Chương 9: Kỳ Valentine đáng quên
Khỏi phải nói em cũng biết cái thím đang chúc em hạnh phúc với tình yêu là gấu. Em cũng đã mơ đến ngôi nhà và những đứa...ôi đệt, mơ đến phòng trọ có 2 tiếng cười vang ( đang đi học mà có trẻ con nữa thì khổ ). Gấu em là loại người theo kiểu truyền thống, khó mà dụ dỗ cho hôn hít gì được, cơ mà như em đã nói lúc đó chưa biết VOZ là cái gì nên tâm hồn em trong trắng trinh nguyên, zin như con dream thái... Gấu em lại càng không phải loại học mỏ địa chất hay loại linh tinh... Em sung sướиɠ biết chừng nào, nhưng cũng vì cái tính đó nên mỗi lần ngồi cùng nhau chỉ có mình em là chém gió trên trời dưới bể, kể gấu nghe các loại sao trên trời...gấu chỉ biết lắng nghe, cười và lâu lâu mới hiểu. Em va vấp cuộc đời ít thôi nhưng do chơi bời với lũ bạn khốn nạn, suốt ngày kể chuyện xếp hình với lại coi cả Ozawa nên nói thẳng ra em và gấu ở thái cực khác, đứa quá hiền lành nai tơ chính hiệu, đứa lại lai cáo chín đuôi... Valentine sắp đến, em thì khi đó toàn phải chuyển buổi làm cho học thêm lớp bồi dưỡng Olympic tin học sinh viên buổi tối, gấu thì hay học buổi chiều nên em với gấu càng ít có tâm sự với nhau..Ừ rồi thì lúc đó em cũng có dính líu tới một đứa con gái khác, không tiện kể ra nhưng mà lúc đó em tự dưng cảm thấy dằn vặt lắm...Đêm hôn đó là Valentine thứ 20 trong đời em nhìn thấy các cặp tình nhân bên nhau vui..vãi, còn em thì ngồi học bồi dưỡng ở khoa với mấy thằng đựa rựa. Gấu em ở nhà không đi chơi, suốt buổi em chỉ nghĩ đến gấu...thím nào có người yêu thì biết, ở sát bên nhau mà không đưa được người yêu đi chơi thì chán đến mức nào... Rồi em đã cầm điện thoại lên rồi nhắn: " Anh xin lỗi vì đã cướp mất bầu trời của em, nhưng có người sẽ cho em lại 1 bầu zời "...đại loai thế và gấu em khóc lóc Học xong em đến gặp gấu rồi nói chuyện...gấu chỉ lặng thing không nói nên lời.
Nhưng đời thì nó không đơn giản như vậy, chia tay rồi lại quen lại, rồi lại chia tay rồi lại quay lại...cứ thế...tụi em trải qua nhiều sóng gió.....giờ em và gấu hạnh phúc các thím ạ.....