối diện con hẻm tối thanh âm
- " Vô lại nhân sinh vô lại sự......Súc sinh chủ tử sinh súc sinh nhân"
Mọi người ko hẹn mà gặp cùng nhau hướng cái kia con hẻm nhìn...Ngọc Trách Diễn câm giận quát
- Tên khốn khϊếp nào phá sự việc ta..
Phạch phạch âm thanh tiếng quạt phe phảy...
- Đống phân thối ko thể tỏa ra cái hương nào khác thơm...thối nhân ngươi về nhà tắm rửa xúc miệng cống thơm tho hãy ra ngoài đừng làm cái này ko khí ô nhiễm ah..
-Tam huynh hảo hảo đúng ah..
- Hahaha...
Hẻm tối hắc tuyền y phục phe phẩy quạt dẫn đầu ra , phía sau lần lượt 4 nam nhân khác phía sau xuất hiện. 2 người lục lam vẫn như lần đầu xuất hiện hoan hỷ cười cười lộ diện, 2 người xanh đậm y phục vẫn im lặng phía sau lưng đi tới.
-Lại bọn hỗn đáng các ngươi
- A a huynh đài thối nhân bé bé miệng để nhân yên giấc a , với lại đừng hù thối chết bọn ta ah..
Khuê Nhi ko nhịn được cười ha hả trước nam nhân lục sắc chế giễu tên cạp đất kia...Tú Nghiên tâm đã cái kia hướng nhìn cái kia nam nhân Hắc tuyền , 2 người ko hẹn đối nhau cái kia ánh mắt đẹp đối nhau khóa chặt...
- Ngươi dám...bọn bây còn đứng đây làm gì tất cả cùng nhau xông lên..
Ngọc Trách Diễn rút ra trong tay áo thanh trủy thủ hướng nam nhân lục sắc kia đâm tới... Khuê Nhi kinh hãi truy hô
- Công tử cẩn trọng
Nam nhân Lục sắc môi cười ha hả , phất cái này tay áo tránh cái kia 1 nhát đâm tới , lại tung bên này cánh tay cầm túi lộ tuyền đưa tới thân thủ khom xuống bộ dáng nhẹ nhàng đánh vào cánh tay kia truy thủ sắc bén lao tới. "Pha" 1 tiếng cái kia truy thủ bị đánh rớt xuống, lại "pha" 1 tiếng cánh tay kia vung ra bẻ ngược cánh tay Ngọc Trách Diễn bị bẻ ngoặc về phía sau. Lại tung thêm 1 cước phía kia khủy chân khiến hắn rêи ɾỉ đâu đớn quy rập xuống đất rêи ɾỉ. Những tên còn lại cũng được 2 nam nhân xanh đậm lần lược chăm sóc nằm rêи ɾỉ kia trên mặt đất..
Ngọc Trách Diễn bộ dạng này đau đớn , miệng lại rêи ɾỉ cái này "tha mạng tiểu nhân" lập đi lập lại...
- Thôi thiếu gia tha ngươi cái này 1 mạng đừng để ta lại lần nữa thấy mặt đáng ghét ngươi lần nữa cút...
Chân đưa lên đạp thêm 1 cái vào lưng khiến hắn té nhào xuống đất ,đau đớn hô thành tiếng...mấy tên gia nhân lồm cồm ngồi dậy đỡ hắn lôm khôm chạy chết trối...
Thôi Tú Anh phủi phủi bộ dáng tay , ha hả cười
- Hảo vui ah...
Khuê Nhi thấy kia nụ cười sáng rạng , tim ko hẹn đạp mạnh vài cái hô hấp có phần ko thông bộ dạng ngây ngốc nhìn.. Bên đây Tú Nghiên cùng A Quyền cứ thế nhìn nhau ngây ngẫn bộ dáng trụ tại điểm...A Quyền phá vỡ ko khí kỳ hoặc nay trước..
-Trịnh công tử người ko sao chứ
Âm thanh trầm trầm vang lên , A Quyền tự thân tiến lên 1 chút gần gũi hướng tới Tú Nghiên cố trụ vị trí.
- Ân ta ko sao...đa tạ A Quyền công tử ra tay tương trợ
- HaHa ko lớn ko lớn...ko cần đa tạ ah...
A Quyền tươi rói nụ cười hướng mình Tú Nghiên nở rộ (vì 2 người đang đứng đối diện nhau chỉ có đối phương trong mắt) , Tú Nghiên lòng rung nhẹ 1 cái tim cứ thế mà nhòi đập inh inh mấy cái...A Quyền cũng ko khá khẳm gì hơn tim cũng inh inh mấy hồi rộn ràng trong lòng ngực , khi thấy 1 tầng phím hồng trên đôi má cao cao xinh đẹp...
