Chương 6: Lần Đầu Hấp Thụ Năng Lượng Gen

Bất chợt, một buổi chiều đã trôi qua. Sau khi nghiên cứu xong, Lăng Cửu rời quán cà phê Internet và về nhà.

Vừa bước vào cửa nhà, hắn đã ngửi thấy một mùi hương thơm rất hấp dẫn liền cất tiếng hỏi. "Cha đang nấu món gì mà thơm thế?"

Lăng Cửu xuất thân trong một gia đình đơn thân. Cha mẹ hắn đã ly hôn khi hắn ta còn rất nhỏ, vì vậy cha hắn đã một tay nuôi nấng cả hắn và em gái hắn. Với việc phải gánh trên vai trách nhiệm vừa làm cha vừa làm mẹ, những khó khăn mà ông phải chịu đựng không phải là điều mà người ngoài có thể hiểu được. Đặc biệt là cách đây một khoảng thời gian, khi công ty của ông đã tuyên bố phá sản.

Đó là một cú sốc rất lớn đối với cha hắn.

Nếu không có hai đứa con, hẳn là ổng đã ném mình ra khỏi ban công và đi chầu Diêm Vương rồi.

Vì thế, tinh thần của cha hắn gần đây không được tốt cho lắm. Cha hắn suốt ngày nhốt mình trong phòng uống rượu để giải tỏa nỗi buồn, trông ông lúc nào cũng vô cùng chán nản. Đã lâu rồi hắn không thấy cha hắn nấu ăn.

Hôm nay mặt trời mọc đằng tây à?

Ngay khi Lăng Cửu đang cảm thấy khó hiểu, cha hắn ló đầu ra khỏi bếp và mỉm cười. "Con trai, về rồi đấy à?"

"Cha à, đây là..."

Sau nửa tháng ở bên nhau, Lăng Cửu đã dần chấp nhận người cha rẻ mạc này của mình. Bên cạnh đó, ông ta vẫn rất quan tâm đến con cái của mình.

"Ta đã nghe em gái con kể lại những gì xảy ra ở trường!" Lăng Thiên Tứ cười nói. "Chúc mừng con đã trở thành năng lực gia! Ta tự hào về con!"

"Con định sẽ tạo bất ngờ..."

Lăng Cửu sững sờ, chẳng trách cha hắn lại ra ngoài, hóa ra ông đã biết hắn thức tỉnh siêu năng lực. Đây thực sự chính là một nguồn động lực cho ông ấy.

"Con ngồi xuống và nghỉ ngơi chút đi. Đồ ăn sẽ sớm xong thôi. Sau đó, chúng ta sẽ uống một vài ly ăn mừng!" Cha hắn cao hứng.

“Có cần con giúp không?” Lăng Cửu hỏi.

"Không cần!" Cha hắn đáp.

Không lâu sau khi Lăng Cửu ngồi xuống, em gái Linh Hiểu Đồng của hắn trở về, vừa vào cửa đã lao thẳng vào người hắn: "Anh hai, anh thật tuyệt vời!"

"Haiz anh chỉ mới thức tỉnh siêu năng lực thôi mà!" Lăng Cửu nói với vẻ không bằng lòng.

"Ooooh, cái đồ giả tạo! Lại còn tiếp tục giả vờ!"

Cô em gái trừng mắt nhìn Lăng Cửu: "Anh biết không, sau buổi kiểm tra năng lực, nhà trường đã đeo băng rôn với nội dung: Nhiệt liệt chúc mừng học viên Lý Khải, Lăng Cửu và Hàn Sở Quân đã thức tỉnh siêu năng lực, mang vinh quang về cho trường ta."

*Trong raw trung tên sao tui ghi y rứa chứa đừng hỏi sao tên dở hỉ ;)*

"Hàn Sở Quân? Cô ấy cũng đã thức tỉnh năng lực rồi sao?"

Lăng Cửu hơi hơi ngạc nhiên, đương nhiên hắn biết về Hàn Sở Quân, cô ấy là thành viên của đội tuyển Olympia. Lại còn là quán quân vô địch cuộc thi Olympia, vậy nên cô ấy đương nhiên là người đứng đầu cả lớp!

Điều khiến Lăng Cửu ấn tượng sâu sắc là cô gái này không chỉ có học thức mà còn rất xinh đẹp, gia cảnh nề nếp.

Cô có thể hoàn toàn dựa vào ngoại hình và quyền lực cha, nhưng cô lại muốn dựa vào chính tài năng của mình. Đó chính là Hàn Sở Quân.

×-× Các bạn đang đọc truyện tại t_r_u_y_e_n_h_d_1_._c_o_m ×-×

"Thật bất ngờ! Ngay cả Hàn Sở Quân cũng đã đánh thức năng lực của cô ấy. Tiểu Đồng, em có biết năng lực mà Hàn đã thức tỉnh thuộc loại nào không?" Lăng Cửu hỏi.

