Chương 25: Độn Không Du Chuẩn

"Các ngươi là ai?"

Lăng Cửu nhìn qua mỹ nhân hay nói đúng hơn là thiếu nữ đẹp không tưởng trước mặt này, mặt lộ vẻ nghi hoặc, mà trong lòng thì âm thầm cảnh giác.

Bên ngoài hoang dã rất nguy hiểm, hẳn cẩn thận ma thú, càng cẩn thận nhân loại hơn, nhân loại thường thường so ma thú càng đáng sợ, hung tàn hơn!

"Ngươi sở hữu Trọng lực năng lực?"

Thiếu nữ nhìn qua Lăng Cửu nhẹ giọng hỏi, mặc dù đang hỏi, nhưng ngữ khí vô cùng chắc chắn.

"Ân!"

Lăng Cửu không có phủ nhận, hắn tin tưởng đối phương nhất định chú ý tới mình cùng Thái Thản Độc Giác Tiên chiến đấu, thấy qua mình sử dụng Trọng lực năng lực.

Huống hồ, cái này cũng không cần phải giấu diếm.

"Ngươi hảo, ta gọi Ngải Vũ Hà, ta muốn xin ngươi giúp một chuyện!" Thiếu nữ ăn nói ưu nhã, tự nhiên phóng khoáng nói: "Sau khi chuyện thành công, tất có hậu tạ!"

"Ta đến cùng có thể giúp các ngươi cái gì?"

Lăng Cửu hơi sững sờ, không nhịn được nhìn về phía nam tử trung niên sau lưng thiếu nữ. Từ trên thân thể nam tử trung niên hắn cản nhận được một cỗ uy áp kinh khủng, thậm chí so với Lạc tổng còn mãnh liệt hơn.

Lăng Cửu biết, nam tử trung niên này so với Lạc tổng còn mạnh hơn, nhân vật như vậy, thế mà muốn mình hỗ trợ? Lăng Cửu không khỏi trong lòng sinh nghi.

"Là như vầy, bọn ta muốn bắt lấy Độn Không Du Chuẩn*, nhưng chúng nó thực sự quá nhanh, lại có thể xuyên qua hư không, mỗi lần luôn luôn để cho bọn chúng trốn thoát!"

Ngải Vũ Hà thẳng thắn: "Ngươi có được Trọng lực năng lực, hẳn là có thể đến giúp chúng ta! Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đồng ý giúp đỡ, ta nguyện lấy một kiện Cao cấp binh khí đem tặng, sau khi chuyện thành công, tất có hậu tạ khác!"

"Cao cấp binh khí? Thật hay giả?"

Lăng Cửu chấn kinh, Cao cấp binh khí thế nhưng giá vượt qua cả trăm triệu, đồng ý cái liền có thể đạt được? Đây không phải là đang đùa đấy chứ?

Tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của Lăng Cửu, Ngải Vũ Hà tay nhỏ khẽ đảo, trên tay nhiều thêm một cái Túi không gian, nàng cầm Túi không gian chốc xuống.

Rầm rầm ——

Một đống cát ngân sắc mịn được đổ ra, chớp mắt chất đầy mặt đất.

"Đây là......"

Con ngươi Lăng Cửu co rụt lại.

"Đây là 50m³ nga thổ!" Ngải Vũ Hà khẽ hé môi.

"Nga thổ? 50m³?"

Lăng Cửu si ngốc, hắn làm sao không biết nga thổ, cái đồ chơi này trong tâm niệm hắn là một trong những Cao cấp binh khí.

Nga thổ, trọng lượng gấp 20 lần đất phổ thông thông thường, uy lực tự nhiên không cần phải nói, nếu hắn có nhiều nga thổ như vậy, chiến lực tự nhiên tăng lên rất nhiều.

Vấn đề là, cái đồ chơi này quá đắt, 1m³ nga thổ trị giá 1000 vạn, 10m³ chính là 1 ức, làm sao hắn có thể mua được?

"Tiểu tỷ tỷ, lễ vật này của ngươi quá lớn đi, ta không chịu đựng nổi, ngươi vẫn là thu hồi đi!"

