Chương 25: Cấp trên là đàn anh

Thường Ninh lấy ra nửa chùm nho tối hôm qua hàng xóm trên lầu tặng, ngồi ở trên sô pha, tắc một ngụm rồi lại một ngụm cắn, nước sốt tràn ngập khoang miệng.

Hảo ngọt, đầu lưỡi đều ngọt đến tê rần!

Cậu mua nho cũng chưa được ngọt như vậy, lúc công ty khai họp thường niên hoặc là bộ môn mời khách liên hoan, nhân viên mua sắm dự toán sung túc, nhưng Thường Ninh cũng không ăn đến loại nho chất lượng tốt như vậy, mùi hương cũng đủ.

Người tốt! Thường Ninh cảm kích mà tưởng, hàng xóm trên lầu thiện lương tới cỡ nào a, chưa gặp mặt đã tặng lễ vật.

Ngày hôm qua Thường Ninh ở cửa hàng bánh kem học tập cách làm điểm tâm ngọt, nếu cậu rảnh rỗi ở trong nhà luyện tập, hẳn là có thể đáp lễ đối phương một ít.

Lần sau cậu làm điểm tâm ngọt ăn vậy.

Thường Ninh lại hướng trong miệng tắc một quả nho, phồng má mà nghĩ, đây mới là cuộc sống sinh hoạt tốt đẹp a.

“Hai ngày này có chút cảm mạo, muốn ăn ít thứ lạnh, phần còn lại để thứ hai mang đi công ty cấp đàn anh nếm thử đi.” Thường Ninh lầm bầm lầu bầu, dù sao Lâm Yến Yến không ăn nho.

Lâm Yến Yến…… Hiện tại đi nơi nào?

Thường Ninh vẫn là có chút không yên tâm, tìm điện thoại gửi tin nhắn cho Thương Diễn.

[Thường Ninh]: Đàn anh, hiện tại có rảnh sao?

Đối phương thực mau hồi phục.

[Thương Diễn]: Có.

[Thường Ninh]: Xin lỗi, lần trước không phải anh nói muốn cùng tôi học cách bế trẻ con sao? Hiện tại tôi phải ở trong nhà nghỉ ngơi, cũng không tiện tới dạy cho anh.

Miễn cho cảm mạo lại truyền cho hắn.

Thường Ninh đem file sách cậu đã sớm download chia sẻ cho hắn, chính là các sách "một trăm ngày sáng sớm dạy học", "bách khoa toàn thư trẻ sơ sinh tri thức", "tay cầm tay dạy bạn cách chăm trẻ em như thế nào".

[Thường Ninh]: Giám đốc, có thể trước nhìn cái này xem.

[Thương Diễn]: Được, hiện tại liền xem luôn.

[Thường Ninh]: Đàn anh, tôi không hàn huyên tiếp được, đợi chút lại phải chuẩn bị đi ra ngoài mua chút rau.

Thường Ninh thầm nghĩ, hắn có thời gian rảnh xem mấy cách chăm sóc trẻ mà cậu tâm đắc, khẳng định không phải đang đi gặp lén Lâm Yến Yến.

Giờ phút này, Lâm Yến Yến khẩn trương mà đứng ở cửa phòng 701, ấn chuông cửa: “Tiên sinh, xin hỏi ngài ở nhà sao?”

Giọng nói pha chút nũng nịu yêu kiều.

Thương Diễn mở cửa, thực mau, tựa hồ dự phán đến việc Lâm Yến Yến sẽ qua tới tìm hắn.

Lâm Yến Yến đỏ mặt, cơ hồ phải bị hormone nam tính nghênh diện mà đến tạp vựng, ngẩng đầu nhìn lên, khuôn mặt hoàn mỹ mà thượng đế tự tay điêu khắc đang chính diện vô biểu tình mà nhìn cô ta.

Lâm Yến Yến gặp được Thường Ninh mềm yếu vô năng, gặp qua đối tượng tình một đêm không chịu trách nhiệm, còn có Trần Phi Phàm tính toán chi li, hiện giờ bắt gặp Thương Diễn giống như thuốc nổ mãnh liệt mà đánh sâu vào nội tâm cô ta, làm cho tròng lòng cô ta không thể nào bình tĩnh nổi.

Có lẽ nên đánh cuộc thử lại một phen?

Vì thế Lâm Yến Yến ngượng ngùng mà nói: “Lần đầu tiên gặp mặt, đây là chút tâm ý nho nhỏ, đưa cho ngài.”

