Song Thành là quyển thứ hai trong hệ liệt Kính của Thương Nguyệt. Song Thành là phần sau của truyện Thuyết Định Thư, và là phần trước của truyện Phá Quân.
Ý nghĩa của Song Thành là hai tòa thành nằm đối xứng nhau qua mặt Kính Hồ, giống như phần thực và phần ảo trong gương (kính). Phần thực là Già Lam thành của đế quốc Thương Lưu đang thống trị, phần ảo là những vong hồn của người Không Tang trong tòa ảo thành Vô Sắc.
Dông tố thổi tuyết bay loạn xạ, mù mịt lưng chừng trời, che trùm mặt trời giữa trưa.
Màn trời bên ngoài cơn bão tuyết vẫn một màu xanh thẳm, đây đó cánh ưng chao liệng.
Từ trên không nhìn xuống, núi tuyết Mộ Sĩ Tháp Cách ở giữa những đỉnh băng khổng lồ chập chùng trùng điệp, giống như một hạt sáng chói nhất trong chuỗi minh châu trên mũ bạc, lấp lánh tỏa ánh. Nhưng ánh sáng đó giờ phút này đã bị bão tuyết tràn ngập non nước phủ mờ.
Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thất Dạ Tuyết hoặc Bỉ Ngạn Hoa của cùng tác giả.