Lăng Cửu mặc dù thèm thuồng nhưng đầu óc vô cùng thanh tỉnh, Độn Không Du Chuẩn bất quá chỉ là đầu ma thú cấp 3. Hỗ trợ vây bắt đầu ma thú cấp 3 liền nhận được hồi đáp phong phú như thế. Quả thực làm cho người ta cảm giác không chân thực.

"Tiểu tỷ tỷ?"

Ngải Vũ Hà hé miệng cười một tiếng: "Tiểu ca ca có chỗ không biết, Độn Không Du Chuẩn đối với ta rất trọng yếu, giá trị của bọn chúng không thể đem đống nga thổ này so sánh. Huống hồ! Chúng ta muốn bắt không phải là một con, nếu như có thể nói là càng nhiều càng tốt!"

"Cái này......"

"Tiểu tử, chỉ là mấy m³ nga thổ, có gì mà từ chối? Cho ngươi nhận thì liền nhận lấy, đừng lòng vòng như Hải Phòng!"

Nam tử trung niên mở miệng, hắn lạnh lùng nhìn Lăng Cửu: "Nếu như cảm thấy không xứng thì chút nữa chăm chỉ đi, chút tiền này với bọn ta chẳng tính là gì!"

"Tốt a!"

Lăng Cửu cười khổ, bày ra vẻ mặt miễn cưỡng nhận lấy nga thổ nhưng trong lòng vui mừng khôn xiết. "50m³ đất nga thổ này rất quý giá! Chỉ mong chút nữa bọn hắn đừng lật lọng!"

Lăng Cửu kỳ thật không có lựa chọn nào khác, đối phương mạnh hơn chính mình, mình ngoại trừ đáp ứng thì có thể làm cái gì?

Vẫn là thức thời một chút là tốt!

"Hiện tại có thể cùng bọn ta đi bắt Độn Không Du Chuẩn?" Ngải Vũ Hà mong đợi hỏi.

"Có thể có thể! Tùy thời có thể!"

Lăng Cửu vỗ vỗ ngực nói, nhưng mà lúc này trước ngực truyền đến một cỗ đau đớn kịch liệt, Lăng Cửu lúc này mới nhớ ngực mình đang bị thương.

"Ngươi thụ thương?"

Ngải Vũ Hà nhíu mày, chợt xuất ra một bình dược thủy: "Đây là dược tề chữa trị, ngươi uống đi, hắn là với ngươi có chút hữu dụng!"

"Không cần không cần......"

"Tiểu tử, cho ngươi uống thì uống đi, cần gì phải nhiều lời như vậy. Thương lành tranh thủ cùng bọn ta đi bắt Độn Không Du Chuẩn, thời gian của bọn ta rất quý báu!"

"......"

Lăng Cửu cuối cùng vẫn uống dược thủy chữa trị. Làm hắn ngạc nhiên chính là, theo dược thủy xâm nhập vào cơ thể, vết thương trên ngực hắn hồi phục theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, vẻn vẹn tầm mười phút, thương thế liền triệt để khỏi hẳn mà hắn cũng khôi phục đến trạng thái đỉnh phong.

"Đây chính là dược thủy chữa trị trong truyền thuyết? Hiệu quả quả nhiên thần kỳ!"

Lăng Cửu âm thầm líu lưỡi: "Nữ nhân Ngải Vũ Hà này là ai, tại sao tiện tay xuất ra đồ vật đều là bảo bối?"

"Tiểu tử, đi!"

Ngay lúc Lăng Cửu âm thầm nghi hoặc, bỗng nhiên hắn cảm giác bả vai bị ai đó nắm lấy, sau một khắc, hai chân rời mặt đất, cả người bay lên không trung.

A ——

..........

"Cao thủ!"

Tuy hắn đoán nam tử trung niên là một cao thủ đáng sợ, nhưng giờ phút này, Lăng Cửu mới chân chính cảm nhận được đối phương rốt cục mạnh đến chừng nào.

Mang theo hắn cùng Ngải Vũ Hà bay lâu như vậy, không những không cảm thấy mệt nhọc, ngược lại còn nhanh như thiểm điện. Không đến nửa canh giờ, liền bay tới phạm vi núi Thái Bạch.