Thương Diễn rũ mắt, nhìn chùm nho quen thuộc, ngữ khí bình đạm: “Lâm nữ sĩ, xin hỏi có phải cô có ý kiến gì với tôi sao?”

Lâm Yến Yến vội vàng xua tay, quẫn bách mà hỏi lại: “Ngài như thế nào mà lại nói như vậy?”

Thương Diễn a ha một tiếng, câu môi ngậm cười: “Nếu không nhìn lầm thì, nho trong túi quà tặng của cô, là loại mà ngày hôm qua tôi tặng cho mỗi một người thuê nhà ở đây một phần, cô đây là đem lễ vật đưa trở về.”

Ngữ khí Thương Diễn mang theo vài phần công tử ca hài hước, Lâm Yến Yến còn tưởng rằng này quả nho là Thường Ninh mua, chính mình muốn mượn hoa hiến phật.

“Tôi……” Lâm Yến Yến nan kham đến trên mặt đỏ bừng.

Thương Diễn nhướng mày, tiếp nhận túi quà tặng, nói: “Ngượng ngùng, nếu cô không cần, tôi liền không cần đưa cho cô. Tôi còn muốn học tập cách chăm sóc trẻ con, tái kiến.”

Lâm Yến Yến nhìn cửa phòng đã đóng lại, trong lúc nhất thời không có phản ứng lại đây.

Chăm trẻ ư……

Hắn kết hôn, đều đã có con rồi?

Không, không có khả năng đi. Lâm Yến Yến suy nghĩ nửa ngày, chưa từng thấy được Thương Diễn mang trẻ con lại đây, hơn nữa hắn muốn bắt đầu học tập chăm trẻ như thế nào, nói như vậy, nếu như đã có con thì giờ mới học là quá chậm!

Có phải là do người phụ nữ hắn thích đang mang thai?

Lâm Yến Yến cúi đầu nhìn nhìn bụng bầu của mình, này tính sao?

Cô ta khẽ cắn môi, hít sâu một hơi, truy nam nhân muốn treo hắn ăn uống, thật là chính mình không khéo, vô tình đem nho của đối phương đưa trở về.

Nam nhân sinh khí thực bình thường, lần sau lại liêu đi.

Hiện tại có lẽ nên đi ra ngoài bồi bồi Trần Phi Phàm.

Thương Diễn đóng cửa lại, hắn đứng ở trước cái bàn, cúi đầu ngửi ngửi quà tặng, trên túi lây dính mùi nước hoa công nghiệp rẻ tiền của Lâm Yến Yến.

Thương Diễn mặt vô biểu tình mà đem quà tặng ném tới thùng rác.

“Tiểu Ninh, cậu như thế nào mới cam tâm……”

***

Ban đêm, Lâm Yến Yến chột dạ mà đã trở lại, đã ăn qua bữa tối.

Thường Ninh đỡ cảm mạo hơn một ít, cầm vở trên tay đang ở tính toán.

“Tính cái gì đâu?” Lâm Yến Yến thuận miệng vừa hỏi.

Thường Ninh cười ngẩng đầu, nói: “Gần đến ngày dự sinh rồi, khẳng định muốn trước mấy ngày đến bệnh viện ở, còn cần chú ý các loại chi tiêu cho bé con. Yến Yến, chúng ta trước lấy ra năm vạn từ tiền tiết kiệm để dùng khẩn cấp đi.”

Thường Ninh thầm nghĩ không biết Lâm Yến Yến trả nợ kiểu gì, nhưng mỗi tháng hẳn là còn thừa điểm tiền.

Tiền này chính là tiền cứu mạng Lâm Yến Yến.

Nói chuyện đến tiền, Lâm Yến Yến biểu tình kỳ quái, nháy mắt táo bạo lên: “Nào có tiền chứ!”

Thường Ninh bị doạ sợ: “Nhưng là tiền lương mấy năm nay, còn có đại bộ phận tiền thưởng đều ở trên tay em……”

Lâm Yến Yến ôm cánh tay cười lạnh: “Anh có thể có bao nhiêu tiền lương, hơn nữa anh thành thật đi, mấy năm nay anh thực sự không có tích cóp một chút tiền riêng sao?!”

Thường Ninh:……

Tiền riêng của cậu đều dùng để sinh hoạt chi tiêu a.

Hệ thống 68 há hốc mồm: [Phục, ta thật là phục, ký chủ, khẳng định là nàng một phân tiền đều không có a! Đều bại hết!]

Thường Ninh giơ tay đỡ trán, trách không được Lâm Yến Yến sẽ tự mình lộng chết hài tử, bởi vì nàng căn bản không có năng lực nuôi nấng!