- Bababa...Hảo công phu...ta thật cái này 1 chút học hỏi...
- Khách khí ah...muốn học thêm 1 chút cũng ko câu nệ , ko câu nệ...
Thôi Tú Anh cao ngạo đối đáp cái kia Lý Đông Húc khen ngợi.. Họ Lý nghe xong mặt có sắc giận hừ lạnh 1 cái cao giọng nói
- Cần ta thuộc ha của ta là đủ... Phía sau 1 hắc nam nhân 1 bên mặt được che kính bằng mặt nạ tay cầm kiếm khoanh trước ngực bước ra..
"Nam Thành nhất chiêu..nghe giang hồ đồn đại người này ra tay hiểm độc 1 chiêu lấy mạng người. Cao thủ như hắn vì sao thủ phục trước tên công tử họ Lý kia" Thôi Tú Anh kinh ngạc thầm nghĩ , bên cạnh 2 anh em Phá gia cũng cùng tâm trạng suy ngẫm mầy có chút nhiễu chặt.
- Sao thuộc hạ ta đủ tư cách chứ?
Lý Đông Húc nhàn nhã uống chén rượu , trầm giọng hỏi..
- Hảo ta tiếp ngươi...
Phá Lôi lạnh giọng đáp , tay đưa ra ý bồi tiếp đón...
- Tôn tính đại danh ta nhớ còn khắc cho ngươi chi mộ
Nam Thành cao ngạo nói , tay từ từ rút kiếm ra khỏi bao hướng Phá Lôi chỉ thẳng bất ngờ lao tới...
- Phá Lôi
Thanh âm binh khí chạm nhau nghe thật chói tai vang lên âm ỉ 1 vùng , mọi người chăm chú quan sát. 2 người vô tư lự như Tú Nghiên cùng A Quyền cũng phải quay lại nhìn...qua mươi chiêu vẫn chưa phân thắng bại. Tú Nghiên quan tâm hỏi thầm 1 câu
- A Quyền công tử có hay ko giúp 1 chút người kia
- ko đáng lo hắn mươi chiêu sẽ thắng
Tú Nghiên kinh ngạc dời mắt về phía A Quyền lại thấy ý cười cười trên mặt , tâm cũng yên ổn nhìn lại kia 1 màn tranh hùng kiếm pháp.
Đúng như A Quyền nói thoáng chốc trận thế đã đảo ngược, Phá Lôi sau 1 hồi thăm dò cũng bắt đầu tung toàn lực hồi đáp. Mỗi 1 kiếm đưa ra có nhu có cương làm Nam Thành có chút khó khăn đáp trả.... Phá Lôi phi thân 1 kiếm chém xuống...A Quyền , Tú Nghiên cùng Tú Anh môi hé nụ cười thầm khen chiêu thức thắng đẹp mắt lại nghe "phi" 1 cái âm thanh xa lạ xé gió lao tới xuyên qua 1 phần bã vai của Phá Lôi .. Nam Thành thức thời vương kiếm đâm tới , Tú Anh, Duẫn Nhi & Phá Hữu cùng đồng loạt lao tới giải vây lại nghe "phi phi phi" 3 tiếng ám khí lao tới.
Tú Anh phất cái kẹp lại ám khí bằng đôi đũa bạc , Duẫn Nhi rút ra 1 cặp tiểu đao chém bay ám khí, Phá Hữu đưa đây thanh kiếm chặn lại ám khí.. Lại cùng đồng loạt hướng về Phá Lôi lo lắng cái nhìn A Quyền sao khi nghe thấy âm thanh kia cùng những hành động vừa rồi tiếp diễn đã phi đi quạt trong tay cản đi nhát kiếm muốn lấy mạng Phá Lôi thân thủ nhanh như cắt... Kinh công lao tới tay đỡ lấy Phá Lôi bộ dạng đau đớn , cũng ko nể tình tung 1 cước đá kiếm trên tay của Phá Lôi đâm thẳng 1 vào yết hầu của Nam Thành chết ngay tại chổ.. Đáp xuống tay đỡ lấy bộ dạng của Phá Lôi đưa tay điểm vào nguyệt đạo phong tỏa mạch..truy hô
- Tú Anh có độc...
Lại nghe rắc 1 tiếng âm thanh vỡ vụng kia mãng ly , xoay đầu lại thấy Lý Đông Húc tay kia kiếm nhanh như gió hướng Du Lợi đâm tới...Mọi ngươi kinh hãi truy hô
-Công tử - Thiếu gia cẩn thận
........
.........
.............