Thật đáng sợ, phải biết là núi Thái Bạch cách quận Phượng Minh hơn chừng 70km a!

"Ít nhất cũng là năng lực gia cấp năm! Má ơi! Ta đến cùng gặp phải thứ biếи ŧɦái gì thế này?"

Thời điểm Lăng Cửu âm thầm rung động, bên tai truyền đến âm thanh của nam tử trung niên: "Chúng ta đã đến đỉnh núi Thái Bạch!"

Lăng Cửu xem xét, chỉ thấy bên dưới là một vùng tuyết phủ trắng xóa, núi Thái Bạch chính là đỉnh núi cao nhất trong dãy Tần Lĩnh, cũng là đỉnh núi cao nhất cao nguyên Thanh Tạng, chính vì vậy có tuyết phủ quanh năm.

Ba người hạ xuống đỉnh núi, một cỗ hàn phong quét tới, Lăng Cửu nhịn không được rùng mình một cái.

"Lạnh quá!"

Nam tử trung niên dặn dò: "Có nhìn thấy mấy cỗ thi thể ma thú phía trước kia không? Đó là mồi mà bọn ta đã chuẩn bị, nếu không có gì bất ngờ, bọn Độn Không Du Chuẩn sẽ bị thu hút tới!"

Lăng Cửu nhìn sang, quả nhiên nhìn thấy được mấy cỗ thi thể ma thú hệ chim.

"Việc ngươi cần làm là ẩn mình phía dưới mồi nhử. Chờ khi Độn Không Du Chuẩn lại gần, ngươi dùng Trọng lực năng lực vây khốn bọn chúng. Còn lại giao cho ta là được!" Nam tử trung niên tiếp tục nói.

"Được!"

Ăn người miệng ngắn, bắt người nương tay, Lăng Cửu tự nhiên không có dị nghị, hắn rất nhanh đã ẩn giấu bên dưới mồi nhử, lẳng lặng chờ Độn Không Du Chuẩn tới.

"Tiểu thư, lần này đã chuẩn bị đầy đủ!"

Nam tử trung niên nở ra nụ cười hiếm thấy: "Tiểu tử này cùng lắm là thao túng được gấp 4 lần trọng lực, nhưng cũng đủ giữ được Độn Không Du Chuẩn một, hai giây!"

"Lan thúc! Ẩn đi!" Mắt Ngải Vũ Hà lộ vẻ chờ mong.

"Tiểu thư, hiện tại cũng nấp đi!" Nam tử trung niên nói: "Tiếp theo cũng chỉ thể chờ đợi!"

Ngải Vũ Hà khẽ gật đầu, sau đó phất phất tay, thân hình nàng cùng nam tử trung niên dần dần biến mất, phảng phất chưa từng xuất hiện qua.

Thời gian một khắc trôi qua, ngay tại thời điểm Lăng Cửu dần mất kiên nhẫn, vài tiếng kêu thanh thúy vang lên.

Thu ——

Liền nhìn thấy từ xa bay đến mấy đầu ma thú sải cánh dài 2m, toàn thân màu xanh đen, trên cánh bao trùm những đường vân màu đen.

"Là Độn Không Du Chuẩn!!!"

Lăng Cửu ẩn trong lòng đất nhẹ nhàng thở ra: "Mẹ nó! Cuối cùng các ngươi cũng đến, lão tử đây sắp đông thành kem que rồi!"

Mấy đầu Độn Không Du Chuẩn cũng không có sà xuống ăn ngay, mà bay quanh chỗ thi thể ma thú. Sau khi xác định không có nguy hiểm mới chịu bay xuống.

"Tiểu tử, động thủ!"

Oanh ——

Du Chuẩn: Falcon: Chim Cắt.

Ta mới mở hố mới, ae nào thích thì nhảy qua xem: https://truyenhdt.com/truyen/vong-du-chi-thien-khien-tu-la-dich/

+×+ Mọi cập nhật và thay đổi chỉ được tiến hành trên d_t_r_u_y_e_n_._c_o_m và t_r_u_y_e_n_h_d_z_._c_o_m +×+