"Em nghe nói rằng đó là một loại năng lực đặc biệt. Còn về chi tiết thì em không biết!" Em gái hắn khẽ lắc đầu.

"Năng lực đặc biệt?"

"Thức ăn chín rồi đây!!!"

Bữa cơm hôm nay ngon lạ lùng, việc Lăng Cửu thức tỉnh siêu năng lực là chuyện kinh thiên động địa. Làm cả gia đình hắn vô cùng hạnh phúc.

Bữa tối kết thúc khá muộn, sau khi hắn ta đuổi cô em gái tăng động về phòng, Lăng Cửu trở về phòng của hắn và thử hấp thụ năng lượng gen.

"Trên lý thuyết, miễn là người đã thức tỉnh siêu năng lực, người đó có thể cảm nhận được sự tồn tại của năng lượng gen và hấp thụ chúng vào trong cơ thể. Vì vậy ta cũng có thể làm được điều đó!"

Lăng Cửu hít sâu một hơi, để cho bản thân hoàn toàn bình tĩnh lại: "Nghe nói lần đầu hấp thu là khó nhất, về sau càng ngày càng dễ dàng!"

"Thả lỏng!"

"Phải thật thả lỏng!"

"Huhhh..."

"Huhhh..."

Vài phút sau, Lăng Cửu dần dần thả lỏng, hơi thở trở nên khó nhận thấy, thậm chí nhịp tim cũng chậm hơn rất nhiều...

Một phút, hai phút, ba phút...

Đột nhiên, Lăng Cửu nhìn thấy một đốm sáng nhảy múa xung quanh trong phòng như một con đom đóm. Di chuyển theo quỹ đạo bất thường. Sau đó, hắn ta nhìn thấy đốm sáng thứ hai, thứ ba, thứ tư...

Ngày càng có nhiều đốm sáng nhảy múa xung quanh Lăng Cửu như những tinh linh đang vui đùa.

"Đây chính là năng lượng gen sao?"

Nhìn những đốm sáng, bản tính muốn hấp thụ chúng của Lăng Cửu dần trỗi dậy.

Ý niệm vừa truyền ra, đốm sáng gần nhất bay về phía Lăng Cửu, cuối cùng chui vào đỉnh đầu rồi biến mất.

Sau đó đến đốm thứ hai, thứ ba, thứ tư... càng ngày càng có nhiều đốm sáng bay vào trong đầu hắn, Lăng Cửu cảm thấy tinh thần ngày càng sảng khoái.

"Đây là cảm giác khi hấp thụ năng lượng gen sao? Thật là đáng kinh ngạc!"

Việc "hấp thụ" từng đốm sáng một không làm Lăng Cửu cảm thấy sốt ruột. Ngược lại, hắn cho rằng đó là một cảm giác rất mới lạ và tuyệt vời khi tu luyện nội lực của bản thân.

Màn đêm đã trôi qua trước khi hắn kịp nhận ra, tiếng đồng hồ báo thức đã đánh thức hắn khỏi trạng thái tu luyện: "Sáu giờ rồi sao? Thời gian trôi qua nhanh quá!"

Lăng Cửu cảm thấy thời gian trôi qua rất chậm dù cho một đêm đã trôi qua.

×-× Các bạn đang đọc truyện tại t_r_u_y_e_n_h_d_1_._c_o_m ×-×

Quan trọng hơn, mặc dù đã hấp thụ năng lượng gen cả đêm nhưng hắn không hề cảm thấy mệt mỏi hay buồn ngủ. Thay vào đó, hắn cảm thấy tràn đầy năng lượng và khỏe mạnh hơn bao giờ hết.

"Anh à, anh dậy chưa?"

Giọng của em gái hắn vang lên ngoài cửa, em ấy vẫn có vẻ rất hào hứng.

"Ra đây!"

Lăng Cửu mở cửa, một cô gái trẻ đẹp mặc bộ đồ ngủ hình thỏ xinh xắn đang đứng ngoài cửa với quầng thâm dưới mắt. "Tối hôm qua em ngủ ngon không?" Lăng Cửu hỏi.

"Tối hôm qua em hơi phấn khích!" Em gái hắn ngáp một cái: "Ngủ không ngon lắm!"

"Em thật là... "

Lăng Cửu lắc đầu: "Mau tắm rửa đi. Chúng ta lát nữa còn phải đi học!"

"Vâng!"

Em gái hắn gật đầu, tò mò hỏi:"Anh hai, anh không cần phải đi học nữa phải không? Anh cũng không cần phải thi đại học nữa đúng không?"

"Đương nhiên!"

Lăng Cửu mỉm cười: "Nhưng hôm nay anh phải lên trường. Tối hôm qua hiệu trưởng gọi điện cho anh bảo có chuyện quan trọng!"

+×+ Mọi cập nhật và thay đổi chỉ được tiến hành trên d_t_r_u_y_e_n_._c_o_m và t_r_u_y_e_n_h_d_1_._c_o_m +×+